Chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minh Triệu ở trong điện thoại cùng ông Phạm nói ông trước tiên tiếp quản Phạm thị . Ông Phạm cũng đáp ứng thỉnh cầu của Minh Triệu .

" Ba ... buổi tối con sẽ về nhà ... Kỳ Duyên ... cũng sẽ về cùng ... "

Bên đầu điện thoại kia ông Phạm trầm mặc .

" Ba ... con biết ba và mẹ vẫn không thể tha thứ Kỳ Duyên , nhưng mà ... có thể hi vọng hai người cũng không nên làm khó Kỳ Duyên , Duyên thật sự rất để ý cái nhìn của hai người , ba coi như là vì con đi "

Minh Triệu muốn trước khi Kỳ Duyên tới Phạm gia cho ông Phạm chuẩn bị tâm lý , cũng thỉnh cầu ông không nên làm khó Kỳ Duyên .

" Ta còn có tài liệu muốn xem , cứ như vậy đi "

Ông Phạm không đáp ứng , nhưng cũng không cự tuyệt . Điều này làm cho Minh Triệu càng thêm bất an , nếu như ông cự tuyệt , vậy mình không để cho Kỳ Duyên về nhà là tốt , nhưng mà bây giờ hoàn toàn không rõ thái độ của ông Phạm .

Nhà của Minh Triệu ...

Kỳ Duyên cùng Minh Triệu trở về Phạm gia , thái độ Anh Thục đối với Kỳ Duyên cũng không lạnh như băng nữa , ít nhất ở trước mặt Minh Triệu , cũng còn có thể đáp lời Kỳ Duyên . Không biết qua bao lâu , ông bà Phạm trở về nhà , Minh Triệu kéo tay của Kỳ Duyên , dùng ánh mắt cố gắng lên . Ba người đi tới trước mặt ông bà Phạm .

" Ba , mẹ "

Kỳ Duyên gọi khiến cho ông bà Phạm kinh ngạc .

" Con cùng Duyên muốn kết hôn , gọi ba mẹ cũng là phải "

Lời của Minh Triệu như vậy khiến ông bà Phạm ngẩn người một chút .

" Người nào đồng ý các người kết hôn "

Lấy lại tinh thần , ông Phạm cáu kỉnh .

Kỳ Duyên quỳ xuống , hướng ông bà Phạm làm một đại lễ . Minh Triệu thấy vậy cũng quỳ xuống .

" Ba mẹ , con không biết làm sao mới có thể được hai người tha thứ , cũng không biết làm sao khiến hai người tin tưởng , chỉ có thể dùng thời gian để chứng minh , con có thể chăm sóc Minh Triệu cả đời "

Kỳ Duyên không sợ ông Phạm tức giận , chân thành nói .

Mà Minh Triệu lại không nhịn được khóc ồ lên .

" Hai đứa đứng lên trước đi ... có chuyện gì đứng lên lại nói "

Bà Phạm đau lòng muốn kéo Minh Triệu lên nhưng Minh Triệu lại không chịu đứng lên .

" Ba mẹ con không thể rời khỏi Duyên , nhưng mà con cũng không thể rời người nhà , mọi người đều là người quan trọng nhất đối với con , như vậy con thật sự rất khó chịu "

Minh Triệu thương tâm khóc .

Nhìn chị gái như vậy , một bên Anh Thục cũng nói giúp .

" Ba mẹ , hai người hãy để cho chị tự quyết định cuộc sống của mình đi "

Ông Phạm nhìn , ngay cả con gái út đều ở đây cầu tha thứ .

" Hừ , các người yêu thế nào thì như thế , ta mặc kệ cũng không quản được "

Nói xong , ông Phạm tức giận liền đi lên phòng .

" Mau đứng dậy "

Bà Phạm kéo hai người lên .

" Nhưng mà ba ... "

Minh Triệu biết , ba của mình vẫn không đồng ý cho hai người kết hôn , cũng sẽ không chúc phúc cho hai người .

Bà Phạm ôm Minh Triệu , nhẹ nhàng vỗ lưng sau an ủi .

" Không có chuyện gì , ba thương con như vậy , ông ấy sẽ mềm lòng "

Đêm nay , Kỳ Duyên cùng Minh Triệu ở lại Phạm gia . Kỳ Duyên nhìn vòng quanh căn nhà của Minh Triệu .

" Đây chính là căn phòng của Bé từ nhỏ sao ? Hoàn toàn thần kỳ "

Mỗi người hẳn cũng một dạng , lần đầu tiên đi vào căn phòng một nửa của mình , cái cảm giác đó thấy thần kỳ , không biết hình dung như thế nào . Mặc dù trước kia đã tới nhà Minh Triệu , nhưng vẫn là lần đầu tiên vào phòng Minh Triệu .

Minh Triệu ôm lấy Kỳ Duyên .

" Đau lòng Gấu Béo ... "

Mới vừa Kỳ Duyên hạ thấp khí khiến cho Minh Triệu rất đau lòng , đây chính là nguyên nhân một mực không muốn cho Kỳ Duyên gặp ba mẹ .

" Không quan hệ , không muốn sau này Bé ở giữa Gấu và người nhà khổ sở , vì Bé , uỷ khuất cũng không quan hệ "

Kỳ Duyên ôm Minh Triệu .

" Gấu Béo của chúng ta giống như trưởng thành nhờ "

" Đúng vậy , cho nên sau này Gấu sẽ bảo vệ Bé nhá , bảo vệ vợ iu của Gấu "

Kỳ Duyên chân chí nhìn Minh Triệu .

Kỳ Duyên sẽ dùng hết toàn lực đi yêu người con gái này . Minh Triệu cảm động hôn lên Kỳ Duyên . Mà lúc này , cửa đột nhiên bị mở ra ...

Anh Thục trợn to hai mắt nhìn hai người , cô là lần đầu tiên nhìn thấy hai người con gái hôn nhau , thì ra là hình ảnh có thể đẹp đến vậy .

" Này , Anh Thục , tại sao cửa của người nào em cũng sẽ gõ , chính là sẽ không gõ cửa phòng chị "

Minh Triệu muốn điên .

" Chính là không muốn gõ , cũng không biết tại sao "

" Này , Anh Thục "

Trước khi Minh Triệu cùng Anh Thục cải vả , Kỳ Duyên cảm thấy mình nhất định phải mở miệng .

" Anh Thục tới tìm chúng tôi có chuyện gì sao ? "

Bị Kỳ Duyên hỏi thăm kéo trở lại vấn đề chính , Anh Thục mới nhớ mình đến đây không phải tìm chị cải nhau .

" Không có chuyện gì , quá lâu không thấy chị Triệu , vốn là muốn cùng chị ngủ , nhưng bây giờ xem ra , đã là vợ người ta , không phải là muốn ngủ có thể ngủ "

" Anh Thục , tại sao chị cảm thấy em là đang thua thiệt chị "

Minh Triệu nghe không hiểu Anh Thục có nhiều muốn cùng mình ngủ , chỉ mơ hồ nghe được Anh Thục thua thiệt mình là vợ người khác .

" Anh Thục muốn cùng Triệu ngủ a , cũng phải , hai người gần đây cũng không thể nào gặp mặt . Vậy tối nay hai người cùng nhau ngủ ngon , tôi ngủ ở phòng khách "

Kỳ Duyên mới vừa nói xong , Minh Triệu lập tức kéo vạt áo Kỳ Duyên .

" Gấu Béo ... "

Không tình nguyện nhìn Kỳ Duyên .

Đùa gì thế , nàng có thể nào cùng Kỳ Duyên tách ra ngủ , như vậy sẽ mất ngủ đến trời sáng mất .

" Haizz , Phạm Đình Minh Triệu , chị mau tìm gương xem mình một chút bây giờ đức hạnh thế nào . Giống như anh rể không cùng chị ngủ , trời sẽ phải sụp một dạng , vợ người ta , căng thẳng một chút có thể không "

Anh Thục khinh bỉ nhìn Minh Triệu một cái .

" Này "

Minh Triệu nắm gối ôm trên ghế sopha , hướng Anh Thục đập tới . Anh Thục còn lại là nhanh một bước , kịp thời đóng cửa lại , tránh thoát gối ôm công kích . Cách ngoài cửa .

" Chị vẫn là cùng anh rể từ từ ngủ đi , em rất tức thời "

Nói xong liền chạy .

" Gấu xem em ấy "

Minh Triệu muốn tìm Kỳ Duyên nói xấu cô em gái này , nhưng mà Kỳ Duyên lại ngây ngốc cười .

" Gấu Béo , Gấu làm sao vậy ? "

Đưa tay quơ quơ ở trước mặt Kỳ Duyên .

" Mới vừa Anh Thục gọi Gấu là "anh rể "Bé có nghe được không , mới vừa em ấy gọi Gấu là " anh rể " ... không được , phải đi tìm Anh Thục gọi một lần nữa , Gấu quá thích sự xưng hô này "

Nói xong Kỳ Duyên muốn mở cửa đi tìm Anh Thục .

Minh Triệu thấy vậy lập tức dùng thân thể áp cửa ngăn cản tay Kỳ Duyên muốn mở cửa .

" Không cho Gấu đi , Gấu phải cùng Bé cùng nhau tắm rồi ngủ , nơi nào cũng không thể đi "

Minh Triệu phát hiện Kỳ Duyên chỉ cần thích một dạng đồ , sẽ không ngừng yêu cầu lại " lại một lần nữa lại một lần nữa "

Kỳ Duyên buồn bả nhìn Minh Triệu .

" Nếu như Gấu thích người khác gọi " anh rể " như vậy , thế Bé gọi là được "

Minh Triệu sờ sờ lỗ tai Kỳ Duyên .

" Gấu mới không cần nghe Bé gọi là " anh rể " , Gấu phải cần nghe bé gọi khác cơ "

Kỳ Duyên bắt lại tay của Minh Triệu .

" Vậy Gấu muốn nghe Bé gọi là gì ? "

" Gọi chồng , chồng iu "

" Không muốn "

Minh Triệu đỏ mặt cúi đầu , tránh né ánh mắt Kỳ Duyên .

" Vậy Gấu đi tìm Anh Thục là được "

Kỳ Duyên buông Minh Triệu ra .

Minh Triệu rồi lại kéo Kỳ Duyên .

" Chồng , chồng iu "

Tiếng nhỏ như tiếng muỗi kêu .

" Cái gì ? Không nghe được ? "

Kỳ Duyên đưa tai đến trước mặt Minh Triệu .

" Chồng iu~"

Minh Triệu lớn tiếng đến sắp làm tai Kỳ Duyên điếc .

Xoa xoa tai , ôm Minh Triệu vào ngực .

" Vợ thật đáng yêu ... Gấu cũng yêu chết vợ ... "

" Vậy xin hỏi , ngài Nguyễn hiện tại tâm tình rất thoải mái , bây giờ chúng ta có thể đi tắm sao ? "

" Này ... bây giờ phu nhân giống như so với ta còn thích " vận động " , cả ngày lẫn đêm đều muốn cùng ta đi tắm ... xem ra ta có rảnh rỗi phải cố gắng luyện cánh tay và các ngón tay mới được "

Kỳ Duyên ngoài hành động ăn đậu hủ của Minh Triệu , miệng cũng ăn không ít .

" Mới không có cả ngày lẫn đêm , tắm hay không tắm tuỳ Gấu "

Đẩy Kỳ Duyên ra , tự mình đi tới phòng tắm , bóng lưng thoạt nhìn băng sơn nữ vương , ngay mặt mình , Minh Triệu căn bản là không giấu được khoé miệng vui vẻ .

Kỳ Duyên lại thấy Minh Triệu là đang làm bộ băng sơn nữ vương , cũng không phơi bày ra , cùng đi vào phòng tắm , dù sao Minh Triệu nữ vương thế nào , ở dưới thân mình cũng chỉ là một tiểu thụ .

Vừa rạng sáng hôm sau , hai người tay trong tay xuống ăn điểm tâm . Nhìn thấy ông Phạm cũng ở đây , Kỳ Duyên dẫn đầu chào hỏi .

" Ba , mẹ , Anh Thục , buổi sáng tốt lành "

" Uh "

Ông Phạm đáp lại nói .

" Anh rể , chào buổi sáng "

Anh Thục gọi khiến cho ánh mắt ông Phạm từ tờ báo chí dời đi , đối với Anh Thục trợn mắt nhìn một cái .

Anh Thục làm bộ không thấy , tiếp tục ăn bữa sáng , mà Kỳ Duyên bởi vì tiếng " anh rể " cưng chiều sờ sờ đầu Anh Thục .

" Ba , mẹ , chào buổi sáng "

Minh Triệu cũng mở miệng nói .

" Uh ... "

Mặc dù ông Phạm không nhìn Minh Triệu , nhưng là vẫn đáp lại .

" Hai đứa mau tới đây ngồi , trong nhà rất lâu không náo nhiệt như thế này "

Hôm nay tâm tình bà Phạm tựa hồ không tệ .

Thật ra thì bà cũng hiểu , nếu con gái của mình yêu Kỳ Duyên đến như vậy , đó nhất định là Kỳ Duyên có điều đáng giá yêu . Làm người mẹ , con của mình có thể hạnh phúc mới là lựa chọn đầu tiên . Trước kia Kỳ Duyên vì Minh Triệu đi cứu Anh Thục , những điều này bà cũng nhìn ở trong mắt , chẳng qua là hai người tuổi còn nhỏ , không biết bảo vệ tốt tình yêu của mình như thế nào . Bà tin tưởng , sau này sẽ tốt hơn cho nên cũng không bài xích Kỳ Duyên , từng điểm từng điểm từ từ tiếp nhận , cũng coi là vì Minh Triệu . Ngoại trừ ông Phạm , bốn người cũng vừa ăn vừa nói chuyện , bà Phạm đang hỏi Kỳ Duyên một ít tình huống , muốn hiểu rõ hơn , mà một bên là ông Phạm nhìn như đang xem báo , thật ra thì căn bản đang len lén nghe . Bởi vì ông cũng muốn biết , con gái cùng người như thế nào sống chung một chỗ . Anh Thục giống như nhìn thấu ba mình rõ ràng muốn biết , nhưng mà vừa làm bộ không thèm để ý , lắc đầu một cái , đối với ông Phạm phát ra liên tiếp chuỗi " chậc chậc chậc " .

Ông Phạm bị con gái mình nhìn thấu tâm tư , cảm thấy mất thể diện , bày ra một bộ dạng lạnh lùng , nghiêm túc nói :

" Ta no rồi , phải đến công ty "

Sau đó liền đứng dậy , nhận lấy áo khoác từ quản gia đưa tới , không để ý mọi người hỏi thăm cùng lời nói từ biệt , cũng không quay đầu lại bước nhanh đi ra cửa .

Kỳ Duyên cuối cùng cũng biết , thì ra đây là truyền thống Phạm gia , nếu mà gặp phải xấu hổ , hồi hộp , vân vân một loạt tình huống . Người Phạm gia sẽ một giây thay đổi băng sơn , ý đồ dùng chết rét người tới để che giấu tâm tình bất an của bọn họ , Minh Triệu cũng là học của ba mình .

Sau khi ăn xong , Kỳ Duyên phải về Nguyễn thị , Minh Triệu muốn đi cùng , không cưỡng được , Kỳ Duyên chỉ có thể cho Minh Triệu đi theo , ra tới cửa trước .

" Minh Triệu , Kỳ Duyên , hai đứa trước bàn bạc tới ở đi , chờ kết hôn rồi dọn đi , như vậy có thể ở bên cạnh ta , bình thường trong nhà đều là vắng ngắt "

Bà Phạm nói ra thỉnh cầu của mình .

" Được ạ , để cho Triệu ở cạnh mẹ , Triệu ở nhà có người chăm sóc , con liền có thể an tâm đi làm "

Kỳ Duyên hớn hở đáp ứng .

" Thật tốt quá , vậy ta bảo người giúp việc tối nay làm một bàn thức ăn ngon hai đứa thích , chờ tối nay tan việc trở về "

Bà Phạm cao hứng còn hỏi món Kỳ Duyên thích , chuẩn bị tối nay thật tốt bồi bổ Kỳ Duyên , đứa trẻ này quá gầy .

Sau khi đưa Kỳ Duyên cùng Minh Triệu ra cửa , bà Phạm còn là cao hứng . Một bên Anh Thục dằn dặt mở miệng .

" Mẹ , hôm qua còn mới nói nhà chúng ta có con ở đây quá tốt , thế nào hôm nay vẫn lạnh lùng đây "

" Này , đứa nhỏ này , mau ăn còn đi học , muốn tới trễ à "

Nói xong , bà Phạm không để ý Anh Thục , vào bếp bắt đầu chuẩn bị thực đơn tối nay .

" Xì ... thiên vị "

Anh Thục hung hăn uống một hớp sữa tươi , sau đó hung hăng đi tới cửa , hung hăng đi giày , cuối cùng còn hung hăng ra cửa .

End chap.
NHÀ VỢ CƯNG CHỒNG MINH TRIỆU QUÁ NÈ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro