[Special Shortfic] Happy Birthday Shiroemon!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Hôm qua ngồi đọc Dorabase fic của một bạn, chợt nhớ ra 27/6 là sinh nhật của Shiroemon thần thánh! *khóc một dòng sông* Vậy nên au đã quyết định cho ra special shortfic này, với hi vọng chuộc lại phần nào lỗi lầm với bạn ý... TT Còn cái ảnh dưới này *chỉ* đến từ bạn Yanna1560!

7/7/2016 *Happy Birthday Shiroemon!*

5 năm trước, khi lần đầu cầm cuốn Dorabase tập 10 trên tay, tôi đã thản nhiên quẳng nó sang một bên vì cho rằng chẳng có gì trong đó ngoài mấy nhân vật được "xào nấu" lại từ manga nổi tiếng Doraemon...
3 năm sau, tôi đã phát cuồng lên vì một nhân vật mang hình dáng mèo máy, bộ lông có màu giống như tên của cậu, Shiroemon! Chẳng biết từ khi nào mà tôi đã đem lòng yêu mến cái con mèo lạnh như cục nước đá ấy... Có lẽ là bởi tinh thần "không bao giờ bỏ cuộc", luôn nỗ lực để đạt được điều mà mình muốn mà chính bản thân tôi cũng đang theo đuổi ở cậu, lòng yêu thể thao chân chính - môn bóng chày đã cứu vớt cậu từ đáy sâu của sự tuyệt vọng, đưa cậu thoát khỏi cái mác "robot vô dụng" mà mọi người gắn lên cậu... Cuối cùng, Shiroemon - gã mèo máy từng là đồ phế thải trong mắt mọi người, đã trở thành người hùng trên sân cỏ, cầu thủ bóng chày không thể thiếu trong làng bóng chày Nhật Bản...
Shiroemon, cậu là một trong những thần tượng mà tôi ngưỡng mộ nhất. Tôi vẫn luôn cố gắng học hỏi từ cậu để không bao giờ từ bỏ bất cứ mục tiêu nào của mình. Mỗi khi sắp gục ngã trước một chướng ngại vật trên con đường mà tôi theo đuổi, cái tên "Shiroemon" lại xuất hiện trong đầu tôi, nhắc nhở tôi phải đứng dậy, tiếp tục bước đi. Cũng chính nhờ Dorabase và cậu mà tôi mới có thể thực hiện được ước mơ cháy bỏng tôi đã ấp ủ bấy lâu. Cậu đã trở thành một phần kí ức tốt đẹp của tôi từ bao giờ, Shiro...
Nhưng những khó khăn trong cuộc sống thường ngày cũng khiến tôi mải miết chạy để bắt kịp vòng quay của nó. Dần dần, tôi chẳng có lấy một chút thời gian để nghĩ đến "xứ sở thần tiên" của riêng mình, nơi cậu và những người bạn thực sự của tôi đang chờ đợi... Tôi bỏ quên một ngày vô cùng quan trọng, đến khi sực nhớ ra thì nó đã qua lâu rồi... Ngày 27/6, ngày sinh của Shiroemon...
Shiro, xin lỗi... Xin lỗi cậu rất nhiều! Làm sao tả được tôi đã hối hận như thế nào khi quên ngày sinh của cậu cơ chứ? Nhưng cũng chẳng thể làm gì hơn được, chỉ biết nói lời xin lỗi và gửi một lời chúc mừng muộn đến Shiro mà thôi... Những lời tôi viết ra, chỉ để muốn khẳng định với cậu rằng: cậu là một người quan trọng và đặc biệt, sẽ chẳng bao giờ có ai thay thế được vị trí của cậu trong tim tất cả chúng tôi! Một lần nữa, xin lỗi và chúc mừng sinh nhật! <3 <3 <3
                                                                                              Love,

                                                                                             Crystal Rosalie

----- Trong khi đó, ở nơi nọ-----

Shiro mở cánh cửa vào nhà, uể oải dựng túi gậy đeo trên vai vào tường, thở dài chán nản. Cái đội bóng này từ bao giờ mà vô tổ chức như vậy? Đợi cả buổi mà chẳng thấy ma nào đến sân, thế mà hôm qua hứa luôn miệng là sẽ đến tập sớm hơn thường lệ. Mà Hirai, người bắt bóng riêng của cậu hôm nay cũng chẳng thấy tăm hơi đâu, thật kì lạ. Vì cậu ta mà Shiro phải tập một mình, mất bao nhiêu công đi nhặt bóng rồi ném tiếp...
Bây giờ cậu mới để ý, sao trong nhà tối thui như vậy? Suzanne không ở nhà sao? Dò dẫm bước đi cùng với thắc mắc đó, Shiro lần mò đến công tắc điện...
Đột nhiên, tiếng pháo nổ đinh tai nhức óc vang lên kèm theo tiếng bước chân thình thịch khiến Shiro giật nảy mình. Sau đó một tia sáng ánh lên trong bóng tối, từ những cây nến đang di chuyển...
- Happy Birthday to you
Happy Birthday to you
Happy Birthday to Shiroemon...
Tiếng ngân nga giai điệu đó xuất hiện, lạ làm sao khi trong bài hát đó có cả cái tên của chính cậu. Khi cậu nhận ra lí do của sự việc này thì tất cả những người bạn đã bao quanh. Suzanne tiến lại gần, trên tay là một chiếc bánh sinh nhật hai tầng trông thật hấp dẫn, với nhiều cây nến lung linh cháy sáng:
- Chúc mừng sinh nhật, Shiro-kun!
Cậu bất ngờ tới không nói được lời nào. Trong khi đó, tên mèo máy đen thui giơ một hộp quà to tướng đến cậu, chúc mừng (đúng hơn là la hét om sòm) cậu luôn miệng. Shiro chỉ biết mặt mình nóng lên khi chứng kiến cảnh tượng này, hóa ra cả ngày hôm nay, họ đã bí mật tổ chức buổi sinh nhật dành riêng cho cậu, cái ngày mà chính bản thân cậu đã lãng quên từ lâu mà lại luôn được nhớ đến...
- Đội trưởng, với chúng tôi, cậu là người đội trưởng tuyệt vời nhất! Chúc cậu sinh nhật vui vẻ!
Những giọng nói quen thuộc của các thành viên trong đội vang lên làm Shiro phải kìm nén lắm mới không bật khóc. Cả đội Doras và Pokoemon nữa, mọi người đều ở đây...
Trong góc phòng, Kasumi cầm chiếc máy quay trên tay, giọng nghèn nghẹn:
- Thật cảm động, Shiroemon-sama... Tôi may mắn làm sao khi có thể lưu giữ khoảnh khắc xúc động này...
Amoll khó chịu khi nghe thấy câu nói "ẩm ướt" kia, nhăn mặt:
- Không lo đi đến chúc mừng người ta đi, ở đó mà quay với cóp... Bất lịch sự!
- Thật nhé!_ Kasumi quay ngoắt lại, dúi chiếc máy quay vào tay Amoll, nhanh nhảu. - Quay tiếp đi nhé, tôi đến đó!
- Này này!
Không kịp nữa, cô đã lao đến đám đông kia, mặc cho Amoll đứng trong góc với chiếc máy quay trên tay. Kasumi nhập hội với đám đông ồn ào đang đồng thanh|:
- Ước đi nào! Ước đi nào! Thổi nến đi!
Những ngọn nến phụt tắt, tiếng vỗ tay vang lên rần rần, tưởng như không bao giờ ngừng lại. Nụ cười hạnh phúc hiếm hoi hiện hữu trên gương mặt người cầu thủ vốn lạnh lùng...
- Chúc mừng sinh nhật, Shiroemon!

[Bonus thêm bức tranh của mình >.<

*END Special Shortfic*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro