Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CMT đầu tặng chap sau

up chap mừng năm mới. Chúc mọi người năm mới vui vẻ hạnh phúc bên gđ và bạn bè nhaaaaa. Đừng qên ủng hộp fic của mình nhaaaa


===============


Sau khi được Jiyeon hộ tống về cổng sau biệt viện, lên phòng, Hyomin nằm ngửa mặt lên trần nhà, đã́m chìm trong suy nghĩ. Cô giật mình bật dậy khi một cái gối bay thẳng vào mặt.

"Làm gì vậy Jessi?"

"Em hỏi Unnie làm gì thì có, em gọi nãy giờ mà Unnie không có phản ứng gì, như đang ở hành tinh khác vậy. Có chuyện gì xảy ra ah? Dạo này Unnie rất lạ" Jessica tiến đến bên giường rồi nằm xuống, gối đầu lên ngực Hyomin. Hyomin vòng tay ra ôm Jessica thật chặt. Cô biết đứa em này luôn là chỗ dựa cho cô trong bất cứ tình huống nào, nó cũng luôn ủng hộ cô vô điều kiện.

"Có chuyện gì không nói em nghe đi, em lo lắm"

"Unnie khác lắm sao?"

"Chứ gì nữa, đến Rambbo cũng nhận ra. Trong bữa cơm ít nói hẳn, tâm hồn lơ đãng đâu đâu, Unnie cũng không đi club nữa, không săn tìm trai đẹp nữa. Bao lâu rồi Unnie không have sex?"

"Thì lần cuối cùng là ở Soshi club với em đó"

"Hơn một tháng rồi, tin nổi không, hơn một tháng trời Park Đại tiểu thư không hề có nhu cầu đoái hoài đến người đàn ông nào. Chết rồi, hay là Unnie bị lãnh cảm, mai em đưa Unnie đi kiểm tra nhé"

Hyomin cốc đầu Jessica "Nói bậy bạ gì đó, Unnie còn lâu mới bị lãnh cảm. Unnie, Unnie..."

Hyomin ngập ngừng ngồi dậy, dựa lưng vào đầu giường, đầu gối co lên chạm ngực, vùi mặt mình giữa lòng bàn tay. Jessica biết rằng đây chắc chắn là một chuyện hết sức quan trọng, cô chưa bao giờ thấy Hyomin bối rối như lúc này.

"Nói cho em nghe đi Unnie, trời có sập xuống chị em mình cùng chống lên được mà" Jessica nắm lấy hai tay Hyomin.

"Unnie nghĩ Unnie đang yêu"

Hai mắt Jessica trợn tròn, yêu, Unnie của cô đang yêu, player đình đám đã biết yêu. "Đối tượng là ai Unnie, anh chàng nào có phước lọt vào mắt xanh của Đại tiểu thư vậy, không sợ bị bang hội chặt ra làm mười tám khúc sao" Jeesica bông đùa để làm giảm đi sự căng thẳng của Hyomin.

"Không phải anh chàng, là..là một cô gái"

"WHAT" Hyomin...Hyomin yêu một cô gái. Hyomin đồng tính. Trước giờ có nằm mơ Jessica cũng không bao giờ nghĩ Hyomin lại thích con gái. Dù khi ở Mỹ Jessica biết Hyomin có vài lần quan hệ đồng giới nhưng cô luôn cho rằng đó chỉ là xác thịt nhất thời, không có ý nghĩa gì cả. 

Bản thân Jessica không hề kì thị vấn đề same sex relationship. Bạn bè cô rất nhiều người đồng tính, Tiffany, bạn thân kiêm thư kí trung thành của cô cũng là một người đồng tính và cô ủng hộ quan hệ giữa cặp đôi Taeny. Nhưng với Hyomin, Unnie của cô thì sao nhỉ. Hyomin có vai trò và địa vị xã hội không nhỏ. Tin này lan ra dư luận sẽ phản ứng thế nào. Hàn Quốc là một đất nước cực kì bảo thủ về vấn đề này. Làm sao loại quan hệ như thế có thể được chấp nhận. Còn Appa và Omma nữa, Hyomin là viên ngọc quý, là bảo bối của Jung thị, làm sao, làm sao được.....

"Unnie có sợ khi chuyện này truyền ra ngoài không?"

"Không, Unnie không sợ. Unnie tin mình sẽ vượt qua tất cả, kể cả Appa và Omma, Unnie tin mình sẽ thuyết phục được" Mắt Hyomin sáng rực lên, một vẻ kiên nghị hiện ra trên khuôn mặt. Nhìn vào đôi mắt ấy, Jessica biết rằng Unnie của cô nhất định sẽ làm được, bản lĩnh của Hyomin là điều cô luôn nể phục từ bé đến giờ. Điều Jessica khẳng định lúc này là cô sẽ chung vai sát cánh với Hyomin trong trận chiến gay go này.

"Người đó là ai vậy Unnie, là hoa hậu hay diễn viên điện ảnh hay tiểu thư nhà nào?"

Hyomin mỉm cười, vẻ rực lửa của đôi mắt đã được thay bằng một vẻ long lanh, lấp lánh bóng hình người mình yêu. "Đó là một cô gái rất đẹp, mắt to tròn, đen láy" Đầu óc Hyomin lúc này được lấp đầy bởi mọi hình ảnh của Jiyeon, Jiyeon cười, Jiyeon bẽn lẽn, Jiyeon đỏ mặt, Jiyeon ôm Hyomin, Jiyeon vùi mặt vào hõm cổ Hyomin.....

"Oh my God, mặt của Unnie hiện rõ chữ YÊU kìa, ai vậy, nói mau lên, em sắp chết vì tò mò rồi"

"Jiyeon, vệ sĩ của Unnie"

"Cái gì, người của bang hội nhà mình" lại thêm một quả bom được Hyomin ném cho Jessica. Hyomin biết yêu, Hyomin yêu con gái, người con gái Hyomin yêu là thành viên của P&J; ba trái bom được ném ra đã làm Jessica choáng váng. Và Hyomin đã kết liễu Jessica bằng quả bom tấn cuối cùng

"Nhưng Unnie không biết cô ấy có tình cảm với Unnie không. Chắc chỉ do Unnie đơn phương thôi".

Jessica nằm lăn ra giường, mắt nhìn lên trần nhà y như Hyomin vài phút trước. Hyomin biết yêu, Hyomin yêu con gái, người con gái Hyomin yêu là thành viên của P&J; người con gái đó không yêu Hyomin. Cái quái gì thế này, Hyomin đơn phương. Cái từ đơn phương này chưa bao giờ có trong từ điển của cô về Hyomin.

"Sao Unnie biết người ta không yêu Unnie. Unnie có thổ lộ với người ta chưa?"

"Unnie không dám, sợ thổ lộ không thành công người ta sẽ không nhìn mặt Unnie nữa"

Hyomin sợ, Unnie của cô sợ, Chủ tịch Park luôn làm cho đối thủ trên thương trường kinh hồn bạt vía nay đang sợ, sợ khi phải tỏ tình với một cô gái. Không thể chịu đựng được nữa, Jessica gào lên "Unnie, Unnie là Park Hyomin, là Chủ tịch của P&J, Unnie không được sợ, chưa tỏ tình làm sao biết đã thua. Biết đâu người ta cũng yêu Unnie thì sao. Được rồi, tất cả để em lo, Unnie hứa là làm theo lời em, em bảo đảm sẽ cho Unnie một câu trả lời thích đáng"

Hyomin khẽ gật đầu. Jessica hôn lên má Hyomin "Ngủ ngon Unnie, đừng có suy nghĩ gì nữa, để em suy nghĩ giùm Unnie"

Sau khi ra khỏi phòng Hyomin, Jessia liền gọi một cuộc điện thoại "Sungmin Oppa....."


***

"Jungbaby, em nghĩ có tình yêu giữa hai người thuộc hai đã̉ng cấp khác nhau không?"

"Sao Unnie hỏi vậy?"

"Tại Unnie coi phim thấy hai nhân vật chính hay bị ngăn cách nhau bởi điều này" Jiyeon nói chệch đi

Eunjung đắn đo suy nghĩ, bản thân cô chưa trải qua tình yêu lần nào, chưa hề nghĩ đến sẽ yêu ai và lại càng không nghĩ đến sẽ yêu một người quá cách xa mình. "Em không biết nữa. Nhưng em tin tình yêu thật sự có thể vượt qua tất cả"

Jiyeon thấy như được an ủi đôi chút với câu trả lời của em mình, nhưng lại chợt đãm chiêu, tình yêu thật sự ư, làm sao cô dám đòi hỏi một thứ xa xỉ như vậy nơi Đại tiểu thư.

***

Người khách đẩu tiên bước chân vô văn phòng Chủ tịch sáng nay không phải là Taeyeon mà là Jessica. "Em làm gì đi làm sớm vậy, mặt trời mọc đằng tây nên em không ngủ được ah".

"Em đi làm sớm vì muốn ngắm cô người yêu bé nhỏ của Unnie"

"Suỵt, em nhỏ tiếng một chút, để Jiyeon nghe được là chết Unnie"

"Hối lộ em đi, nếu không em la toáng lên bây giờ Park Hyomin YÊU JI...." Hyomin vội dùng tay bịt miệng Jessica lại "Em muốn gì cũng được, đừng có la nữa"

Thấy vẻ mặt lo lắng sợ sệt của Hyomin mà Jessica cảm thấy đáng thương vô cùng "Unnie ah, Unnie thiệt là hết thuốc chữa rồi, chưa chi đã sợ vợ như thế. Bây giờ Unnie phải hứa với em làm theo những gì em bảo, không được phản đối, không được hỏi lý do, chỉ việc làm theo thôi, rõ chưa?"

"Unnie hứa. Mà nè, em thấy Jiyeon thế nào?" Hyomin thì thầm hỏi nhỏ

"Đẹp, không ngờ rằng bang hội của nhà ta lại có người đẹp vậy. Làm sao lại rơi vô tay Unnie kia chứ, sao không phải là vệ sĩ cho em"

"Ya, em định giành với Unnie hả. Cái gì Unnie cũng cho em được, chỉ trừ Jiyeon. Nhớ rõ đó"

"Wow, wow, Minnie Unnie, vì một người con gái mà trở mặt với em hả. Ngày xưa khi em nói thích Taeyang Oppa, Unnie đã nhường ngay cho em mà, sao giờ lại khác vậy"

"Ngày xưa khác ngày nay khác. Ngày xưa Unnie không yêu, còn bây giờ thì....."

Jessica không nén nổi bật cười trước khuôn mặt như cún con của Hyomin. Thật là thú vị khi khám phá thêm một khía cạnh mới trong con người chị cô. Điều này phải cảm ơn Jiyeon. "Em nói đùa thôi, em straight 100% nên sẽ ko giành với Unnie đâu" (để rồi xem, chắc hôn)

Khi bước ra khỏi phòng Hyomin, Jessica quay mặt lại nhìn thẳng vào Jiyeon đang đứng trước cửa phòng. Jiyeon đỏ mặt lên khi Jessica nhìn trực diện cô ở một cự ly gần vậy. Jessica nhếch mép cười rồi đi thẳng. Jiyeon băn khoăn cái nhếch mép đó là gì, là điều tốt hay điềm gở đây. Jessica là Nhị tiểu thư, là em gái của Hyomin, muốn yên ổn ở bên cạnh Hyomin thì phải lấy được lòng Jessica. Mà nàng công chúa băng giá trước giờ luôn nổi tiếng gần xa về thói đỏng đảnh kiêu kì, khó hầu hạ. 

Jiyeon nhớ có lần Seohyun đã nói dù cho trên thế giới chỉ còn lại hai người là Seohyun và Jessica thì Seohyun nhất định sẽ tự tử chết để khỏi nhìn mặt nàng công chúa. Không biết thâm thù đại hận gì đã xảy ra giữa hai người nữa. Nhắc đến Seohyun, Jiyeon chợt nhớ Unnie ghê gớm, Seo đi Nhật được hơn một tháng, dù công việc của bang hội bên đó tiến triển khá thuận lợi nhưng không biết khi nào Seo sẽ về.

=======

Trụ sở P&J, tầng hầm đỗ xe Chủ tịch, 7pm

Như thường lệ, cửa thang máy mở, Onew và Key bước ra trước tiên, xem xét xung quanh rồi tiếp đó là Jonghyun và Taemin giữ cửa thang để Hyomin bước ra. Jiyeon đi ngay sau lưng Hyomin. Hyomin rảo bước về phía cửa xe do Onew mở sẵn. 

Đột nhiên một tiếng thét "cẩn thận" vang lên, Hyomin cảm nhận được có người ôm mình từ phía sau lăn vài vòng trên mặt đất. Đồng thời một tiếng đạn bay xé gió, viên đạn ghim ngay chỗ Hyomin vừa đứng ban nãy. "Có sát thủ, hướng 9h" Jonghyun thét lên. Đội vệ sĩ phân nửa đổ về hướng 9h, phân nửa đứng thành vòng tròn che chắn cho Hyomin. Chưa kịp biết chuyện gì xảy ra, Hyomin đã thấy mình bị bế thốc lên, chui tọt vào chiếc limo. Hai chiếc xe đi trước nổ máy, cùng chiếc limo phóng như bay về phía biệt viện.

Cảm nhận được có một vòng tay đang ôm mình rất chắc chắn, đầu Hyomin tựa vào ngực người đó. Lồng ngực tuy không to lớn nhưng lại khiến Hyomin cảm thấy an toàn tuyệt đối. Mùi hương này, lồng ngực này, không ai khác ngoài Jiyeon. Vẫn là thói quen tay phải để trên bao súng, tay trái Jiyeon ôm chặt lấy Hyomin, khẽ vỗ về "Đừng sợ, có em đây, Minnie đừng sợ, mọi việc sẽ ổn. Em hứa không để ai làm hại Minnie đâu".

Hyomin cảm thấy sung sướng tột độ. Thực ra Hyomin có sợ, là con gái của trùm thế giới ngầm, đây không phải là lần đầu tiên cô đối đầu với súng đạn nhưng đây là lần đầu tiên khoảng cách sống chết nó gần nhau đến như vậy. Nếu như Jiyeon không kịp ôm lấy cô thì chắc chắn viên đạn đó đã găm vào đúng tim cô. Hyomin sợ ba phần nhưng lại thấy thích đến bảy phần. 

Lần đầu tiên Jiyeon ôm cô chặt đến vậy, lần đầu tiên Jiyeon chủ động xưng hô với cô ngọt ngào đến vậy, lần đầu tiên cô được nép vào Jiyeon, lần đầu tiên Jiyeon hứa với cô, lần đầu tiên cô cảm thấy mình nhỏ bé, muốn tìm sự che chở. Vìquá thích nên Hyomin cứ nằm yên trong lòng Jiyeon. Jiyeon lại nghĩ Hyomin còn sợ nên cứ liên tục vỗ về. 

Và cứ như thế khi về đến biệt viện, cửa xe mở ra, đội vệ sĩ ào ra đón thì Jiyeon phát hiện Hyomin đã ngủ say. Không nỡ gọi Hyomin dậy nên Jiyeon đành bế Hyomin theo tư thế cô dâu, đi thẳng vào trong. Ông bà Jung, Jessica, Boram, Sungmin và các thành viên cấp cao khác đã tập trung đông đủ tại phòng khách sau khi nhận được tin Hyomin bị tập kích. 

Không kịp để Jung lão gia hỏi, Jiyeon đã lễ phép nói trước "Thưa lão gia, Đại tiểu thư không sao, chỉ lả ngủ thiếp đi do mệt thôi ạ". Jung lão gia gật đầu. 

Ông ra hiệu cho Siwon chỉ phòng của Hyomin cho Jiyeon. Boram định đi theo xem Hyomin thế nào nhưng Jessica cản lại, cô biết Hyomin đang cần khoảng thời gian riêng tư với Jiyeon. Từ khi bước vào nhà, ánh mắt Jiyeon không bao giờ rời Hyomin, Jiyeon tập trung vào Hyomin đến nỗi không nhận ra rằng tay mình đang chảy máu. Jessica khẽ cười. Cô có thể yên tâm giao Hyomin cho Jiyeon rồi đây.

Cẩn thận đặt xuống giường mà không làm Hyomin thức giấc, Jiyeon lấy chăn đắp kín cho Hyomin. Cô ngắm nhìn khuôn mặt đẹp như chạm khắc ấy, lấy tay chạm nhẹ lên đôi môi căng mọng, cô khao khát được chiếm lấy chúng nhưng cô biết đây không phải lúc. "Yeon sẽ không để chuyện gì xảy ra cho công chúa của Yeon đâu. Ngủ ngon nhé" hôn nhẹ lên trán của Hyomin, Jiyeon ra khỏi phòng mà không hề biết rằng tất cả hành động và lời nói của cô đều bị quản gia Choi nhìn thấy. 'Cuối cùng cũng đã có người xứng đáng xuất hiện rồi, Đại tiểu thư của tôi'

=======

Phòng khách

Không khí căng thẳng bao trùm. Điện thoại đến và điện thoại đi liên tục. Bà Jung ngồi bên cạnh ông Jung, xoa lưng cho ông để làm nguôi bớt cơn giận của chồng. Đây là lần đầu tiên có kẻ dám trực tiếp đe dọa đến tính mạng con gái cưng của ông, có khác nào công khai thách thức ông, thách thức P&J. Boram ngồi cạnh Jessica, cả hai không biết đang nghĩ gì trong đầu nhưng chắc chắn là về sự an toàn của Hyomin. Jiyeon bước đến, cúi đầu chào tất cả.

"Tay con chảy máu rồi kìa, Rambbo, mang hộp y tế đến đây" bà Jung vội nói khi nhìn thấy máu trên tay Jiyeon. Đối với bà, tất cả những đứa trẻ trong P&J đều rất đáng thương. Bà muốn chăm sóc cho chúng như trước đây ông Park, người chồng quá cố của bà từng mong muốn. Điều đó lý giải vì sao cơ sở vật chất của bang hội để nuôi nấng tụi nhỏ lại tốt như vậy. Bà Jung cẩn thận làm sạch vết thương và băng bó lại cho Jiyeon

"Con cám ơn phu nhân"

"Ta phải cám ơn con mới phải. Ta nghe tin tức báo về rồi, không có con thì hôm nay Hyomin đã chết. Cám ơn con nhiều lắm".

"Dạ, đây là nhiệm vụ của con thưa phu nhân"

Jung lão gia vỗ nhẹ vào vai Jiyeon thay cho lời cám ơn. Là một ông trùm, ông không nói nhiều trước mặt đàn em nhưng cái vỗ vai vừa rồi được ngầm hiểu như vai vế của Jiyeon đã được tăng lên đáng kể trong P&J.

"Có bắt được không?" Sungmin hỏi ngay khi vừa thấy Jonghyun trở về.

"Dạ không, hắn chạy chiếc xe motor phân khối lớn vào trong đường hẻm hẹp nên đã mất dấu hắn" Jonghyun thất vọng trả lời

Jonghyun lấy ra đầu đạn mà tên sát thủ đã sử dụng kính cẩn đưa cho Jung lão gia. Jiyeon xin phép được xem xét đầu đạn ấy. 

"Đây là loại đạn cải tiến, dùng cho súng cưa nòng, có tẩm thuốc độc để bảo đảm giết mục tiêu tận cùng. Súng và đạn này đều không thể tìm thấy trên thị trường, nó được sát thủ tự chế tạo cho những mục tiêu riêng của mình. Tên sát thủ này nhìn sơ qua có lẽ thuộc về Ảo Ảnh, một tổ chức sát thủ bí mật nhất, chưa ai biết được hành tung của chúng. Con cũng không biết chắc chắn vì có rất nhiều tên sát thủ độc lập mô phỏng phong cách của Ảo Ảnh để tạo thêm tiếng tăm cho mình".

Mọi người đều ngạc nhiên vì vốn kiến thức của Jiyeon. P&J là bang hội mạnh nhất của thế ngầm nhưng ám sát không phải là thế mạnh của họ. Ám sát là cuộc chơi của các nhóm tổ chức bí mật nhất, tàn bạo nhất, thoắt ẩn thoắt hiện nhất trên hành tinh này.

"Con có đề xuất gì không Jiyeon?" Jung lão gia hỏi

Nghe câu hỏi này, mọi người càng thêm khẳng định Jung lão gia đã vô cùng coi trọng Jiyeon, trước giờ số lần Jung lão gia hỏi ý kiến mọi người trong những sự việc quan trọng đếm được trên đầu ngón tay.

"Con e rằng sát thủ này đã chết. Khi đã là sát thủ của Ảo ảnh, nếu không diệt được mục tiêu, sẽ phải tự sát hay bị cấp cao hơn trừ khử, điều đó nhằm đảm bảo cho tên tuổi khách hàng không bao giờ bị tiết lộ. Còn nếu là sát thủ nhái Ảo Ảnh thì chắc cũng đã chết bởi Ảo Ảnh, họ không bao giờ muốn có kẻ mô phỏng mình, nhất là khi kẻ đó lại thất bại".

Cả phòng khách trầm ngâm trước những gì Jiyeon vừa nói. Nếu đúng là như vậy thì ai là người đã thuê Ảo Ảnh ám sát Hyomin. Trước khi tìm ra câu trả lời, giải pháp tối ưu nhất là tăng cường an ninh. Đội vệ sĩ cho ba tiểu thư đã được tăng lên gấp nhiều lần. Máy bay trực thăng cứu hộ và vũ khí mới được mua về. Những người săn tin được rải ra khắp nơi để thu thập tất cả các thông tin về Ảo Ảnh.


***


Jiyeon mệt mỏi từ nhà tắm bước ra, tắm xong làm tinh thần cô sảng khoái được chút ít.

"Unnie đang nghĩ về Ảo Ảnh và Đại tiểu thư à?" Eunjung dường như đọc được ḍng suy nghĩ của Jiyeon.

"Uhm, không biết ai lại có thể thuê được Ảo Ảnh ám sát Đại tiểu thư?".

"Jung thị va chạm giang hồ nhiều năm, kẻ thù chắc chắc là rất nhiều, người muốn gây bất lợi đương nhiên cũng nhiều vô số nhưng để thuê được Ảo Ảnh thì kẻ đó nhất định vô cùng lợi hại, có tiền và có quyền cũng chưa chắc thuê được Ảo Ảnh. Nhưng cũng có lẽ chỉ là tên sát thủ tự do bắt chước phong cách" Eunjung phân tích vô cùng hợp lý. "Mà Unnie có thấy giống..."

"Không, tên này nghiệp dư lắm, không phải đâu." Jiyeon ngắt lời Eunjung. "Đừng nghĩ đến chuyện đó nữa Jungbaby, cái gì đã qua hãy để nó qua, chúng ta không còn liên quan gì đến nó".

"Unnie nói đúng. Tay Unnie có sao không?. Em nghe Key Oppa kể lại lúc đó Unnie anh hùng cứu mỹ nhân, ôm Đại tiểu thư đẹp mắt lắm" Eunjung chọc Jiyeon.

"Mai Unnie vặt lông Key. Chúng ta là người của P&J, sống hay chết gì cũng thuộc về họ, nên cứu Đại tiểu thư là trách nhiệm của Unnie mà. Em cũng phải cẩn thận với Tam tiểu thư".

"Em biết rồi. Nếu đúng là Ảo Ảnh thì theo thói quen, chúng sẽ không buông tha khi con mồi chưa bị tiêu diệt hoàn toàn"

***

Sáng hôm sau, không thấy Jiyeon xuất hiện, Hyomin lo lắng hỏi Jonghyun

"Đại tiểu thư, Jiyeon hôm nay sẽ không hộ tống vì có nhiệm vụ khác ạ"

"Jiyeon làm gì, đi với ai?"

"Dạ nhiệm vụ này trực thuộc cấp cao nên tôi không biết ạ".

Hyomin thở dài không hỏi nữa. Cấp dưới không được phép biết được việc làm của cấp trên, đó là quy luật căn bản của P&J. Không có Jiyeon đi cùng Hyomin cảm thấy bứt rứt không yên. Gọi điện thoại thì khóa máy. Jessica nói tay Jiyeon đang bị thương. Bị thương thế này có làm nhiệm vụ được không. Hyomin không lo ngại cho bản thân mình mà cô chỉ lo cho Jiyeon. Ngồi làm việc mà lòng Hyomin nóng như lửa đốt.

An ninh được tăng cường tối đa. Nhân viên không hiểu vì sao nhưng không ai dám hỏi. Jung thị phong tỏa hết báo chí nên tin tức không lọt ra ngoài. Chỉ có một số nhân viên thân cận và thành viên cấp cao của P&J là biết mọi việc.

Đã ba ngày trôi qua và Jiyeon vẫn bặt vô âm tín. Ngay cả Jung lão gia cũng không nói cho Hyomin biết Jiyeon đi đâu. Hyomin không dám hỏi Appa quá nhiều vì cô sợ ông sẽ nghi ngờ. Hyomin như muốn phát điên lên. Cô không làm được việc gì ra hồn, đầu óc cô chỉ toàn hình ảnh con khủng long kia. Đến giờ cô mới biết cô nhớ Jiyeon nhiều như thế, đi đâu làm gì cô cũng nghĩ về Jiyeon. Giấc ngủ chập chờn với những giấc mơ Jiyeon sẽ đi luôn không quay về cứ ám ảnh mãi cô.

Văn phòng của Chủ tịch giờ được nhóm thư kí ví như địa ngục trần gian, không ai dám bước vào. Jessica đưa hồ sơ cho Tiffany, Tiffany đẩy lại cho Taeyeon với lời đe đọa nếu không lấy được chữ kí của Hyomin thì buổi tối sofa thẳng tiến. Taeyeon đe dọa Sunny, Sunny tống lại cho Hyoyeon. Cuối cùng người hy sinh oanh liệt lúc nào cũng là Hyoyeon, không thể đùn đẩy cho ai khác được nữa vì Hyomin đã đi công tác xa.

Mỗi lần bước chân vô cái địa ngục ấy là mồ hôi Hyoyeon chảy thành dòng mặc dù nhiệt độ trong căn phòng ấy luôn là 18 độ C vì Hyomin không chịu được nóng. Mặt Chủ tịch không một nụ cười, ánh mắt tối sầm, hai hàng chân mày nhíu lại gần gặp nhau. Và mỗi lần Hyoyeon sống sót trở ra, mọi người chúc mừng cô nhiệt liệt như một chiến sĩ từ cửa tử trở về. Taeyeon thở dài 'Con khủng long này mà không về là có rất nhiều người sẽ chết vì căng thẳng mất thôi. Không ai kiểm soát được con cọp đen này nữa rồi'.

Buổi chiều ngày thứ ba Jessica đột nhiên vui vẻ xuất hiện, hăm hở bước thẳng vô phòng làm việc của Hyomin trong vài cái nhìn kinh ngạc.

"Unnie, tối nay đi Soshi nhé"

"Không đi đâu, Unnie về nhà ngủ"

"Ngủ hoài, mấy ngày nay Unnie cứ nhốt mình trong phòng, coi chừng riết rồi sẽ bị điên đó. Con khủng long đó khi về thấy Unnie như vậy cũng không vui đâu. Đi đi, Unnie đã hứa là làm theo những gì em bảo mà. Em gọi Rambbo rồi, nó đang căng thẳng vì việc học nên cũng muốn đi giải stress"

Nghe Jessica thuyết giảng một tràng dài Hyomin liền gật đầu, muốn mau chóng thoát khỏi cô em dài dòng của mình.

"Vậy mới là Unnie ngoan của em chứ" Jessica hôn chụt vô má của Hyomin "Tối nay Unnie phải make up thật lộng lẫy đó" Jessica cười với Hyomin đầy ngụ ý. Nhưng lúc này Hyomin không để ý gì nữa. Tâm trí cô chỉ có một câu hỏi duy nhất, con khủng long kia đang ở đâu.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro