5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mom. Chào mừng người về nhà ah"

Jisoo đỡ bà rồi đẩy cánh cửa chính ra, không khí trong nhà rất vui vẻ. Bà Han đứng một bên tươi cười khách khí. Bàn ăn đầy ấp các món từ Âu đến Á, một bữa tiệc nho nhỏ được dọn sẵn.

"Ah, thật thoải mái" Bà Kim'' vỗ vỗ bàn tay Jisoo đang đỡ bà, "Jennie" bà Kim'' gọi.

"Vâng" thấy mẹ con họ vui vẻ, nàng cũng lặng lẻ đi theo sau. Nói không ghen tỵ thì đúng là dối lòng, đã lâu rồi cũng không có ai cho mình tâm sự, quả thực có chút lạnh lẽo và cô đơn.

Bà Kim'' ngồi ở ghế sofa phòng khách, ân cần hỏi thăm "Ta biết con đang rất tâm trạng, đây cũng là do lỗi của ta. Con yên tâm sống ở đây, mẹ con ta cũng lo tất chu toàn. Đến khi bà ấy khoẻ mạnh, ở lại hay đi cũng do con quyết định"

Mặt Jisoo nghệch ra, sao lại có thêm điều khoảng ở lại hay đi tuỳ cô ấy quyết định vậy? Như vậy nếu lỡ không đi thì sao ah?

"Khoan đã, mom" Jisoo cắt ngang "Con cũng phải kết hôn, như vậy có phải sẽ bất tiện sao?" Một câu không ăn nhập nhưng ý tứ phản đối rất rõ ràng. Jennie chau mày, Jisoo không phải là không tốt nhưng việc không thích mình ở đây vẫn là không bao giờ dấu diếm.

"Tôi có nói là tôi sẽ ở đây cả đời sao?" Buồn bực nói ra một câu, nàng không có nghĩa ăn bám nhà họ Kim'' không biết xấu hổ. "Nếu mẹ tôi tỉnh lại, khoẻ mạnh một chút, tôi cũng không cần ở đây"

"Nếu cả đời không tỉnh lại, cô cũng sẽ ở đây àh?" Jisoo mỉa mai. Cũng không để ý đến lời nói của mình quá đáng đến mức nào. Mặt Jennie biến đổi sang một màu đỏ tức giận. Nói như vậy chẳng phải nói mẹ nàng cả đời sống thực vật đi. Miệng ăn mắm ăn muối sao?

"Kim'' Jisoo" Bà Kim'' tức giận ra lệnh "Mau xin lỗi Jennie ngay". Nuôi cô lớn như vậy, đến việc đối nhân xử thế thế nào cũng không biết. Thật sự quá xấu hổ.

"Con..." Cô nghen họng, vừa rồi biết mình lỡ lời nhưng lời nói như bát nước đổ đi. Lại không muốn mất mặt nên đành nhắm mắt làm ngơ.

"Yên tâm, nếu mẹ tôi khoẻ mạnh lại tôi sẽ đi ngay. Còn không thì không quá một năm đi, bất quá thì cũng đợi tôi kiếm tiền đủ thuê nhà rồi cũng không phiền cô" Nàng cuối chào bà Kim'' rồi xin phép "Giờ cũng tới giờ con làm việc rồi, bác ở nhà nên nghỉ ngơi. Con đi đây"

Jennie vừa bước ra khỏi biệt thự liền không kiềm được mà rơi nước mắt. Nàng cũng có tự trọng của mình, bị người ta nói như vậy cũng rất là tuổi thân, nếu không phải bọn họ gây ra có phải những ai giàu có cũng đều như Jisoo hay không? Bọn nhà giàu khốn kiếp.

"Kim'' Jisoo, đi mà ôm tiền của chị. Sống một mình tới già đi. Đồ đáng ghét"

Jennie dơ tay đấm lên trời rủa xả, nếu mà có thể tống những lời này trước mặt chị ta chắc chắn sẽ rất hả dạ ah.

"Nói cái gì đó?"

O.0~...

Đậu...lời chưa kịp mắng hết đành nuốt trôi tuột vào trong, Jennie quay người lại đã thấy một Kim'' Jisoo đang tức đến nổi đom đóm mắt. Không nhịn được mà ôm bụng phì cười.

"Cô..." Jisoo tức đến bậm môi, phải rồi phải rồi, mới một giây trước còn cảm thấy mình quá đáng, không từ mặt mũi chạy ra đây muốn xin lỗi đi. Nhưng không ngờ, cô gái này là mình lo xa rồi, còn mắng xả Jisoo này được cơ mà.

"Sao? Lại muốn cãi nhau hả?"

"Bộ mắng tôi xong vui lắm sao còn cười?"

Nàng khịt mũi, cô gái này rất nhạt nhẽo ah~

"Thích!!"

"Cái gì?"

"Mục đích của chị ra đây làm gì?" Jennie ưỡn ngực nói to thách thức "Muốn tôi muộn giờ làm sao?"

Cô chỉ nheo mắt, đứng khoanh tay nhìn. Trí tưởng tượng của cô nàng này thật phong phú.

"Mà tôi muộn giờ thật rồi, tạm biệt. Đồ khó ưa"

Gruuuuu.....ahhhh. Kim Jennie chết bầm kia, nhưng mà mẹ cô đang rất rất muốn đánh cô nếu không làm bà hạ hoả ah. Mẫu tử tình thâm thiên hạ ai không có, chính là Jisoo đây hiện thân chính xác nhất.

"Này, tôi đưa cô đi"

Chuyện sau này có trời mới biết.
Jennie ngờ vực lòng tốt của Kim'' Jisoo, ngồi trong xe không ngừng đưa mắt sang dò xét thái độ. Chớp mắt cũng rất thâm sâu.

"Nhìn cái gì, là mẹ tôi "Nhờ" đưa cô đi" Cô nhấn mạnh chữ nhờ, thiếu điều đem nó phóng đại hàng trăm lần, không quên gạch chân nếu phải viết ra giấy.

Mà Kim* Jennie kia chỉ bĩu môi giễu cợt, người này sinh ra ngậm một cái thìa bạc, oai phong lẫm liệt lắm lắm, chỉ là so với bà Kim'' còn phải nhượng một bước. Mặc dù bà ấy không yêu cầu gì quá đáng, nhưng mà Jisoo không bao giờ không thực hiện. Thực hiện nhé, còn thái độ phản đối thì thôi rồi, như chạm phải kiến cắn.

"Có hiếu" Gật đầu giả lơ.

"Cái gì?"

"Gì? Đi mau đi"

Oách...Jisoo siết chặt quai hàm, cái người này, thật là...thật là... Trời ơi, ai cho cô lương thiện đi, để dìm chết ý định đá cô ta bay ra khỏi xe ngay lập tức.

"Đừng hòng nghĩ vứt tôi ra khỏi xe nhé, tôi sẽ mách bác Kim''"

Oách...Jisoo quay sang nhìn Jennie chằm chằm, muốn ăn tươi nuốt sống con nhỏ này ngay và luôn. Đồ đáng chết!

Cười tủm tỉm, quả thật đụng đến Jisoo cao ngạo kia làm Jennie rất thích thú. Cái phản ứng không làm gì được khiến nàng hả dạ vô cùng. Ừ thì đứng trên vạn người, thì đã sao? Tới công ty mà ra oai nhé, Im Jennie đây không nằm trong hàng vạn người đó.

Mắt nàng tia qua hàng cây bên đường, chợt nhớ đến một câu không thích chung nhà của Jisoo. Có chút phân tâm.

"Jisoo, chị thích con gái phải không?"

Rétttttttttttttt....
Ầm

Ah...đau quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jensoo