Chương 78

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bốn ngýời trở lại biệt thự chuyện ðầu tiên cần làm ðó chính là tẩy trang lớp phấn dày cộm kia, hảo hảo tắm một cái. Vốn Minh Triệu còn muốn cùng với Kỳ Duyên quấn quýt ðòi tắm uyên ýõng dục, thế nhýng nhìn ðến ngýời kia vẻ mặt cùng ánh mắt lạnh bãng, một câu cũng không dám mở miệng, ðành phải bĩu môi trở lại trên giýờng ngồi ðàng hoàng.

Không hiểu tại sao lúc ðó cả hai lại nổ ra chiến tranh lạnh, nhìn cái ngýời nằm trên giýờng ðýa lýng về phía mình ðến cả nhìn cũng không thèm nhìn Kỳ Duyên, Minh Triệu chán nản nằm ngửa trên giýờng, ðến khi nàng thực sự ði vào giấc ngủ, mới chậm rãi ðem nàng ôm vào trong lòng. Cảm giác nhìn hai ngýời nhý là không hề có chuyện gì, cũng là ðồng sàng dị mộng, bằng mặt không bằng lòng.

Sáng ngày thứ hai, Minh Triệu phá lệ so với Kỳ Duyên còn muốn ngủ thêm một chút. Xoay ngýời nhìn cái tên bên cạnh còn chýa chịu dậy, Kỳ Duyên hận không thể ðýa chân ðá nàng một cái. Nữ nhân này, chẳng lẽ còn không phát hiện tại sao làm mình mất hứng? Rõ ràng ðã là lão bà của mình, cý nhiên còn ði thông ðồng với nam nhân khác. Ðýợc rồi, mặc dù cũng là vì nhiệm vụ thôi mà, nhýng cũng không cần làm trò nhý vậy chứ? Em có cần phải ích kỷ nhý vậy không? Còn không thèm hôn một cái!

Kỳ Duyên lấy tay xoa ðầu, một bên nhìn Minh Triệu, trong lòng không ngừng trách mắng ðối phýõng ðủ loại tội ác. Ðang lúc nàng muốn xuống giýờng ði rửa mặt, phát hiện ðối phýõng ðang ngủ nhýng lại gắt gao nhíu mày, bàn tay ðýa lên che ngực bộ dáng tựa hồ rất khó chịu." Tiểu Bé? Em làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?"

Kỳ Duyên khẩn trýõng vỗ vai Minh Triệu, một hồi lâu nàng mới chậm rãi mở mắt ra."Ngô... Gấu tỉnh a? Ngýợng ngùng, em có chút không khỏe, hôm nay không tiện làm bữa sáng ðýợc, chị cùng Trần Tĩnh Hinh các nàng ra ngoài ãn chút gì ði." Minh Triệu nhẹ giọng nói xong, sau ðó lại ngủ tiếp. Lúc này Kỳ Duyên mới phát hiện sắc mặt của nàng so với ngày thýờng trở nên trắng hõn rất nhiều, trên trán cũng thấm một tầng mỏng mồ hôi.

"Em không ðýợc khỏe? Ðừng ngủ nữa, nhanh ðứng dậy chị ðýa em ði bệnh viện." Nhìn ðến Minh Triệu tiều tụy nhý vậy, Kỳ Duyên làm sao lại có thể ra ngoài ãn sáng ðể lại nàng trong nhà ðýợc? Giờ này khắc này, những bất mãn ðối với ngýời này ðã sớm biến mất không còn, chỉ còn lại ðau lòng cùng lo lắng.

"Không sao ðâu, ðây là bệnh cũ, em nghỉ ngõi một chút thì sẽ khỏe lại thôi." Minh Triệu thuận miệng nói một câu làm cho Kỳ Duyên trong lòng càng thêm sốt ruột. Nàng biết Minh Triệu từng chịu rất nhiều thýõng tích, thân thể cũng yếu ớt, cũng từng bị kinh nguyệt hành ðến không dậy nổi. Nhýng hôm nay tận mắt nhìn thấy bộ dáng khó chịu nhý vậy, trong long càng thêm chua xót. Thậm chí còn mong rằng mình có thể thay nàng gánh vác một phần thống khổ này.

"Không ðýợc, nếu em không theo chị ði bệnh viện chị sẽ không bao giờ ðể ý tới em nữa." Kỳ Duyên khó có ðýợc tùy hứng nói ra lời nói mang theo vài phần tùy hứng cùng nũng nịu nhý vậy, Minh Triệu cho dù là không muốn tình nguyện cũng phải buộc mình rời giýờng, mặc lại quần áo ðánh rãng rửa mặt một loạt.

Bởi vì Kỳ Duyên cứ khãng khãng ép buộc, cho nên hai ngýời ði xe liên tục trong một tiếng, mới tới bệnh viện tốt nhất của X thị. Nhìn nàng khẩn trýõng vì mình ði ðãng kí, bất kể là bác sĩ khám bệnh hay phòng bệnh ðều là chọn cái tốt nhất. Minh Triệu Minh Triệu trong lòng thầm cýời trộm, chính mình ðang dụ dỗ một phú bà

Trải qua một loạt quá trình khám kiểm tra, cuối cùng Kỳ Duyên mới biết ðýợc, Minh Triệu sở dĩ cắn rãng chịu ðau, tất cả ðều là nàng do không ðýợc nghỉ ngõi tốt, do áp lực quá lớn gây ảnh hýởng. Hõn nữa thân thể vốn ðã không tốt, làm sinh ra một chút khó chịu trýớc ngực lại biến thành ðau thắt hõn.

Ngồi trên ghế nhìn vào tấm CT chụp lại l*иg ngực Minh Triệu, Kỳ Duyên lại phát hiện ra một ðiều kì lạ. Ðại ða số mỗi ngýời trái tim ðều nằm bên trái của l*иg ngực. Nhýng tim của Minh Triệu lại có chút lệch ra giữa l*иg ngực.

Thế này mới phát hiện ra khiến cho Kỳ Duyên tâm tình vừa buông xuống lại nhý bị treo ngýợc trở lại. Tim nằm không ðúng trong cõ thể, lại nắm trong tay một tính mạng của một ngýời. Nàng thập phần hoài nghi, Minh Triệu buổi sáng hôm nay sở dĩ nói là ðau ngực, lẽ nào là do vị trí của tim gây ra.

Vì thế, Kỳ Duyên cầm lại tấm phim chụp CT vội vã chạy tới chỗ bác sĩ vừa mới xem bệnh cho Minh Triệu. Liền hỏi vị trí tim của Minh Triệu nhý vậy có nguy hiểm tính mạng hay không, có dẫn tới bệnh nào khác hay không, sáng ngực ðau lẽ nào cũng có liên quan. Lại nhận ðýợc ba cái từ chối trả lời câu hỏi, Kỳ Duyên ðành phải thôi, cầm tấm phim trở lại bên ngýời Minh Triệu.

"Gấu, chị có mệt không?" Kỳ Duyên vừa mới ngồi xuống, Minh Triệu liền lê thân thể yếu ớt nhích lại gần. Có lẽ là do ðêm qua vẫn còn khó chịu, do không ðýợc nghỉ ngõi thực tốt, hai mắt nàng hạ xuống mang theo một tầng thâm quầng trên bọng mắt, liền hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, nhýng ðổi lại ðúng là rất hợp với tình hình ðang trong bệnh viện.

"Chị không mệt, em còn ðau sao?" Nếu vậy, ở lại trong bệnh viện thêm hai ngày nữa ði." Kỳ Duyên ôm bả vai Minh Triệu nhẹ giọng nói, hai ngýời ðều là nữ nhân, cho dù là ở trýớc nõi ðông ngýời lại làm ra loại hành ðộng thân mật này, cũng sẽ không khiến cho kẻ khác phải hoài nghi. "Gấu còn nói là không mệt, trên trán lại ra nhiều mồ hôi nhý vậy. Em mới không cẫn ở lại bệnh viện, chúng ta về nhà ngủ có ðýợc không?"

Ðýợc Minh Triệu nhắc nhở, Kỳ Duyên mới phát hiện mình ðúng là ra một thân mồ hôi. Rõ ràng, bây giờ là mùa ðông, mà hệ thống lò sýởi trong bệnh viện cũng không quá nóng, tại sao mình lại ra nhiều mồ hôi nhý vậy? Kỳ Duyên trong lòng chỉ có một ðiều giải thích duy nhất ðó là mồ hôi nhiều không phải do quá nóng hay vận ðộng nhiều mà là do nàng quá mức khẩn trýõng lo cho Minh Triệu, thậm chí ngay cả quần áo bị ýớt vì mồ hôi cũng hoàn toàn không hay biết.

Trải qua một trận náo loạn, hai ngýời trở về biệt thự, cũng ðã là 3 giờ chiều. Minh Triệu vừa chạm tới giýờng liền ngủ một giấc an ổn Nhìn ðối phýõng ôm chính mình gối ðầu ngủ dị thýờng bộ dáng mang hýõng vị ngọt ngào, ánh mắt Kỳ Duyên chút bất tri bất giác lại trở nên ôn nhu. Cô cứ nhý vậy ngồi bên giýờng nhìn ngýời kia ngủ say, bất chợt ðýa tay gạt ði ít tóc dịch loạn ra sau tai, thỉnh thoảng lại kéo chãn lên ðắp lại cho nàng.

Tựa hồ chỉ cần nhìn Minh Triệu mà chiếu cố nàng ngủ, cũng ðã là một chuyện hạnh phúc nhất trên thế giới.

Ðến tối, Trần Tĩnh Hinh và Phùng Dịch ðem một chút thức ãn mua bên ngoài về ðýa lên lầu. Hai ngýời vừa ðẩy cửa ra, nhìn thấy Kỳ Duyên im lặng ngồi bên giýờng ðọc sách. Trong khi ðó Minh Triệu ðang chìm vào giấc ngủ say. Các nàng nhẹ býớc tới ðể lại thức ãn lên bàn, sau ðó lại nhẹ nhàng ði ra ngoài, hoàn toàn không có ý quấy rầy không khí yên tĩnh của hai ngýời.

Kim ðồng hồ chỉ thẳng ðến 9 giờ tối, cho dù muốn ðể Minh Triệu ngủ thêm một lát ngủ thêm một lát, nhýng nhìn ðến cánh tay gầy guộc tinh tế ðang lộ ra bên ngoài, Kỳ Duyên vẫn là nên gọi cô dậy ðể ãn cõm xong rồi ngủ tiếp."Tiểu Bé... dậy, dậy thôi, ãn cõm." Gọi ngýời thức dậy cũng là một chuyện hệ trọng, Kỳ Duyên cũng chỉ là hôm nay ðã phải làm vài lần.

Mắt thấy ngýời yêu ngủ say nhý vậy, rõ ràng là vì muốn tốt cho nàng, nên mới kêu cô rời giýờng. Vừa lòng bên trong, nhýng cũng cảm thấy có lỗi mà không ðành lòng. Dần dần, Kỳ Duyên không lay ngýời gọi Minh Triệu nữa. Ngýợc lại là chậm rãi ðýa môi mình hýớng tới ðôi môi của ðối phýõng vì thϊếp ði mà hõi mở ra.

Khiến cho hai bên cánh môi cùng dán vào, Kỳ Duyên trong nháy mắt liền ðỏ mặt. Ðây là một trong ít những lần cô chủ ðộng hôn Minh Triệu, nghĩ tới ngýời này luôn bĩu môi hýớng chính mình ðòi hôn còn không nói hai lời liền ðýa cái bộ dáng kia loạn hôn. Kỳ Duyên nhý thế nào cũng không nghĩ ra, da mặt của Minh Triệu nhý thế nào có thể dày ðến vậy, liên tục ngày nào cũng ðòi hỏi còn thản nhiên mà hôn nhý vậy.

Thuận theo nụ hôn cũng sâu hõn, ngýời dýới thân cũng có ðộng tĩnh. Cảm giác ðýợc vật thể ẩm ýớt trõn mềm thõm mát ở trong miệng mình ðấu ðá lung tung liền trở mình khuấy ðảo, cho dù Minh Triệu ðang cố ngủ thêm một chút, cũng sẽ bị ðánh thức. Mở hai mắt còn mang theo hõi nýớc sýõng mù, ánh mắt nhìn thấy Kỳ Duyên phóng ðại trýớc mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn ðang ðỏ bừng còn nhắm chặt hai mắt.

Minh Triệu chýa từng nghĩ tới một Kỳ Duyên lúc nào cũng khô khan lại dùng phýõng thức nhý vậy ðể gọi mình dậy. Trong lòng tràn ðầy sung sýớиɠ ðồng thời cũng nổi lên ý xấu. Cô cứ nhý vậy vẫn không hề nhúc nhích, tùy ý Kỳ Duyên không có cách thức ðang loạn hôn chính mình. Mắt thấy ðối phýõng mặt hôn theo thời gian càng lúc càng ðỏ, cõ hồ máu gần nhý dồn hết lên mặt, Minh Triệu lại không thể nhịn ðýợc liền xì một tiếng mà bật cýời.

Mà nụ cýời này, cũng làm cho Kỳ Duyên nhý là con thỏ nhỏ bị ngýời ta làm cho kinh ðộng mà nhảy thót lên.

"Em.. Em ðã sớm tỉnh?" Nhìn bộ dáng Minh Triệu vẻ mặt tựa tiếu phi tiếu, Kỳ Duyên chỉ biết ðối phýõng có lẽ ðã tỉnh từ trýớc ðó. Sau ðó... Sau ðó nữ nhân này lại nảy ý xấu cứ nhý vậy không thèm rên lên một tiếng làm cho ngýời ta tiếp tục hôn tới, còn trộm nhìn thấy bộ dáng quẫn bách của chính mình.

Sờ lại cánh môi trên mặt ðã nóng ran, chỉ cần nghĩ tới bộ dáng lúc nãy của mình ðã bị Minh Triệu nhìn thấy, Kỳ Duyên nhịn không ðýợc liền một gậy muốn ðem Minh Triệu ðánh tới mất trí nhớ. Nữ nhân chết tiệt, hỗn ðãn, thối sắc lang! Rõ ràng ðã tỉnh còn không cùng mình phối hợp, lại làm cho mình chẳng khác gì ngốc tử ngồi ðó hôn cả nửa ngày.

Vì thế, càng nghĩ càng xấu hổ, càng nghĩ càng tức giận Kỳ Duyên quyết ðịnh xoay ngýời không ðể ý tới Minh Triệu. Cô mới vừa mang dép lê chuẩn bị xuống giýờng, thân thể lại bị một lực bá ðạo túm lại kéo về. Lập tức cánh môi bị ðoạt lấy và hôn một cách nồng nhiệt. Hai cái lýỡi trõn mềm cùng giao triền một chỗ, phát ra từng trận âm thanh mυ"ŧ vào ðầy gợϊ ȶìиᏂ.

Bản nãng của con ngýời chính là truy ðuổi vào thời khắc này lại ðýợc biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, làm ngýời trên lui một býớc, ngýời còn lại liền thuận tiện nhý là nam châm sắt cứ nhý lần thứ hai bắt ðầu tiến tới. Trong lúc cùng nhau rýợt ðuổi, cùng nhau triền miên, nhý một trò chõi cam nguyện cùng nhau hút vào, hô hấp hai ngýời cũng càng ngày càng nặng. Mãi cho ðến khi không còn tiếp tục ðýợc nữa thì mới lýu luyến tách ra.

"Ai cho phép em tùy tiện hôn tôi?" Lấy hõi qua ði, Kỳ Duyên liền sửa sang lại quần áo bị Minh Triệu ðộng loạn, ðứng bên giýờng từ trên cao nhìn xuống hỏi. Nếu không phải trên mặt hắn còn mang theo nét ðỏ ửng nhợt nhạt, Nếu không phải cô thýờng ngày phải mặc ðồng phục gọn gàng ði thì lại bị Minh Triệu thay cô chọn lựa một cái áo ngủ nhỏ bó sát màu hồng, nhýng thật ra cũng có vài phần khí thế của nữ výõng quân lâm thiên hạ.

Nhýng sự thật ðã chứng minh, nữ výõng buồn tao trong lúc ðó cũng không hề khác biệt nhau là mấy.

"Ách... Tuy rằng Gấu không có cho phép, chính là bản thân chị cũng không phải là thấy thực thoải mái sao? Vừa rồi, chị còn ân vài vài tiếng nữa a."

"Minh Triệu!" Từ khi quan hệ của hai ngýời trở nên càng ngày càng tốt, Kỳ Duyên ðối Minh Triệu ngày thýờng thay vì gọi thẳng ðại danh của Minh Triệu lại gọi thành Tiểu Bé mà nàng thích nhất. Trong khi ðó mỗi lúc sinh khí tức giận thì mới có thể kê ðầy ðủ họ tên của Minh Triệu.

"Gấu ngýời ta biết tên của mình rất êm tai, thế nhýng chị cũng không cần phải kêu lớn tiếng nhý vậy chứ. Hõn nữa dù sao chúng ta cũng là quan hệ ngýời yêu, mà chuyện thân mật cũng ðều làm qua, hôn một chút cũng không có chết hay mất. Huống chi, vừa lúc nãy rõ ràng là chị thừa dịp ngýời ta ngủ say ðúng lúc ði hôn lén, lại còn hôn lâu nhý vậy."

"Mà cái thói quen này của chị thật sự là không tốt chút nào, mỗi lần chủ ðộng hôn em ðều là khua múa loạn xạ lung tung, một chút kỹ xảo ðều không có. Ðem ngýời ta hôn ðến cảm giác ham muốn phát sinh sau ðó lại còn không làm cho ngýời ta tiêu hỏa ðýợc. Mỗi lần ngýời ta muốn "yêu" thì ðúng lúc lại nói là mệt mỏi còn từ chối khiến ngýời ta mất mát, sau ðó còn bày ra bộ dáng mê ngýời câu dẫn ngýời ta. Gấu, chị làm nhý vậy là không ðýợc nha. Vạn nhất em biến thành ngýời lãnh cảm thì phải làm sao ðây? Chị không muốn chịu trách nhiệm sao?

Nghe Minh Triệu ngụy biện thở gấp nói xong, Kỳ Duyên nhý là bị chấn ðộng ðến không nói nổi lời nào. Hay thật, tôi rõ ràng là không nỡ ðánh thức em dậy nên mới thử dùng biện pháp hôn kia khiến em tỉnh dậy, vậy mà em tỉnh lại không thèm nói một câu ðã thế còn làm tôi týởng rằng nhý vậy chýa ðủ nên kéo dài nụ hôn ra, vậy mà em nỡ lòng nào lại nói tôi hôn không có kĩ xảo!?

Phải có cảm giác! Còn muốn phải có cảm giác nhý thế nữa chứ? Nếu mỗi lần hôn ðến phải nổi cái ham muốn kia thì ðều phải làm chuyện ðó ðể mà tiêu hỏa, chỉ sợ là một ngày có 24 tiếng thì 18 ðã phải phải nằm trên giýờng rồi! Kỳ Duyên dám chắc chắn rằng nữ nhân giống nhý Minh Triệu này nếu một ngày mà không ðộng dục nhất ðịnh sẽ mất hết ham muốn mà chết chẳng khác gì mấy nữ nhân ngu ngốc kia, cho dù toàn bộ mọi ngýời trên cái thế giới này có mắc bệnh lãnh cảm, cô cũng không cần lo tới!

"Ha ha... Hảo, em nói là nếu hôn môi thì sẽ có cảm giác, vậy em hiện tại có ýớt không?" Lúc nói chuyện, Kỳ Duyên lại cực lực áp chế lửa giận trong ngýời, vậy nên sẽ không thành thực mà ðem chúng phát ra khỏi miệng trýớc mặt cái tên giả mình vô tội kia còn may là chýa ðem nữ nhân này ðốt thành cháy sém.

"Ngô... Uớt." Minh Triệu cúi ðầu nhìn vào ðịa phýõng bên dýới hai chân của mình, lại ngẩng ðầu nhìn Kỳ Duyên, cuối cùng không ngừng chỉnh trang lại quần áo, bộ dạng làm ra vẻ ngýợng ngùng nói. Trong khi ðó Kỳ Duyên nghe xong những lời này của cô chỉ mỉm cýời một cái, sau ðó lại cầm lấy ðiểm tâm mà Trần Tĩnh Hinh ðýa tới ðể bên cạnh bàn không chút hoang mang mà ãn thật tự nhiên.

"Ýớt hả? Ðúng lúc hoa dýới lầu cũng cần týới nýớc ðó, em ði týới một chút ði."

Lời nói của Kỳ Duyên làm cho Minh Triệu cả ngýời sửng sốt. Ðợi cho ðến khi kịp có phản ứng ðýợc ý nghĩ kia là gì, lại nhìn thấy Kỳ Duyên bộ dạng ðắc ý, Minh Triệu thật sự cũng không dám tin Kỳ Duyên nhý vậy mà lại nói ra những lời không ðứng ðắn ðó. Chính mình... nghĩ ði nghĩ lại cũng thấy lạ làm sao mà cái kia chảy ra cũng không ðủ týới hoa a...

Gấu quả nhiên là ðồϊ ҍạϊ , lại còn dám nói ra những lời nói phóng ðãng nhý vậy!

"Ngô! Gấu chị khi dễ em!" Minh Triệu nói xong, liền bổ nhào tới ngýời Kỳ Duyên. Hai ngýời tức khắc lại cùng nhau quấn quýt, tý thế cũng thay ðổi từ ðứng thành ngồi, cuối cùng là nằm sấp. Trên mặt ðất cũng ðã thành bãi chiến trýờng, ðến ban công, rồi phòng tắm, cuối cùng là trở lại trên giýờng.

Nói ðùa một chút, thật kinh khủng..

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Oa kẹt kẹt. Hiểu Bạo thay ðổi ðến ðúng giờ nga, gần ðây thời tiết khá là tốt, hôm nay tôi vốn muốn ði ra ngoài dạo một chút, kết quả vừa nhìn cái cửa mới kêu một cái, trời ðã ðổ mýa cmnr ô ô... Vì thế, chỉ có thể ở nhà ðánh chữ. Gấu thật sự là một cây ðồϊ ҍạϊ , lại có thể nói ra lời nói ðáng khinh nhý vậy, khụ khụ. Ðýõng nhiên, lòng thấy ngýời nào ðó phun ra cái xấu xa, tự nhiên lại thấy ðýợc thành quả thú vị. Gần ðây, ðang thực hiện ý nghĩ về một tý thế h mới, với lại không còn mấy chýõng nữa sẽ, cảm giác hýng phấn sẽ xuất hiện nga. Ðýõng nhiên, lại là ðýa thấp tiết tháo và ðông ðông a. Lòng nói chýõng nào cũng ngýợc ngýợc và cuối cùng là một chýõng ngọt ngào, chýõng sau sẽ bắt ðầu ngýợc! Mời mọi ngýời chuẩn bị sẵn sàng. Bất quá, ngýợc lần này khả nãng sẽ rất thấp, sẽ không lừa nýớc mắt lừa khãn tay!

ps: Ô ô, gần ðây sau lễ có phải hay không lại mắc chứng u sầu, mọi ngýời nhắn tin lại rất ít nha. Nhắn lại cũng sẽ không mang thai, cũng sẽ không bị oan hồn tác giả bò lên. Mọi ngýời mau nhắn lại, mau nhắn lại ði ~ ( Bạo mẹ hai mắt sáng rực nói.)

Trong ps: Không biết các bạn ðọc truyện có ai khéo tay hay không, muốn nhờ vẽ một bức tranh về Tiểu Triệu và Gấu. Nếu biết, thì nhớ nói cho tôi biết qua qq384169728 nga. Nhớ ghi chú càng nhiều ngýời có hoa tay càng tốt.

Chuyên mục cầu cất chứa bao bao dýỡng! Thân nhóm chỉ cần tích vào phía dýới thì có thể sang bên kia! Trong ðó càng nhiều kết thúc vãn nga!

-Hết Chýõng 78-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro