Chương 164

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ðoản vãn

Chýõng 1

Ðối với tất cả mọi ngýời mà nói Phạm Thanh Hằng ðại diện cho ba chữ, quyền lợi, ðịa vị, thực lực, còn không thì là ý nghĩa phải chết. Nhýng mà, ðối với tôi mà nói, ba chữ này, ðõn giản chẳng qua chỉ là ba chữ ðánh dấu, hay cũng chỉ là một cái tên bình thýờng không qua. Một ngýời ðàn ông họ Phạm cùng với một ngýời ðàn bà từng cho tôi sinh mạng chýa bao giờ thấy qua, tồn tại chính là có lý, tôi luôn muốn nhý vậy.

Từ lúc tôi bắt ðầu có trí nhớ, ngýời ðàn ông tên Phạm Ðình Minh Ðông luôn lặp ði lặp lại với tôi một câu nói. Cái thế giới này, luôn là cá lớn nuốt cá bé. Mạnh mẽ, sống. Yếu ðuối, chết. Ðến tột cùng nguyên nhân là gì khiến cho tôi thay ðổi, tôi nghĩ, ngoại trừ lòng tôi ra, còn có một nguyên tố chủ yếu khác, chính là ngýời con gái tên Minh Triệu. Nàng, là em gái cùng cha khác mẹ với tôi.

Còn nhớ lúc gặp mặt lần ðầu tiên, nàng yếu ớt gầy tong teo. Một ðứa trẻ 5 tuổi, sao lại không thể trổ mã còn trong tình trạng nhý vậy. Trong lòng tôi còn ðang suy nghĩ, liếc mắt nhìn ngýời ngồi bên cạnh tôi, cũng giống nhý vậy ngýời ðàn ông ngồi trên cao nhìn xuống ðứa bé kia. Trong lòng tôi cýời thầm, ðây không phải là cýời nhạo một ðứa em gái chýa từng gặp mặt, mà cýời ngýời ðàn ông chính là cha ruột này.

Cho ðến giờ, tôi vẫn còn nhớ mình làm sao lại bắn phát súng kia, nhìn nàng ðau ðớn kinh sợ té lãn trên ðất. Một khắc kia, tôi nhìn thấy trong mắt không có lời giải, có sợ hãi, lại không có một tia oán hận nào. Tại sao? rõ ràng là tôi ðánh nàng, nhýng nàng cũng không hận tôi sao?

Ngay sau ðó cuộc sống thýờng ngày cũng tiếp tục. Còn có thêm một nữ sinh tên Thanh Hà khiến tôi thêm chán ghét, rốt cuộc nàng cũng không ðến phòng luyện tập quấy rầy tôi nữa. Tôi nghĩ, nói chuyện cũng tốt, tôi cũng không cần vì nàng mà phân tâm, hoặc là sinh ra những ý nghĩ không chân thật thuộc về tôi. Chỉ nhý vậy rời tôi ði, ðể tôi một mình cô ðộc, bất quá cũng tốt.

"Chị." Tiếng gọi non nớt, mang chút run rẩy cùng bất an. Tôi quay ðầu lại liền thấy một còn ngýời gầy nhỏ ðứng sau lýng tôi. Nhìn nàng thật sự rất gầy nhỏ, giống nhý là một con khỉ khô héo, chỉ còn mỗi bộ lông. Nãm tuổi, thân cao cũng chỉ ðến trýớc ngực tôi, lùn nhý vậy cũng khiến tôi bắt ðầu hoài nghi, có thật là 5 tuổi hay không. "Sao vậy?" Thấy bộ dạng kia nói sao làm vậy, tôi hiếm có tính nhẫn nại, cố ý dùng âm thanh mềm mại ði hỏi nàng. Nhýng chýa từng nghĩ, nhý vậy cũng sẽ quấy rầy tên tiểu nhân này.

"Không... không có gì. Ba nói, muốn em ðị theo chị, huấn luyện."

"Ừ." Ðối với lời nói của nàng, tôi cũng không trả lời nhiều. Bởi vì tôi biết, Phạm Ðình Minh Ðông làm nhý vậy, nhất ðịnh có ðạo lý của hắn. Tôi ðem tầm mắt lần nữa nhìn ðứa nhỏ kêu mình là chị. Nàng, thật sự có thể chịu ðựng ðýợc sao? Có lẽ, sẽ ở nửa ðýờng từ bỏ không?

Tác giả có lời muốn nói: Ngô, kịch radio mong ðợi ðã lâu cũng ðýợc phát hành! Ðầu tiên xin cám õn tổ kịch Mộc Hệ Tồn Lýõng ðã ðổi vãn thành kịch truyền thanh, cùng với tối hôm qua ném ba rõi bốn, cũng thừa nhận chính mình là Trýờng Bạch ðại ðại thụ, còn có liên quan ðến cửa cv, cực khổ Diên Nhi cô nýõng vào vai Triệu Triệu, nghe ðủ kiểu thở gấp mà mất hồn. Cùng với Sa Hạ vai Nguyễn ngục trýờng, một tiểu công cấm dục muộn tao ðẹp trai ngây ngýời! Dĩ nhiên còn có âm thanh siêu cấp ðắt tiền rộng rãi trên cao Bạch muội tử! Nhý vậy còn dý lại nhân vật chính chýa ra sân là hy vọng Triệu Triệu cùng với tiểu Minh Tú ðã lâu rồi, cùng với ôn nhu Bác sĩ Ðồng! Cuối cùng, còn phải cảm tạ mọi ngýời trong hậu kỳ luôn cố gắng không mệt mỏi, mặc dù chỉ là cái giới thiệu, nhýng cũng lặp ði lặp lại sửa tới 15 lần. Cho nên nói, mọi ngýời ðều cực khổ! Ðể ãn mừng kịch radio này, Hiểu Bạo cố viết thêm ba chýõng nhỏ thêm trong phiên ngoại cho mọi ngýời. Hy vọng mọi ngýời ủng hộ nhiều hõn 《 Thiết Ngục Mê Tình 》kịch truyền thanh, ủng hộ tổ kịch Mộc Hệ Tồn Lýõng! ðồng thời cũng có thể hồi týởng lại bộ vãn này, lýu lại mọi cái các loại nga ╮(╯▽╰)╭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro