1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cốc cốc cốc"

Tiếng ngón tay gõ lên cánh cửa gỗ màu nâu ba lần, sau đó thanh âm trong trẻo của một cô gái vang lên: "Dì, đã có thức ăn sáng rồi."

Trong một căn nhà cấp bốn không quá lớn nằm tại khu phố nhỏ của một quận ở thành phố Seoul, ánh bình minh đang dần ló dạng chiếu xuyên ánh sáng chói chan qua khung cửa sổ nhỏ trong phòng bếp, nơi có nghi ngút khói với mùi hương hấp dẫn đang bốc lên lan toả khắp căn nhà, có hình dáng của một cô gái tuổi thiếu niên trong bộ trang phục học sinh với chiếc áo polo màu trắng cổ áo điểm màu xanh da trời nhạt hoà cùng nước da trắng nõn mịn màng của cô ấy, đồng phục còn có chiếc quần thun rộng dài màu xanh trùng với màu cổ áo, là bộ đồng phục của trường cấp ba trong thành phố.

Cô gái ấy có gương mặt thanh tú với ngũ quan hoàn mỹ, đôi mắt hai mí đen láy như thu nhỏ cả vũ trụ vào trong tầm mắt của cô ấy, đôi chân mày thanh mảnh rõ nét, chiếc mũi cao đầy tinh tế và đôi môi hồng hào một cách tự nhiên, tổng thể đều có thể làm cho người khác chú ý ngay từ lần gặp đầu tiên. Cô gái có vóc dáng cao ráo và thư sinh, mái tóc đen tuyền dài óng ả được búi lên gọn gàng, ở cô ấy mang đến cảm giác khiến người ta cảm thấy ấm áp và đáng tin cậy.

Cô gái ấy sau khi gõ cửa phòng người mà cô ấy vừa gọi là dì thì lại đi đến gõ cửa căn phòng kế bên, cô chỉ vừa gõ hai cái thì người bên trong đã vội vàng mở cánh cửa gỗ kia ra.

Một cô gái khác nở nụ cười tươi rói đáp lại lời kêu gọi của cô, cô gái này trạc tuổi của cô, cũng là một học sinh cấp ba đang khoác trên mình bộ đồng phục của trường, cô gái này so với cô thì thấp hơn một vài xăng-ti-mét, cô ấy ngũ quan lại rất sắc sảo mang lại cho người khác cảm giác có chút lạnh lùng và khó gần.

"Chị, chào buổi sáng." Thanh âm trầm lắng của cô gái ở trong phòng vang lên chào hỏi người đối diện.

Cô khẽ gật đầu, khoé môi kéo lên thành một nụ cười mỉm, nhẹ giọng nói: "Chào buổi sáng, Lili."

Lalisa Manobal, hay gọi là Lisa, cô gái xấp xỉ mười bảy tuổi, hiện tại đang học lớp mười một.

Lisa bước ra ngoài với chiếc cặp nặng trĩu trên tay rồi khẽ đóng cửa phòng lại, sau đó cùng người mà cô ấy vừa là chị đi đến phòng bếp, vừa đi vừa hỏi: "Jisoo, hôm nay chị nấu món gì thế?"

Cô là chị gái của Lisa, tên Kim Jisoo, năm nay đã gần mười tám tuổi, học lớp mười hai, quãng thời gian áp lực nặng nề nhất của đời học sinh.

Xưa kia khi Jisoo mười tuổi thì gia đình cô tan vỡ, mẹ của cô có người mới nên chẳng thèm quan tâm lo lắng cho gia đình nữa, ba của cô đã từ Busan cùng cô đi đến Seoul để sinh sống sau một cú sốc lớn, tại đây ông đã quen được một người phụ nữ khác, sau một thời gian thì cùng bà ấy chung sống như vợ chồng, bà ấy cũng có một đứa con riêng và đứa con ấy chính là Lalisa.

Jisoo và Lisa rất hoà hợp với nhau, đã hơn năm năm sống cùng nhau, chưa có một lần hai người cãi vã to tiếng, nếu như Jisoo không nói, Lisa cũng sẽ tự biết đường lui, hai bên chứ thế trở thành chị em thân thiết sống chung một nhà, học chung một trường.

Jisoo học cực kỳ giỏi, cô đã nhiều lần đứng top đầu trong lớp, thậm chí là trong khối về thành tích học tập, thầy cô và bạn bè đều rất quý và có sự tôn trọng nhất định dành cho Jisoo, trong lòng người khác, nếu nhắc đến Jisoo thì chắc chắn họ sẽ dành lời khen cho Jisoo đầu tiên.

Lisa không quá ưu tú như Jisoo, cô vừa học vừa chơi, luôn trong tâm thế thoải mái là chính, vì vậy cô cũng không mang qua nhiều áp lực giống như là Jisoo. Jisoo giúp cô rất nhiều trong việc học tập, còn chuyện ở nhà thì đôi khi sẽ có những thứ không phải muốn giúp là giúp...

Lisa trước khi đến phòng bếp thì rẽ sang phòng khách với ý muốn là đặt chiếc cặp nặng trĩu này lên ghế sofa, cô đi đến chiếc ghế sofa màu xám lông chuột được đặt ở góc của phòng khách, nhìn thấy chiếc mền mỏng màu xanh nhạt được gấp gọn gàng và một chiếc gối có phần cũ kỹ đã được xếp ngăn nắp đặt ở chân ghế sofa, tròng mắt đen láy của Lisa khẽ nhúc nhích.

Cô thở dài đặt chiếc cặp lên ghế sofa, sau đó lại nhìn thấy bên ngoài cửa có một làn khói nhỏ đang từ đâu đó bốc lên, cô tiến đến nhìn thử một chút.

Làn khói ấy bốc lên từ khoanh nhang muỗi được đặt trong chiếc nắp kim loại đã bị gỉ sét đôi phần, tàn tro rơi trên chiếc nắp đã được đổ đi sạch sẽ, chỉ còn phần nhang chưa cháy hết vẫn đang làm việc hết công suất.

Lisa nhìn khoanh nhang muỗi rồi lại xoay đầu nhìn về phía phòng bếp, cô lập tức xoay người đi thẳng vào trong bếp, nơi người con gái kia vẫn loay hoay dọn thức ăn ra bàn.

Lisa tiến đến cầm cổ tay Jisoo, sau đó xoay qua xoay lại cánh tay của Jisoo, đôi mắt liên tục liếc nhìn hai cánh tay của chị ấy.

"Làm cái gì?" Jisoo không giật tay ra khỏi cái nắm tay của Lisa, cô cũng rất khó hiểu mà hỏi lại.

Lisa chỉ vào vết muỗi cắn đỏ ửng bị sưng lên của Jisoo ở cánh tay, cô nói: "Chị bị muỗi chích sao?"

Jisoo thành thật gật đầu, nói: "Phải, nhưng chị cũng không phải trẻ con, lớn thế này rồi, muỗi chích một chút cũng không sao."

"Vấn đề là... Không chỉ ở một chỗ, đúng chứ?" Lisa nói rồi buông hai cánh tay của Jisoo ra, sau đó cô nhìn lên chiếc cổ trắng nõn nà của Jisoo, nơi đó lại có thêm một vết đỏ, bởi vì làn da Jisoo quá trắng nên vết tích bị muỗi chích đó lại rõ ràng hơn rất nhiều.

Jisoo lấy ngón tay dài tinh tế kia của mình đưa đến gãi gãi vết bị đốt trên cổ, nói: "Không sao, một chút là hết."

Mùa hè vừa trôi qua không lâu thì mùa mưa lại chuẩn bị đến, vì vậy nên ban đêm sẽ có rất nhiều muỗi, đêm qua Jisoo ngủ ở sofa phòng khách thì bị muỗi bao vây, cô đành phải đốt một khoanh nhang muỗi để đuổi những con muỗi cứng đầu lì lợm kia đi, chỉ là tác dụng không mấy đáng kể vậy nên cả đêm cô chẳng ngủ được bao nhiêu.

"Em ngồi xuống bàn ăn sáng đi, dì ra rồi."

Jisoo nhìn thấy người mà mình vừa gọi là "dì" đã mở cửa phòng ra mà đi đến căn bếp nhỏ, cô nói rồi lập tức xoay người đi.

"Lili của mẹ, làm gì mà đứng ở đó? Đến đây mẹ cho tiền đi học này."

Âm thanh the thé có phần hơi khó nghe của người phụ nữ ngoài bốn mươi vang lên sau lưng Lisa, Lisa nhìn bóng lưng của Jisoo một lần nữa rồi khẽ thở dài, sau đó xoay người đi đến kéo chiếc ghế gỗ kế bên mẹ mình ra, ngoan ngoãn ngồi xuống.

Jisoo đặt rổ bánh mì vừa được nướng lại đang còn bốc khói lên trên bàn, sau đó cô đi đến bếp lấy chiếc hộp đựng thức ăn màu trắng bỏ vào một chiếc túi nilon rồi xách trên tay, cô lại cầm lên một chiếc bánh mì sandwich bên trong có trứng và rau, tiến đến bàn ăn nhè nhẹ nói: "Dì và em ăn sáng ngon miệng", sau đó Jisoo đeo chiếc cặp học sinh có phần cũ kỹ của mình lên vai, dứt khoát rời đi.

Lisa nhíu mày nhìn bóng dáng của Jisoo rời đi cho đến khi cánh cửa lớn đóng lại, cô khẽ thở dài nhìn mẹ mình, nói: "Trời ban đêm nhiều muỗi lắm, mẹ để chị ấy vào phòng ngủ với con được không? Nhỡ đâu..."

Lisa còn chưa nói xong thì bị mẹ cô cắt lời, bà hằn hộc nói: "Thì sao? Mẹ cho nó một chỗ ngủ trong nhà là đã tốt bụng lắm rồi! Có phải nó nói với con là nó muốn vào phòng ngủ không? Tối nay mẹ cho nó ra ngoài đường ngủ."

"Không phải ạ, chỉ là..." Lisa ấp úng nói, nhìn gương mặt cứng rắn đầy đáng sợ của mẹ, cô lại ém lời định nói vào trong.

Jang Yeong Wol là mẹ của Lisa, năm nay bà đã ngoài bốn mươi tuổi, thông thường chỉ ở nhà chơi, buổi tối nếu rảnh sẽ đi đánh bạc cùng bạn bè. Còn ba của Jisoo, ông Kim Baek thì đi làm việc ở Busan, hằng tháng sẽ về một ngày để đưa tiền cho Yeong Wol chăm sóc cho gia đình, khi ông Kim Baek trở về nhà thì Yeong Wol sẽ nhập vai làm một diễn viên với diễn xuất cực kỳ chuyên nghiệp, đó chính là trở thành một người mẹ hiền dịu đảm đang trước mặt ông ấy.

"Ăn đi rồi đi học, mặc xác nó, nó sống hay chết cũng không phải việc của mẹ." Yeong Wol thở hắt ra một cái rồi nói, bà nhìn bàn thức ăn đầy hấp dẫn và ngon miệng ở trước mặt, khẽ chép miệng vài cái.

Lisa khẽ thở dài, cô chỉ biết ngoan ngoãn nghe lời mẹ mà bắt đầu bữa sáng.

Sau bữa ăn, Lisa nhận tiền tiêu vặt từ mẹ rồi ba chân bốn cẳng chạy đến trường, trên đường ghé vào một tiệm tạp hoá mua một hộp sữa vị dâu và một chai nước lọc ướp lạnh, sau đó xách trên tay mà chạy đến trường học.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro