Mở Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giới thiệu 1 chút

Cái này là do mình cover lại của bạn : cơ khi hauik11

link gốc : tiểu thuyết - học sinh chuyển lớp - kênh sinh viên

các bạn nhớ qua ủng hộ bạn đó nha

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vào chuyện

HỒI TƯỞNG 

 Trời đã chuyển về mùa mưa.Đã là tháng 1 rồi.Còn mấy ngày nữa là tết.Dịp mà đối với đời học sinh lúc đó có lẽ là ăn chơi xả láng nhất,chứ chẳng bù cho đời sinh viên đi học.Mưa ở nhà,nắng cũng ở,trời mát mẻ là tót hót đi chơi.


Nàng đi bên cạnh tôi,nhẹ nhàng và tinh khiết.Bầu trời đêm trên ngọn đồi gần trường đang vi vu dưới tiếng gió và được chiếu sáng bởi anh trăng.Tôi nắm tay nàng rồi cũng sóng bước.Vu vơ khẽ hát giai điệu Dịu Dàng đến từng phút giây.Nàng khẽ cười và cũng hát theo.

"Biết mỗi khi gần em anh dịu dàng đến từng phút giây,nắm tay em thật lâu hôn nhẹ nhàng bờ mắt"

Tôi và nàng vừa đi vừa hát.Giây phút ấy là kỉ niệm tôi còn nhớ mãi.Tôi chưa từng ngỡ 1 năm sau từ ngày tôi chuyên vô lớp ,thằng học sinh ngổ ngáo ấy lại được nắm tay thánh nữ bàn đầu bước đi trong trong không gian lãng mạn thế này.Trời Tokyo mùa mưa như cũng thương tôi không cho mưa xuống phá cái khung cảnh mộng mơ này

-Tặng Nàng một bài thơ đi thi sĩ ông thần-Cái tên ông thần là cái tên 1 năm trước nàng nghe ông lão nhà tôi phát ngôn
-Ừm,mà thơ gì giờ
-Thơ chúc tết đi,sắp tết rồi mà-Nàng lại nhéo mắt
-Gấp quá sao ra thơ hay
-Đại đi mà.thơ của ông thần cái gì chẳng được
-Ừm,thử nhé
Tôi bước đi trong đêm thả hồn vào khung cảnh:
- Đêm qua thu rụng khắp bốn bề
Đông về cái lạnh thêm tái tê
Cô bé cùng bàn nay đã lớn
Đang cùng tôi đón mùa xuân về
-Wow,hay tuyệt,mà đọc lại để Nàng nhớ coi.

Tôi bẹo má nàng ,rồi chạy lên trước

-Thơ của Tiên thi chỉ một lần thôi,không nhớ do cô nương quá chậm hiểu
Nàng rượt theo tôi,dưới sự chứng kiến của đêm khuya

Lên tới đỉnh đồi là lúc lớp chúng tôi chuẩn bị thả đèn trời.Đèn trời to bự chảng được gắn thêm ít bóng bay phòng hờ nó quá nặng.Tôi và nàng được chúng bạn đặc cách cho cầm và thả.

-Có ước gì không?
-Ước gì,ước cho ông thần mơ ngủ nhé

Tôi và nàng mỉm cười rồi buông tay.Chiếc đèn lồng phản chủ rớt cái bịch

-Đèn trời gì thế Linh,mày chế tạo đấy à

Thằng Linh lớp trưởng nghệt mặt ra,trong tiếng cười rần rần của lớp.
Chuẩn bị qua năm mới rồi,thiên thần của tôi hạnh phúc nhé.Chiếc đèn trời mang điều ước của Shinnichi bay rồi đó,Shiho ạ

"Vào đi em"
Vâng,Đó là những gì đích xác mà tôi nghe được từ thầy chủ nhiệm mới vẫn còn nhớ khi bắt đầu chuyển lớp.1 cá nhân từ lớp bình thường nhảy qua lớp chọn nên mặc cảm tự ti...Hẳn sẽ có đứa nào nói:Lại xin vào lớp,học lực biết tới đâu,Chắc lại con cha cháu ông ...Dù gì đâm lao cũng phải theo lao,đành phải làm vẻ mặt hớn hở như đứa ở đợ bước vào....Ấn tượng đầu tiên...Lớp đông vật vã.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro