Jeff:Lo lắng.
E.j: Đừng lo lắng, hãy nghĩ họ như thậ.Hoa quả,ý tôi là hoa quả.
*Trên sân khấu*
Jeff: Hoa quả. Hoa quả.
Jeff: Này! Nó đang hiệu quả! Không cần phải lo lắng. Pffft. Mà nhân tiện nó nhìn có một chút không đủ, giống như có điều gì đó đang thiếu. Đang thiếu...
*Xuất hiện*
Jeff...
E.: Họ là KHÁCH của chúng ta!
Jeff:Họ cần mắt và miệng.
L.:*mắt long lanh*j *Trói cậu ta lại, trói cậu ta, trói cậu ta *
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro