Chương 27 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phòng nghỉ là Châu Thi Vũ cho người làm sau khi cùng Vương Dịch quen nhau, bên trong trang trí rất đơn giản nhã nhặn, đồ vật cũng không nhiều lắm, chỉ có một cái giường lớn và cái bàn ăn dành cho hai người.

Châu Thi Vũ bị Vương Dịch bá đạo bế đi, nàng nhéo mũi Vương Dịch, Vương Dịch đi đến bàn ăn đặt nàng lên ghế, sau đó ra chỗ thư ký lấy cơm trưa, cô cẩn thận bày đồ ăn ra bàn, cô lấy cho nàng nửa bát cơm, còn mình một bát cơm, hai người vừa ăn cơm vừa vui vẻ nói chuyện.

Ăn cơm xong Châu Thi Vũ vốn muốn trở lại bàn làm việc thẩm duyệt tài liệu, nhưng một lần nữa bị Vương Dịch bá đạo bế đến giường lớn, cùng nhau nghỉ trưa cũng là một hạnh phúc, vì phòng ngừa ngủ quên, cô dùng di động đặt báo thức, sau đó ôm nàng đắp chăn cùng nhau ngủ.

Buổi chiều các nàng vẫn bề bộn công việc, chỉ ngẫu nhiên trao đổi đôi lời, đến sáu giờ chiều công việc giảm bớt thì cùng nhau tan tầm, sau khi ăn cơm ở nhà hàng mới cùng nhau về nhà.

Về đến nhà cả hai ngây ra đó trong chốc lát, sau đó từng người vào phòng tắm, các nàng đều muốn hôm nay phải giải quyết xong sự tình hôm cãi nhau.

Nếu như là người khác, tranh cãi nảy lửa như các nàng, không cần biết ai đúng ai sai cũng sẽ chiến tranh lạnh thật lâu.

Nhưng các nàng là tri kỷ yêu nhau, đều nhận định và kiên định tình yêu cho đối phương, sẽ không dễ dàng nói chia tay, các nàng không nỡ để đối phương thương tâm quá lâu.

Hai con người lý trí, hai con người yêu nhau, đều vì đối phương suy nghĩ, dù cho chiến tranh lạnh cũng sẽ không quá lâu.

Vương Dịch tắm xong trước, cô đi vào bếp làm cho Châu Thi Vũ một ly sữa bò đem vào phòng ngủ, sau đó Châu Thi Vũ cũng vào phòng ngủ, Vương Dịch cầm máy sấy gọi Châu Thi Vũ.

"Châu Châu, em thổi tóc cho chị".

Châu Thi Vũ cười đi đến bàn trang điểm, hưởng thụ Vương Dịch vì nàng phục vụ.

Thổi tóc cho Châu Thi Vũ xong, các nàng đều lên giường, chui vào trong chăn, Vương Dịch ôm Châu Thi Vũ.

"Châu Châu, chuyện ngày đó em thừa nhận em gạt chị là không đúng, trước đây em đã hứa vô luận phát sinh chuyện gì, em suy nghĩ cái gì đều nói cho chị biết, nhưng em không làm được, em lúc ấy gạt chị vì thấy chị bề bộn công việc ở công ty, quá mệt mỏi, em không đành lòng thấy chị phiền vì chuyện của em nữa, ngày đó ta tranh cãi với chị, nổi giận với chị cũng là em không đúng".

Châu Thi Vũ nghe Vương Dịch cẩn thận nói từng việc, nàng duỗi tay nắm lấy tay cô.

"Nhất Nhất, ngày đó tôi cũng có chỗ không đúng, tôi không chịu nghe em giải thích, suy nghĩ lung tung, nói ra những lời khiến em thương tâm, về sau chúng ta có hiểu lầm gì, trước khi nổi giận đều phải nghe đối phương giải thích, có được không?".

"Châu Châu, em còn có chuyện giấu chị, khẳng định lúc chị coi tài liệu cũng cảm thấy nghi hoặc, vốn chuyện này khiến em rất bối rối, bởi vì lúc nhỏ em đã hứa với cha mẹ bất luận có chuyện gì cũng không nói ra, ngay cả bà ngoại cũng không biết, nhưng mà ngày hôm qua em nói chuyện điện thoại với mẹ, mẹ nói nếu em đã nhận định chị là đối tượng chung sống cả đời thì cũng không còn là người ngoài, cho nên nói cho chị biết cũng không sao"

Châu Thi Vũ nghe Vương Dịch nói, nhẹ gật đầu, ý bảo cô nói tiếp.

"Cha mẹ em là quân nhân* (người thuộc quân đội), trước kia công tác tại cục tình báo trong nước, thời điểm em học cấp hai họ được phái đi nước ngoài, cụ thể mà nói bọn họ là đặc công, vì quốc gia thu thập tin tức. Lúc em 5 tuổi cha mẹ nói cho em biết nghề nghiệp của họ, khi đó đề phòng em bị tổn thương, họ cho em đến trường huấn luyện chuyên môn, em nghĩ khi đó cha mẹ đều biết sau này sẽ bị điều đi nước ngoài nên mới làm vậy. Phần tài liệu chị xem là em sau khi nhận được con mèo chết Ngô Phi gửi, đặc biệt gọi điện nhờ mẹ điều tra, cho nên chị sẽ thấy phần tài liệu đó quá mức kỹ càng đi?".

Châu Thi Vũ chưa từng nghĩ nguyên lai chuyện nhà Vương Dịch là như vậy. Châu Thi Vũ nghĩ từ khi quen nhau, Vương Dịch đối chính mình đủ loại biểu lộ, Châu Thi Vũ rất xem thường trừng Vương Dịch, người này đúng là giả heo ăn thịt hổ nha.

"Tiểu học em bắt đầu tiếp nhận huấn luyện là huấn luyện cái gì?".

Vương Dịch đảo mắt, bắt đầu nhớ lại.

"Err… Đầu tiên là thể lực, tiếp theo là trí nhớ, huấn luyện thực tế sinh hoạt ngoài hoang dã, cách phá bom, đề phòng bị nghe lén, còn một loạt kỹ năng họ thấy có thể bảo vệ bản thân đều dạy cho em".

Vương Dịch nói xong bị Châu Thi Vũ nhìn chằm chằm, ngượng ngùng, Châu Thi Vũ nhìn người tài giỏi trước mặt có cảm giác như người ngoài hành tinh.

"Nhất Nhất, eṃ xem tư liệu kia phải chăng đã có đối sách của riêng mình?".

"Ừm, em đã có sách lược phản kích, Châu Châu, em nói cho chị biết, ý định của em là. . . . . ".

Nghe đối sách của Vương Dịch, Châu Thi Vũ âm thầm cười trộm, quả nhiên mình nhìn trúng người không tầm thường, xem ra con tôm nhỏ nhà nàng về phương diện kinh doanh rất là tư duy nha, đả kích người khác, trên người có mùi quân nhân a.

Nói tóm lại, hôm nay Châu Thi Vũ nghe Vương Dịch giải thích cùng ý tưởng của cô rất là hài lòng, mặc kệ như thế nào, chọn Vương Dịch quả là không sai.

Vương Dịch không trốn tránh, không đưa đẩy trách nhiệm, nàng không quan tâm gia đình Vương Dịch ra sao, nàng chỉ quan tâm Vương Dịch, cho nên với sự tình trong nhà Vương Dịch, Châu Thi Vũ nghe, hiểu, không hỏi nhiều.

Vương Dịch tự lập từ nhỏ nên dưỡng thành nhiều thói quen cùng cá tính chỉ cô mới có, cô hiền lành, tốt bụng, đối đãi với bạn bè tận lực tận tâm, có ý nghĩ của riêng mình, cũng sẽ vì người khác suy nghĩ.

Nàng sau khi làm người yêu của cô, được cô yêu thương bằng mọi cách, cô vì nàng suy nghĩ mọi thứ, cô hiểu cho lòng nàng.

Trên đời này, nữ nhân vô luận là yêu người khác giới hay đồng giới, không phải đều muốn tìm một người yêu mình, thương mình, hiểu mình cùng nhau qua cả đời hay sao.

Vương Dịch ôm Châu Thi Vũ, đột nhiên nhớ tới lời cuối cùng mẹ nói.

"Châu Châu, mẹ em nói đợi sự việc giải quyết xong, có thời gian em mang chị đi gặp họ, ha ha, Châu Châu, con dâu rốt cuộc cũng tới ngày gặp mẹ chồng nhé".

Châu Thi Vũ nghe xong lời Vương Dịch nói, không tự giác đỏ mặt, nàng vỗ Vương Dịch một phát, làm mặt lạnh.

"Rõ ràng là tôi cưới em, rõ ràng là tôi ăn em sạch sẽ, sao có thể nói tôi là con dâu đây".

Vương Dịch có chút không vui, nghĩ đến thời gian vừa qua cô còn không được ăn sạch Châu Châu, cái này nếu để mẹ biết, nhất định sẽ nói mình bất lực, Vương Dịch quyết định, hừ, phải để cho Châu nữ vương biết rõ, cuối cùng ai mới là con dâu.

Vương Dịch hướng Châu Thi Vũ cười gian, mạnh mẽ lật người, áp lên người Châu Thi Vũ, lè lưỡi liếm môi nàng, Châu Thi Vũ nhìn mặt Vương Dịch lúc này như kẻ trộm hoa, thoáng cái mặt đỏ lên, Vương Dịch vươn tay miết lên cánh môi Châu Thi Vũ.

"Châu Châu bảo bối, đêm nay em sẽ cho chị biết ai mới là con dâu".

"Châu nữ vương. . . . .". Vương Dịch ghé vào bên tai Châu Thi Vũ thổi một luồng hơi nóng, thỉnh thoảng vươn đầu lưỡi liếm theo đường viền tai xinh đẹp, ừm! thật ngọt, thật thơm. . . .

Cảm giác nóng ẩm làm toàn thân Châu Thi Vũ trở nên mẫn cảm, cảm giác tê dại, cuối cùng nhịn không được Châu Thi Vũ đẫy đầu Vương Dịch ra.

"Errr! Nhất Nhất, đừng làm rộn, nhột lắm. . .".

Một loạt các thủ pháp được tăng lên, Châu Thi Vũ híp mắt, nhìn rất là mê ly, lại khiến cho người xem trúng chiêu hấp dẫn trí Vương tôm nhỏ giờ phút này như thế nào để cho bữa tối hấp dẫn chạy thoát đây, dọc theo tai cô hôn xuống cổ, tại cổ cô lưu lại ấn ký của mình, Mộ Ngôn Tín không ngừng vặn vẹo, nàng biết mục đích của Vương Dịch, nàng định vặn vẹo để chạy trốn.

Vương Dịch dừng động tác, nhìn thân thể không ngừng giãy dụa kia, cô trầm mặc một hồi, khiến Châu Thi Vũ khó hiểu mở mắt, nàng nhìn thấy đôi mắt cười xấu xa nhìn mình, nhìn chằm chằm không chớp mắt, Châu Thi Vũ cảm giác giống như thỏ con bị lão sói xám rình bắt, đang chờ bị hưởng dụng.

"Em…. không cho em nhìn tôi bằng ánh mắt đó".

Châu Thi Vũ thò tay sang bên cạnh định kéo cái chăn, nhưng vừa giơ tay lên đã bị nắm chặt…

"Thả tôi ra, Nhất Nhất, em như vậy làm tôi đau quá". Châu Thi Vũ làm nũng nói.

"Châu Châu ngoan, nghe lời em sẽ nhẹ tay một chút, đêm nay em muốn chị thuộc về em, nữ vương thân yêu của em, tiểu nữ nhân của em, bảo bối của em".

Vương Dịch dùng lời nói đả kích thần kinh thính giác của Châu Thi Vũ, khiến Châu Thi Vũ toàn thân đỏ bừng.

"Nhất Nhất, không cho phép em gọi tôi như vậy". Châu Thi Vũ nhỏ giọng nói.

*Warning*

Đầu ngón tay Vương Dịch khẽ miết xương quai xanh gợi cảm, trượt xuống hướng rốn, nhẹ nhàng bắt đầu kế hoạch dụ dỗ.

"Ưmmm….". Vương Dịch muốn vươn tay bắt con người kia dừng tay, lại phát hiện hai tay sớm bị giữa lại.

"Nhất Nhất, tôi nóng quá…. hảo ngứa…. ưm…".

Châu Thi Vũ không chịu được kích thích, muốn Vương Dịch nhanh lên, nhưng lại không tài nào nói ra mấy lời xấu hổ kia được.

"Châu Châu…… nghe lời, nhắm mắt lại, hảo hảo cảm thụ em".

Vương Dịch cúi đầu, bá đạo hôn lên môi Châu Thi Vũ. Cảm nhận được nụ hôn mạnh mẽ, Châu Thi Vũ hé miệng đáp lại, hiện tại nàng cảm giác nóng đốt người, nàng biết mình sắp chết cháy trong dục vọng, nàng chỉ cầu được giải thoát sớm một chút, sớm chút được thỏa mãn.

Châu Thi Vũ phối hợp hôn, Vương Dịch không kiêng nể gì, hai tay đặt lên hai bên ngực Châu Thi Vũ, không ngừng xoa nắn, Châu Thi Vũ đã không thể suy nghĩ gì nữa, chỉ có thể cảm thụ Vương Dịch không ngừng kích thích mình.

"Hmm…. ưm…".

Vương Dịch nghe Châu Thi Vũ rên rỉ, biết nàng đã bắt đầu hưng phấn, động tác tay không dừng lại, cô dùng thân mình tách hai chân nàng ra, dùng đầu gối ma sát huyệt động cách một lớp quần chip.

"Ah…. ah…. Nhất….. Nhất…. nóng quá".

Châu Thi Vũ không ngừng rên rỉ, lúc này Vương Dịch trượt một tay vào trong quần chip, đầu ngón tay lướt qua trên mặt cánh hoa, chạm vào hoa cúc, cứ như vậy vỗ về chơi đùa, tay Vương Dịch càng lúc càng ướt.

"Ưm..... ưm.... Nhất..... tôi.... muốn......".

Giây phút này chẳng còn quan tâm ngượng ngùng gì nữa, Châu Thi Vũ rên rỉ mê người, nàng cảm thụ Vương Dịch kịch liệt khiêu khích ở động khẩu, hai tay nàng nắm chặt drap giường, nàng cong người lên đón nhận kích thích.

Con người kia bên trong quần chip tay không ngừng châm lửa khiêu khích nàng, làm cho nàng không thể không mở miệng cầu hoan. Vương Dịch thỏa thích dùng nhiều cách khiêu khích thân thể Châu Thi Vũ.

"Châu Châu bảo bối, chị có biết bây giờ chị có bao nhiêu mê người không?".

Nói xong cô giật luôn cái quần chip vướng bận kia ra, ánh mắt mê ly nhìn ngực mỹ nhân, làn da trắng nõn, đường cong khiêu gợi, vùng bụng phẳng không một chút thịt thừa, vùng mu đầy đặng, xuống chút nữa là hang động ẩm ướt, cùng hai đùi thon đều, thân thể cỡ nào hoàn mỹ, Vương Dịch cảm thán trong lòng, tay vẫn không ngừng vuốt ve hạ thể của nàng.

"Ah...... ah.........". Bị kích thích Châu Thi Vũ liên tục rên rỉ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro