19.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm sau Kim Duyên là người thức dậy trước, hôm nay tiếng nhạc quân đội báo thức của Khánh Vân không reo lên, chắc hôm nay chị ấy không có tiết. Em đang nằm xoay lưng lại với Khánh Vân, một tay Khánh Vân đặt ở dưới cổ mình tay còn lại thì không hiểu vì sao lại đang nằm ở một bên ngực, lại còn sờ sờ nữa chứ

Kim Duyên cười thầm

"Cái tên biến thái này làm cái gì vậy không biết ?"

Với tay lên cái tủ ở đầu giường lấy điện thoại của Khánh Vân mở lên xem bây giờ đã mấy giờ rồi, do điện thoại Khánh Vân nằm gần hơn nên tiện tay lấy

Vừa mở lên chưa kịp xem mấy giờ thì đã đập vào mặt mình cái trang web gì gì đấy

Em nhíu mày đọc từ trên xuống dưới rồi lại khẽ bật cười

Thì ra hôm qua sợ em giận, nên cái đồ ngốc này đã lên gu gồ tìm hiểu một vài thứ, đã vậy cái trang này còn không thèm chỉ chi tiết hèn gì Khánh Vân cứ làm một cách vụng về, đau chết đi được !!

Bây giờ cũng đã 8 giờ mấy rồi

Tắt điện thoại đặt lại chỗ cũ

Quay sang thì thầm vào tai chị

"Vân dậy đi, trễ rồi"

Nghe thấy tiếng nói, Khánh Vân liền nhăn mặt

"Chút nữa đi"

Kim Duyên nhìn vẻ mặt dễ thương của Khánh Vân lại bất giác mỉm cười

Khánh Vân mắt vẫn nhắm tịt, môi liền tìm đến môi em mà cắn mút một lúc lâu

"Ưmm...Vân em còn phải đi làm" - Kim Duyên đẩy chị ra

Khánh Vân nghe thế có hơi phụng phịu một chút nhưng rồi cũng mở mắt ra ngồi dậy

"Bế em" - Em dang hai tay ra đòi chị bế

Khánh Vân mắt nhắm mắt mở đứng lên bế em vào phòng tắm, đặt em xuống bồn nước rồi cứ đứng đó mắt dán chặt lên ngực người ta còn tủm tỉm cười nữa

"Gì vậy ? Đồ biến tɦái" - Kim Duyên lấy tay che ngực của mình lại

"Cứ muốn sờ"

Chai sữa tắm đang nằm ở gần đó, Kim Duyên tiện tay cầm lên ném vào người Khánh Vân

"Ưiii cái đồ biến thái này đi ra ngoài mau lên"

Một lúc lâu, sau khi Kim Duyên tắm xong thì liền kêu réo Khánh Vân bế mình ngược trở ra ngoài

Khánh Vân đặt em lên giường rồi xuýt xoa

"Xin lỗi em hôm qua, Vân sẽ không bao giờ làm như thế nữa đâu"

"Gì ? Không được !!" - Nghe thế em liền giật mình

"Hả ? Sao không được"

"Chậc" - Kim Duyên tạch lưỡi

"Thì cứ biết là không được đi"

"Mà hôm nay không có tiết hả ?"

Khánh Vân gật đầu

"Vậy đến công ty với em"

"Chi vậy ?"

"Bảo vậy là vậy đi, cứ thích hỏi" - Kim Duyên trừng mắt

Em lái xe đưa Khánh Vân đến công ty mình, bắt chị ngồi yên ở ghế sofa nhìn mình làm việc, Khánh Vân chán nản hết ngáp ngắn lại ngáp dài, không biết lôi cổ người ta tới đây làm gì rồi bắt ngồi không ở đấy

Reng reng

Tiếng chuông điện thoại bàn ở công ty

"Alo"

"Đến đây làm gì ?"

"Được rồi"

Khánh Vân chỉ nghe được có bao nhiêu đó thôi, chắc là công việc nên Khánh Vân cũng không hỏi làm gì, với lại cũng không dám hỏi nữa

Một lúc sau thì có tiếng gõ cửa

Cốc cốc

"Vào đi"

Người đó mở cửa bước vào

Khánh Vân cũng ngoái cổ nhìn theo

Là Phạm Kỳ

"Anh đến đây làm gì ??"

"Lâu ngày không gặp nên anh muốn gặp em"

Em thở hắt

"Có chuyện gì thì nói đi em bận lắm"

Phạm Kỳ bước vào trong thì thấy Khánh Vân đang ngồi ở đó nên chỉ tay vào cô hỏi

"Người này đến đây làm gì thế ?"

"Anh có chuyện gì thì nói nhanh đi" - Kim Duyên bắt đầu hơi quạo, hơi không vui

Thấy Kim Duyên gắt quá nên Phạm Kỳ cũng vô trọng tâm

"Tối nay gia đình chúng ta gặp nhau"

Em lại thở dài một lần nữa

"Lại nữa sao ? Thôi được rồi anh về đi, tối nay em sẽ đến"

Phạm Kỳ vui vẻ mỉm cười rồi gật đầu

"Vậy anh về nhé !!"

"Lần sau có gì thì cứ gọi điện, đừng cất công đến đây, em không tiếp nữa đâu"

"Biết rồi !! Cô em khó tính"

Phạm Kỳ đi đến nựng nhẹ má Kim Duyên một cái rồi quay bước ra về

Khánh Vân đâu có bị đuôi, nảy giờ cứ ngồi buồn thỉu buồn thiu nghe hai người đó nói chuyện, cô cố tình cầm điện thoại lên bấm bấm coi như không để ý gì đến hai người

Kim Duyên lia mắt xuống nhìn thì thấy gương mặt ủ rủ của chị, biết chắc là đang buồn mình rồi, liền đứng lên đi lại chỗ Khánh Vân ngồi xuống ngay bên cạnh

"Làm gì mặt mày bí xị thế ?"

"Không có" - Miệng thì nói tay vẫn bấm điện thoại

"Quay mặt sang đây xem"

Khánh Vân lắc đầu, cô không chịu quay lại

"Nhanh lên"

"Sao thế ? Giận hả ?"

"Không có"

Kim Duyên đưa hai tay lên kéo đầu Khánh Vân đối diện với mình

"Em nói chuyện với Phạm Kỳ nên khó chịu hả ?"

"Không có !! Em nói chuyện với chồng sắp cưới của mình mà"

Kim Duyên phì cười, em hôn một cái chóc vào môi Khánh Vân

"Nói xem Vân cảm thấy thế nào ?"

"Anh ấy sẽ làm như thế với em sao ?" - Khánh Vân nhăn mặt

Kim Duyên nhíu mày hơi khó hiểu, làm gì là làm gì ?

"Làm cái gì ?"

"Làm giống như tối qua"

Thật, Khánh Vân đang nghĩ cái tên Phạm Kỳ kia làm những điều tối qua với em, chỉ nghĩ đên thôi mà cảm thấy khó chịu đến phát điên lên rồi

Kim Duyên bật cười

"Đương nhiên, vợ chồng phải làm thế với nhau rồi"

Nghe thế Khánh Vân lắc mạnh đầu mình ra khỏi tay em, không thèm nhìn em nữa, mặt ngoảnh sang hướng khác

"Sao vậy ?"

"Nghĩ đến nó thật khó chịu"

Kim Duyên kéo Khánh Vân sát lại rồi ôm chị thật chặt

"Nghe em nói này !!"

"Em sẽ không cưới ai khác ngoài Vân, em cũng sẽ không cho phép ai khác đụng vào người em ngoài Vân"

Khánh Vân đẩy em ra nhìn thẳng vào mắt em hỏi

"Thật sao ?"

Kim Duyên gật gật đầu rồi hôn nhẹ lên môi chị

"Vậy là em sẽ không kết hôn với Phạm Kỳ đúng chứ ?"

"Ừm"

"cảm ơn em" - Khánh Vân mừng rỡ kéo cô trở lại cái ôm

Kim Duyên thiệt mệt với cái đồ ngốc này mà, thiệt tình không hiểu tại sao cô lại yêu Khánh Vân trong khi lúc trước chính miệng cô lại là người nói "chẳng có ai là cùng đẳng cấp với mình cả" vậy mà bây giờ lại đang dành hết tình cảm cho Khánh Vân đã ngốc lại còn nghèo nữa

Phải chăng đó là do nghiệp quật ?

"Thôi nào !! Đến giờ rồi, đi thôi"

Kim Duyên đẩy chị ra rồi đi đến bàn giám đốc lấy túi xách đeo lên vai

"Đi đâu ?" - Khánh Vân ngơ ngác nhìn theo

"Mua nhà !! Em đã hẹn với người ra rồi"

Không cho Khánh Vân hỏi thêm câu nào nữa, trả lời mệt lắm, Kim Duyên đi đến nắm tay Khánh Vân lôi xuống hầm lấy xe rồi cả hai cùng đến điểm hẹn

Mấy ngày qua em đã tìm và quyết định mua một căn chung cư cũng đủ lớn để cả hai cùng chung sống, đáng lẽ ra em có thể mua hẳn và giải quyết giấy tờ rồi nhận nhà ngay luôn nhưng vì em muốn Khánh Vân là người đứng tên ngôi nhà này nên hôm nay bắt chị phải đi theo cho bằng được

"Kí đi" - Kim Duyên khoanh tay trước ngực ngồi chờ đợi

Khánh Vân nảy giờ cứ chần chừ nhìn tờ giấy trước mặt, cứ cầm bút lên rồi lại bỏ bút xuống

"Không đâu !! Là em mua nó mà"

"Em mua cho Vân"

Khánh Vân lắc đầu liên tục

"Hôm nay dám cãi lời em hả ?" - Kim Duyên nắm tay thành nắm đấm giơ lên dọa

"Không dám, nhưng..."

"Không có nhưng nhị gì hết, nhanh lên" - Kim Duyên trừng mắt

Khánh Vân đành phải cầm bút lên kí vào tờ giấy, thế là từ nay cô đã trở thành chủ hộ

Kim Duyên đưa Khánh Vân về nhà thu dọn đồ đạc, chuyển sang nhà mới, do ở đó cũng có đầy đủ nội thất hết rồi nên Khánh Vân chỉ cần dọn quần áo và sách vở của mình nữa là được

Kim Duyên cũng dọn sang đây, em đã bảo với bố mẹ là từ nay em sẽ ra riêng, hai người cũng cảm thấy hơi bất ngờ một chút, dù sao thì Kim Duyên cũng sắp kết hôn thì ra riêng để làm cái gì

"Tối nay ngoan ngoãn ở nhà chờ em về, em đến buổi tiệc, sẽ nhanh chóng thôi"

Kim Duyên đi đến vỗ vỗ đầu Khánh Vân dặn dò như con nít

Em đã thay đồ chuẩn bị xong hết rồi và giờ đang chuẩn bị đi ra xe

"Em" - Khánh Vân kéo tay cô lại, mè nheo

Kim Duyên xoay lại nhìn gương mặt ngốc nghếch đang lo lắng của chị mà thương chết đi được, em đưa hai tay lên xoa xoa má Khánh Vân

"Nhớ em nói gì không ? Em sẽ không bao giờ cưới ai ngoài Vân" - Em nhấn mạnh từng chữ

"đừng lo lắng"

Nói rồi em hôn nhẹ lên môi chị

"Em đi nhé !! Sẽ về ngay thôi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro