Thư viện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm "sự cố" trên tàu điện về, Tiêu Dương mãi mới vệ sinh sạch sẽ được vì cậu lại nứиɠ l*и khi lôi tất ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c chảy qua thịt l*и ào ào rớt xuống, nhiều đến thành một bãi trên sàn. Cậu rêи ɾỉ, không nhìn được cắm tay vào l*и vừa đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào lại vừa móc, thủ da^ʍ đến mệt mới run rẩy dọn sạch được.

Thực tủy biết vị, Tiêu Dương cảm thấy bản thân ngày càng da^ʍ, lỗ l*и trống không luôn khao khát được đồ thô to nhồi vào, nhưng ngoài mặt cậu vẫn phải làm một sinh viên mẫu mực chăm chỉ.

Hôm nay Tiêu Dương đến thư viện trong trường học bài vào buổi trưa. Thư viện trường cậu khá lớn, bây giờ chỉ có lác đác một vài người.

Tiêu Dương đến giá sách chọn vài quyển cần thiết rồi tìm một bàn trống ngồi, yên lặng đọc sách làm bài. Đang chăm chú vào quyển sách thì cậu thấy ngay tầm mắt phía đối diện có người đặt sách xuống cùng bàn cậu đang ngồi, ngón tay người đó thon dài nhưng không phải kiểu mảnh mai mà có độ to nhất định, các khớp ngón tay chắc khỏe, ngón giữ đeo một chiếc nhẫn đen trông rất ngầu. Tiêu Dương ngẩng đầu lên, hơi giật mình bởi chiều cao của người mới tới, chắc phải trên m85 mất, vì cao quá và ngược sáng nên cậu chưa nhìn rõ mặt. Tiêu Dương thắc mắc quay đầu nhìn xung quanh, thấy nhiều bàn khác vẫn còn trống, sao thanh niên này phải ngồi chung bàn với mình làm gì. Cậu đang thắc mắc thì người kia gạt chồng sách của mình qua một bên, đập vào mắt Tiêu Dương là đũng quần căng lên thành một đùm của người trước mặt làm cậu tự nhiên thấy khát, cổ họng trượt trượt nuốt xuống nước bọt. Người đó ngồi xuống đối diện Tiêu Dương, nhìn thẳng vào mắt câu làm Tiêu Dương cảm giác như bị bắt quả tang nhìn trộm đũng quần người ta, cậu đỏ mặt vội cúi xuống giả vờ như đang đọc sách, không biết rằng người đàn ông đối diện vừa nở một nụ cười thiếu liêm sỉ, không phù hợp với gương mặt điển trai đó.

Tuy mới nhìn thoáng qua nhưng Tiêu Dương cũng bị ấn tượng bởi vẻ bề ngoài của gã, mũi cao thẳng, tóc húi cua cắt ngắn để lộ trán trông khỏe khoắn, mắt sâu đen láy như muốn nhìn thủng cả mặt cậu, tuy đã cúi gặm mặt xuống nhưng Tiêu Dương vẫn cảm nhận được ánh nhìn của gã bám trên người mình, tim cậu đập loạn, mông ngồi trên ghế ngọ nguậy không yên, lỗ l*и khẽ co rụt như muốn cắn lấy thứ gì đấy.
Cả hai ngồi yên lặng đọc sách, thật ra là Tiêu Dương giả vờ đọc nhưng cậu không nhìn lọt được chữ nào, tâm trí trôi hết về trai đẹp ngồi đối diện. Cậu hơi ngẩng lên, nhìn ngón tay đeo nhẫn của gã lật trang sách nhưng trong đầu lại hiện lên cảnh những ngón tay dài xinh đẹp ấy bao quanh một ©ôи ŧɧịt̠ tím đỏ, tuốt lộng, đầu ngón tay cái xoa lên lỗ tiểu rỉ nước, hoặc các ngón tay ra vào l*и cậu, kéo căng cái lỗ nứиɠ bé tí ra, nhấn vào điểm dâ -
"Nước miếng cậu đang chảy ra kìa."

Tiêu Dương tắt ngay dòng suy nghĩ, giật bắn mình vội vàng đưa tay chùi miệng nhưng hoàn toàn khô ráo, cậu mới ngớ người ngẩng lên nhìn, thấy gã đang nhìn cậu bật ra một nụ cười trầm. Tiêu Dương nóng hết cả mặt, chắc hẳn do cậu đắm chìm trong tưởng tượng của bản thân quá mà nhìn người ta quá lộ liễu, xấu hổ quá đi mất. Ngay cả giọng gã cũng quyến rũ nữa, cậu nghĩ thầm.

"Lỗ da^ʍ đã ngứa chưa? Thèm ȶᏂασ rồi chứ gì." Tấn Dục rướn người về phía trước, ghé lại gần Tiêu Dương nói thản nhiên như không.

Tiêu Dương sợ hết hồn ngẩng phắt lên, suýt nữa đυ.ng vào trán hắn đang gần trong gang tấc, mặt cậu đỏ như cà chua, lắp bắp không ra câu.

"H...hả, anh nói gì cơ?"

"Không cần phải giả vờ ngoan hiền, từ đầu tôi đã biết em là đĩ da^ʍ thiếu ȶᏂασ không thể sống thiếu dươиɠ ѵậŧ và tϊиɧ ɖϊ©h͙ đàn ông mà." Lại một nụ cười trầm như đang chế nhạo Tiêu Dương nhưng cậu không cảm thấy bị sỉ nhục, trái lại còn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho nứиɠ lên, muốn gã dùng lời lẽ thô tục chà đạp cậu hơn nữa.
Tiêu Dương nhìn, cố ý đưa đầu lưỡi ra liếʍ môi, bị cơn nứиɠ làm cho mụ mị đầu óc, cậu bạo dạn hơn hẳn.

"L*и nhỏ ngứa quá, anh đẹp trai chữa ngứa cho em đi." Cậu cũng ghé người sát lại, thì thầm bên tai gã, thấy gã nhíu mày.

Nhất Đình khẽ cười trước bé da^ʍ này, gã đã để ý đến cặp mông giấu trong quần kia khá lâu rồi, cả đàu vυ" nhô lên trong áo sơ mi, khiến gã phải sục ©ôи ŧɧịt̠ trong nhà vệ sinh, trong đầu toàn là hình ảnh Tiêu Dương banh l*и khoe vυ". Quả nhiên đúng là đĩ da^ʍ như gã đoán.

Nhất Đình cầm lấy cây bút đang đặt trên bàn của Tiêu Dương thả rơi ngay xuống chân mình trong cái nhìn ngơ ngác của cậu.

"A, rơi bút mất rồi, em nhặt giúp tôi có được không?"

Đầu óc dâʍ đãиɠ của Tiêu Dương hiểu ra ngay, cậu nở nụ cười quyến rũ rồi chui xuống gầm bàn, bò đến dưới hai chân đang dang rộng của Nhất Đình. Chờ đợi cậu ở đó là một cây dùi cui to bự đang độn dưới lớp vải mà hằn lên hẳn trên quần, Tiêu Dương từ dưới bàn ngẩng lên nhìn Nhất Đình, gã cũng đang nhìn xuống cậu, mắt híp lại nguy hiểm. Tiêu Dương nuốt ực một cái, không chần chừ mà úp mặt ngay vào đũng quần gã hít một hơi.
Mùi xạ hương nồng và sức nóng làm cậu càng thêm nứиɠ, tự đưa tay xuống xoa l*и bên trong quần mà rêи ɾỉ. Tiêu Dương hít chán chê mới lè lưỡi liếʍ lên thân ©ôи ŧɧịt̠ đang lộ rõ dưới lớp vải, lưỡi ướŧ áŧ đưa từ đầu ©ôи ŧɧịt̠ đến gốc. Cậu dùng răng kéo khóa quần Nhất ĐÌnh xuống rồi cắn mép qυầи ɭóŧ lôi xuống, ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố nóng rẫy được thả tự do, đập bộp vào má Tiêu Dương.[Song Tính/ Thô Tục] Cuộc sống Ꭶuиɠ Ꭶướиɠ của Tiêu Dương - Thư Viện(kiểu không được đánh em nhưng đánh như này thì được =)))
Tiêu Dương si mê nhìn ©ôи ŧɧịt̠ bự trong tay mà liếʍ môi, không chờ được nữa hôn một cái lên đầu khác rồi liếʍ một đường dài từ gốc đến ngọn. Cậu chưa có kinh nghiệm ăn ©ôи ŧɧịt̠ nhiều nhưng vẫn bản tính da^ʍ dật sẵn trong máu, Tiêu Dương thấy ©ôи ŧɧịt̠ như thấy đồ ăn ngon, lưỡi hoạt động hết công suất, liếʍ mυ"ŧ yêu thương ©ôи ŧɧịt̠ bự như sơn hào mĩ vị. Thấy dịch nhờn rỉ ra từ lỗ tiểu, cậu liếʍ thử thì thấy vị mặn mặn nồng nồng, ngón tay đang xoa l*и da^ʍ hoạt động nhanh hơn, cậu thò hẳn tay vào quần mình bắt lấy hộŧ ɭε mà xoa nắn, vừa bóp le vừa rêи ɾỉ làm ©ôи ŧɧịt̠ của Nhất Đình trong miệng Tiêu Dương giật liên hồi vì rung động từ cổ họng cậu.

"Há to miệng nào, đừng dùng răng, đúng rồi, ngoan lắm." Nhất Đình nắm lấy tóc Tiêu Dương nhấn đầu cậu sâu vào ©ôи ŧɧịt̠ mình, cậu phải há to miệng hết mức có thể để nuốt được chim bự vào sâu trong cổ họng.
Nước miếng Tiêu Dương chảy dọc xuống cằm, hàm phát đau vì phải há to, đến khi đầu ©ôи ŧɧịt̠ đυ.ng vào sâu trong cuống họng, mũi Tiêu Dương áp sát vào đám lông ©ôи ŧɧịt̠ của gã thì Nhất Đình thở ra một hơi thỏa mãn còn Tiêu Dương hơi giãy dụa có ý muốn thoát ra nhưng bị gã giữ đầu lại.

"Yên nào, cái mồm này đúng là sinh ra để ngậm ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông, cổ họng siết chặt quá."

Gã giữ đầu cậu để yên trong giấy lát rồi bắt đầu nắm tóc Tiêu Dương đưa đẩy theo ý muốn, ban đầu còn chậm rãi nhưng sau tốc độ nhanh dần, cứ như thể cậu chỉ là sεメ toy cho hắn sục ©ôи ŧɧịt̠. Ý nghĩ đó làm lỗ da^ʍ chảy nước đầy tay, một ngón tay cậu đã chọc vào trong l*и mà ra vào.

Nhất Đình đã để ý thấy, tay hắn vẫn đưa đẩy đầu Tiêu Dương đυ. ©ôи ŧɧịt̠ vào họng cậu.
"Bú ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông thôi mà đã nứиɠ thành thế kia, lát nữa cho cả l*и da^ʍ bên dưới ăn ©ôи ŧɧịt̠ mới công bằng chứ nhỉ."

Tiêu Dương rêи ɾỉ trên ©ôи ŧɧịt̠ của gã, miệng bị đυ. thô bạo làm cậu chảy nước mắt sinh lí, bên dưới thì chảy nước l*и. Giờ cậu mới biết bị đυ. mồm cũng có thể sướиɠ đến vậy, nghiện mất thôi.

Nhất Đình nghiến răng kéo đầu Tiêu Dương ra khỏi ©ôи ŧɧịt̠ gã, thân ©ôи ŧɧịt̠ dính nước miếng ướŧ áŧ bóng loáng trông đến ngon miệng. Tiêu Dương hụt hẫng vẫn còn muốn bú ©ôи ŧɧịt̠, cậu rướn về phía trước thì bị Nhất Đình nắm tóc lại.

"Biết là bé đĩ thèm ©ôи ŧɧịt̠ nhưng giờ đến lượt cho miệng dưới ăn rồi."

Gã đứng lên, ©ôи ŧɧịt̠ vẫn ngạo nghễ ngoài quần, kéo Tiêu Dương đứng lên theo. Tiêu Dương hốt hoảng nhớ ra vẫn đang ở trong thư viện, quay đầu nhìn xung quanh mới phát hiện ra chả còn một ai, cửa thư viện thì đóng kín, mới nghĩ ra chắc mọi người đi ăn trưa hết rồi.
"Chống tay vào bàn quay mông ra đây, tự banh l*и ra cho tôi xem."

Tiêu Dương run run làm theo, cậu chống tay vào bàn quay lưng lại với Nhất Đình rồi ưỡn mông ra, lấy tay kéo hai khỏa mông trắng nõn ra để lộ c̠úc̠ Ꮒσα và lỗ l*и đều đang chảy nước đói khát. Lỗ l*и đỏ ửng bị kéo căng, hai mép l*и run rẩy, lỗ l*и háu đói mở ra đóng vào. Trong thư viện làm chuyện đồϊ ҍạϊ này khiến Tiêu Dương vừa xấu hổ cũng vừa nứиɠ lên, l*и đĩ phun ra một bãi nước, hai chân cậu run rẩy.

Nhất Đình thưởng thức cảnh đẹp trong chốc lát rồi lại gần cầm ©ôи ŧɧịt̠ đánh lên mông Tiêu Dương làm cậu kêu á một tiếng, lỗ l*и co rút trong không khí. Gã đặt ©ôи ŧɧịt̠ vào khe mông cậu, ép hai cánh mông lại rồi chà sát ©ôи ŧɧịt̠ mình lên xuống, thân ©ôи ŧɧịt̠ tím đỏ và mông trắng sữa kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác cực mạnh.
"A... sướиɠ...không đủ...nhanh...nhanh ȶᏂασ em đi mà, nứиɠ...nứиɠ quá."

"Được thôi, chiều theo ý em." Dứt lời Nhất Đình ©ôи ŧɧịt̠ nhắm ngay cửa l*и cậu một phát ȶᏂασ vào, thân dưới gã dính với mông cậu không còn kẽ hở.

Tiêu Dương suýt nữa lêи đỉиɦ ngay khi gã vừa đứt ©ôи ŧɧịt̠ vào, cậu há to miệng, lưỡi lè ra ngoài, nước bọt rớt tùm lum, bộ dạng bị ȶᏂασ đến thần trí mơ màng.

Nhất Đình cũng được lỗ l*и Tiêu Dương phục vụ đến sảng, ©ôи ŧɧịt̠ hắn kéo căng lỗ da^ʍ, bên ngoài môi l*и bao lấy vừa khít, điểm thêm hộŧ ɭε bị cậu tự chơi đỏ chót. Gã rút ra nhưng cái lỗ này chỉ muốn bú ©ôи ŧɧịt̠ gã vào, như một lớp da vừa khít với ©ôи ŧɧịt̠ gã, một cái sεメ toy chỉ để đàn ông ȶᏂασ vào.

Tiêu Dương kêu ré lên một tiếng, l*и càng thắt chặt, Nhất Đình đã ȶᏂασ đến điểm da^ʍ của cậu.
"tᏂασ đến điểm sướиɠ rồi hả, ȶᏂασ chết em, đồ đĩ da^ʍ chỉ sống để phục vụ ©ôи ŧɧịt̠ đàn ông. Cái l*и da^ʍ này bú lấy ©ôи ŧɧịt̠ tôi không rời, từ khi nãy em đã tưởng tượng ra cảnh banh l*и cho đàn ông ȶᏂασ giữa thư viện đúng không?"

"Trong đầu toàn là ©ôи ŧɧịt̠ mà giả bộ tri thức cái gì, a sướиɠ ©ôи ŧɧịt̠ quá, đυ.ng đến tử ©υиɠ rồi, nó cũng muốn bú ©ôи ŧɧịt̠ tôi vào này."

Lỗ l*и bị ȶᏂασ đến chín mềm, tử ©υиɠ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mở ra, đói ăn mà mυ"ŧ ngay đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào. Tiêu Dương gục đầu xuống bàn, tất cả kɧoáı ©ảʍ đều tập trung ở l*и da^ʍ, ©ôи ŧɧịt̠ thô to đυ. vào đè lên tường thịt, chăm chăm hướng đến miệng tủ cũng mà ȶᏂασ vào. Tiêu Dương chỉ biết rên sướиɠ.

"TᏂασ...ȶᏂασ đến tử ©υиɠ rồi, sướиɠ quá, l*и bị ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ sướиɠ quá. A nhanh quá... tử ©υиɠ không chịu nổi mất..."
Nhất Hàng bỗng ngừng lại, gã rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, nhíu mày vì lỗ l*и như cái mồm nhỏ không để ©ôи ŧɧịt̠ gã rời đi. Gã xoay người Tiêu Dương lại đối mặt với mình, gã ngồi xuống ghế rồi bế cậu ngồi lên đùi mình. Côи ŧɧịt̠ lại đυ. ȶᏂασ vào, Tiêu Dương rên càng lúc càng to, Nhất Đình cướp lấy môi cậu ngấu nghiến rồi thọc lưỡi vào miệng cậu mà đè lên lưỡi cậu, lưỡi cả 2 xoắn xuýt lại với nhau. Gã kêu Tiêu Dương thè lưỡi ra rồi mυ"ŧ lưỡi cậu cuồng nhiệt, một tay gã đặt dưới mông, một tay véo đầṳ ѵú dựng đứng trước ngực.

Vì đang ngồi nên Tiêu Dương chủ động nhún trên ©ôи ŧɧịt̠ của gã nhưng cơn sướиɠ ập tới quá nhiều làm cậu chỉ biết co chặt l*и, không còn sức mà nhấp. Nhất Đình thúc eo từ dưới lên, lại tiến vào tử ©υиɠ, như thể đã khóa mục tiêu, tìm thấy rồi thì cứ nhắm vào đấy mà ȶᏂασ.
"Tử.. tử ©υиɠ sướиɠ quá, ©ôи ŧɧịt̠ bự ȶᏂασ phê quá, mau đút tử ©υиɠ ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, muốn thụ thai..."

Nghe nói đến thụ thai làm Nhất Đình càng nứиɠ hơn, ý nghĩ muốn bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ngập tử ©υиɠ Tiêu Dương, để con cháu gã bơi trong đó rồi ȶᏂασ cậu với cái bụng bầu tràn ngập trong đầu gã. Tuy Tiêu Dương có tử ©υиɠ có khả năng mang thai được nhưng tỷ lệ đối với người song tính rất hiếm nên cậu mới không kiêng dè gì để người khác bắn tinh vào.

"Đĩ da^ʍ, còn muốn thụ thai! TᏂασ cho em mang bầu luôn, rồi sinh con ra cho nó nhìn thấy cảnh ba nó bị ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ vào chính cái l*и đã sinh ra nó!"

L*и và tử ©υиɠ Tiêu Dương như phải lại với lời nói của Nhất Đình, đồng thời co bóp bú chặt ©ôи ŧɧịt̠ của gã. Nhất Đình bế Tiêu Dương đứng dậy mà đυ. ȶᏂασ, chân cậu quắp quanh thắt lưng gã, cả người rung lên theo từng cú nhấp, đầṳ ѵú thì bị gã dùng miệng vừa bú mứt vừa cắn, lưỡi gã gẩy gẩy đầu ti chuyện nghiệp rồi ngậm nó vào mà mυ"ŧ, cả người Tiêu Dương không chỗ nào là không sướиɠ.
"Sắ...sắp bắn tinh... nhiều quá... tha cho em, tử ©υиɠ xót quá... sướиɠ..."

"Thế là sướиɠ hay xót, nói thế sao tôi biết được đây." Miệng nói thế nhưng Nhất Đình vẫn ra vào không ngừng, tốc độ ngược lại còn nhanh hơn, mỗi lần dập đều kéo ©ôи ŧɧịt̠ ra phân nửa rồi hướng tử ©υиɠ ȶᏂασ vào.

"Ra đi, ra trên ©ôи ŧɧịt̠ tôi, cho ©ôи ŧɧịt̠ tôi tắm nước nước l*и của em." Gã cắn đầṳ ѵú Tiêu Dương, ȶᏂασ vào như vũ bão.

Tiêu Dương đầu hàng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ vυ" và l*и dâng lên đến kịch điểm, cậu hét lên một tiếng rồi tử ©υиɠ xoắn chặt, lỗ l*и phun nước tung tóe lên ©ôи ŧɧịt̠ và thân Nhất Đình, may trước đó gã đã kéo cao áo lên để tránh bị bắn lên. Dươиɠ ѵậŧ Tiêu Dương bị bỏ quên không ai đυ.ng tới cũng phụt ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ , không nhiều lắm vì chủ yếu cậu cao trào bằng lỗ l*и.
Bị tử ©υиɠ siết chặt cộng thêm dòng nước ấm tưới lên ©ôи ŧɧịt̠ làm Nhất Đình phải hít vào một hơi, ©ôи ŧɧịt̠ phình to ra, hai hòn bi hơi rung rung, gã điên cuồng ȶᏂασ vào, ấn gáy cậu xuống môi lưỡi quấn quít rồi bắn tinh vào tử ©υиɠ.

Tiêu Dương trên thì được nút lưỡi, dưới tử ©υиɠ l*и nhỏ được ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙, sướиɠ đến mức l*и phun ra thêm một cỗ nước nữa, cả người vô lực xụi lơ.

Nhất Đình bắn tinh nhiều tới nỗi tử ©υиɠ Tiêu Dương chứa không hết, tràn một ít ra ngoài, gã tỏ vẻ luyến tiếc dùng tay hớt lại đưa đến bên miệng cậu. Tiêu Dương chưa ngậm ngón tay gã vào ngay mà lè lưỡi ra liếʍ, bộ dạng đĩ không chịu nổi mới ngậm tay gã vào mà mυ"ŧ.

Côи ŧɧịt̠ Nhất Đình trong l*и cậu hơi giật giật, gã mắng cậu một câu đĩ da^ʍ.
Lúc sau hết giờ ăn trưa, thư viện mở cửa đón sinh viên vào, người ta thấy ở bàn trong góc có hai nam sinh, một người ngồi lên đùi người kia, người ngồi bên trên có vẻ như không khỏe, tay cầm bút run run, hơi gục đầu xuống còn người dưới thản nhiên như không. Không ai biết ©ôи ŧɧịt̠ Nhất Đình vẫn cắm trong l*и Tiêu Dương cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của gã, l*и Tiêu Dương co lại trước suy nghĩ bị người khác phát hiện, Nhất Đình mỉm cười ấn vai cậu xuống, ©ôи ŧɧịt̠ càng cắm sâu hơn, một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn khỏi l*и cậu rơi xuống thân ©ôи ŧɧịt̠ của Nhất Đình, Tiêu Dương siết chặt cây bút trong tay khẽ rêи ɾỉ.

_________________________________

viết H mà tự hỏni thì cũng coi là thành công rồi nhỉ =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tieu