Chap 4: Cãi nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng mà dường như không đợi Diệp Thư Hoa trả lời , cô đã vươn ngón tay cởi dây áo của nàng , rất dễ dàng mà tuột xuống dưới , thân thể từ từ dính vào , sau đó bóp một bên mềm mại của nàng , đùa giỡn trong lòng bàn tay

Diệp Thư Hoa cả đêm đều cảm thấy mơ màng , nàng mất trí nhớ , cho nên không có kinh nghiệm , sau đó cả quá trình đều thất thủ , toàn thân vô cùng yếu đuối , giống như một tấm gỗ trôi nổi trên biển , đôi chân mềm mại co lên , chân nhỏ giống như mẩu ngó sen đạp loạn xạ trên không trung , sau đó bàn tay nhỏ túm chặt ga giường , nghe thanh âm xấu hổ phát ra từ miệng mình mà đỏ tới tận mang tai

Muốn làm và không làm , không phải vẫn làm đấy à ?

Trời đã sáng , những tia nắng nghịch ngợm chui qua rèm cửa chiếu vào phòng , Diệp Thư Hoa dùng chăn quấn mình giống như một con tằm cưng*, lăn lộn trên giường mấy vòng xong , cuối cùng cũng tỉnh táo hơn một chút

(*): Kiểu gọi yêu con tằm

Toàn thân cảm nhận được đau nhức , nó nhắc nhở rằng tối hôm qua bản thân nàng đã trải qua chuyện gì

Diệp Thư Hoa thức dậy còn chui trong chăn , không phải chơi điện thoại cũng không phải tiếp tục ngủ , đôi mắt sững sờ trợn tròn , nhớ lại cảnh tượng không thích hợp cho thiếu nhi ngày hôm qua

Không phải Tống Vũ Kỳ đã nói là bình thường Triệu Mỹ Nghiên không về sao ? Người hâm mộ không phải đều đang đợi nàng và Triệu Mỹ Nghiên ly hôn sao ? Quần chúng ăn dưa không phải đều biết Triệu Mỹ Nghiên và Diệp Thư Hoa chỉ là vợ chồng như bề ngoài thôi sao ?

Diệp Thư Hoa vén chăn lên kiểm tra thân thể , quả nhiên trước ngực có dấu vân tay màu đỏ , sau đó bắp đùi và chân đều có , trong lòng chua xót đến tột cùng , tất cả dấu vết đều đã chứng thực rằng tối hôm qua nàng đã trải qua những gì

Chẳng lẽ đây là việc mà một đôi vợ chồng lúc nào cũng hời hợt với nhau nên làm sao ?

Còn rất không thương hoa tiếc ngọc nữa. .

Bởi vì không có kinh nghiệm , cho nên sau trận lăn lộn trên giường hôm qua Diệp Thư Hoa thực sự không thể nhìn ra mối quan hệ vợ chồng trên thực tế của mình với Triệu Mỹ Nghiên là tốt hay xấu , nàng chùm chăn mặt đỏ một lúc , sau đó nhanh chóng thay một bộ quần áo ra khỏi phòng ngủ , thì thấy Triệu Mỹ Nghiên đang ngồi ăn tao nhã trước bàn ăn

- Không phải chị đang đóng phim à ? - Diệp Thư Hoa đứng xa hỏi

Triệu Mỹ Nghiên ngẩng đầu , thì thấy Diệp Thư Hoa vừa tỉnh dậy đầu tóc còn như tổ chim:

- Trạng thái của đạo diễn không tốt , cả đoàn phim được nghỉ

Đạo diễn mà lần này Triệu Mỹ Nghiên hợp tác là người nổi tiếng tài hoa hơn người nhưng tính tình lại rất kỳ quái , lúc quay phim thì nói không tìm được linh cảm , cuối cùng cho nghỉ hai ngày để tìm linh cảm , Vì vậy , Triệu Mỹ Nghiên có hai ngày nghỉ để bay về

" À "
Thì ra là thế , Diệp Thư Hoa gật đầu , quyết định không tự ti cũng không kiêu ngạo , đi thẳng ra đó , kéo ghế ngồi xuống đối diện với Triệu Mỹ Nghiên , ra dáng đường hoàng hắng giọng một tiếng:

- Cái đó. .tôi có việc muốn nói với chị

Triệu Mỹ Nghiên vừa ăn sáng vừa lười biếng trả lời:

- Có chuyện gì , nói đi

Diệp Thư Hoa : " Nói ra có lẽ chị sẽ không tin , thế nhưng tôi thật sự mất trí nhớ , nhưng cũng không phải mất trí nhớ hoàn toàn , chỉ là quên chuyện của ba năm gần đây "

Triệu Mỹ Nghiên : ". . . . . . . ."

Diệp Thư Hoa : " Tôi mất trí nhớ hai ngày trước , người điều chỉnh ánh sáng làm rơi vỡ đèn đập trúng đầu tôi , sau đó chuyện gì tôi cũng không nhớ "

Triệu Mỹ Nghiên đặt bộ đồ ăn trên tay xuống , nhìn vẻ mặt bình tĩnh của người phụ nữ đối diện , sau khi nghe câu chuyện của nàng , vẻ mặt ban đầu liền thay đổi , trong mắt để lộ ra sự mất kiên nhẫn:

- Diệp Thư Hoa , cô đừng náo loạn như này nữa được không ?

Diệp Thư Hoa vừa nghe đã biết Triệu Mỹ Nghiên không tin mình , dùng lí lẽ nói với người đối diện:

- Tôi nói với chị là sự thật , thực sự tôi không nhớ cái gì cả !

" Cho nên ? " Triệu Mỹ Nghiên khoanh tay , nhìn khuôn mặt Diệp Thư Hoa vì gấp đến mức đỏ bừng

- Cô mất trí nhớ, sau đó muốn tôi giúp cô cùng nhau tìm ký ức đang lưu lạc à ? - Cô cau mày - Đã hai năm rồi , Diệp Thư Hoa , cô không mệt mỏi sao ? Tôi thực sự không có cảm giác với cô

Triệu Mỹ Nghiên nói vậy Diệp Thư Hoa cũng không có phản ứng gì , nhưng mà câu sau của cô như châm cho nàng một mồi lửa , không có cảm giác , không có cảm giác vậy tối hôm qua còn lăn qua lăn qua lăn lại với nàng làm gì , vì tôn nghiêm của người phụ nữ bị khiêu chiến , Diệp Thư Hoa đứng phắt dậy khỏi ghế:

- Không có cảm giác , không có cảm giác thì tối qua chị ngủ với tôi làm gì ?

Triệu Mỹ Nghiên không ngờ Diệp Thư Hoa sẽ có phản ứng như này , vẻ mặt không tin nổi nhìn nàng:

- Ai dạy em ?

" Không ai dạy tôi cả ! " Diệp Thư Hoa há hốc mồm , cảm giác đối chọi gay gắt với Triệu Mỹ Nghiên giống như mũi nhọn đấu với đao sắc , hai tay nàng chống lên bàn , ánh mắt sắc bén như sói con:

- Tôi nói lại một lần nữa với chị , những chuyện trước kia tôi không nhớ , chị tin hay không thì tùy

Nàng nói xong xoay người muốn đi , nhưng đột nhiên nghĩ đến cái gì , xoay người lại cười lạnh một tiếng:

- Không có cảm giác đúng không , vậy ngại quá , đêm qua , tôi mới là người một chút cảm giác cũng không có

Triệu Mỹ Nghiên nghe xong mặt đen như đít nồi , một lúc lâu mới từ hàm răng nặn ra được một chữ

" Mẹ nó ! "
_______________________________  
Diệp Thư Hoa cãi nhau với chồng xong nhiệt huyết sôi trào đi vào phòng , nhưng bởi vì bản chất thật là một cô gái yếu đuối , sợ lòng tự trọng của như núi của Triệu Mỹ Nghiên bị tổn thương sau đó động vào nàng , Vì vậy vừa vào phòng đã khóa trái cửa , lúc này mới dám thở phào nhẹ nhõm

Chuyện đầu tiên sau khi vào phòng đó chính là tìm điện thoại dưới gối nhắn tin trên Wechat cho Tống Vũ Kỳ

- Hôm qua Triệu Mỹ Nghiên đã về , chị ta sống chết không tin tôi mất trí nhớ , cho nên tôi vừa cãi nhau với cô ấy

- Tôi cảm thấy hiện tại chắc chắn chị ta rất muốn đánh tôi

- Thế nhưng không lừa cô , cảm giác chống đối Triệu Mỹ Nghiên , thực sự rất thoải mái

Tống Vũ Kỳ vẫn chưa trả lời , Diệp Thư Hoa cầm điện thoại trong lòng khẩn trương , lúc đầu biết mình kết hôn với Triệu Mỹ Nghiên và từ tuyến mười tám lên tuyến ba nhưng không có phim đóng đã khó chịu rồi , nàng cũng chưa nói gì , vậy mà người phụ nữ này tối ngủ với nàng xong sáng hôm sau nói không có cảm giác gì , vậy cô ta coi nàng là cái gì ? Búp bê bơm khí à ?

Diệp Thư Hoa suy nghĩ một lúc lâu , quyết định không thể ở trong cái nhà này , với điều kiện kinh tế hiện tại thì nhà này chắc chắn sẽ không đứng tên của nàng , nếu đã xích mích với người ta cũng không nên mặt dày ở lại , nhỡ đâu Triệu Mỹ Nghiên lại xuất hiện đột ngột như tối hôm qua , chẳng lẽ nàng còn phải làm một con búp bê bơm khí phiên bản người thật nữa sao ?

May rằng tối hôm qua về muộn , hành lý nàng vẫn chưa kịp mở , đồ dùng hằng ngày và quần áo bên trong vẫn còn đầy đủ , Diệp Thư Hoa đợi trong phòng ngủ một lúc , nghĩ rằng chắc chắn Triệu Mỹ Nghiên đã đi , sau đó nhẹ nhàng mở cửa phòng , tìm được hành lý hôm qua mình mang về

Diệp Thư Hoa sử dụng phần mềm đặt một phòng khách sạn tốt để ở vài ngày , lúc taxi đang trên đường đến khách sạn mới nhận được tin nhắn trả lời muộn của Tống Vũ Kỳ

- " . . . . . "

- " . . . . . . . . . . "

- " . . . . . . . . . . . . . . . "

Im lặng là tuyệt đối !

Diệp Thư Hoa gửi giọng nói:

- Đây là có ý gì ?

Tống Vũ Kỳ:

- Bây giờ cô đi tìm cô ta xin lỗi , xin tha thứ có lẽ còn kịp , Tôi nói thật

Diệp Thư Hoa gửi một vẻ mặt ' Ghét bỏ ':

- Tống Vũ Kỳ , không phải tôi đã nói với cô rồi sao , đối nhân xử thế cái gì không có cũng được , nhưng là không thể không có khí phách !

Tống Vũ Kỳ trả lời ngay:

- Tôi sợ là ngày nào đó cô sẽ hối hận

Tống Vũ Kỳ :

- Nếu bây giờ tôi mà còn dùng vẻ mặt ôn hoà để nói chuyện với cô ta được , tôi mới hối hận đấy !
______________________________
Nhớ vote ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro