Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

✎ - - -

Sáng hôm sau.

Tôi ngồi dậy và thẫn thờ tại đó. Tôi bỗng chốc nhớ lại cảnh tượng rùng rợn đêm qua...

Rốt cuộc là anh ta muốn gì ?

Tôi không nghĩ về nó quá nhiều, tôi đứng dậy và tiến thẳng vào bếp. Việc của tôi bây giờ là nên cho Sally ăn gì đây.

- - -

Tôi thưởng thức bánh kếp với kem đánh bông ở trên. Tôi sẽ không nói dối, thật kỳ lạ khi có người khác xung quanh nhà ngay cả khi họ có kích thước chỉ bằng một nửa búp bê Barbie.

Tôi cười khúc khích khi nghĩ đến việc mọi chuyện sẽ trở nên sinh động biết bao nếu tất cả bạn bè của Sally đều ở đây. Tôi thoát khỏi dòng suy nghĩ khi Sally đang buồn ngủ đi vào bếp.

" Này, em muốn ăn một chút bánh kếp chứ ?" Tôi hỏi cô ấy và tôi nhận được một cái gật đầu đáp lại khi cô ấy dụi mắt.

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy rằng bầu trời vẫn còn nhiều mây và xám xịt, nhưng không mưa và sấm sét nữa.

"... Sally, tôi nghĩ hôm nay chúng ta nên ra ngoài đi dạo. Nếu may mắn thì chúng ta có thể gặp được một vài người bạn của em đấy."

Sally vui vẻ về điều này và mỉm cười. " Cảm ơn cô Y/N !"

" Không có gì đâu Sally." Tôi mỉm cười. Bây giờ tôi nên đi làm một ít bánh kếp cho cô bạn dễ thương nhỉ.

- - -

Vài phút sau, chúng tôi đang ngồi trên bàn ăn. Vì Sally rất nhỏ bé nên tôi đã tìm một cái cóc thay cho đĩa đựng bánh kếp.

" Vậy chính xác bạn em có bao nhiêu người ?"

Sally hơi nhún vai của mình.

" Em không biết... Có rất nhiều người, nhưng bọn em không thường xuyên đi với nhau nên em không tính được số lượng. Em cũng không biết trong số đó có bị ảnh hưởng không..." Sally dừng lại với vẻ mặt buồn bã.

" Đừng lo lắng, tôi chắc chắn rằng chúng ta sẽ tìm được tất cả các bạn của em. Tôi hứa đấy."

- - -

Hoặc đó là những gì tôi đã nói...

Chúng tôi đã tìm kiếm xung quanh công viên địa phương trong hai giờ qua nhưng vẫn không có dấu hiệu của bất kỳ ai giống như Sally.

Sally buồn bã ngồi trên tay tôi, cô ấy trông buồn vì chúng tôi chưa tìm thấy bất kỳ ai khác được nêu ra.

Tôi thở dài khi nhìn lên những đám mây xám xịt. Có vẻ như mưa sẽ đổ xuống bất cứ lúc nào.

Đúng như tôi đang nghĩ, có tiếng sột soạt trong bụi cây phía sau chúng tôi.

Lúc đó Sally bỗng nhiên giựt mạnh vai áo của tôi.

" Cô Y/N vui lòng đặt tôi xuống !"

Tôi nhìn cô ấy, bối rối trước yêu cầu đột ngột. Nhưng dù sao thì tôi cũng đã để cô ấy xuống đất.

Ngay khi tôi làm vậy, cô ấy chạy về phía bụi cây, tôi cũng chạy theo cô ấy luôn.

Khi tôi băng qua bụi cây, tôi bắt gặp một cảnh tượng thú vị.

Một chú hề đơn sắc nhỏ đang vật lộn với một cậu bé mặc áo hoodie đen đeo mặt nạ xanh. Sally đứng ở bên cạnh mắng họ dừng lại.

" Dừng lại đi mà !!!" Sally hét lên và khi họ nghe thấy giọng nói của cô ấy, họ lập tức dừng lại.

Cả hai đều quay lại nhìn chúng tôi và tôi nhận thấy rằng chúng lớn hơn Sally. Hai người này có kích thước tương đương búp bê Barbie với chú hề lớn hơn một chút...

Cả hai tranh giành nhau và chạy đến chỗ Sally.

" SALLY, EM KHÔNG SAO CHỨ ?!!!"

" Em có biết bọn anh lo lắng lắm không ?!"

Sally ngập trong những câu hỏi của hai người phía trước. Đó là lúc người đeo mặt nạ xanh dừng lại và chỉ ngón tay vào tôi.

" Và cô ta là ai thế ?"


𝐓𝐨 𝐁𝐞 𝐂𝐨𝐧𝐭𝐢𝐧𝐮𝐞𝐝...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro