CHAP 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_ Là ai vậy?
                 
Vừa bước ra từ phòng tắm, em liền nhìn thấy điện thoại mình đang nằm trên tay chị, em liền chắc chắn tiếng chuông điện thoại lúc nãy là điện cho em
                    
_ Là Tĩnh Nam -- chị trả lời                     

_ Cậu ấy nói gì?                   

_ Bảo em hôm nay đến công ty, Chu Minh Tân muốn gặp em
                     
_ Chỉ vậy thôi sao?
                  
_... Ừm
                  
Chị thật sự muốn hỏi em cái người tên Nhã Nghiên ấy là ai tại sao lại quan tâm em của chị đến như vậy nhưng không biết nên ngỏ lời như thế nào
                     
_ Tử Du nè                    

_ Hả?
                   
_Từ lúc tôi đi, có phải ở đây có nhiều tiệm bánh hay quán nước được mở ra lắm đúng không ? -- Chị nghĩ Blue dark là tên của một tiệm bánh hay quán nước nào đó nên cố gạ hỏi em để bản thân tự tìm đến nơi đó mà điều tra                   

_ Rất là nhiều luôn đó, mà chị hỏi làm gì?
                     
_ À không có gì, tôi chỉ muốn hỏi là thường ngày sau giờ làm em thường đến những nơi nào ?                    
_ Blue Dark coffee                   

Chị đoán không sai mà
                   
_ Nơi đó ở đâu?                  

_ Chị hỏi làm gì?                    

_ Tôi cũng muốn đến đó thử xem thế nào                   

_ Không cần đâu... Dạo này tôi không còn đến đó nữa                    

_ Ừm                   

Là em cố tình không muốn cho chị đến đó, có phải chị đoán đúng rồi không? Tại vì em có người khác nên mới không mở lòng lại với chị                    

_ Tôi đến công ty trước, chị ăn sáng sao đó đón taxi về đi                   

Em không phải là không muốn chị đến Blue Dark mà là em không muốn chị gặp Nhã Nghiên, nói trắng ra thì tất cả các bí mật của em Nhã Nghiên đều biết, đặt biệt hơn là nàng không biết mặt chị, nếu như chị vô tình hỏi gì đó và nàng sẽ kể hết cho chị nghe thì sao, em vẫn còn cần sĩ diện nha                 
Ấy thế mà có người lại không nghe lời em, ăn sáng xong thì liền truy tìm địa chỉ của Blue Dark, sau đó chị lên taxi đến thẳng nơi đó, chị không phải muốn đến cảnh cáo hay giành giựt, chị chỉ muốn  biết người con gái đó sẽ có gương mặt như thế nào thôi
                   
Xe dừng lại trên con đường quen thuộc, chị biết chỗ này, đây là nơi mỗi ngày chị đều đi qua lúc còn ở Chu gia mà, không ngờ sau hai năm con đường này lại mộc ra thêm một quán coffee nữa, lúc trước nếu mà có cái quán này sớm hơn thì chắc chắn chị ngày nào cũng sẽ lôi em đến đây cho xem, nhìn kìa trang trí của quán hết sức là thơ mộng, chỉ cần đứng ở ngoài cùng có thể nhìn thấy được mọi thứ từ bên trong qua lớp cửa kính                 
Giờ đã là giữa trưa nên quán hầu như không có ai, chị nhẹ nhàng mở cửa bước vào lại làm cho người con gái đang lướt trên phím đàn phải dừng lại                    
Nhã Nghiên vì nghe tiếng cửa nên vội dừng tất cả mọi hoạt động mà nhìn về nơi phát ra tiếng động ấy, nàng đã nghĩ đó là Tử Du vì chỉ có em mới đến vào giờ này nhưng sau đó trên mặt nàng hiện rõ hai chữ thất vọng. Không phải là người nàng đang đợi mà là một người khác                    

Trước mặt chị bây giờ là một cô bé có gương mặt rất đáng yêu đoán tầm chắc nàng bằng tuổi em, nàng ngồi cạnh chiếc đàn piano, trông thật dịu dàng và tao nhã, chỉ cần nhìn như vậy thôi cũng đủ biết chị không thắng nổi cô bé này mà                      
Còn trong mắt Lâm Nhã Nghiên lúc này thì là một chị gái có gương mặt đẹp tựa thiên thần, phải nói là đẹp không góc chết. Trên người chị toát ra một cái gì rất là sang trọng nhưng khuôn lại rất lạnh lùng, phải nói ngoài Tử Du ra thì đây là người đầu tiên bước vào Blue Dark lại khiến cho em suy nghĩ nhiều đến vậy                    

Khoảng không im lặng của hai người bị ngắt ngang bởi tiếng xe máy của người giao bưu phẩm chạy ngang qua Blue Dark, thấy vậy Nhã Nghiên mới lên tiếng trước
                    
_ Chị dùng gì ạ?                    

_ À.. Ờ capuchino
                    
_ Vậy chờ em một lát                  

Nàng vừa khuất bóng vào trong quầy, chị cũng nhấc người đi đến cái bàn gần chiếc piano ngồi lặng người ở đó, vài phút sau chị lại bị nàng kéo từ suy nghĩ trở về với thực tại
                   
Nàng đặt ly capuchino trên bàn sau đó khom người định bước trở lại quầy nước thì chị ngỏ ý bảo nàng hãy ngồi lại, chị thật sự muốn hỏi Nhã Nghiêm một vài chuyện, chị muốn biết khoảng thời gian chị không có ở đây, Tử Du đã trải qua những chuỗi ngày tháng như thế nào                  

_ Em có thể ngồi lại đây một lát được không? -- Chị dịu giọng nói
                   
Chẳng biết chị có bỏ ma lực gì trong lời nói không mà khi nàng nghe vào thì bản thân cũng theo lời nói của chị mà gật đầu. Lặng người ngồi đối diện chị, nàng muốn dò xét xem người con gái đang ngồi trước mặt nàng đây sao lại huyền bí đến vậy                    
_ Chị có chuyện gì sao?                   

_ Em là Nhã Nghiên đúng không?                     

Nàng có chút ngạc nhiên khi chị biết tên mình nhưng sau đó vẫn mỉm cười gật đầu thay cho câu trả lời
                     
Tìm được đúng người chị liền bắt đầu vào thẳng vấn đề                   

_ Em biết Tử Du đúng không?                   

_ Tử Du là khách quen của em và cũng là chủ của nơi này, em chỉ là người quản lí ở đây thôi
                    
_ Nơi này là của Tử Du sao?
                     
_ Chị sao lại hỏi đến cậu ấy?
                    
_ Tôi là bạn cũ của em ấy                  

_ Là Thấu Kì Sa Hạ?
                     
_ À... Không phải tôi chỉ là bạn cũ của Sa Hạ và Tử Du thôi -- Nếu nói chị là Sa Hạ chắc chắn em ấy sẽ không chịu nói thứ mà chị đang muốn nghe, nên chị đành phải lấy thân phận của một người khác như vậy cả hai mới có thể trò chuyện trong hòa bình được
                                      
___________________________________
                   
" Trái Đất tròn nhưng sức người vô hạn,
Lạc nhau rồi nên chẳng tìm được nhau. "   
             
--------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro