chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khuôn mặt cậu thay đổi ngay lập tức, không phải nghi ngờ như lúc nãy mà là hố hàng, cậu còn nghĩ vì nó thấy cậu quá đẹp trai nên muốn thu hút cậu nhưng bị cậu từ chối nên mới muốn đe dọa cậu chứ, ai ngờ.

-"À à, thì ra là vậy, tôi đương nhiên đồng ý"- cậu gãi đầu cười hề hề.

-"Vậy thì cậu chuẩn bị đi ngày mai 8 giờ chúng ta sẽ đi"- nó trong lòng thầm cười, nhưng không hiện ra vẻ bề ngoài.

-"Được, nếu không có gì thì tôi ra ngoài"- cậu liền lãng sang chuyện khác nhanh chóng ra ngoài.

-"Haizz,cứ tưởng cậu ta làm gì mình hóa ra chỉ có vậy, là do mình suy nghĩ hơi nhiều rồi"- cậu vừa đi vừa lẩm bẩm.

(Trung pov's: cũng dễ dụ thật, đúng là trẻ con)

*Tối đó*

Cậu hôm nay tâm trạng vô cùng suôn sẻ, vì ngày mai được cùng chủ tịch tiếp khách hàng, đây là chuyện cậu không ngờ tới, thật vui sướng! Cậu bây giờ cũng không có gì làm, rất buồn chán nên ra ngoài đi dạo. Cậu đi trên chiếc Yamaha Exciter đi đến con sông Hàn gần đó, thời tiết buổi tối vô cùng mát mẻ và trong lành khi các cơn gió cứ thổi mãi như vậy mang theo một chút lạnh lạnh của sương đêm. Nằm trên bãi cỏ ở đó, cậu ngước mặt ngắm trăng sao, hôm nay mọi thứ đều rất đẹp như ánh trăng kia vậy! Cảnh đêm ở đây vô cùng đẹp, xung quanh chỗ cậu cũng rất vắng, một số ngôi nhà đã chìm vào giấc ngủ đêm, chỉ có mình cậu ở đây! Cũng thật cô đơn!

-"Là anh phải không, Huỳnh Lập?"- tiếng nói từ xa vọng tới thu hút sự chú ý của cậu, anh hôm nay có vẻ khá mệt mỏi nên đến đây để xả stress, vừa lúc nãy mới đi mua vài lon nước để uống, quay lại thì thấy cậu.

(Lập pov's: H-Ha, không phải chứ, m-mình không cô đơn rồi)

-"Trung? Sao cậu lại ở đây?"- cậu thấy bóng dáng quen thuộc, miệng khẽ nhếch lên khinh bỉ.

-"Có gì ngạc nhiên lắm à?"- nó thấy phản ứng ngạc nhiên của cậu cũng ngạc nhiên theo làm cậu ngạc nhiên theo luôn ~.~

-"Người như cậu mà đến mấy nơi như vậy không ngạc nhiên mới lạ! Đáng lẽ cậu phải ở quán bar hay vũ trường vào giờ này mới đúng!!"- cậu bĩu môi, liếc nhìn khinh bỉ,nhẹ nhàng ngồi xuống bãi cỏ xanh.

-"Anh nghĩ tôi tồi tệ đến mức đó à?"- nó cũng ngồi xuống cạnh cậu, tay mở nắp lon nước, uống một hơi.

-"Sự thật không phải vậy chắc, mà sao cậu lại ở đây?"- nói đúng thì cậu cũng rất hiếu kì lí do nó xuất hiện ở đây, cậu cần giải đáp thắc mắc"vì sao nó ở đây"

-"Tôi ra đây xả stress thôi, còn anh?"- nó cũng khá ngạc nhiên khi gặp cậu ở đây

-"Tôi đi dạo thôi...................."- cậu nhìn nó nở nụ cười.

(Trung pov's: D-Dễ thương quá)

Một ý nghĩ hiện lên trong đầu nó khi thấy nụ cười đó nhưng ngay lập tức biến mất khi cậu quăng cho một câu phũ phàng.

-"..........mà bị cậu làm mất hứng"- cậu tự nhiên lấy một lon coca trong bịch lon nước lúc nãy của nó uống hết sạch, cho bõ ghét.

(Trung pov's: thật ngớ ngẩn khi mình vừa có ý nghĩ đó! Hừ!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro