8-3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điều khiến tôi muốn đặt làm trọng tâm - có lẽ không cần nói cũng quá rõ ràng - đó là ...

Minatozaki Sana có thật sự tồn tại hay không?

Cô hiện hữa? Hay không hiện hữu?

Liệu cô có tồn tại trong lớp 9-3 này? Ở thế giới này?

Có quá nhiều vấn đề khiến tôi bận tâm kể từ khi chuyển đến đây. Giờ tôi chẳng còn có thể liệt kê được mạch lạc nữa. Như chuyện chẳng có ai trong lớp tiếp xúc hay mảy may quan tâm gì đến Sana. Bây giờ nghĩ lại, tôi chưa từng thấy người nào đến gặp, gọi tên, nói chuyện hay thậm chí là nhắc đến Sana.

Và phản ứng của mọi người khi tôi tiếp xúc với cô ấy ...

Ví dụ như phản ứng của Takahashi Juri và Kojima Mako hôm đầu tiên, khi tôi bắt gặp Sana ngồi trên băng ghế đối diện tòa nhà Khu O và chạy đến trò chuyện cùng cô. Hay phản ứng của Shiroma Miru khi tôi nhắc đến tên Sana trong khi cả hai cùng kiến tập giờ Thể dục. Cả phản ứng của bọn Goto Moe và Miyazaki Miho (vài hôm sau đó?) khi tôi bước vào thư viện phụ và gặp cô. Còn rất nhiều trường hợp khác nữa.

Rốt cuộc Kojima Mako đã tỏ ra quan tâm và gọi điện để cho tôi một lời cảnh báo.

Đừng để tâm đến những thứ không tồn tại nữa. Nguy hiểm lắm.

Và cả điều cô em gái Nako nói với chị Sashihara nữa.

"Tại sao chị lại hỏi thế? Lớp em không có người nào như vậy cả." Vẻ mặt của nó nghiêm túc đến mức chị chưa từng thấy bao giờ.

Liệu cô ấy có tồn tại ...?

Chuyện không một ai tiếp xúc với Sana, hay thậm chí là quan tâm đến, không chỉ xảy ra giữa các học sinh với nhau. Nhìn chung, tất cả các giáo viên dạy lớp 9-3 đều như vậy. Không một thầy cô nào điểm danh đầu giờ bằng cách gọi tên. Vì thế họ chưa từng nhắc đến cái tên "Minatozaki Sana". Và tôi cũng chưa hề thấy Sana được chỉ định đọc đề hay giải bài tập.

Cũng chả trách tại sao cô lên sân thượng một mình vào giờ Thể dục thay vì ngồi gần đó. Ngay cả khi cô đến trễ, nghỉ học, rời khỏi lớp giữa giờ kiểm tra, vắng mặt nhiều ngày liền ... Chẳng thầy cô hay bạn học nào để ý cả.

Tình huống khi chúng tôi lần đầu gặp nhau ở bệnh viện hẳn cũng góp phần khiến cho đôi lúc tôi nghĩ đến khả năng "Minatozaki Sana không tồn tại" ... Dù bản thân tôi chẳng hề tin điều đó.

Bởi vì tôi không hiện hữu.

Chính bản thân Sana cũng đã từng nói như vậy.

Đối với bọn họ, tôi là người vô hình. Sakura là người duy nhất thấy được tôi. Cậu sẽ làm gì?

Tôi cũng đã tận mắt thấy cô đột ngột xuất hiện rồi biến mất trong tầng hầm ở Ánh chiều tà của Kago.

Có lẽ Minatozaki Sana không hề có thật, không hề hiện hữu?

Sana giống như một bóng ma mà chỉ mình tôi mới có thể nhìn thấy được, nghe được. Một thực thể không tồn tại. Cả chiếc bàn của cô, là chiếc bàn cũ kỹ duy nhất trong phòng học. Và bảng tên trên ngực áo Sana, nó nhàu nát, bẩn thỉu. Tất cả đều rất khớp với cách nghĩ trên.

Thế nhưng ...

Nếu phân tích theo hướng thực tế thì đương nhiên sẽ không có chuyện hoang đường như vậy. Tôi sẽ phải giải thích tất cả những hiện tượng trên dưới lăng kính khác. Thật ra, có một kết luận hợp lý hơn rất nhiều, khi tôi suy nghĩ theo chiều hướng ấy.

Minatozaki Sana tồn tại. Và cô ấy là có thật. Nhưng mọi người xung quanh lại cố tình cư xử như thể không có người tên là Minatozaki Sana. Đó là kết luận của tôi.

Tôi còn đang tự hỏi đây có phải là một dạng "bắt nạt" mà ta thường nghe thấy hay không. Bắt nạt bằng cách phớt lờ tập thể. Nhưng, tôi nhớ đã từng nói với chị Sashihara về chuyện này ... Ngay cả khi nó là sự thật thì cũng có những chi tiết rất lạ.

Năm ngoái tôi cũng gặp phải "Sự cố Miyawaki" và đã trải qua cảm giác kinh khủng như vậy. Có lẽ vì thế mà tôi rất nhạy cảm với vấn đề học đường này. Đây không chỉ là trường hợp bắt nạt tập thể dưới dạng tẩy chay. Nghe qua thì hơi mơ hồ, nhưng quả thật có gì đó khiến nó rất khác. Hoàn toàn khác.

Có thể là bởi, họ sợ cô ấy?

Đúng rồi. Chị Sashihara cũng từng nói như thế.

Dù thế nào ... Liệu Minatozaki Sana có thật sự tồn tại? Tôi đã phân tích triền miên về vấn đề này. Về đúng. Về sai. Nhưng vẫn rất khó để có được câu trả lời. Vấn đề là thế. Trừ phi tôi kiên quyết hành động.

Bị lung lạc giữa hai giả thuyết hoàn toàn trái ngược, tâm trí tôi đã bị chao đảo theo những tình huống và trạng thái tâm lý khác nhau. Tôi đã tự nhắc rằng mình chẳng còn lựa chọn nào hơn. Nhưng ...

Ngày hôm nay, rốt cuộc tôi đã tìm ra được câu trả lời xác đáng nhờ vào trải nghiệm của chính bản thân. Khó mà nói là tôi đã nắm rõ, nhưng dường như tôi đã hiểu được "hình dáng" của cốt lõi vấn đề. Vấn đề ấy, nói cách khác, chính là tình cảnh này. Tình cảnh đang diễn ra với tôi.

Điều tương tự hẳn đã xảy ra với Sana từ đầu đến giờ.

Để kiểm chứng, vào tiết thứ sáu, giữa giờ Ngữ văn của cô Bae, tôi đứng dậy mà không xin phép rồi rời khỏi phòng học. Trong lớp có một thoáng chộn rộn. Nhưng cô Bae lại chẳng hề lên tiếng quở trách.

À. Vậy là tôi đã đúng.

Đi đến cửa sổ nơi góc hành lang, tôi ngước mặt nhìn lên bầu trời đang mưa với những cụm mây nặng trĩu. Cảm giác này thật chán nản. Nhưng mặt khác, tâm tình tôi đã nhẹ gánh được đi đôi chút.

Tôi nghĩ mình đã phần nào hiểu được.

"Nó" là thứ gì?

Câu hỏi kế tiếp sẽ là "Tại sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro