Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trong một nhà hàng phong cách Châu Âu, Hoàng Anh hướng về phía người phụ nữ yêu mị trước mặt, tâm tình rất tốt cắt thịt bò bít tết. Sau đó sẽ nhấp một hớp rượu vang, mang nụ cười ấm áp trên mặt.

"Như thế nào? Tiếp xúc với cô ấy mấy lần, cô ấy là một người rất hoàn mỹ đi?"

Hoàng Anh lau đôi môi mình một chút, mới ngẩng đầu nhìn hướng Kỳ Duyên.

"Cô ấy đúng là một người phụ nữ hoàn mỹ, nếu như trong nhà có một người phụ nữ như vậy, anh vẫn còn ở bên ngoài có phụ nữ khác, nói thật ra, tôi cũng sẽ khinh bỉ anh"

Kỳ Duyên cũng không thả đao trong tay xuống, mà là tiếp tục ăn thịt bò bít tết trong đĩa, cùng Minh Triệu gặp mặt mấy lần, cô cũng cảm thấy Minh Triệu là một người phụ nữ rất tốt, sẽ để cho rất nhiều đàn ông động tâm. Mà người đàn ông trước mặt này, quả thật cũng đủ ưu tú, không chỉ có một ngoại hình tốt vô cùng, còn là một người biết kiếm tiền, cũng coi như có thể xứng với người phụ nữ hoàn mỹ như Minh Triệu. Nhưng mà, đáy lòng Kỳ Duyên lại sinh ra một tia không thoải mái. Có lúc cô cũng sẽ cảm giác mình có chút hâm mộ Minh Triệu, Hoàng Anh đối với cô ấy, coi như là rất dụng tâm si tình, một người phụ nữ lấy được người yêu như thế, nên là hạnh phúc nhất.

"Thật ra thì, tôi còn là rất kỳ quái, rõ ràng tình cảm hai người rất tốt, tại sao anh sẽ còn nghĩ đến muốn chơi những trò này đây?"

"Haha, tôi cũng không muốn lừa gạt cô cái gì, tình cảm của chúng tôi là tốt, nhưng mà đời sống tình cảm đã quá bình thản, cuộc sống, cần rất nhiều gia vị, cần một ít thoải mái, quý trọng mỗi giây phút ôn tồn. Cô ấy là người phụ nữ tôi đây thích nhất cả đời, vì cô ấy, tôi nguyện ý tốn một ít tâm tư đi tạo cuộc sống của chúng tôi"

Hoàng Anh lại cầm ly rượu lên, đụng cái ly của Kỳ Duyên một cái, chính là bởi vì Minh Triệu hoàn mỹ, cho nên nếu như muốn để cho Minh Triệu hoài nghi mình, liền nhất định phải tìm một loại khác, hơn nữa còn phải là một người phụ nữ không thể kém so với Minh Triệu. Suy nghĩ một chút, hắn cũng thật là khổ tâm rất nhiều.

"Anh không sợ tình cảm của hai người thật sự tan vỡ sao?"

Kỳ Duyên rất muốn xem một chút hai người yêu nhau này sẽ đối mặt thế nào với biến động gia đình lần này. Ban đầu, thời điểm Hoàng Anh ngồi vào trước mặt cô, cũng rất sang sãng nói rõ ý tới. Nhưng mà, cô đường đường là một tổng giám đốc công ty, lại giả mạo tình nhân cho người khác, cái này còn thể thống gì? Nhưng mà khi cô nghe được Hoàng Anh giải thích, không khỏi gợi lên ý niệm chơi đùa của cô. Hơn nữa, cũng hứng thú đối với người phụ nữ trong truyền thuyết kia. Nhớ lúc ấy, một khách hàng giới thiệu Hoàng Anh cho cô, trên mặt của Hoàng Anh mang theo tươi đẹp giống những người khác, trong lòng Kỳ Duyên khinh bỉ một trận. Nhưng mà lại cũng là người đã trải qua thương trường, dĩ nhiên là bất động thanh sắc. Mặc dù ngoài mặt khách khí đối với Hoàng Anh, nhưng mà trong lòng đã sớm bài xích hắn. Hoàng Anh có một ngoại hình anh tuấn, một thân âu phục làm cho hắn ôn văn nho nhã, phong độ hào phóng, Kỳ Duyên thầm nghĩ đoán chừng hắn khiến không ít phụ nữ mê chết, thấy thế nào cũng giống như một người đa tình. Mặc dù ngoại hình Hoàng Anh không thể bắt bẻ, nhưng mà Kỳ Duyên là từ trong lòng không thích người như Hoàng Anh, cho nên lần đầu tiên hắn đơn độc hẹn cô, cô cự tuyệt. Nhưng mà Hoàng Anh cũng là bám dính không thả, hơn nữa cũng không giống như những con em nhà giàu kia mãnh liệt theo đuổi cô, ngược lại đều là tao nhã lễ độ mời, bị cự tuyệt cũng không giận. Cho đến có một ngày, Kỳ Duyên một mình ăn cơm ở trong nhà hàng, đụng phải cũng là một mình Hoàng Anh, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đến gần lần này.

"Tổng giám đốc Nguyễn, không ngại tôi ngồi cùng chứ?"

Mặc dù Hoàng Anh nói cái này, nhưng mà người đã ngồi xuống đối diện Kỳ Duyên.

"Nếu như tôi nói tôi ngại, như vậy giám đốc Đỗ sẽ đứng lên sao?"

Kỳ Duyên cũng không giận, mà là cười giỡn nói.

"Haha... Không mời mà tới, nhưng thật ra là có chuyện muốn cầu Tổng giám đốc Nguyễn giúp, chẳng qua là gần đây Tổng giám đốc Nguyễn luôn là bề bộn nhiều việc, không cho tôi một cơ hội mở miệng. Cho nên, dù Tổng giám đốc Nguyễn nói ngại, tôi vì yêu vợ, cũng không khỏi mặt dày ngồi cùng Tổng giám đốc Nguyễn"

Hoàng Anh rất thông minh nói ra ý định của mình tới. Hắn rất rõ ràng mình hẹn Kỳ Duyên nhưng Kỳ Duyên cũng sẽ tìm nguyên nhân cự tuyệt. Đây cũng là nguyên nhân Hoàng Anh một mực không từ bỏ tìm cô. Kỳ Duyên là một người phụ nữ rất đặc biệt, nhiều tiền, độc thân, xinh đẹp, hơn nữa, rất độc lập, là một nữ cường nhân sẽ không phụ thuộc đàn ông mà sinh tồn. Nếu không Nguyễn gia cũng sẽ không ở dưới tay cô mà càng làm càng lớn. Hắn thích kết giao bạn bè cùng người phụ nữ như vậy, nhưng chỉ là kết giao bạn bè mà thôi. Nghe được trong miệng Hoàng Anh nhắc tới cái từ "yêu vợ" này, Kỳ Duyên đã kết luận Hoàng Anh không phải là giống như những người khác theo đuổi cô. Thử hỏi bây giờ một người đàn ông thành công ở trên thương trường, ai còn sẽ treo vợ mình ở khóe miệng? Huống chi là dùng xưng hô thân mật "yêu vợ" này. Kỳ Duyên phòng ngự đối với Hoàng Anh để thấp xuống.

"Oh? Không biết giám đốc Đỗ cần vì chuyện gì của quý phu nhân mà tới tìm tôi giúp một tay đây?"

Hoàng Anh nhìn thấy Kỳ Duyên không còn phòng bị đối với mình giống như lúc trước, lộ ra nụ cười. Quả nhiên, Kỳ Duyên không thích mình theo đuổi cô ấy. Tuy nhiên hắn cũng sẽ không theo đuổi cô, bởi vì trên thế giới còn không có một người nào có thể để cho hắn cảm thấy tốt so với Minh Triệu. Minh Triệu không chỉ có ngoại hình tốt, hơn nữa rất có tu dưỡng, chăm sóc gia đình, quan trọng hơn chính là, Minh Triệu thương hắn. Hắn có Minh Triệu, chính là người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế giới. Chẳng qua là, gần đây không khí giữa bọn họ có chút trầm muộn, cho nên hắn mới có ý tưởng bây giờ...

"Haha, là như vậy, nói ra không sợ Tổng giám đốc Nguyễn chê cười. Tình cảm giữa tôi cùng vợ tôi vô cùng tốt, gia đình cũng rất hòa thuận, vợ tôi là một người vô cùng hoàn mỹ. Nhưng mà không biết gần đây có phải giữa chúng tôi cũng quá bận rộn hay không, cho nên đời sống tình cảm có chút bình thản, mặc dù chúng tôi cũng thường có một ít hoạt động giải trí lúc rỗi rãi, tỷ như đi ra ngoài du lịch cái gì, mỗi ngày cũng sẽ cùng nhau tản bộ cùng nhau ăn cơm, nhưng mà luôn cảm thấy cuộc sống còn là thiếu hụt chút gì, kích tình đi. Phải là kích tình... những hoạt động bình thường kia đã không tạo cho chúng ta kích tình, vì không muốn cuộc sống có chút thiếu sót, cho nên muốn mời Tổng giám đốc Nguyễn giúp một tay..."

Vừa nghĩ tới Minh Triệu, thanh âm của Hoàng Anh không khỏi nhẹ nhàng hơn. Cuộc sống của hắn cùng Minh Triệu đúng là quá bình tĩnh, bình tĩnh đến hắn cũng cảm giác cuộc sống đã không hề hoàn mỹ nữa, hắn là một người theo đuổi hoàn mỹ, có một người vợ hoàn mỹ, không thể để cho cuộc sống không hoàn mỹ. Rất nhiều người cũng hướng tới cuộc sống yên tĩnh, mà trước đây khi bọn họ đang yêu cũng nghĩ tới cuộc sống yên tĩnh, nhưng khi cuộc sống yên tĩnh tới, quá mức bình tĩnh đã cảm thấy cuộc sống có chút thiếu sót, cuộc sống, cần gia vị, mới có thể càng thêm lâu dài. Hoàng Anh cảm thấy nếu như bình tĩnh quá lâu, bọn họ sẽ chán ghét những cảm giác bình tĩnh kia, sẽ sinh ra các loại mệt nhọc mà phát sinh một chuyện ít hắn không muốn, cho nên hắn nhất định phải phòng ngừa, hắn không cho phép giữa hắn cùng Minh Triệu xuất hiện bất kỳ cái khe nào.

"Nghe vào thật ra thì cuộc sống giám đốc Đỗ rất mỹ mãn, cũng rất hạnh phúc nhưng mà không biết muốn tôi hỗ trợ cái gì đây?"

Kỳ Duyên từ ngôn ngữ trên nét mặt Xinbo có thể nhìn ra được tình cảm Hoàng Anh đối với vợ mình rất sâu, bởi vì mỗi một lần nói tới vợ hắn, trong mắt của hắn luôn là mang theo nhu hòa. Ở bên ngoài lăn lộn nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ cô chưa từng thấy qua một người đàn ông thâm tình giống như Hoàng Anh như vậy. Đột nhiên trong lòng Kỳ Duyên hâm mộ vợ của Hoàng Anh. Kích tình, vì sao một người đàn ông duy trì tình cảm hài hòa của gia đình mình, ở trong cuộc sống bình thản còn muốn tìm một ít kích tình tới ấm áp cuộc sống, Kỳ Duyên càng nghĩ càng cảm thấy Hoàng Anh là một người đàn ông không có nhiều, chỉ tiếc, trong mắt của hắn chỉ có người vợ trong miệng hắn. Nếu như cô thích đàn ông, Kỳ Duyên không thể không thừa nhận, Hoàng Anh sẽ là một đối tượng rất tốt.

"Chính là... Chính là..."

Hoàng Anh đột nhiên có chút ấp a ấp úng, thật ra thì hắn đúng là không tiện mở miệng. Đừng nói thân phận của Kỳ Duyên, chính là bỏ qua thân phận của Kỳ Duyên, đột nhiên có yêu cầu như thế, thật ra thì Hoàng Anh biết là hắn làm người khác khó chịu, nhưng mà hắn còn chưa muốn từ bỏ, bởi vì phải diễn vở kịch như vậy, hắn tin tưởng Kỳ Duyên là diễn viên tốt nhất.

"Chính là muốn mời Tổng giám đốc Nguyễn diễn kịch cùng tôi"

Hoàng Anh còn là nói ra, nhưng mà trọng điểm vẫn không dám lập tức mở miệng. Kỳ Duyên tựa hồ phỏng đoán đến một ít gì, đầu tiên là sửng sốt, nhưng mà nụ cười trên khóe miệng từ từ tản ra, nói.

"Không biết đạo diễn Đỗ an bài tôi cái vai trò gì?"

"Tình nhân ở bên ngoài của tôi, cũng chính là trong miệng người khác nói kẻ thứ ba"

Hoàng Anh nói một hơi ra, vốn là muốn diễn kịch, cho nên không có gì quá đáng, nếu như Kỳ Duyên không đồng ý, cùng lắm thì hắn nghĩ một ít biện pháp khác, người là sống, biện pháp luôn là có thể nghĩ ra được. Tuy nhiên làm bộ ở bên ngoài có tình nhân, kích thích cuộc sống một cái, hiệu quả mới có thể tốt nhất. Nhưng mà, nếu như Kỳ Duyên không đáp ứng, hắn cũng sẽ không làm người khác khó chịu.

"Haha, nhân vật như vậy quả thật..."

Kỳ Duyên như có điều suy nghĩ, nhưng mà khóe miệng còn là không giấu được vui vẻ. Cô không thể không bội phục Hoàng Anh, lại nghĩ tới biện pháp này, tuy nhiên, Hoàng Anh lại có thể nói ra những lời này với cô, đã đủ biểu hiện hắn chân thành, hắn là thật rất thương vợ hắn. Hoàng Anh có chút khẩn trương nhìn Kỳ Duyên, hắn không dám khẳng định Kỳ Duyên có thể đáp ứng hay không. Cho dù là diễn kịch, nhưng mà hắn biết thật ra thì yêu cầu của mình còn là rất quá đáng, đừng nói Kỳ Duyên đường đường là một tổng giám đốc tập đoàn, liền Kỳ Duyên vạn người mê như vậy, làm sao có thể đi diễn vai tình nhân?

"Như thế nào?"

Hoàng Anh còn là không nhịn được hỏi, hắn thấy nụ cười trên mặt Kỳ Duyên, không biết ý tưởng thật của Kỳ Duyên, cho nên không dám tùy tiện.

"Quả thật rất mê người, haha, đạo diễn Đỗ thật đúng là chuẩn bị cho tôi một vai trò tốt, tôi không nghĩ tới, tôi còn có thể diễn một vai như vậy. Chẳng qua là thù lao của tôi tính thế nào?"

Cô là một người làm ăn, đừng trách cô như thế... Cô cảm thấy rất hứng thú đối với vai trò Hoàng Anh nói, cô cũng muốn gặp người phụ nữ để cho Hoàng Anh si mê như vậy.

"Nói như vậy, cô là đáp ứng?"

Nghe được lời của Kỳ Duyên Hoàng Anh khó tránh khỏi có chút kích động, chỉ cần Kỳ Duyên đáp ứng, cuộc sống sau này cũng sẽ không nhàm chán như vậy nữa.

"Cô yên tâm, phương diện thù lao tuyệt đối sẽ không kém so với những ngôi sao nổi tiếng kia"

Hoàng Anh bổ sung thêm một câu. Vì làm cho người đẹp cười, làm sao cũng có thể, hơn nữa chính là một ít tiền tài.

"Ừm, coi như là đáp ứng đi"

Nụ cười Kỳ Duyên sâu hơn.

End chap.

********************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro