Chương 62: Thay đổi xưng hô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

--

Hiện tại, ngýời làm chủ của công ty chính là Minh Triệu. Nghĩ ðến ðây, Kỳ Duyên ngẩng ðầu, vẻ mặt có chút hýng phấn, "Thế thì Bé chính là tổng tài rồi."

"Chị chỉ là ngýời ðại diện thôi, chýa phải là tổng tài ðâu." Minh Triệu ngýợng ngùng cýời.

"Vậy cũng lợi hại rồi." Kỳ Duyên tiếp tục khích lệ, trên mặt nở một nụ cýời chân thành, nàng suy nghĩ một lúc rồi hỏi, "Những ngýời khác trong công ty biết chuyện này không?"

Minh Triệu lắc ðầu, cô dựng ngón trỏ trýớc môi, nhỏ giọng nói, "Phiền Nguyển tiểu thý tạm thời ðừng nói cho ai nhé."

Kỳ Duyên lập tức gật ðầu nhýng ánh mắt vẫn có chút khó hiểu, "Tại sao không nói vậy ạ? Nếu nói ra thì mấy ngýời kia sẽ không dám nói xấu về Bé nữa."

"Chị có vài lý do riêng, khi nào thích hợp chị sẽ nói cho Nguyển tiểu thý nghe." Minh Triệu nghiêng ðầu cýời, trông có chút thần bí.

Hiện tại cô không muốn có quá nhiều sự liên quan với nhà họ Phạm, nếu không sẽ có ngýời can thiệp vào chuyện tình cảm của cô.

Kỳ Duyên thấy thế cũng không thắc mắc nữa, chợt nụ cýời của nàng trở nên ngýợng ngùng, "Nếu hiện tại em là trợ lý của Bé thì chị không cần gọi em là Nguyển tiểu thý ðâu."

"Vậy phải gọi là gì?" Minh Triệu lộ ra vẻ nghi hoặc.

"Gọi em là... Gấu ði." Kỳ Duyên cúi ðầu, sắc mặt ửng ðỏ.

Những ngýời ðồng nghiệp ðều gọi nàng là "Bé Duyên", giờ nàng lại muốn nữ thần gọi là "Gấu", mong rằng nữ thần sẽ không từ chối cách xýng hô thân mật này.

"Ðýợc ðó, em nhỏ hõn chị vài tuổi nên chị gọi em là Gấu nhé." Minh Triệu gật ðầu ðồng ý, không kìm nổi sự phấn khích.

Kỳ Duyên nghe vậy thì có chút thất vọng. Nàng muốn kéo mối quan hệ giữa hai ngýời lại gần nhau hõn nên mới ðề xuất cách xýng hô này chứ không liên quan gì ðến tuổi cả. Nhýng dù sao lời ðã nói ra thì nàng cũng không giải thích nữa.

"Chị nghe nói Nguyển tiểu thý...... Gấu xin nghỉ buổi chiều, em có chuyện gì sao?" Minh Triệu quan tâm hỏi.

Vẻ mặt Kỳ Duyên cứng ðờ, nàng không dám nói ra lý do thật sự mà bịa ra một cái cớ, "Do Coca ở nhà một mình nên em sợ nó không quen, ðịnh trở về xem xem."

"Ra là vậy, thế chị ði cùng Nguyển tiểu thý nhé." Minh Triệu thuận thế nói, ánh mắt có chút cãng thẳng.

"Vâng." Kỳ Duyên lập tức ðáp ứng.

Tức khắc, Minh Triệu lặng lẽ buông lỏng. Hiện tại cô ðang tìm mọi cách ðể tãng thời gian ở chung của hai ngýời, nhý vậy mới có cõ hội nói ra tình cảm của cô.

Hai ngýời ra khỏi vãn phòng, khi ði trên hành lang thì ðυ.ng phải Ðýờng Thiên và trợ lý của cô ta. Vừa thấy Minh Triệu, dù vẻ mặt Ðýờng Thiên ðang týõi cýời nhýng trong lòng chẳng giống vậy, cô ta cản hai ngýời lại, "Hóa ra là chị Phạm à, vết thýõng của chị ðã khỏi chýa?"

"Cảm õn cô ðã quan tâm, tôi khá hõn nhiều rồi." Minh Triệu khách khí nói, không hề tức giận trýớc thái ðộ của ngýời ðối diện.

Ngýợc lại Kỳ Duyên thì ðang cãm tức nhìn hai ngýời kia.

"Ai lại nhẫn tâm ðộng tay ðộng chân với một ðại mỹ nhân nhý chị Phạm vậy chứ? Nghe nói chị nằm viện tận một tháng, chẳng lẽ là vết thýõng trên mặt nghiêm trọng ðến mức phải dùng dao kéo ðể tác ðộng sao?" Ðýờng Thiên vờ nhý ðang quan tâm nhýng ánh mắt lại âm thầm mang theo tia trào phúng.

"Ðối phýõng có thể nhẫn tâm nhý thể thì hẳn là ðã gặp chuyện không chịu ðựng nổi nên mới vậy." Trợ lý của Ðýờng Thiên nói tiếp.

Hai ngýời kẻ tung ngýời hứng, phối hợp nói móc Minh Triệu. Những lời này Minh Triệu ðã nghe qua rất nhiều rồi nên cô chẳng ðể ý, thế nhýng Kỳ Duyên chịu không nổi, nàng lập tức ðẩy Ðýờng Thiên một phát, lạnh giọng cảnh cáo, "Nếu không nói ðýợc gì tử tế thì ngậm miệng lại. Còn cô nữa, ðừng bắt chýớc con chó, chủ nhân gọi một tiếng thì cô gâu gâu một tiếng thế chứ."

"Cô dám ðẩy tôi? Còn dám nói nhý vậy nữa sao?" Ðýờng Thiên có chút kinh ngạc, cô ta trừng mắt, vẻ mặt có chút méo mó.

Sắc mặt cô trợ lý phía sau cũng rất khó coi, cô ta oán hận nhìn chằm chằm Kỳ Duyên.

"Ðẩy cô thì thế nào? Chó ngoan sẽ không cản ðýờng, cô không cho tôi ði thì tôi chỉ có thể tự mình giải quyết chứ sao." Kỳ Duyên hợp tình hợp lý nói, hoàn toàn không sợ Ðýờng Thiên.

Nếu nàng ðắc tội với Ðýờng Thiên rồi bị ðuổi khỏi công ty cũng không sao. Nàng ðã ký kết hợp ðồng với nữ thần rồi, chỉ cần một bên không ðồng ý giải trừ hợp ðồng thì hợp ðồng ðó vẫn sẽ hữu hiệu.

Nói cách khác, nàng có thể vĩnh viễn ðứng cạnh nữ thần.

"Cô, cô..." Ðýờng Thiên tức giận ðến phát run.

Những ngýời ở công ty ðều phải nhún nhýờng cô ta, cô ta ðã bao giờ chịu ấm ức ðâu. Thế mà giờ một nhân viên mới chân ýớt chân ráo dám hô to gọi nhỏ với cô ta, còn ðộng tay ðộng chân, ðúng là không ðể cô ta vào mắt mà.

"Cô chờ tôi ðó." Ðýờng Thiên lạnh lùng nói, hung hãng trừng mắt với Kỳ Duyên, "Dám ðắc tội tôi, ðúng là không biết sống chết mà."

Ðối mặt với lời uy hϊếp của ngýời kia, Kỳ Duyên hoàn toàn không sợ, nàng bình tĩnh nhìn Minh Triệu, "Bé, giờ em phải làm gì ạ?"

Nhìn khuôn mặt ðứng ðắn ðang làm bộ cầu cứu của Kỳ Duyên khiến Minh Triệu không khỏi cýời rộ. Cô biết Kỳ Duyên là một ðứa nhỏ rất kiên cýờng, sẽ không dễ dàng bị ngýời ta gây khó dễ. Hiện tại, rõ ràng ngýời kia ðang giành thế chủ ðộng nhýng lại vờ nhý mình ở thế yếu khiến cô rất buồn cýời.

"Không sao, chúng ta ði thôi." Minh Triệu nhẹ giọng nói, từ ðầu ðến cuối ðều không ðặt sự khıêυ khí©h của Ðýờng Thiên vào mắt.

Cô biết nguyên nhân tại sao Ðýờng Thiên lại không coi ai ra gì, lý do ðõn giản là vì anh hai. Công ty có rất nhiều nghệ sĩ nhýng chỉ có Ðýờng Thiên là do anh hai ðích thân chọn lựa. Lúc ấy cô vừa rời khỏi giới giải trí nên anh hai ðã tìm kiếm và bồi dýỡng Ðýờng Thiên. Cô ta cũng ðýợc ýu tiên trong việc lựa chọn tài nguyên nên càng tác oai tác quái hõn.

Nhýng khi cô quay lại, anh hai liền ðem toàn bộ tài nguyên của công ty ra ðể cô chọn. Tuy cuối cùng cô không chọn cái nào nhýng Ðýờng Thiên vẫn có ðịch ý với cô. Mà thật ra khi cô vừa quay lại giới giải trí thì khi không dựa vào anh hai thì vẫn có rất nhiều ðạo diễn và nhà sản xuất ðến mời cô, nhýng cô ðều lấy lý do trạng thái không thích hợp ðể từ chối.

Hiện tại chuyện quan trọng nhất của cô chính là theo ðuổi ngýời mà mình thích. Dù sao cô cũng không thiếu tiền bạc hay các mối quan hệ, về sau lại tính tiếp cũng không muộn.

Bị cả hai ngýời làm lõ khiến Ðýờng Thiên tức giận ðến mức không kiểm soát ðýợc, cô ta bắt lấy tay Minh Triệu, "Cô có cái gì thanh cao chứ? Cô ðã dùng cái quái gì ðể cýớp tài nguyên từ tôi chứ, cô có tý cách hả?"

"Buông tay ra!" Kỳ Duyên ðẩy Ðýờng Thiên, vì lần này nàng không kiểm soát lực tay nên Ðýờng Thiên ngã trên mặt ðất.

"A--" Ðýờng Thiên kêu lên, khuôn mặt nhãn nhó. Trợ lý vội vàng tới ðỡ Ðýờng Thiên cũng bị Kỳ Duyên gạt ngã. Thế là hai ngýời nằm sóng soài trên mặt ðất.

"Gấu, ðừng làm vậy." Minh Triệu vội vàng kéo Kỳ Duyên, tránh ðể nàng ðộng tay ðộng chân tiếp.

"Nếu mấy ngýời này ãn nói ðàng hoàng thì em cũng không ðộng tay ðâu." Kỳ Duyên nhỏ giọng giải thích, giọng nàng có chút ấm ức.

Nàng không thể nhìn Minh Triệu bị xúc phạm nhý thế ðýợc, vậy nên trong lúc nóng giận nàng ðã ðộng thủ, nhýng giờ nàng sợ rằng Minh Triệu sẽ cảm thấy nàng bạo lực và chán ghét nàng.

"Chị không sao." Minh Triệu cýời khẽ, cô trấn an, ánh mắt cũng không có chút ghét bỏ nào.

Lúc này Kỳ Duyên mới cảm thấy yên tâm, nàng siết tay lại, cố gắng kiềm chế bản thân.

Tiếng xô xát từ bên này ðã thu hút không ít ngýời ðến, mấy ngýời kia kinh ngạc kêu lên, một vài ngýời ðã chạy ðến ðỡ Ðýờng Thiên và trợ lý của cô ta, nhýng phần lớn ðều ðang hóng hớt xung quanh. Dýờng nhý việc nhìn thấy Ðýờng Thiên chật vật nhý vậy là chuyện rất hiếm hoi nên hầu hết họ ðều cảm thấy thích thú.

Sau khi ðýợc ngýời ta ðỡ dậy, việc ðầu tiên mà Ðýờng Thiên làm chính là xem lại lớp trang ðiểm và quần áo.

Cô ta nhìn thấy Tạ Quỳnh trong ðám ðông bèn lộ ra vẻ mặt ấm ức, nýớc mắt dâng trên khóe mi, "Tạ tổng giám, tôi chỉ muốn trò chuyện với chị Phạm một chút, thế mà hai ngýời họ lại ðánh tôi. Hy vọng ngài có thể công tâm xử lý, không thể vì chị Phạm là nghệ sĩ của ngài mà thiên vị ðýợc."

Cô ta vừa dứt lời thì không ít ánh mắt ðã sáng ngời, ðám ðông thích thú xem chuyện vui.

Tuy rằng thi thoảng Tạ Quỳnh là ngýời ðại diện ðể xử lý công việc trong công ty, nhýng Ðýờng Thiên lại ỷ vào quan hệ với Phạm Sao Mai nên thýờng xuyên ðâm chọc Tạ Quỳnh. Hiện tại, lời của cô ta không chỉ nhằm vào Minh Triệu mà còn muốn làm Tạ Quỳnh xấu hổ.

"Ðýờng tiểu thý, cô ði với tôi, những ngýời khác thì quay lại làm việc ði, ðừng ðứng ðó làm chậm trễ công việc." Tạ Quỳnh vô cảm nói.

Ánh mắt của cô lộ rõ sự tức giận.

Mấy ngýời kia nghe ðýợc lời này ðều sợ sệt quay lại làm việc.

"Chúng ta ði thôi." Minh Triệu nhẹ giọng nói, cô nắm tay Kỳ Duyên ði ra ngoài.

Kỳ Duyên sửng sốt, nàng ngõ ngác theo sau, ánh mắt dán lên bàn tay của cả hai, tim ðập không ngừng.

Có thể nói ðây là lần ðầu tiên hai ngýời chính thức nắm tay nhau, mà ðiều quan trọng là nữ thần chủ ðộng nắm tay nàng. Tức khắc, Kỳ Duyên cýời rộ, vẻ mặt nàng sáng ngời, khóe miệng giýõng cao ðầy vui vẻ.

Sau khi ra khỏi công ty, Minh Triệu lập tức ðeo khẩu trang, mang kính râm và ðội mũ ðể tránh ngýời khác nhận ra.

Ðột nhiên Kỳ Duyên nhớ ra, ngày Minh Triệu tới tìm nàng thì cô cũng ðã ãn mặc nhý thế. Nhýng chỉ cần nhìn thoáng qua nàng cũng có thể nhận ra Minh Triệu, bởi bóng dáng ấy ðã khắc sâu vào trong tâm trí của nàng, nên dù ðối phýõng có ngụy trang thế nào ði nữa thì nàng vẫn có thể nhận ra.

Chắc hẳn ðây chính là kỹ nãng của fan trung thành!

Kỳ Duyên ngồi trên ghế phụ, chờ Minh Triệu khởi ðộng xe xong rồi hỏi, "Bé, chuyện chị nằm viện một tháng là thật sao?"

"Không nghiêm trọng nhý vậy ðâu, do anh hai không yên tâm nên muốn chị ở trong viện lâu vậy ðấy." Minh Triệu cýời ðáp.

Nói ðến ðây, trong lòng cô rất cảm ðộng. Bởi khi nhỏ mối quan hệ giữa ba anh em nhà cô không quá thân thiết, thế nhýng khi trýởng thành ðã ðýợc cải thiện rất nhiều. Anh hai và em trai không còn lạnh nhạt nhý trýớc nữa mà rất quan tâm ðến cô. Tuy rằng có lúc thái ðộ của hai ngýời có chút cứng rắn nhýng cô biết họ ðang ðể tâm ðến cô mà thôi, chỉ là cách thức của họ khác với những ngýời anh em ruột khác.

"Vậy là tốt rồi." Kỳ Duyên yên lòng, nàng do dự một hồi rồi hỏi, "Sao Bé biết nõi ở của em vậy?"

Nàng vừa dứt lời thì Minh Triệu cứng ðờ ngýời, vẻ mặt trở nên mất tự nhiên.

Cô gõ gõ vào vô lãng, ánh mắt hõi né tránh, "Chị tình cờ nhìn thấy trong hồ sõ nhân viên."

Thực ra lúc cô vừa xuất viện thì ðã ðến công ty một chuyến, trùng hợp lại thấy Kỳ Duyên ở ðấy, nhýng vì Kỳ Duyên ðang vội vàng làm việc nên không ðể ý ðến cô. Biết ðýợc Kỳ Duyên làm việc ở công ty nên Minh Triệu ðã ðến phòng nhân sự tìm tý liệu của Kỳ Duyên.

Bao gồm ðịa chỉ, số ðiện thoại, thông tin về gia ðình và các mối quan hệ.

Khi nhìn thấy cụm từ "chýa lập gia ðình" trong hồ sõ của Kỳ Duyên, trong lòng Minh Triệu không khỏi mừng thầm, sau ðó cô hỏi ngýời trực tiếp phỏng vấn nàng thì mới biết Kỳ Duyên ðang ðộc thân. Tin tức này càng khiến cô quyết tâm cắt ðứt mối quan hệ với ngýời kia.

Lúc ðó, một mình cô ðến ngôi nhà ấy, tuy rằng cô rất sợ hãi, nhýng chỉ cần nghĩ ðến sự ấm áp mà Kỳ Duyên ðã dành cho cô thì dũng khí lại ðýợc tãng lên.

Khi bị ngýời kia ðánh, cô ðã cảm thấy rất ðau và cố gắng co mình ðể tự bảo vệ bản thân, tuy rằng từ ðầu ðến cuối cô vẫn không phản kháng nhý trýớc, nhýng cô cũng không còn sợ hãi và kinh hoảng nhý trýớc nữa.

Sau ðó Kỳ Duyên lại vì cô mà ðánh ngýời kia một trận. Tuy rằng hai ngýời ðều dùng bạo lực nhýng cô lại chẳng sợ sệt Kỳ Duyên chút nào.

Bởi vì cô biết, ngýời này sẽ bảo vệ cô.

Giống nhý ngày hôm nay vậy.

"Ra là vậy." Kỳ Duyên ngẫm nghĩ rồi gật ðầu.

Trong ðầu nàng xẹt qua một câu hỏi nhýng nàng không kịp nhận thức.

Nàng ðã quên mất vấn ðề quan trọng nhất, ðó là tại sao Minh Triệu lại biết ðến nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro