MINWOO - WINNER

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Song Minho bước ra từ quán bar, đi cùng một người phụ nữ. Bất chợt, khi đi vào ngõ vắng, cô ta ép anh vào tường, sức lực thật kinh người, khuôn mặt trở nên tàn ác, ả tính giở trò bất hảo sao, anh nhẹ nhàng tránh né khỏi cô ta. Nhắm thấy không thể nào giở thủ đoạn, ánh mắt của người đàn bà lóe lên những tia sát nhân của loài động vật bò sát, một cái lưỡi rắn thè ra khỏi đôi môi tô son đỏ, hàm răng nanh sắc nhọn chực chờ như muốn lấy mạng người.

Anh đạp cho cô ả một cái, sợ hãi trốn thoát khỏi người đàn bà rắn, về đến nhà, vẫn còn sợ sệt đến hụt hơi. Trông thấy dáng vẻ hiền lành bận rộn của cậu, Minho chạy lại ôm chầm lấy, luôn miệng nói xin lỗi.

- Cô ta rất đáng sợ, anh còn tưởng không thể trở về nữa, cô ả tựa như một con rắn độc, làn da thoắt cái xanh như tàu lá, cái lưỡi rắn khè khè, đôi mắt đỏ tươi, thật kinh khủng!

- Không sao rồi, ông xã. Tại sao anh lại sợ rắn đến thế?

- Năm xưa, hồi con nhỏ, anh đã bị rắn cắn, may mắn thoát chết. Lúc còn ở chiến trường Myanmar, một lần nữa lại bị rắn cắn, đâm ra rắn chính là kẻ thù của anh. Anh rất sợ chúng!

- Không sao đâu mà. - Jinwoo vỗ về anh, đôi môi khẽ nở nụ cười, đôi mắt trong một thoáng trở nên dẹp và sắc, tựa như ánh mắt của bò sát.

Chắc hẳn anh không bao giờ biết, chính em là người sai lũ rắn đến cắn anh, vì anh là kẻ máu lạnh, anh luôn luôn bắt nạt em khi hai ta còn nhỏ, lúc em lớn lên, anh cũng làm em đau, không thay đổi chút nào. Em hận anh. Nhưng em không muốn rời xa anh.

Vì, chỉ có em mới có thể nắm bắt nỗi sợ của anh. Kim Jinwoo ... chính là nỗi sợ của Song Minho anh...

_________________________________________________
_ath_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro