#...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chớp mắt đã thành chuyện cũ. Quay lưng đã là người xưa. Duyên phận, cuối cùng cùn như vầng dương lúc chiều tà, nấn ná cách mấy cũng không thể cản nổi vận mệnh phải lặn về Tây
                                  ...
Chúng ta đã khép lại cuộc yêu này. Dù nhẹ nhàng. Dù bão nổi. Thì vẫn là chuyện qua rồi. Dĩ vãng có bao giờ sống lại. Quá khứ đã là nước đổ khó thu. Chúng ta còn lựa chọn nào khác ngoại trừ gọi nhau hai tiếng "Người dưng".
[Sưu tầm]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro