Chương 124 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cùng Kỳ Duyên ãn cõm tối xong cũng ðã là 9:00 PM hõn, ngồi trên sofa trong phòng ngủ, bề ngoài Minh Triệu ðang ngồi xem tivi, nhýng tầm mắt cũng sự chú ý ðặt bay ðến phòng tắm kia. Nghe từ bên trong truyền ra tiếng nýớc chảy, giống nhý từng nhịp ðang gõ trong tâm mình, sau ðó nó lại càng nhanh hõn, càng mạnh hõn.

Ðang nghĩ gì vậy? Kỳ Duyên tắm xong vừa býớc ra thì ðã thấy Minh Triệu ngồi ngẩn ngýời trên sofa khuôn mặt vốn trắng nõn lại tô thêm một tầng ửng hồng, bộ dạng nhìn rất chi là khả ái.Em ðang suy nghĩ, muốn cùng chị Vốn dĩ Kỳ Duyên muốn trêu chọc Minh Triệu, kết quả lại nghe ðýợc lời thật lòng, trong nháy mắt quẫn bách không nói nên lời, chỉ biết ðứng sững sờ tại chỗ.

Thật ra thì Minh Triệu nói nhý vậy Kỳ Duyên cũng hiểu ðýợc. Dù sao thì hai ngýời từ lúc chia tay cho ðến nay cũng ðã có một thời gian dài không làm chuyện ấy. Cô cũng biết Minh Triệu cũng ðã phải chịu ðựng rất lâu, cũng cảm nhận ðýợc bản thân mình ham muốn dục vọng ấy không thua gì ðối phýõng.

Bời vì yêu nên mới có dục vọng, trải qua nhiều trắc trở, hai ngýời càng thêm quý trọng khoảnh khắc khi mình ðýợc gần ngýời mình yêu hõn, chỉ hận một ngày 24 tiếng không thể cùng nhua ở một nõi mà vui vẻ. Rất nhiều lần Kỳ Duyên rất muốn cùng Minh Triệu dây dýa chũng một chỗ. Cho dù là cô muốn chiếm lấy em ấy, hay là là em ấy tiến vào bên trong cô. Những lần nhý vậy cũng chính là lúc không thể khống chế ðýợc, nhýng co lại nhớ tới trên ngýời con gái vẫn còn ðang bị thýõng, cho dù trong lòng có gấp gáp nhý thế nào thế nữa, thì cũng phải nên chờ ðợi them chút nữa.

Ngay cả Kỳ Duyên cũng cảm thấy, ðôi lúc dùng lí trí quá cũng không phải là một chuyện tốt.

Tiểu Bém chị biết em rất khó chịu, thật ra thì, chị cũng nhý vậy. Nhýng mà

Nhýng mà do vết thýõng của em chýa có lành ðúng không? Minh Triệu cắt ðứt lời của Kỳ Duyên, ủ rũ cúi ðầu nới. Nhìn cô tiu ngủ cúi ðầu, Kỳ Duyên ðộng lòng thýõng sõ một cái.Chờ cho vết thýõng trên ngýời em lành hẳn, em muốn dày vò bao nhiêu cũng ðều ðýợc. Nhýng bây giờ, tuyệt ðối không thể.

Hic

Minh Triệu ðáp một tiếng, ði tới cạnh giýờng, quần áo cũng không muốn cởi, thì ðã leo lên nằm. Cô hành ðộng nhý vậy cũng dọa cho Kỳ Duyên phải sợ theo, là một ngýời thích sạch sẽ, trên giýờng từ trýớc ðến giờ luôn phải chỉnh tề cũng không phải là yêu cầu hà khắc gì. Nhìn thấy Minh Triệu nằm trên ðó, Kỳ Duyên vội vàng býớc tới ôm lấy lýng cô.

Sao vậy? Ðột nhiên cả ngýời bị ôm lấy, Minh Triệu bất mãn hỏi. Nhìn thấy cô nhíu mày, giống nhý một ðứa bé nhỏ không ðýợc cho chõi ðồ chõi, còn ðang giận ngýời lớn trong nhà. Em mặc dù không thể ði tắm, nhýng cũng không nên cú nằm ðó nhý vậy chứ? Lại ðây, chị giúp em lau ngýời rồi ði ngủ tiếp, ðýợc không hả?

Nghe Kỳ Duyên dỗ dành nhý vậy nếu nhý còn không chịu nhýợng bộ, thì Minh Triệu cũng không còn là Minh Triệu nữa rồi. Vì vậy, ðứa bé ðang tức giận nhất thời cũng biến thành một con mèo nhỏ biết nghe lời, bị Kỳ Duyên nắm lấy bàn tay nhỏ kéo tới phòng tắm. Ði vào bên trong cũng không muôn tự cởi ðồ ra. Ngýợc lại nhý cái cây cột ðiện thẳng tắp nhìn Kỳ Duyên.

Chị giúp em cởi? Thấy bộ dạng Minh Triệu nhý vậy, Kỳ Duyên ðành phải lên tiếng hỏi, lập tức nhận ðýợc cái nhìn xem thýờng coi mình nhý là ðang nói nhảm. Ðýợc rồi. Biết ðýợc Minh Triệu lúc này cũng không thể tình nguyện cởi ðồ, Kỳ Duyên trong lòng thở dài, liền bắt ðầu giúp Minh Triệu cởi ðồ.

Chẳng qua cô ðang coi nhý giúp cho ðứa nhỏ nhà hàng xóm bị nhýợc trí cởi quần áo.

Mặ dù lúc này tính tình Minh Triệu thất thýờng nhý một ðứa bé, nhýng thân thể của cô, hoàn toàn là của một cô gái trýởng thành. Cởi xuống cái áo T-shirt màu trắng, thì nửa ngýời trên của Minh Triệu cũng ðã hoàn toàn xích lỏa ðặp vào tầm mắt. Hình ảnh phần xýõng xanh quai xinh ðẹp ðôt kích kế ðó chính là hai viên kiều ðỉnh trýớc ngực. Ngang hông chính là một tầng dày bãng gạc, không khiến cho ngýời nhìn cảm thấy khói coi hay ðột ngột, ngýợc lại càng khiến cho vết thýõng ấy thêm phần cám dỗ.

Mặc dù trong lòng không ngừng cảnh cáo chính mình ðùng có nhìn nữa, nhýng mục tiêu trýớc mắt lại quá lớn cô còn có thể làm ðýợc gì, chó dù Kỳ Duyên có muốn tránh, thì lúc vô tình cũng sẽ nhìn thấy nửa ngýời trên ðầy hoàn hảo của Minh Triệu. Cởi áo xong tiếp theo chính là cõi quần. Bình thýõng mỗi khi ði ngoài Minh Triệu thýờng rất thích mặc váy ngắn hoặc là quần dài dạng bó ðể chiêu mộ ðôi chân dài của mình, nhýng khi ở trong nhà cô lại thích mặc những bộ ðồ thể thao rộng thùng thình,

Nhìn ðến phần sợi dây thắt bên hông, Kỳ Duyên ðýa tay tháo xuống. Ai ngờ ðýợc, một cái, hai cái, ba cái, cuối cùng cũng không thể tháo xuống ðýợc, ngýợc lại còn khiến cho lớp dây thắt xiết chặt hõn. Lần này Kỳ Duyên có chút luống cuống. Cô ðành thở dài một cái trên ngýời cũng ðã ra một lớp mồ hôi mỏng, ngay cả ngón tay cũng run rẩy. Cô không hiểu chính mình sao lại nhý vậy, chỉ là muốn giúp Minh Triệu cởi quần thôi mà. Rõ ràng ðã làm chuyện ấy nhiều lần, nhýng ðến bây giờ vẫn cái bộ dạng khẩn trýõng nhý vậy!?

Gấu Trong lúc Kỳ Duyên còn ðang lo lắng muốn tháo sợi day thắt kia ra, ðột nhiên Minh Triệu lại mở miệng gọi cô. Ngẩng ðầu lên lại nhìn thấy khuôn mặt tựa tiếu phi tiếu ấy. Ánh ðèn từ trên trần nhà chiếu xuống nhý ánh hoàng hôn ban chiều rộ sáng cả phòng tắm, từ góc ðộ này Kỳ Duyên nhìn lại, bắt kể là hai khảo tròn trịa trýớc ngực hay là khuôn mặt yêu mị kia, cũng ðều nhìn thấy trọn vẹn.

Sao sao vậy? Kỳ Duyên rời tàm mắt ði khẩn trýõng hỏi.Gấu ðang suy nghĩ tới chuyện xấu có ðúng không? Nhìn mặt chị ðỏ lắm ðó. Minh Triệu vừa nói vừa ði qua bên cạnh Kỳ Duyên khiến cho cô nhìn thấy ðýợc mặt gýõng sau lýng ngýời kia phản chiếu xuống ðất. Là hình ảnh hai ngýời trong gýõng ðang nhìn ðối phýõng, trong nháy mắt lại hoảng thần.

Lúc này Minh Triệu ðýa một tay Kỳ Duyên ôm vào trong ngực, tay còn lại thò vào trong chiếc áo tắm lỏng lẻo thãm dò qua lại vuốt ve. Cứ chạm ðến bất cứ chỗ nào, thì chỗ ðó hệt nhý nhýng ðốm hỏa dục vọng ðang bốc lên. Chiếc gýõng ấy chính là bằng chứng tốt nhất nó ðang phản chiếu hình ảnh ðang ðộng ðậy bên trong áo tắm, Mà cái thứ ðang ðộng ðậy bên trong chính là bàn tay hý hỏng của Minh Triệu.

Từ phần hông dò lên phần bụng sau ðó là ðến trýớc ngực cũng ðã sớm dựng lên.

Ým Thị giác cùng xúc giác ðánh tới, khiến cho Kỳ Duyên không chịu ðýợc mà khẽ rên một tiếng. Cô bắt lấy bàn tay nhỏ ðang làm loạn bên trong của Minh Triệu, bộ dạng tức giận cũng không hề giống.Tiểu Bé, không ðýợc Kỳ Duyên cự tuyệt khiến cho Minh Triệu mất hứng. Cố ý ðýa tay ðến giữa hai chân, nhý dự ðoán trong lòng, chỗ ðó cũng ðã ýớt ðẫm. Chất lỏng ấm áp, thậm chí cũng ðã thấm ýớt hết chiếc quần lót khiến cho ngón tay cô cũng bị ýớt.

Gấu lúc nào cũng nhý vậy miệng nói một ðýờng lòng nghĩ một nẻo, rõ ràng thân thể cũng ðã kiềm chế không ðýợc, vẫn còn muốn cự tuyệt em. Minh Triệu nói nhý vậy khiến cho Kỳ Duyên thật muốn ðộn thổ cho xong. Cô bắt lấy tay Minh Triệu hất ra, vùng vằng muốn ði ra khỏi phòng tắm. Nhýng lại quên mất trýớc ngực cùng vị trí nhạy cảm vẫn còn ðang bị túm lại trong tay ðối phýõng, ðỉnh ngực cũng dần truyền ðến ðau nhói tạo một cảm giác sảng khoái không thể nói ra ðýợc, cô hừ nhẹ một tiếng, vô lực dýa lung lên ngực Minh Triệu.

Minh Triệu! Bị nói nhý vậy khiến cho Kỳ Duyên xấu hổ thành thành tức giận mà hét to, khuôn mặt vỗn ðã ðỏ rồi lại còn ðỏ hõn.Ngoan Gấu ðừng có giận mà, em giúp chị thoải mái nha, ðýợc không hả? Minh Triệu ðýa tay sờ ðầu Kỳ Duyên thấp giọng nói trấn an, lời nói có chút uể oải kết hợp với khuôn mặt cýời dâm ðãng của cô, mặt khác lại vô cùng thích hợp, ngoài ra cũng phá lệ thiếu cái muốn bị ðánh nữa thôi.

Minh Triệu! Tôi cảnh cáo em mau buông tôi ra! Nếu nhý em còn không nghĩ tới dýỡng thân thể cho thật tốt! Thì tự do tùy húng cũng không cho! Dù sao hông bị thýõng cũng là em không phải tôi! Nếu em còn ðể lại di chứng! Tôi cả ðời sẽ ghét bỏ em! Nghe ðýợc mấy lời Kỳ Duyên nói khiến cho Minh Triệu cýời thêm chói mắt, bắt ðầu ngông cuồng khiêu khích ðiểm nhạy cảm trýớc ngực.

Ým.. ðừng. Vành tai bị cái lýỡi mềm mại không xýõng ngậm lấy, Kỳ Duyên ðýa tay ra vòng ra sau bắt lấy cổ Minh Triệu ðể ổn ðịnh thân mình, hai tròng mắt cũng bỏi vì ðộng tình cùng xấu hổ mà dâng lên một tầng hõi nýớc, ðáng thýõng nhý một chú cừu nhỏ không ai tới giúp.Gấu yên tâm, vết thýõng bên hông em cũng không sao ðâu. Bởi vì, em cũng không muốn tự mình ðộng thủ ðể cho chị cảm thấy thoải mái.

Nghe Minh Triệu nói, trong lòng Kỳ Duyên cũng không còn chút ung dung nào, ngýợc lại càng thêm khẩn trýõng. Ðã từng cùng Minh Triệu làm chuyện ấy nhiều lần rồi, cho nên cô cũng biết rõ cái thú vị ác ôn của cô gái này. Mỗi lúc mà em ấy nói những lời này, thì cũng nhý biểu ðạt cho ý týởng mới phát sinh. Hõn chuyện ðó, tuyệt ðối sẽ khiến cho mình thêm phần khó chịu muốn tìm một cái lỗ chui vào cho xong.

Kỳ Duyên, bây giờ em se cởi quần áo chị xuống, Ðến lúc ðó chị sẽ nhìn thấy chính thân thể của mình trong gýõng, không cần phải xấu hổ, cũng ðừng quá khó khãn. Chị rất là xinh ðẹp, cho nên, em muốn dạy chị học cách thýởng thức cái ðẹp trên chính cõ thể của chị. Lời nói vừa dứt Kỳ Duyên cũng cảm thấy trên ngýời nhje hẳn ði một chút. Cúi nhìn ðã thấy cái áo tắm nằm dýới chân. Cái quần lót trên ngýời chỉ mấy giây sau cũng tuột theo xuống.

Nhìn thấy không? hai tay em ðều ðã ðặt trên ngực chị. Bon họ chúng hình nhý rất thích ðýợc em bóp, hình dáng cũng ðã sãn cứng lắm rồi, nhìn bằng mắt cũng có thể thấy ðýợc. Minh Triệu vừa nói còn cố y xoay mặt Kỳ Duyên tới trýớc gýõng. Khi vừa nhìn thấy thân thể trần truồng của mình cùng bộ ngực vì dục vọng mà cãng ðầy, thậm chí cả hạt chóp ðỉnh cũng biến sắc, cô cảm giác không ðýợc tự nhiên mà nhắm mắt lại.

Có lẽ sau khi nhắm lại mới có thể cảm nhận ðýợc mọi thứ rõ ràng hõn. Mọi thứ trên thân thể của chị lúc này sẽ thuộc về em. Em sẽ cho thân thể này cảm nhận ðýợc cao triều sung sýớng nhất, càng muốn cho nó biết ðýợc dục vọng của nó sâu bao nhiêu. Lúc em còn ðang nói những lời này, ðậu thịt trên ngýời Gấu hình nhý lại lớn lên không ít. Không tin chị thử sờ vào xem ði.

Lời nói của Minh Triệu nhý một thứ ma chú ði vào màng nhĩ rồi chạy ðến trung tâm thần kinh não. Kỳ Duyên không không dám mở mắt, bởi vì cô sợ sẽ nhìn thấy bộ dạng phóng ðãng của cõ thể mình. Không có thị giác, nhýng thính giác cùng với thi giác lại trở nên vô cùng nhạy cảm. Mỗi một câu nói của Minh Triệu toát ra cũng sẽ mang theo nhiệt khí thổi ðến tai của cô. Cảm giác nóng bỏng tê dại, khiến cho Kỳ Duyên cảm thấy nhý chính mình ðang ở trong một ngọn núi lửa, toàn thân cũng nóng nhý là lửa. Nhất thời chỗ ðó lại truyền ðến cảm giác vừa nóng vừa ýớt.

Có phải ðang ýớt không? rất muốn? Em có thể cảm nhận ðýợc thân thể của Gấu càng lúc càng nóng, dục vọng trong ngýời chị càng lúc càng tãng cao. Chị ðang khát vọng mong ðýợc em tiến vào thân thể lúc này, lấp ðầy sự trống rỗng ðó. Ðã nhý vậy em sẽ làm theo ý của chị, ðýa hai ngón tay, xuyên vào.

Ừm! Khắc chế không nổi cũng buột miệng mà rên lên, Kỳ Duyên cảm thấy toàn thân sắp sửa tan vỡ. bởi vì hai cánh tay của Minh Triệu vẫn còn ðang ðặt trên ngực mình. Những lời nói dâm mỹ kia khiến cho cô ðang týởng týợng cảm giác nhý là thân thể ðang bị tiến vào. Cho dù chỉ là dục vọng ham muốn của týởng týợng nhýng lại có thể mang ðến khoái cảm hệt nhý là chân thật vậy. Thậm chí nó cũng khiến cho Kỳ Duyên không thể phân biệt nổi có thật là Minh Triệu ðã ðýa hai ngón tay ðó tiến vào thân thể mình hay là không.

Chỗ này, có vẻ nhý ðã lâu không có tiến vào. Nó thật chật hẹp, rất nóng, kẹt chặt làm ðau hai ngón tay của em . Nhýng em rất thích cảm giác nhý vậy, thân thể Gấu, vĩnh viễn luôn mê ngýời nhý vậy. Rất nhanh sự nóng bỏng ấy càng lúc càng trở nên ẩm ýớt, càng lúc càng nóng thêm. Thứ trái cây non mềm e ấp trong cánh hoa kia cũng phải nhô ðầu ra mà lớn tiếng kháng nghị, nó cũng có dục vọng muốn ðòi hỏi thêm. Vì ðể trấn an ðứa trẻ nhỏ không chịu nghe lời này, em dùng ngón cái ðè lên ðầu của nó, ma sát qua lại.

Qúy Minh Triệu Ðừng nhý vậy không cần.. thật sự không cần Lúc này Kỳ Duyên cũng ðã không thể phân biệt ðýợc cái gì gọi à ảo ảnh, cái gì gọi là thực tế ðýợc nữa rồi. Từng câu nói, từng chũ bay ra khỏi miệng Minh Triệu cứ nhý nó ðang hành ðộng trên ngýời cô vậy. Nõi dýới chân không ngừng co giật khiến cho toàn thân ðýợc một trận khoái cảm, cứ mỗi lầm nhý thế thiếu chút nữa khiến cho cô kêu lên thành tiếng.

Gấu, ðừng nóng vội, chờ chút nữa, em sẽ khiến cho chị cảm thấy tốt hõn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro