Chương 17: Món Quà Tốt Nghiệp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ cái ngày hiểu lầm Yeji với Kim Jongin, Ryujin đã bắt đầu có những thay đổi rõ rệt. Em cố gắng bỏ ngoài tai những lời không hay về mình, đem toàn bộ sự chú ý của bản thân dồn hết vào Yeji , ở trước mặt đám đông cũng tập tành chủ động quan tâm tới cô. Những thay đổi của Ryujin khiến Yeji vô cùng vui mừng. Yeji còn nhớ có một ngày, ngày đó chính là sinh nhật của cô. Ryujin đã len lén mua một bó hoa thật to và một đôi nhẫn, em ôm hoa và nhẫn đứng ở dưới sân trường vào giờ giải lao, Ryujin đứng đó bạo dạng hét gọi tên cô, tiếng hét kia làm cho toàn bộ sinh viên ở toà nhà kinh tế và toà nhà thiết kế ở cạnh bên chú ý, mà Yeji đang trong lớp ở tầng hai cũng nghe thấy. Yeji đứng trên lầu hai nhìn xuống, Ryujin mặc một bộ đồ đen đối lập với nền tuyết trắng xoá dưới chân, tay em ôm bó hoa đỏ rực, mặc cho tuyết đang rơi trên đầu Ryujin vẫn đứng đó chân thành nhìn cô. Không cầu kì cũng không hoa mĩ, em chỉ vỏn vẹn nói với cô hai câu, em chúc cô sinh nhật vui vẻ xong lại nói em yêu cô. Lần đầu tiên em ở trước mặt nhiều người can đảm nói em yêu cô, cũng là lần đầu tiên em thẳng thắn nói em yêu cô chứ không phải là thích cô như lần đầu thổ lộ. Yeji khi đó vui mừng khôn xiết, dù trong mắt người khác hành động của Ryujin khi ấy vô cùng tầm thường và chả có gì đặc biệt, nhưng đối với Yeji đó là một cột mốc đáng nhớ. Đối với một người đã từng bị trầm cảm như Ryujin thì việc đứng giữa đám đông thổ lộ đã là khó lắm rồi, đằng này em lại đứng giữa rất nhiều người ghét mình mà thổ lộ tình cảm. Điều này chứng tỏ em đã cố gắng vượt qua nổi sợ hãi trong lòng để công khai yêu cô. Kể từ ngày đó cả trường đều biết tiểu thư nhà họ Hwang trở thành người yêu của Shin Ryujin, số người ganh ghét em cũng tăng lên, mà kì lạ là số người theo đuổi Yeji cũng tăng vọt.

Trong lớp học ở tầng hai của Yeji và Yuna, mấy sinh viên nhàn rỗi lại bắt đầu túm tụm nhỏ giọng bàn tán. Một chủ đề không bao giờ chán của họ chính là chuyện giữa Ryujin và Yeji, chủ yếu cũng chỉ là nói Ryujin không xứng với Yeji, bên cạnh đó cũng xuất hiện thêm một chủ đề mới về Kim Jongin. Kể từ cái ngày Kim Jongin muốn chiếm đoạt Yeji không thành, công ty nhà hắn ta liên tục gặp rắc rối, ký kết hợp đồng với các công ty lớn bất thành, liên tục gặp thua lỗ nặng, gần như là rơi vào con đường phá sản. Kim Jongin từ những ngày đó cũng không còn tới trường, mà nói chính xác hơn chính là bị đuổi học. Một loạt sự việc xảy ra liên tục, dù có là người mù cũng biết được chính là chủ tịch Hwang thị đã ra tay, nguyên nhân chính mà ai cũng biết đó là Kim Jongin đã đắc tội với tiểu thư nhà họ Hwang. Tên đầu gấu Kim Jongin đã không còn ở trường cũng là một phần nguyên nhân khiến lượng người theo đuổi Yeji tăng lên. Trước đây khi Yeji còn là bạn gái của Kim Jongin, bọn họ vì sợ bị Kim Jongin đánh nên mới không dám bén mảng đến gần cô, bây giờ không có hắn, mà bên cạnh cô lại là Ryujin không quyền không thế, mấy tên công tử nhà giàu lại càng quyết liệt theo đuổi hơn.

"Mệt quá đi mất!"

Yeji than vãn một câu xong liền ngã vào lòng Ryujin. Cô tranh thủ ôm lấy em để nạp lại năng lượng trong hai mươi phút giải lao ít ỏi. Ryujin ngồi ở bên cạnh để Yeji dựa vào, em còn chu đáo ghim một cái ống hút nhỏ vào chai nước rồi đút cho Yeji uống.

Trong lúc Yeji nhắm tịt mắt dựa đầu vào vai Ryujin, Yuna ở bên này lại hướng ánh mắt thú vị nhìn ra cửa. Yuna khều nhẹ tay Chaeryeong khẽ nói.

"Chaechae, chị xem! Lại tới rồi kìa."

Chaeryeong theo ánh nhìn của Yuna hướng ra cửa, một cậu sinh viên bảnh bao, gương mặt điển trai, dáng người cao ráo đang cầm trên tay hộp quà đi tới chỗ của bốn người. Sự xuất hiện của người con trai kia khiến bao nhiêu người trong lớp đều nhìn theo.

"Yeji! Tặng cậu."

Người con trai kia chìa hộp quà tới trước mặt Yeji, hắn còn dùng ánh mắt khinh thường nhìn Ryujin.

Ryujin thấy tất cả, em thấy ánh mắt khinh thường của hắn ta. Ryujin cũng không hề phản ứng gì, em đã quá quen với chuyện này. Tuy nói Yeji nổi tiếng đanh đá và cao ngạo, nhưng đối với bọn công tử nhà giàu thích chinh phục con gái thì cô chính là một đối tượng thú vị. Ở trong mắt bọn họ thì Ryujin lúc nào cũng bị xem như không khí, bọn họ vốn nghĩ bản thân hơn em về mọi mặt nên chẳng bao giờ để em vào trong mắt.

Yeji tựa đầu ở trên vai Ryujin vẫn không hề mở mắt nhìn, cô khẽ nhíu mày khó chịu.

"Tôi cho cậu một phút để biến khỏi đây."

Người con trai kia vẫn cứng đầu không chịu đi, khăng khăng giữ món quà ở trước mặt cô.

"Yeji à, cậu có thể suy nghĩ lại không? Có thể chấp nhận tình cảm của mình không?"

Yeji không nhịn nổi nữa bực tức rời khỏi người Ryujin, cô khó chịu nhìn người con trai trước mặt xong lại lạnh nhạt nói với hắn ta.

"Tôi nói lại lần nữa, cậu nên rời khỏi đây trước khi tôi tức giận. Cẩn thận kẻo trở thành Kim Jongin thứ hai."

Người con trai kia có chút lúng túng, hắn bỏ lại món quà trên bàn rồi lủi thủi rời đi, bao nhiêu nữ sinh trong lớp đều thấy tiếc, nếu không phải mục tiêu của chàng trai kia là Yeji mà là một trong số họ chắc họ đã nhận ngay rồi.

"Phiền phức!"

Yeji bực mình cầm lấy hộp quà thẳng tay quăng mạnh vào thùng rác ở góc lớp, cô không mảy may để ý đến ánh mắt của người khác mà lại vùi vào lòng Ryujin.

"Dù sao cũng là tấm lòng của người ta, cậu nỡ lòng quăng đi vậy á. Không sợ người ta buồn sao?"

Yuna ngồi ở bên cạnh nhìn thấy một màn kia lại lên tiếng trêu chọc.

"Ai mà rảnh rỗi quan tâm."

Yeji cũng không thèm để ý tới Yuna, chỉ đơn giản trả lời một câu rồi nhắm mắt ngủ tiếp.

"Mấy người này cũng lạ thật, đã biết Yeji có chị Ryujin rồi mà vẫn cố đến tỏ tình. Thời đại này trà xanh lên ngôi nên bọn họ muốn làm trà xanh hết rồi sao."

Yuna lần nữa nhìn theo bóng lưng của chàng trai đã khuất bóng ngoài cửa cảm thán nói.

"Bọn họ đơn giản chỉ nghĩ Ryujin và Yeji đang yêu nhau nên họ vẫn còn cơ hội tranh giành."

Chaeryeong ở bên cạnh cũng nhàn nhạt đáp lời.

"Đúng là nông cạn, người ta là vợ chồng luôn rồi chứ ở đó mà người yêu. À mà chị Ryujin này, hay là hai người tổ chức lễ cưới luôn đi. Dù gì chị cũng sắp tốt nghiệp rồi, chị không sợ để Yeji ở đây sẽ bị người ta cướp mất sao?"

Yuna hứng khởi nói với Ryujin, hai người họ vốn dĩ chưa từng tổ chức lễ cưới, việc hai người đã đăng ký kết hôn cũng chưa được công khai. Lời nói của Yuna vừa dứt ánh mắt của cả ba người đều hướng về phía Ryujin, mà riêng Yeji lại đặc biệt có chút mong đợi.

"Chuyện này chị sẽ suy nghĩ lại."

Ryujin lưỡng lự một hồi mới trả lời, em khẽ nhìn Yeji liền thấy ánh mắt cô tràn ngập thất vọng.

Thắm thoát cũng đã tới ngày Ryujin và Chaeryeong tốt nghiệp, cả em và Chaeryeong hôm nay đều diện vest đen đến trường làm lễ, sánh bước bên cạnh hai người lại chính là một Shin Yuna vui tươi đáng yêu và một Hwang Yeji xinh đẹp đầy khí chất. Cả bốn người từ chỗ đậu xe đến hội trường làm lễ thu hút không biết bao nhiêu là ánh nhìn. Tuy nói bình thường người khác không thích Ryujin nhưng hôm nay nhìn thấy em mặc trên người bộ vest đen, vẻ mặt trầm tĩnh, ánh mắt có phần lạnh lùng khiến người khác không thể tránh khỏi bị thu hút. Ở Ryujin dường như có loại khí thế bức người tiềm ẩn bên trong vẻ ngoài hiền lành của em. Người đi bên em hôm nay cũng không hề kém cạnh, Yeji diện một chiếc váy trắng đơn giản nhưng không kém phần sang trọng, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng, mỗi bước đi đều toát lên sự quý phái cùng cao ngạo. Bất cứ ai khi nhìn vào cô lúc này cũng đều phải trầm trồ, thần thái của tiểu thư Hwang thị quả thật không đùa được, thế nhưng khi nhìn thấy Yeji khoát tay đi bên Ryujin lại khiến cho người ta có cảm giác Yeji rất nhỏ bé lại dịu dàng. Quả thật không thể phũ nhận rằng hai người rất đẹp đôi.

Ryujin và Chaeryeong nhận bằng xong lại được Yeji và Yuna tặng hoa chúc mừng khiến những người có mặt ở đây đều ghen tị đỏ mắt. Có được bạn gái đẹp không phải chuyện dễ, mà có được bạn gái vừa giàu vừa đẹp lại là ước mơ của bao người. Chỉ là những người ở đây lại không hề biết được Ryujin đã phải chịu nhiều tổn thương như thế nào mới có được hạnh phúc như hôm nay.

Sau khi làm lễ ở trường xong Ryujin và Chaeryeong lại phải cùng lớp tham gia một bữa tiệc ăn mừng tốt nghiệp ở quán bar lớn trong trung tâm thành phố. Vốn dĩ Ryujin định từ chối bửa tiệc này vì em không thích nơi ồn ào, nhưng dưới sự lôi kéo của Chaeryeong và khuyến khích của Yeji nên Ryujin đành gượng ép tham gia.

"Ryujin, uống thử một chút đi! Cậu đừng nhìn ra cửa nữa, một lát Yeji và Yuna sẽ tới ngay thôi mà."

Chaeryeong nhét một ly rượu vào tay Ryujin. Mặc cho người khác đang hò hét nhún nhảy, Ryujin cùng Chaeryeong lại lựa chọn một bàn trong góc khuất để chờ Yeji và Yuna tới. Lúc chuẩn bị đến đây Yeji và Yuna bảo có chút việc cần làm, còn một hai ép cho bằng được Ryujin và Chaeryeong phải đi trước nên mới có cảnh trông ngóng thế này.

"Mình không muốn uống rượu."

Ryujin định đặt ly rượu xuống bàn lại bị Chaeryeong cản lại.

"Cậu vào quán bar không uống rượu chẳng lẽ lại muốn uống sữa."

Chaeryeong ngưng một chút lại nói.

"Trước sau gì đi làm cũng phải uống vài lần, uống với mình trước đi cho đỡ bỡ ngỡ."

Chaeryeong cụng nhẹ ly của mình vào ly của Ryujin rồi đẩy tay Ryujin uống thử. Em thử uống một ngụm, mùi vị cay nồng xộc vào cổ họng khiến Ryujin nhăn mặt.

"Sao hả? Ngon chứ?"

Chaeryeong cười cười nhìn biểu cảm của Ryujin, vẻ mặt của Ryujin như ăn phải thứ gì rất khó nuốt. Ryujin sau một hồi im lặng mới trả lời Chaeryeong.

"Cũng không tồi!"

Cơn nóng trong cổ họng qua đi, trong miệng bắt đầu có chút ngọt, Ryujin cảm thấy mùi vị này cũng không tệ như em tưởng, nhịn không được lại cầm ly rượu lên uống thêm một ngụm.

Từ bên ngoài quán bar lúc này có hai cô gái bước vào, những người ở bên trong nhìn hai cô gái này không rời mắt, đây chẳng ai khác chính là Yeji và Yuna. Trên người Yeji bây giờ là một chiếc váy cúp ngực, màu váy đỏ tôn lên nước da trắng mịn của cô, đôi chân thon lộ ra bên ngoài vì chiếc váy quá ngắn, bờ vai trần cùng nửa khuôn ngực đầy đặn cũng lộ ra, lại thêm lúc này Yeji đã trang điểm đậm hơn. Yeji bây giờ chính là mang một bộ dạng cực kỳ quyến rũ. Yuna đi bên cạnh Yeji cũng không hề thua kém, bộ dạng kính cổng cao tường bình thường đã không còn, giờ đây chỉ có chiếc đầm body làm nổi bật từng đường cong trên người Yuna, đôi chân thon dài bước đi khiến bao người điêu đứng, không cần quá hở hang, chỉ cần bờ vai trần lộ ra cũng đủ khiến Chaeryeong bên này nhìn không rời mắt.

Ryujin và Chaeryeong ngơ ngác nhìn Yeji với Yuna đang đi về phía này, hai người nhịn không được mà khẽ nuốt khan một cái.

Yeji vừa tới chỗ Ryujin đã trực tiếp ngồi lên đùi em, cô đưa hai cánh tay mềm mại vòng qua cổ Ryujin còn cố tình kéo em đến gần sát cô hơn. Yeji kề sát mặt mình vào mặt Ryujin, gần đến mức có thể nghe thấy mùi rượu thoang thoảng hoà lẫn trong hơi thở của em. Yeji nghiêng đầu khẽ thì thầm vào tai em.

"Ryu! Em vừa mới uống rượu sao?"

Tim Ryujin bỗng nhiên đập mạnh, hơi thở ấm nóng phả vào bên tai khiến cả người em căng cứng.

"Em... em có uống một chút. Sao chị lại ăn mặc thế này?"

Ryujin lơ đễnh đảo mắt, tầm mắt vô tình rơi lên vòng một đầy đặn của Yeji, dù muốn dù không em vẫn bị thứ trước mặt thu hút. Ryujin nuốt khan một cái, hơi thở cũng bắt đầu trở nên rối loạn.

Yeji ngồi trong lòng Ryujin, cô nhìn thấy vẻ mặt mê mẩn của em lại vô cùng hài lòng. Yeji nở một nụ cười đầy quyến rũ, cô lại lần nữa thì thầm vào tai Ryujin.

"Chị có món quà muốn tặng em, một món quà tốt nghiệp, nhưng trước mắt là uống với chị vài ly đã!"

Yeji vẫn ngồi yên ở trong lòng Ryujin, cô với tay lấy hai ly rượu, một ly cho em, một ly cho cô.

Giọng nói ngọt ngào cùng bộ dạng quyến rũ của Yeji khiến đầu óc Ryujin như bị thôi miên, em mờ mịt nghe lời cô, uống hết mấy lý rượu Yeji đưa cho.

Khoé môi Yeji khẽ cong, đợi khi Ryujin đã ngà ngà say cô liền nắm tay em kéo ra giữa sàn nhảy. Mặc kệ ánh nhìn của rất nhiều người đang hướng về hai người, Yeji đặt một tay lên vai Ryujin, cả thân thể cô uốn lượn theo nhịp nhạc, một loạt động tác gợi cảm diễn ra ở trước mặt , vòng một đầy đặn kia theo từng nhịp nhảy của Yeji cũng trở nên vô cùng hút mắt. Ryujin khẽ siết chặt tay, cảnh tượng trước mắt khiến cả cơ thể em nóng bừng, hình ảnh Yeji quyến rũ đến bức người thế này em là lần đầu được thấy, trước kia Yeji rất hay ăn mặc hở hang nhưng cũng chưa từng quyến rũ tới mức này. Trong lòng Ryujin ngày càng cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, em nuốt khan vài cái, cố gắng nhẫn nhịn cái khó chịu kia mà cởi ra áo vest khoác lên người Yeji.

"Chúng ta về nhà thôi!"

Yeji nhìn vẻ mặt đầy nhẫn nhịn của Ryujin, giọng em cũng đã có chút khàn, cô khẽ cười rồi ngoan ngoãn để Ryujin dắt tay rời khỏi quán bar trước ánh mắt tiếc nuối của nhiều người. Ryujin và Yeji giờ phút này cũng không còn tâm tình để ý tới ai, đến cả Chaeryeong và Yuna từ lâu cũng đã không còn ở trong quán.

Ryujin gấp rút đưa Yeji về nhà, vừa đóng cửa lại em đã ép cô vào tường rồi mạnh bạo chiếm lấy môi cô. Cơn dục vọng em đã cố gắng kiềm nén nảy giờ lại bùng phát, một chút men trong người khiến Ryujin trở nên bạo dạng hơn, đôi tay em không yên phận mà sờ soạn khắp người Yeji.

"Ryu... ở đây lạnh... lên phòng."

Yeji cố gắng nói trong hơi thở đứt quãng. Ryujin không hề rời khỏi cái hôn với cô, em lần mò bế cô lên phòng, Ryujin nhẹ đặt Yeji xuống giường, cả hai đều dứt khỏi cái hôn, Ryujin vừa khó nhọc thở vừa nói với cô.

"Sau này không được ăn mặc như vậy ra ngoài nữa, em không muốn bất cứ ai nhìn thấy bộ dạng quyến rũ đó của chị. Thân thể của chị chỉ một mình em mới được nhìn."

Yeji khẽ cười nhìn Ryujin, ánh mắt em thể hiện rõ ràng bản tính chiếm hữu. Yeji đẩy mạnh Ryujin xuống giường, cô ngồi trên bụng em , tự mình cởi ra chiếc váy ngắn, trên người cô bây giờ chỉ còn mỗi nội y.

"Đây là món quà tốt nghiệp chị tặng em. Đêm nay chị sẽ là của em! Tùy ý em càn quấy!"

Yeji khom người khẽ thì thầm vào tai Ryujin xong liền chủ động hôn em. Chẳng bao lâu cô đã bị Ryujin lật người áp ở dưới thân, quần áo trên người cả hai đều bị cởi ra, bàn tay Ryujin chu du trên khắp cơ thể tuyệt mỹ của Yeji. Xúc cảm mềm mại khi hai thân thể chạm vào nhau khiến Ryujin như muốn phát điên. Ryujin mạnh bạo hôn xuống xương quai xanh rồi hôn dần xuống hai khoả đầy đặn của Yeji, bàn tay cũng bắt đầu lần mò xuống nơi ẩm ướt bên dưới. Đợi khi tìm thấy nơi cần tìm Ryujin liền dứt khoát đâm sâu vào bên trong.

"Aaaa... Ryu... đau..."

Hành động bất ngờ của Ryujin khiến Yeji đau đến rơi nước mắt, hai tay cô bấu chặt vào vai em. Ryujin ở bên trên cũng đã sững người, em cảm nhận được ngón tay mình vừa đâm xuyên qua thứ gì đó, đầu óc bắt đầu căng thẳng, em vốn tưởng Yeji đã không còn lần đầu.

"Em... em xin lỗi... em tưởng chị đã..."

Yeji nghe tới đây lại càng bấu chặt vào vai Ryujin hơn, cô giận dỗi nói với em.

"Trước đây chị ăn chơi là thật nhưng cũng không tới mức dễ dàng lên giường với người khác."

"Ye! Em xin lỗi!"

Ryujin nhẹ hôn lên khoé mắt Yeji, nơi đó vẫn còn một giọt nước mắt đang đọng lại, em cảm thấy bản thân thật đáng trách khi nghĩ cô như vậy.

"Nếu em cảm thấy có lỗi vậy thì kết hôn với chị đi!"

Ryujin không dám nhìn thẳng vào Yeji, em biết cô là đang muốn gì, chỉ là em muốn tự mình kiếm tiền để tổ chức lễ cưới chứ không phải dựa vào tiền của ông bà Hwang.

"Ye! Chờ em! Chờ em tự mình kiếm tiền rồi cưới chị có được không?"

Yeji suy ngẫm một chút lại gật đầu đồng ý. Cô biết Ryujin luôn muốn tự tay làm mọi thứ cho cô, dùng những điều tốt đẹp nhất của em để làm cô hành phúc, nhưng ngày đó Yuna hỏi em lại không chịu giải thích một tiếng khiến cô có chút thất vọng, bây giờ em đã nói vậy rồi cô ngại gì mà không chờ em.

"Ryu... mau động! Chị khó chịu."

Yeji thôi không suy nghĩ nữa, cô nhớ tới chuyện hai người còn đang làm dang dở liền lên tiếng thúc giục em. Ryujin theo lời Yeji bắt đầu liên tục ra vào. Cơn đau đớn đã qua đi, khoái cảm lần nữa truyền đến khiến đầu óc Yeji dần trở nên mụ mị. Tiếng rên rỉ cùng tiếng thở gấp lần nữa vang khắp phòng. Một đêm dài ân ái mặn nồng cứ như vậy mà trôi qua, Yeji bây giờ đã chính thức thuộc về Ryujin.


*Sorry cả nhà iu nha, tại t phải thi khảo sát nên ôn thi, quên mất tiu up chap mới nên mai t bù nha. Trưa mai 1 chap, tối mai up như bình thường nhee.*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro