CHAP 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay lại như bao lần khác, Chu Tử Du chốn học để đi bar, em lúc nào cũng vậy hết, việc học chẳng bao giờ quan trọng bằng việc được tự do làm những điều mình muốn, em không thích ở nhà vì phải đụng mặt chị nhưng lại càng không muốn đến trường vì chị cũng sẽ ở đó. Chu Tử Du em phải đi đến đâu mới né tránh được Thấu Kì Sa Hạ đây?!.                

Do là hôm nay sinh nhật của Tĩnh Nam nên em không kìm được mình mà uống rất nhiều rượu, trong đời em chỉ có mỗi Danh Tĩnh Nam là người mà em tin tưởng nhất và cũng là người bạn duy nhất của em, nên em chẳng ngần ngại uống hết ly này đến ly khác, Tĩnh Nam có cản cỡ nào em ấy cũng kệ, lâu lâu em cũng muốn để cho bản thân say một lần. Mà trước giờ em cũng chưa từng say thì phải, tửu lượng của em rất mạnh mà               

_ Tử Du được rồi đừng uống nữa, chúng ta về thôi cậu say rồi                     

_ Yah! Danh Tĩnh Nam hôm nay đáng ra cậu cũng phải uống say chứ, cậu phải cảm thấy biết ơn vì ngày này đã từng là ngày cậu được sinh ra ...  - Em nói trong khi say, tay chân không yên phận múa may điên cuồng   
              
_ Tử Du cậu tự về được không hay mình đưa cậu về?                

_ Không cần đâu, mình có mẹ kế mà. Để chị ta rảnh rỗi mà hưởng cả gia sản nhà mình sao. Mina điện thoại cho chị ta đi                 

_ Tử Du à, được không vậy?               

_ Tất nhiên rồi                   

Nghe lời đảm bảo của Tử Du, Tĩnh Nam suy nghĩ một hồi sau đó cũng bấm số gọi, đầu dây bên kia đổ chuông nhưng rất lâu sau đó mới có người bắt máy, chị cất giọng nói trầm ấm của mình lên                   
_ Cho hỏi ai vậy?                     

_ Cô Thấu, em là Tĩnh Nam             

_ Có chuyện gì không?                

_ Tử Du đang say nhờ em điện cô đến đón     
          
_ Cứ mặt em ấy đi, tự tỉnh em ấy sẽ trở về được                   
_ Nhưng ở đây nguy hiểm lắm Tử Du lại còn là con gái nữa
                     
_ Em ấy tự đến được, sau không tự về được                 
_ Em xin lỗi, hôm nay là sinh nhật của em cậu ấy mới uống say như vậy, thường ngày cậu ấy không như thế đâu                   

Tĩnh Nam còn chưa nghe được đầu dây bên kia trả lời thì đã bị Tử Du giật mất điện thoại, em áp điện thoại vào tai, nói tông giọng nhão nhẹt của những người say rượu   
               
_ Đến rước em về đi, em say rồi
                     
Sau đó vì say quá em đã ngủ thiếp đi luôn đâu nghe được rằng đầu dây bên kia đã nói "Tôi biết rồi, sẽ đến liền, em đợi tôi một lát" của chị thốt ra trong vô thức khi em chủ động nói chuyện nhẹ nhàng với chị                  

Hỏi Tĩnh Nam địa chỉ Tử Du đang ở chị nhanh chóng đến đón em. Vừa bước vào quán bar đã thấy Tử Du tựa vào vai của Tĩnh Nam mà ngủ, chị cảm thấy lúc này mình có hơi ganh tị với Tĩnh Nam. Thấy chị Tĩnh Nam liền phất phất cánh tay mình cho chị thấy, chắc Tĩnh Nam cũng đã thấm mệt vì phải giữ yên thân người cho Tử Du dựa vào . Chị thấy vậy, đôi chân cũng bước nhanh hơn, trong không gian ồn ào náo nhiệt của quán bar, chị lay người Tử Du dậy, em dần dần mở mắt ra nhưng do đang say vì rượu hay sao, em liền nhàu đến người chị làm chị có chút bất ngờ                     
_ Tử Du, về thôi
                  
_ Tĩnh Nam nè, sao hôm nay nhìn cậu giống Thấu Kì Sa Hạ vậy. -- Em vừa nói tay vừa giữ lấy mặt chị
                   
_ Tử Du, em say rồi, tôi đưa em về                  

_ Cậu mới say đó, mình còn chưa uống đã nữa. Mà cậu bị chị ta nhập sao, sao mặt lại giống đến như vậy                  

_ Tôi là Thấu Kì Sa Hạ, em nghe rõ chưa     
             
_ Danh Tĩnh Nam ngốc, chị ta dùng thân xác để đổi lấy cuộc sống giàu sang, cậu không đấu lại sự nham hiểm của chị ta đâu...
                     
_ Tôi đã sai khi đến đây, em không về thì tôi về. -- Chị gỡ tay Tử Du ra khỏi mặt mình sau đó quay đi nhưng bị Tử Du kéo lại, do lực kéo của Tử Du thì mạnh mà chị thì lại không chuẩn bị trước, và cũng không nghĩ Tử Du sẽ kéo tay mình. Chị mất thăng bằng quay lại liền ngã vào người em, hai môi chạm nhau. Tử Du thì vẫn say nên chẳng biết gì hết thuận tay ôm luôn cả người chị vào lòng, chỉ có chị và Tĩnh Nam, một người thì tròn mắt nhìn người kia, một người thì hóng drama mẹ kế vào con chồng, nhưng trong lòng cũng thoáng buồn vì người mình thương lại đang ôm hôn người khác. Không gian như ngừng trôi tại giây phút này, Tử Du không chịu buông ra, chị cũng không đẩy ra, cả hai cứ đứng như vậy cho đến khi chị nhớ ra vẫn còn sự hiện diện của Tĩnh Nam. Chị đẩy Tử Du ra làm em bị mất cảm giác ấm áp mà loạng choạng người sau đó lại dựa vào người chị mà ngủ. Chị và Tĩnh Nam phải mất cả 10' mới đưa được còn sâu rượu này ra xe. Thấy cũng không còn sớm chị đưa luôn Tĩnh Nam về nhà sau đó mới đưa còn sâu rượu đang ngủ này về nhà. Từ thời điểm đó cho đến lúc về đến nhà mặt chị vẫn không ngừng đỏ và cũng không có dấu hiệu sẽ hết đỏ. Chu Tử Du đang thôi miên tâm trí của chị, bây giờ chị nghĩ lại, lúc trước chị chấp nhận đến Chu gia sống, là tốt hay xấu đây?
                   
__________________________________

                     

" Ngày ấy gặp người mặt bỗng đỏ lựng
Sau này nhớ lại đôi mắt lại đỏ bừng , nước mắt lã chã rơi"
 

                 

----------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro