Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"A, Seulgi. Chị tới đây uống rượu sao?"  Vừa nhận ra người quen, Yeri thốt lên. Seulgi cười cười gật đầu:

"Phải, quán bar hôm nay đông ghê."  Seulgi nhìn theo hướng Yeri vừa đi thì thấy mấy người Sooyounv đang ngồi đó. Khóe môi nâng lên, cô sải bước về phía trước, Yeri hơi hoảng nhưng mà không biết bằng cách nào để ngăn lại.  Joohyun đang ở bên đó cơ mà. 

Phút chốc Lisa đã đứng bên bàn của Sooyoung, Yeri đi theo phía sau lo sợ nhìn về phía Joohyun, nàng ngồi trong góc tối đèn mặt cũng cúi xuống đang ăn. Mái tóc đỏ dài phủ xuống nên Seulgi chưa nhận ra. Cô ngồi xuống bên cạnh Sooyoung. 

"Sooyoung, em cũng ở đây sao?"  Đột nhiên giọng nói rõ ràng của Seulgi làm Sooyounv thoáng giật mình. Mấy người kia đồng loạt ngẩng lên nhìn, ai cũng trợn tròn mắt. Trong đó có cả Joohyun, nhưng nàng vẫn chưa có biểu tình gì. 

"À, em... em cùng với mọi người tới đây uống rượu một chút." Sooyounv nhất thời lắp bắp.  Seulgi nâng mặt nhìn một lượt, ánh mắt dừng lại trên người Joohyun. 

... 

Hít vào ngụm khí lạnh, Seulgi còn tưởng mình nhìn nhầm. Còn chưa uống rượu sao lại hoa mắt. Joohyun cũng không né tránh, biết một ngày cũng sẽ đối diện như vậy, nàng không biểu tình nhìn Seulgi. 

Bởi vì có gặp, Seulgi cũng không thể tiếp tục ép nàng làm công cụ tình dục nữa, hiện tại nàng đã có tiền, còn có Lee Seojoon giúp đỡ nàng. 

"Joohyun?"  Môi Seulgi mấp máy, nàng trước mắt cô đúng là không nhận ra được nữa. Ánh mắt nàng nhìn Seulgi thực lạnh nhạt mà xa cách như chưa từng quen biết. 

"Yeri! Mau lấy rượu ra đây."  Sooyoung vội lên tiếng để phá vỡ không khí nghẹt thở lúc này, Joohyun cũng không nhìn Seulgi nữa. Nàng đẩy đồ ăn qua một bên, bản thân tiếp tục lười biếng ngã lưng ra ghế như thể chuyện gì cũng không liên quan đến nàng. 

Seulgi cúi mặt nội tâm run lên dữ dội, cảm thấy thật hổ thẹn không biết làm thế nào để xin nàng tha thứ. Mà nàng lúc này, chắc hẳn đã không để tâm đến nữa nên mới dùng thái độ bàng quang đối cô. 

Đúng là khó chịu thật.  Yeri mang ra bình rượu, Joohyun đứng dậy cầm lấy bình rượu từ tay Yeri và ra hiệu cho Yeri ngồi xuống. Nàng tự mình rót rượu cho từng người. sau đó nở nụ cười hòa nhã, Joohyun tròn mắt, thái độ nàng thay đổi cũng nhanh thật. 

Nàng là quản lí ở đây, ít ra cũng nên nhu hòa với khách một chút. Joohyun đứng đối diện Seulgi đang ngồi, nàng nâng ly rượu lên, nở nụ cười mà Seulgi nhìn vào nó không được thật:

"Nghe nói hôm nay mọi người dự tiệc của đối tác, vậy hẳn là đã ký hợp đồng thuận lợi. Tôi ở đây kính rượu chúc mừng Kang tổng."  Vậy mà đám người kia đồng loạt đứng dậy. Seulgi sau khi đã tải được dữ liệu mới cầm ly rượu từ từ đứng dậy. 

"Cảm ơn."  Seulgi cười nhẹ đáp lại, sau đó cùng nhau cạn hết ly rượu. Seulgi trưng ra vẻ ngạc nhiên khi thấy nàng uống cạn nửa ly rượu thật nhuần nhuyễn. 

Joohyun đưa lại ly rỗng cho Yeri, nàng nhìn Seulgi, bộ dạng vui vẻ của nàng cũng thật đáng ghét:

"Hôm nay ngày vui của mọi người, cứ chơi thoải mái..." - Cứ tưởng câu nói của Joohyun sẽ dừng lại ở đây. Nàng lại tiếp tục nói:

"Ở đây chỉ có không được sử dụng chất cấm, nhưng người đẹp thì không thiếu. Kang tổng cần thì cứ ra lệnh cho Yeri mang ra phục vụ thật chu đáo."  Mà, Yeri đứng bên cạnh nghe Joohyun nói vậy liền rùng mình một cái. Lạnh sống lưng. 

Đám người kia không dám nói gì, chỉ lén nhìn biểu cảm của Seulgi. Mi hơi nhíu lại, lời của nàng như hàng ngàn mảnh vỡ bén nhọn đâm vào lồng ngực đến đau rát. 

Nàng nghĩ, Seulgi khi công việc kết thúc sẽ tới quán bar để uống rượu, rồi sẽ cùng với kỹ nữ một đêm thật thỏa mãn. Nàng biết dục vọng chiếm hữu của Seulgi rất mạnh, nên đã hảo tâm dặn dò Yeri thật chu đáo. 

"Tôi vào toilet, mọi người cứ ngồi chơi." Joohyun nói xong liền quay đầu đi. 

Seulgi cùng mọi người ngồi xuống, bản thân còn chưa hết sốc kể từ lúc nhìn thấy Joohyun. Bây giờ nàng đã đi mất rồi, mà cô còn chưa nghĩ ra được cách gì để mang Joohyun về bên cạnh mình. 

Mà Sooyounv cũng không còn cách nào đâu, lỗi lầm của Seulgi gây ra đã làm nàng tổn thương nặng nề rồi. 

Joohyun lúc này ở trong toilet, nàng liên tục hất nước lên mặt mình. Lúc nãy, đối diện Seulgi nàng đã kiềm nén nhiều thế nào để không bị cô phát hiện. 

Nếu để Seulgi biết nàng vẫn còn vương vấn quá khứ, cô nhất định sẽ cười nhạo nàng quá ngu muội. Điều này là không thể. 

Nhìn gương mặt tái nhợt của mình trong gương. Joohyun đứng thẳng dậy, lấy trong túi xách ra khăn tay để lau mặt, dậm lại một chút son. Nhìn ngắm lại trong gương, khẳng định bản thân đã ổn liền đi ra ngoài. 

Vừa ra đến cửa thì có người bước vào, Joohyun né qua một bên nhường đường thì bị nắm tay kéo ngược vào trong. 

Joohyun giật mình, cả gương mặt đều bị ấp vào lồng ngực người kia. Mùi hương bạc hà quen thuộc xộc vào mũi. 

Đến khi đoán ra được là ai thì Joohyun liền vùng vẫy đẩy Seulgi ra khỏi mình. Joohyun nhíu chặt mi thanh tú, cô thế nào lại còn nghĩ nàng là nhân viên phục vụ ở đây muốn làm gì thì làm:

"Em làm cái gì... a."  Còn chưa nói hết câu đã bị người ta kéo vào lòng ôm chặt. Hơi thở Seulgi nặng nề bên tai, nhịp tim của Seulgi cũng rung động mãnh liệt nàng đều cảm nhận được. 

"Joohyun..."  Cứ ngỡ như một thời gian dài không gọi tên nàng, giọng Seulgi có chút nghẹn ngào. Lúc nhìn thấy nàng lạnh nhạt, lồng ngực vô cùng ngứa ngáy. 

"Joohyun, xin lỗi. Về với em có được không?"  Joohyun như thể vừa nghe chuyện cười, tại sao cô lại bám nàng không buông. Trong khi đó, cô có người yêu xinh đẹp, giàu có. Hai người còn được sự chấp thuận của gia đình có thể tiến tới hôn nhân hạnh phúc. 

Nàng trong lòng cô từ đầu đến cuối lúc nào cũng là loại lẳng lơ, là gái điếm. Đối với người tình bé bỏng của Seulgi thì nàng chỉ là hạt cát nhỏ bé. Nàng không có mong ước chạm tới gia tộc to lớn. 

Khuôn mặt Joohyun lúc này lại thay đổi biểu cảm, nhuốm đầy màu giễu cợt. 

Nàng đặt hai tay lên vai Seulgi đẩy nhẹ ra, đôi mắt đẹp đầy mê hoặc làm Seulgi thật sự lúc này đã cố kiềm nén mà không thể muốn nàng. 

"Em có thật là muốn tôi trở về với em?" 

"Phải." Seulgi không cần nghĩ liền gật đầu. 

"Em sẽ kết hôn với tôi sao?"  Gật đầu. 

"Kể cả bố của em không đồng ý?"  Dứt khoát gật đầu. 

Joohyun nở nụ cười như có như không. Đôi tay nàng trên cổ áo cô vuốt lại ngay ngắn. Seulgi im lặng, nín thở chờ những lời nàng sắp thốt ra khỏi miệng.  Cuối cùng, miệng nàng nhàn nhạt thản nhiên thốt ra. 

"Thật tiếc quá, tôi không có danh giá để kết hôn với em. Bởi vì..."  Joohyun híp lại đôi mắt nguy hiểm, thấy Seulgi hồi hộp nhìn mình. Khóe môi nâng lên, nàng chậm rãi nói từng chữ cuối để Seulgi có thể nghe rõ. 

"Bởi vì loại gái lẳng lơ như tôi trước khi được làm một quản lí thì tôi đã ngủ với rất nhiều tên đàn ông ở đây. Còn có... tôi đã lên giường với ông chủ của mình - là Lee Seojoon."

———————
Vote cho tớ nha⭐️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#seulrene