Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngô Tổng đến rồi...''

Một âm thanh lớn vang lên làm dời đi sự chú ý của ba người.

"Diệp lão gia, chào ngài...''

Ngộ Tuấn hướng người đang đi đến gật đầu, hắn bộ dáng tuấn mỹ bất phàm, khí chất tiêu sái ôn hòa làm người khác cảm khái ghen tị.

"Ngô Tổng quả thật là đệ nhất mỹ nam Thượng Hải...''

Diệp Thịnh gật đầu chào hỏi, nhìn hắn cười khen ngợi một tiếng.

"Diệp tiểu thư đâu?''

Ngô Tuấn nghe đến chỉ cười nhẹ, tay cầm ly rượu lắc lắc hỏi.

"Hoa Hoa đằng kia''

Diệp Thịnh chỉ bên hướng ba người.

Ngô Tuấn gật đầu ông một cái rồi đi đến.

"Diệp tiểu thư sinh nhật vui vẻ''

"Cảm ơn Ngô Tổng''

"Ngô Tổng, xin chào...''

Đỗ Hoàng Anh đưa tay ra làm quen.

"Chào''

Ngô Tuấn chỉ gật đầu, không để ý tới tay hắn đang ở không trung.

Đỗ Hoàng Anh xấu hổ vội rút tay về, cố cười che đi.

Tần Lam nhìn nam nhân trước mặt trong mắt lóe lên kinh ngạc, rất giống nữ nhân kia a.

Ngô Tuấn cũng đánh giá lại Tần Lam, hắn cũng đã biết tất cả qua Diệp Hoa.

Không tệ a, có thể làm chị dâu hắn được.

Đỗ Hoàng Anh thấy hắn nhìn Tần Lam, tưởng Ngô Tuấn có ý với nàng, hắn liền nắm lấy tay nàng, hướng Ngô Tuấn thị uy.

''Ngô Tổng, đây là vị hôn thê của tôi, Tần Lam''

"Vị hôn thê?''

Ngô Tuấn nhếch môi cười hỏi.

Người của Ngô Cẩn Ngôn mà hắn cũng dám đánh dấu chủ quyền?

"Tháng sau chúng tôi liền đính hôn''

Đỗ Hoàng Anh cười nói, cố giữ tay Tần Lam không cho nàng giãy dụa thoát ra.

Ngô Tuấn nhẹ gật đầu, trong lòng nổi lên vài sự mong chờ.

Đại tỷ sắp giành vợ với người khác a.

"Buông ra!''

Tần Lam thật sự tức giận mà gắt lên.

Mọi người có mặt đều giật mình, nhìn đến hướng phát ra âm thanh.

"Cẩn Ngôn, Ngô Tuấn đang ở bên kia, chúng ta qua xem''

Gia Nghê kéo Cẩn Ngôn bên cạnh đi đến.

Hôm nay cô mặc bộ váy đen cổ chữ V, một màu đen huyền lóng lánh lộng lẫy, làm mọi người một trận kinh diễm, kinh diễm ở đây không phải bộ váy mà dung mạo của cô thật đẹp.

"Anh là vị hôn phu của em, chỉ nắm tay em thôi mà, em phản ứng như vậy làm gì?''

Đỗ Hoàng Anh không có buông còn nắm chặt, giọng kìm nén tức giận nói.

"Tôi chưa từng xem anh là vị hôn phu!''

Tần Lam cau mày nhìn hắn hắng giọng.

"Cô nói gì?''

Một trung niên đi đến trầm giọng hỏi.

"Ba...''

Đỗ Hoàng Anh nhìn đến ông thì gật đầu.

"Cô đối với chồng sắp cưới mình như vậy sao?''

Đỗ Minh nhíu mày nhìn nàng trách móc.

"Tôi sẽ không lấy anh ta''

Tần Lam hất tay hắn ra lui tới bên cạnh Ngô Tuấn, lạnh lùng nói một câu.

"Chuyện này không phải do cô quyết định!''

Đỗ Minh trầm âm nhìn nàng.

Tần Lam không nói gì nữa, nàng cũng không biết nói gì. Diệp Hoa vỗ vai nàng rồi kéo nàng ra sau, bước ra đối mặt với Đỗ Hoàng Anh.

"Đỗ Hoàng Anh nếu anh là đàn ông thì hãy buông tha cho Tần Lam, đừng cố chấp ép nàng về mối hôn nhân này''

"Đây là hôn nhân đã định từ trước. Nàng cũng đã định trước là vợ tôi!''

Đỗ Hoàng Anh nhìn đến Tần Lam phía sau rồi nhìn Diệp Hoa, lạnh lùng nhấn mạnh từng chữ.

"Đã định từ trước là vợ anh?''

Thanh âm ở phía sau, mang theo vài phần lãnh khí vang lên.

Mọi người nhìn về hướng phát ra âm thanh, thì thấy hai nữ nhân mỹ lệ đang bước đến nhưng lệ khí trái ngược nhau, một thanh lệ thanh khiết một diễm lệ động lòng người.

"Cô là ai? Tôi thấy cô đừng nên xen vào chuyện này''

Đỗ Minh nhìn đến chỉ ngây người một chút, sau đó thì hừ lạnh nói.

"Đúng vậy, nàng đã định trước là vợ tôi!''

Đỗ Hoàng Anh gật đầu nhìn hai nữ nhân đang đi đến, khóe môi nhếch lên cười nói. Dù có đẹp cỡ nào nhưng không có địa vị đối với hắn chỉ là đồ bỏ đi.

Ngô Tuấn chớp chớp mắt, cười như không cười quan sát chị mình.

Tần Lam nhìn đến nữ nhân đang bước đến, người nàng nhẹ run lên.

Đây không phải là nữ nhân hôm đó sao?

"Cậu làm sao vậy?''

Diệp Hoa nhìn người bên cạnh tựa hồ như hơi sợ, nàng nhíu mày nhỏ giọng hỏi.

"Mình không sao...''

Tần Lam thu hồi tầm mắt, cúi đầu nói nhỏ, chết rồi sao kẻ này lại ở đây.

Cẩn Ngôn đi đến, dừng bước bên người Ngô Tuấn, liếc hắn một cái rồi nhìn sang nữ nhân làm cô tức chết cả tuần nay đang sợ hãi cúi đầu, cô chậm rãi cất bước đi tới.

Tần Lam thấy không khí im lặng, đành ngẩn đầu lên.

A! Nữ nhân kia đang cười với nàng, đang đi tới nàng, làm sao bây giờ...

Bây giờ Tần Lam đứng thẳng người, không tiến không lui, ánh mắt hơi rối loạn lơ đãng nhìn lên trên.

"Bảo bối, chúng ta lại gặp nhau''

Cẩn Ngôn nhìn phản ứng của nàng, trong mắt ý cười càng sâu.

"Bảo bối?''

Diệp Hoa một bên kinh ngạc.

"Ai là bảo bối của cô?''

Tần Lam khuôn mặt phủ một tầng đỏ ửng phản bác.

"Chị không nhớ gì sao? Để em nói...''

Cẩn Ngôn cười nhướng mày, làm bộ dáng muốn kể lại sự tình.

"Cô câm miệng nhanh!''

Tần Lam trừng cô cắt ngang, cô định nói chuyện đêm đó ra sao? Cô không biết ngượng a? Nữ nhân vô sỉ này thật sự muốn tát một phát cho cô chết mà.

"Haha... Thật khả ái...''

Cẩn Ngôn cười rộ lên.

Đỗ Hoàng Anh thấy nữ nhân này không để ý tới mình, tức giận cau mày, Đỗ Minh cũng một bộ dạng.

"Vị này là?''

Diệp lão gia phía sau bỗng dưng lên tiếng hỏi, hắn trong lòng thầm nghĩ, nàng cùng Tần Tổng dung mạo nếu quan sát kỹ tương tự nhau đến bảy phần.

"Tôi là bạn của Gia Nghê, Hôm nay cùng cậu ấy đến chúc sinh nhật Diệp tiểu thư''

Cẩn Ngôn thu hồi nét cười, xoay người ra sau gật đầu chào hỏi.

"Diệp tiểu thư sinh nhật vui vẻ''

Cô nhìn đến Diệp Hoa mỉm cười chúc một câu.

"Ân, cảm ơn''

Diệp Hoa cũng gật đầu nói cảm ơn.

"Thì ra là bạn của Gia Nghê''

Diệp lão gia đôn hậu cười.

"Hai người biết nhau sao?''

Diệp Hoa nhìn Cẩn Ngôn cùng Tần Lam tò mò hỏi.

"Tất nhiên biết nhau''

"Tất nhiên không biết''

Hai câu trả lời trái ngược làm mọi người sửng sốt, hai người cũng đồng thời chạm mắt, Tần Lam trừng lớn, Cẩn Ngôn hứng thú nhếch môi cười.

Diệp Hoa vẻ mặt khó coi nhìn hai người rồi đổi thành bộ dạng hiếu kỳ.

Chắc chắn có gian tình!

"Tôi không cần biết cô và Tần Lam có biết nhau hay không, cô cũng không có tư cách xen vào chuyện của Đỗ gia cùng Tần gia''

Đỗ Hoàng Anh một bên chán ghét lạnh lùng mở miệng, lời nói mang theo sự thị uy trộn lẫn khinh thường.

Tần Lam ánh mắt lộ ra chán ghét cực điểm nhìn Đỗ Hoàng Anh, rồi đổi sắc mặt quay sang Cẩn Ngôn muốn xem cô trả lời như thế nào.

Ngô Tuấn mặt cũng đen lên, muốn nói gì nhưng lại bị một ánh mắt chặn lại. Diệp Hoa cũng tức giận không kém.

''Đỗ gia thì hay lắm sao?"

"Không hay, nhưng cũng chỉ đứng sau Ngô gia mà thôi''

Đỗ Minh lần này cười đáp. Gia Nghê định nói nhưng bị một người ngăn cản.

"Biết đứng sau Ngô gia thì tốt!''

Cẩn Ngôn ra dấu cho Gia Nghê im lặng, cô cười nhạt nhìn Đỗ Minh nói, chỉ một Đỗ gia nhỏ nhoi thôi mà, một mình cô cũng đủ phá hủy nha.

Diệp lão gia mắt lóe lên tinh quang, nhìn hai cha con Đỗ gia lắc đầu.

Các người chọc nhằm người rồi.

Đỗ Minh nghe đến thì sửng sốt, Đỗ Hoàng Anh thì không hiểu lời này là ý gì.

"Bữa tiệc đã đến giờ bắt đầu...''

Tiếng MC vang vọng khuôn viên Diệp gia, mọi người cũng đồng loạt quay đầu nhìn đến trên khán đài.

"Cảm ơn các vị đã đến đây, hôm nay là sinh nhật của Diệp đại tiểu thư Diệp Hoa, mọi người hãy cùng nhau dành những lời chúc tốt đẹp đến cho cô ấy''

Nữ MC vừa dứt dưới khán đài vỗ tay nhiệt liệt.

"Mời nhân vật chính của chúng ta lên đây để cắt những phần bánh may mắn trao cho mọi người...''

MC vừa nói liền có người đẩy chiếc bánh ngọt năm tầng ra, bên cạnh là những ly rượu được chất thành một cái tháp.

Diệp Hoa chậm rãi bước lên nhìn xuống mỉm cười chào mọi người.

''Cám ơn các vị đã đến đây chúc mừng sinh nhật của tôi...''

"Mời Diệp tiểu thư thổi nến cầu nguyện và khui champagne...''

Buổi lễ cứ diễn ra, Diệp Hoa cần làm gì cũng đã làm hết bây giờ là đang nhận những lời chúc từ mọi người.

 End chap.

********************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro