42. Anh chàng đẹp trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Sáng hôm sau, June tỉnh dậy trước, hiện tại mới là 5 giờ sáng. Nàng khẽ cựa mình, lại phát hiện bản thân đang nằm gọn trong vòng tay của View. Hơi ấm quen thuộc nhưng đã thật lâu rồi nàng mới có được.

Nằm thêm một lát nữa, June mới rón rén nhấc tay cô ra khỏi người nàng. Cô ngủ rất nông, ngay khi nàng vừa định rời giường thì bàn tay ranh mãnh kia luồn qua eo nàng, dùng sức kéo nàng nằm trở lại, giọng nói khàn đặc:

- Dậy sớm làm gì chứ, ngủ một lát đi.

- Chị còn phải tới nhà hàng nữa. - June để mặc cho cô ôm, giọng nói cũng thập phần dịu dàng.

Thế nhưng cô không những không nới lỏng vòng tay, ngược lại còn lật người đè nàng dưới thân.

- Ah...View, em...lưu manh, em sờ đi đâu đó?! Ưm...

Bị View bắt nạt cả một buổi sáng nên 8 giờ June mới có thể rời giường. Nàng xoa xoa cái eo nhức mỏi của mình, oán giận nhìn cái người vừa bước ra từ phòng tắm:

- Chị vẫn chưa có đồng ý quay lại với em đâu!

Mắt View mở to hết cỡ, cô ấp úng:

- Ơ, nhưng mà...chị...chuyện này...

- Ừm, dù sao cuộc sống độc thân vẫn thật tốt, chị vẫn còn muốn tiếp tục tận hưởng nó.

Nói xong, June chật vật mặc đồ của mình lên sau đó chào tạm biệt cô. Cánh cửa vừa đóng lại, View có chút ngây ngốc.

Vậy là sao?

June tới nhà hàng, niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt, ngay cả nụ cười cũng luôn hiện hữu mỗi khi nàng gặpnhân viên trong nhà hàng. Hướng Tiểu Ly cùng đầu bếp Lạc vô cùng bát quái nhìn nhau:
"Hôm nay quản lý Wanwimol có chuyện gì

vui hay sao ấy nhi?"

"Chảc chắn là chị ấy vừa trúng số rồi."

Phục vụ Trần cũng lân la hỏi chuyện
June:

- Quản lý, sao hôm nay chị lại cao hứng
như vậy? Có phải chị mới gặp chuyện gì
vui hay không?

Được phục vụ Trần hỏi chuyện, June lại bất giác nhớ tới chuyện xảy ra vào tổi qua, khoé miệng nàng không giấu nổi nụ cười ngọt ngào:

- Đúng vậy, là một chuyện rất vui.

- Chị trúng số sao? - Phục vụ Trần mở to
mắt.

-Chuyện này còn vụi hơn rất nhiều so với trúng số.

Lúc June  quay người đi, nàng vô tình để lộ dẩu vết đặc biệt chói mắt ở phía sau gáy. Mặc dù lúc quay lại nhà, nàng đã dùng phẩn trang điểm để che đi dấu vết hoan ái cùng cô, thế nhưng nàng lại bất cẩn bỏ qua vị trí phía sau gáy.

Phục vụ Trần nhìn thấy được điều đó, cô
ấy cũng đủ trưởng thành để có thể hiều
được dấu vết đó là gì. Cô ấy bưng tay che
kín miệng, chờ nàng  ra khỏi khu bếp, cô ấy mới lên tiếng, giong nói không giấu nổi sự kích động:

- Quản lý Wanwimol đang yêu đương!!

"Gi cơ gì cơ? Quản lý yêu đương?? Với ai
vậy? Đẹp trai không? Cao ráo tốt bụng
không?" cả khu bếp nhao nhao lên, ai nấy cũng đều cảm thấy tò mò.

Họ chưa bao giờ thấy dáng vẻ của June lúc yêu đương. Quản lý của bọn họ lúc nào cũng mang một vẻ lãnh đạm, cấm dục, là kiểu người mà người khác nhìn vào sẽ có kếtluận là không thích hợp với yêu đương vì quá nghiêm túc.

Vậy mà hiện tại lại có tin đồn quản lý đang yêu đương, điều này đã dấy lên một làn sóng nhỏ trong group chat của nhân viên nhà hàng.

"Tại sao cô lại biết được quản lý đang yêu đương vậy cô Trần?"

"Tôi thấy dấu hôn trên cổ của quản lý."

"!!!"

"Thật á?!!"

Jane vừa từ wc ra liền nghe được nhân viên nhà hàng đang bàn tán chuyện của June, cô ấy cũng tiến lại hóng chuyện:

- Ở đây có chuyện gì vậy?

- Jane, có tin cực hot đây, quản lý của chúng ta yêu đương rồi! - Đầu bếp Lạc thần thần bí bí nói.

- Cái gì? Quản lý yêu đương? Với ai vậy?

- Không biết, nhưng cỡ quản lý thì chắc chắn phải là một anh chàng đẹp trai.

"Anh chàng đẹp trai?"

Trưa hôm ấy, khi nhà hàng vắng khách, Jane mới lấy điện thoại ra nhắn tin cho cô.

"Chị June của cậu hình như có bạn trai."

Lúc này, View vừa mở hộp cơm ra thì nhận được tin nhắn của Jane.

"Bạn trai?"

Sau khi đọc tin nhắn, cô buông đũa xuống, ngay lập tức nhắn lại.

View: "Đối tượng yêu đương của chị ấy là ai vậy?"

Jane: "Mình cũng không biết, mình nghe nhân viên trong nhà hàng đồn như vậy."

View tắt điện thoại đi, hộp cơm trước mặt cũng không buồn động đũa. Rõ ràng mới hôm qua còn làm loại chuyện kia với cô, vậy mà...hiện tại lại yêu đương với ai chứ?

Mà trong lúc ấy, June đang ngồi trong phòng nghỉ của mình để tính toán ngân sách tháng này. Nàng hoàn toàn không biết ở ngoài kia đang có nhiều người vì dấu hôn trên cổ nàng mà náo loạn, cũng hoàn toàn không biết View đang hiểu lầm nàng yêu đương với người đàn ông khác.

Buổi tối hôm ấy, khi vừa từ nhà hàng trở về, June tình cờ gặp cô trong thang máy, nàng vẫn còn chút xấu hổ nên không dám nhìn cô.

Điều bất ngờ là cô chẳng những không bắt chuyện với nàng, lại còn không thèm nhìn nàng nữa.

June cũng nhanh chóng nhận ra điều ấy, thang máy vừa lên tới nơi, nàng kéo tay cô lại:

- Này...

View lúc này mới nhìn nàng, hôm nay nàng đặc biệt xinh đẹp. Không đúng, hôm nào nàng cũng xinh đẹp như vậy. Càng nhìn, cô càng cảm thấy không đúng, trái tim như bị bóp nghẹt lại. Cô rút cánh tay ra khỏi tay của nàng.

June ngỡ ngàng, vành mắt nhanh chóng đỏ lên:

- Em không theo đuổi chị nữa sao? Rõ ràng tối qua em nói...

- Em không theo đuổi người đã có bạn trai.

- Đã có bạn trai? Em nói gì vậy chị không hiểu?

- Không phải chị đang yêu đương sao? Jane hồi trưa đã nói với em rồi, tất cả nhân viên nhà hàng đều nói rằng chị đang yêu đương với một anh chàng đẹp trai.

View vừa tính bỏ đi, June gấp tới mức muốn khóc, nàng nghẹn ngào ôm lấy cô:

- View, chị không có, chị không yêu đương với ai. Chị cũng không biết tin đồn từ đâu ra, nếu...nếu như muốn yêu đương, chỉ có thể yêu đương với em thôi...

June sợ nàng sẽ lại mất View một lần nữa, nàng không muốn như vậy.

Nghe được thanh âm ẩn nhẫn của nàng, tâm View cũng đã mềm ra như nước, cô quay người hôn hôn tóc nàng:

- Được rồi, đừng khóc, em không có giận chị.

- Nhưng em...em...phải luôn theo đuổi chị, không được như vậy với ai khác...

- Được, chỉ theo đuổi mình chị, cho tới khi chị chấp nhận em, được không?

- Chị rất muốn chấp nhận em, nhưng mà...em...ngày đó rời đi, thật sự khiến chị rất đau lòng...

- Em biết, ngày đó em cái gì cũng không có, em sợ em không thể cho chị hạnh phúc. Nhưng mà bây giờ, em có xe, có đủ tiền mua nhà, có công ăn việc làm ổn định. Em có năng lực khiến cho chị hạnh phúc.

- Chị không cần, N'View, đừng vì lí do gì mà buông bỏ chị nữa...Bất kể lí do gì cũng không được. Chị không cần tiền, em không có tiền chị cũng sẽ nuôi em, chị chỉ muốn em, ở bên em là hạnh phúc nhất rồi.

View vươn tay lau đi khoé mắt của nàng, cô cảm nhận được dường như sống mũi của mình cũng có chút cay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro