CHƯƠNG 1: Hồi ức và thực tại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Choảng, binh, bon*những tiếng cãi lộn của đôi vợ chồng*. Và phía bên kia góc khuất sau bức tường và những tiếng cãi vả mệt mỏi đó là một bé gái khoản chừng 5, 6 tuổi đang co cúm rúm và rung cầm cập.

 Con bé nhỏ nhắn đó tên là: lisa hestaria. Con bé có một mái tóc vàng óng  cùng đôi mắt xanh lam như một viên ngọc.

Cha mẹ của lisa đã luôn bất hòa từ khi con bé lên 4. Gia đình cô có 4 người: ba mẹ, lisa và anh cô.  Hiện tại anh cô đang ở trường, vừa nghĩ đến anh mình con bé chợt nhớ ra lời dặn của anh cô trước khi đi học:"Nếu ở nhà ba mẹ có cãi vã thì hãy chạy đi đâu đó cho đến khi họ nguôi giận". Chợt nhớ ra, con bé chạy ra khỏi nhà đi về phía công viên và đi thẳng vào rừng. Theo con bé thì chạy càng xa càng tốt nhể.*T/g: Thằng anh này ngu, biết con em mình chậm tiêu còn dặn không rõ ràng*Và bé con chậm tiêu nhà ta vẫn tiếp tục chạy cho đến khi mệt rã rời và nhận ra mình bị lạc. Nhưng khác hoàn toàn những đứa bé khác, lisa không về sợ hãi hay khóc lóc mà lại ngồi xuống nghịch mấy cái lá rồi bẻ cành hái hoa. 1 tiếng, 2 tiếng, rồi 3 tiếng lisa vẫn chẳng có ý định trở về nhà, cứ ngồi đó chơi mãi*t/g: con này vô tư đến mức đáng sợ.

Con bé thì vẫn bình thường nhưng có vẻ đã quá sức chịu đựng ai đó. Từ trong bụi cây bước ra một người đàn ông cao lớn với bộ đồ vét lịch lãm cũng khuôn mặt trắng xóa không có mắt, mũi, miệng và một cái đầu trọc lóc cùng những xúc tua ngọ ngoạy sau lưng. Cái người lịch lãm kia chỉ muốn hù cô bé chạy về nhà nhưng mà có lẽ đã phản tác dụng. Lisa thấy người này thì tới tấp hỏi thậm chí không cho người ta trả lời: Bác là ai? sao mặt bác trắng tinh vậy? sao bác không có tóc?  con bé vừa hỏi vừa lấy tay thắt bím mấy cái xúc tua lại với nhau khiến ai kia nổi sùng. Nhưng chỉ được vài giây thì ai kia đã bình tĩnh trở lại, Ta tên là slender, mặt ta thì khỏi thắt mắt và gỡ mấy cái xúc tua ra ngay. Con bé bĩu môi rồi tháo cái nơ ra khỏi xúc tua slender. Ông nhìn khu rừng gần về đêm và nói với con bé: trời cũng sấp tối rồi hay hôm nay cháu ở nhà ta một đêm nhé.*slendy vốn yêu trẻ con nên không nỡ để con bé đi lòng vòng trong rừng và với tính cách của con bé ông chắc nó sẽ chẳng sao đâu.* Cầm tay slender để ông dẫn đi một hồi lisa thấy một ngôi nhà to sừng sững nhưng trông khá xập sệ và đáng sợ nhưng khi đi vào trong lisa mới sững người vì bên trong khác hẳng bề ngoài của ngôi nhà. Giấy gián tường màu nâu sẫm, sàn nhà bằng vải màu đỏ bầm, chùm đèn pha lê vàng rực rỡ, chiếc tivi màng hình cong to tướng giữa nhà cùng chiếc ghế soopha lông hồng xẫm và một đám người mặt mũi mái dị. Đối với người thường thì họ rất đáng sợ nhưng đối với lisa thì họ trông như chú hề vậy. Và rồi lisa hỏi slender một câu làm cả bọn phụt máu: 

"Họ là chú hề hả bác Slender?"_Lisa hồn nhiên hỏi 

"Cháu nhìn sao ra hề vậy?"_Slender dùng tay bịt mặt

"Con bé sẽ ở đây đến sáng, không được làm hại con bé. à còn nữa: con bé sẽ làm mọi người bất ngờ đấy."_Slender quát lên rồi bỏ đi một mạch bỏ lại lisa *t/g: ông slender này vô tâm vãi bỏ ẻm lại chung với đám sát nhân. Slender: đọc tiếp đi rồi biết .

"Chào mọi người em là lisa"__Chẳng ai chào lại con bé.

Bỗng con bé nghe tiếng nhạc sôi nổi từ sau tivi. Khi con bé lạ gần thì thấy một cậu bé tóc vàng lớn hơn nó một chút mặc một bộ đồ xanh và chiếc mũ dài cùng đôi tai nhọn giống như yêu tinh trong phim vậy, đang ngồi chơi game. Cái thứ máy móc mà bố mẹ cô nhóc đã vô tình phá trong cuộc cãi vã lần trước.

"Anh là yêu tinh à?"

"không"_Vẫn dán mắt vào cái máy .

"Anh tên gì?"_Hỏi dồn 

"Ben"

"Em chơi cùng được không?"

Còn bây giờ thì khỏi nói mặt Ben như vớ được vàng ấy.( Bình thường thằng ben bắc người ta chơi đến khi chán mới dừng nên chẳng ai muốn chơi game chung với ben ). 

:)))))Au sẽ để cái hình ở đây và không nói gì hết.=v=

__________________________________________________________

"Ngồi xuống"_Quăng cho con bé cái máy chơi game rồi bảo nó ngồi xuống.

Con bé ngồi xuống và chơi, 10 ván, 30 ván, 50 ván. Con bé vẫn vui tươi chơi lia lịa còn  ben thì bó tay vì ban đầu chỉ định bắt nó chơi đến khi nó chán và bỏ đi nhưng ai ngờ người phán ngán trò này lại là cậu. Ben đứng dậy ném thẳng máy game xuống sàn rồi đi thẳng về phòng =_=. Con bé thấy không còn ai chơi với mình nữa thì chán nản bỏ đi.

"Lisa phải hông?"_Một câu con trai với mắt kính to tròn như mắt chuồn chuồn có điều màu cam và đeo một ái bịt mặt có đường kẻ sọc như đang cười cùng bộ áo hoodie xám và mũ trùm đầu xanh lam.

"Còn anh là là?"_con bé vừa hỏi vừa nghiêng đầu sang một bên.

"À anh là toby còn kia là jeff, masky, ej"_Toby lằn hoằn kể tên vài người đang không quan tâm đến con bé.

Con bé chạy theo hướng tay của Toby.

Lisa chạy đến chỗ jeff hỏi lia lịa:

"Sao anh không có mí mắt?"_"Sao miệng anh rộng quá vậy?" _Con bé vừa ngồi vừa ngồi vừa kéo má jeff ra soi khiến cho ai đó tức điên.

"Nói nhiều quá GO TO SLEEP!"_vừa nói jeff vừa giơ dao lên định đâm cho con bé một nhát thì:

Con bé giật ngay con dao của jeff rồi nói:"Mẹ em bảo không được chơi dao với lại em chưa buồn ngủ."_Câu nói của con bé làm cho jeff đứng người còn toby thì cười lăn lộn ra sàn như thằng tâm thần.

Nói rồi lisa chạy vào nơi con bé cho là bếp để cất con dao của jeff thì thấy cái bánh waffle của toby trên bếp. Cầm đỉa bánh waffle con bé chạy lon ton ra ngoài vừa đi vừa nói:

"Em ăn cái bánh này được không?"

"Không"_*gương mặt của toby nhà ta thì:

Lisa biểu môi "không thì thôi" rồi đưa đĩa bánh cho toby

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Au xin lỗi các bạn vì cháp này dừng một cách vô duyên vì au hơi bí rồi và cháp mới sẽ có trong:       2-3 ngày nữa cảm ơn các bạn đã đọc*cúi đầu*.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro