Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Buổi tối, quán cafe hôm nay thật là thưa khách. Cũng phải thôi, hôm nay là giữa tuần mà.

- " Sa... Đến lâu chưa?" Cô gái mới đến mỉm cười, ngồi xuống đối diện một người con gái tóc ngắn ngang vai, trong trẻo và vô cùng xinh " trai ". Xinh tựa như những nữ thần tượng vậy.

- " Lâu lắm rồi đó. " người đó nhăn nhó - " Em làm gì mà lâu vậy? Hẹn 8h mà 8h30 mới đến?"

- " Ngày xưa Sa toàn bắt em đợi, nên giờ em cố tình trả thù đó mà haha " Cô gái tươi cười.

Lệ Sa ngán ngẩm thở dài. Đùa chứ bao nhiêu năm rồi vẫn trẻ con chết đi được. Thù dai nhớ lâu quá vậy??? Nhưng cô gái kia lại thay đổi sắc mặt nghiêm túc ngay lập tức và nhìn thẳng vào đôi mắt của cô trả lời.

- " Sa à... Thật ra là... Hôm nay bọn em vừa cùng nhau đi cùng cô ấy chọn áo cưới..."

Cánh tay của ai đó bất chợt khựng lại.

Cưới ư? Cưới rồi sao???

- " Vậy à? Bao giờ tổ chức thế?" Lệ Sa bình thản hỏi lại và làm ra vẻ không có chuyện gì hết.

- " Một tháng nữa thôi, đính hôn từ tuần trước rồi."

- " Vậy hả?" Lệ Sa tỏ vẻ gật gù. Hơn một tuần trước... Họ vẫn gặp nhau mà... Nhưng là lần gặp nhau đau buồn nhất...

- " Hai người đã gặp lại nhau chưa?"

- " Gặp lại lâu rồi. Từ mấy tháng trước cơ. Cũng nói chuyện với nhau vài lần. Nhưng cô ấy không nói gì với Sa về chuyện đính hôn. Chắc không định mời Sa rồi." Lệ Sa cười cười.

- " Sa bị hâm à? Sau này Sa cưới Sa có định mời lại người yêu cũ không? " Cô gái lườm cô.

- " Có chứ. Người yêu cũ cũng là bạn mà. Dù sao Sa và cô ấy cũng học cùng với nhau 2 năm cấp 3 chứ ít ỏi gì đâu... Lại còn chơi chung một nhóm nữa chứ... Không mời là Sa cũng hơi buồn đấy... Thế nếu là em, em có định mời người yêu cũ của em không Ngân?"

Ngân lườm Lệ Sa cháy da cháy thịt.

Lệ Sa cũng cười cười lại cô, biết là đùa nhưng đùa kiểu này không vui tẹo nào.

- " Sa còn yêu cô ấy đúng không?" Ngân hỏi Lệ Sa với ý khẳng định chứ không phải nghi vấn.

Lệ Sa cười cười quay đi không nói gì nữa. Sao đó cô lại hơi nheo nheo mày.

- " Em đã bao giờ nghe câu " có những người chia tay nhau không phải vì hết yêu, mà là vì không thể ở bên nhau được nữa " chưa?"

- " Nghe rồi." Ngân gật đầu.
- " Nhưng tại sao lại không thể ở bên nhau được nữa cơ chứ? Hai người yêu nhau mà?"

- " Yêu nhau? Yêu nhau thì sao nào?"

- " Thì có thể cùng nhau vượt qua mọi chuyện thôi. Chỉ cần Sa nắm chặt tay cô ấy không buông...vậy là ổn rồi!".

- " Sao em vẫn còn những suy nghĩ ngây thơ như thế cơ chứ?" Lệ Sa bật cười với Ngân. - " Tình yêu đúng là chuyện của chỉ hai người, nhưng chúng ta chỉ cần sống cho bản thân chúng ta sao??? Còn gia đình thì sao? Còn xã hội thì sao? Chưa kể đến trách nhiệm nữa? Nếu như kết thúc cuối cùng chủ còn hai chữ đau khổ vậy thì tại sao vẫn cứ cố mà bám theo???"

- " Sa đang hèn nhát!" Ngân kết luận.

- " Đúng thế. Sa chính là đang thực sự hèn nhát. Cuộc sống không bao giờ mang lại tất cả những gì mà mình muốn đâu em. Tình yêu cũng như vậy đấy. Sa không còn là Sa của hồi 16 tuổi có thể bất chấp mọi thứ nữa rồi. Tuổi 16, Sa có tuổi trẻ, có sự tự do. Vậy nên Sa có thể làm mọi thứ theo ý muốn của Sa. Nhưng bây giờ Sa đã 24 tuổi. Sa vẫn còn trẻ, nhưng lại cũng đã trưởng thành. Và khi trưởng thành thì trách nhiệm sẽ dần dần chất thật nhiều lên vai của Sa hơn. Sa phải lựa chọn con đường tốt nhất cho cả Sa và cô ấy. Sa không muốn phạm sai lầm...

- " Sa biết không?" Ngân đột nhiên ngắt lời Lệ Sa - " Ai cũng sẽ mắc sai lầm. Người không sai là người không làm gì cả. Chúng ta phải mắc sai lầm thì mới trưởng thành được. Quan trọng là đừng mắc một sai lầm đến hai lần mà thôi... "

- "... "

- " Em đã từng ngưỡng mộ tình yêu của hai người rất nhiều. Em... Đã từng yêu thầm Sa rất lâu... Sa biết đấy... Vì vậy em hiểu được... Sẽ rất đau đớn khi Sa yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi Sa yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết Sa đã yêu nhiều như thế nào... Bây giờ Sa nghĩ thế. Nhưng nếu như thực sự để mất cô ấy rồi...Sa sẽ rất đau khổ đấy. Tin em đi!"

- "..."

- " Em hi vọng Sa sẽ sớm nhận ra và biết mình cần phải làm gì. Đúng là chúng ta có rất nhiều trách nhiệm trên vai. Sa cũng thế, cô ấy cũng vậy... Nhưng nếu như Sa còn để mất đến cô ấy một lần nữa... Và lần này... Em tin là từ giờ đến mãn đời, Sa sẽ phải hối hận đấy. Hãy hành động nhanh khi còn cơ hội. Đừng để sau này chỉ biết cúi đầu và hối tiếc thôi. Sa là người thông minh mà. Chắc sẽ hiểu được, đúng không???

Sa nhìn Ngân chằm chằm. Đôi mắt cô như chất chứa hàng vạn nỗi niềm bên trong đó. Ngân cũng nhìn ra được điều Lệ Sa đang nghĩ, cô thở dài.

- " Thôi em đi trước đây. Hôm nay Tùng ốm, đang ở nhà một mình. Em hơi lo lo. Khi nào rảnh rỗi thì gặp nhau lâu hơn vậy."

Ngân đứng lên. Sa chẳng nói gì...

- " Mà Sa này..."

Lệ Sa ngẩng đầu lên nhìn Ngân.

- "Em thích Lệ Sa của tuổi 16 hơn đấy " Ngân cười... - " Hồi đó Sa rất thú vị. Và có chút gì đó ngông cuồng bất chấp... Vui vẻ hơn bây giờ rất nhiều... Chắc đó là lí do khiến em thích Sa nhiều đến vậy. Em nghĩ... Nếu như là Sa của tuổi 16, Sa sẽ không để cô ấy lấy chồng dễ dàng như vậy đâu. Nhất là sao chuyện của chị Nhung..."

Ngân nói xong như vậy thì quay lưng đi luôn.

Lệ Sa ngồi thẩn thờ với cốc ca cao trước mặt. Cô chợt mỉm cười nhớ lại chuyện đã qua.

Tuổi 16... Cô vừa nếm trải nỗi đau thất tình đầu đời... Trái tim cô như chết đi sau câu nói " quên em đi " của người đó...

Tuổi 16... Cô rời bỏ ngôi nhà của mình. Cô phải sống một mình giữa thủ đô cổ kính xa lạ và nhiều cạm bẫy...

Tuổi 16... Với cô trắng là trắng mà đen là đen. Cô rất rạch ròi trong mọi chuyện. Bản thân là người tính cách cực ngay thẳng và không thích luồn cúi... Cô luôn chịu trách nhiệm với mọi điều mà cô làm...

Tuổi 16... Cô gặp nàng ấy lần đầu tiên... Cô gái hiền lành với mọi người trừ cô.... Khiêm tốn với mọi người trừ cô... Dễ bị bắt nạt với mọi người trừ cô... Và nàng ấy giữ cho trái tim mình một lớp bảo vệ vững chắc với mọi người trừ cô...

16 năm đầu đời của cô cũng có cho mình rất nhiều ý nghĩa và kỉ niệm. Nhưng khoảnh khắc gặp nàng ấy lại chính là cánh cửa dẫn cô vào một thế giới mới, hoàn toàn mới và khác. Có thể hiểu đó chính là khoảnh khắc định mệnh xoay vần.

Lệ Sa bắt đầu hồi tưởng,đắm chìm vào những kí ức của tuổi 16...

___________________________________




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro