Chương 06 : Hot Girl Chuyển Về Lớp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Lớp 12a1

- Hôm nay lớp ta có thêm một bạn mới, đề nghị cả lớp quan tâm và giúp đỡ bạn! - Tiếng cô giáo chủ nhiệm vang lên. Sau đó là một bạn gái bước vào.

Cả lớp ồ lên rõ dài. Ngắm nghía bạn mới từ trên xuống dưới. Kết luận một từ rằng : Xinh.

Vào đến lớp. Bạn đó nở nụ cười tao nhã làm mấy đứa con trai điêu đứng, miệng cười, tay vẫy vẫy không ngớt.

- Xin chào các bạn. Mình là hotgirl Kim Đa Hiền. Thành viên mới của lớp. Mình mới từ bên Anh chuyển về Hàn nên không hiểu biết gì lắm. Phiền các bạn chỉ bảo.

Sau câu nói của Huệ Lân. Đám con trai ồ ạt lên bắt tay này nọ và làm quen, mắt đảo đảo như ngan con, cứ như lần đầu tiên nhìn thấy gái.

- Cả lớp trật tự. - Cô chủ nhiệm gõ thước lên bàn giáo viên ra lệnh.

- Đa Hiền, em về chỗ ngồi đi. - Cô nhìn Đa Hiền rồi chỉ xuống chỗ bàn trên của Sa Hạ và Nhã Nghiên.

Đa Hiền kiêu ngạo bước về chỗ không thèm nhìn Sa Hạ với Nhã Nghiên một liếc. Bụp. Nhỏ vứt cái balo xuống bàn, ngồi thụp xuống, khoanh tay trước ngực một lát mới bỏ đồ ra học.

- Kiêu quá! - Sa Hạ bĩu môi nói nhỏ đủ mình và Nhã Nghiên nghe thấy.

Chỉ Sa Hạ độc thoại một mình còn Nhã Nghiên thì buồn thiu. Đuôi mắt cô khẽ cụp xuống lộ rõ vẻ mệt mỏi, không can tâm.

- Nhã Nghiên à. Dạo này tao thấy mày hay tiu nghỉu sao ấy. Mọi khi mày nghịch lắm cơ mà. - Sa Hạ quay sang hỏi Nhã Nghiên.

- Tao không sao, mày học đi. - Nhã Nghiên cười để lảng tránh câu hỏi của Sa Hạ. Cố nặn ra một nụ cười hết sức gượng gạo, cho đến khi Sa Hạ quay đi, cô mới thôi cười.

Đa Hiền là em của Thạc Trân. Người mà cô từng yêu rất nhiều và đến bây giờ cô cũng chưa quên được hắn. Năm ấy hắn đòi chia tay. Sau ngày hôm đó không thấy tung tích của hắn đâu. Biết hắn đã sang Anh cùng gia đình, cô chỉ biết lặng lẽ ngắm hình chụp của hắn và tự nhớ phát điên...Bây giờ Huệ Lân giờ đã về nước, chắc Thạc Trân cũng đã về. Không biết hắn có chuyển vào trường này học tiếp không? Đó là điều cô e ngại, cô không muốn đối diện với hắn một chút nào. Bởi vì "tình đầu khó quên"

- Cho tôi mượn cái thước. - Đa Hiền nói mà không thèm nhìn ai. Sa Hạ biết nhỏ đang mượn ai. Đúng! Nhỏ mượn cô hoặc Nhã Nghiên nhưng cô làm ngơ như không biết còn Nhã Nghiên không muốn bận tâm vì còn chuyện khác đang suy nghĩ.

Đa Hiền bực tức quay xuống thì đập vào mắt mình là khuôn mặt quen thuộc của Nhã Nghiên...nhỏ à lên một tiếng rồi nói bằng giọng điệu khinh khỉnh.

- Thì ra là Nhã Nghiên à. Bằng tuổi mà tôi suýt phải gọi là chị dâu rồi, may anh trai tôi đá kịp không thì tôi nhục chết. Haha.

Nghe giọng nói khinh khỉnh của Đa Hiền. Ngẫm nghĩ một lúc Sa Hạ mới nhớ ra Đa Hiền chính là em gái của Thạc Trân. Thảo nào mà Nhã Nghiên lại có vẻ mặt như vậy khi nhìn Đa Hiền. Cô hơi ngạc nhiên rồi cũng lên tiếng gay gắt:

- Này. Làm ơn câm mồm vào đi, vừa vào định làm loạn à, tôi không cho phép bạn nói Nhã Nghiên như vậy.

- Ờ, muốn ghi điểm cho hotgirl Đa Hiền này à, tôi cứ nói đấy làm gì được nhau nào?

- Ôi, thật tiếc cho hạng người xinh nhưng trí thông minh thì không có.- Sa Hạ vừa dứt câu. Lập tức Đa Hiền tối sầm mặt định lên dây cót nói lại thì cô giáo lên tiếng ngăn chặn, không chút nữa là có chiến tranh bằng chân tay rồi.

- Phía cuối lớp chỗ em Sa Hạ và Đa Hiền mất trật tự. Đề nghị im lặng không thì ra ngoài cửa đứng.

Đa Hiền ngậm cục tức trong lòng rồi quay lên tiếp tục làm bài tập, miệng không ngừng lẩm bẩm.

Sa Hạ thầm chửi Đa Hiền. Tự nhiên không đâu quá khứ của Nhã Nghiên buồn như vậy mà nhỏ lại móc ra để chế nhạo. Thật đáng ghét mà. Còn Nhã Nghiên thì vẫn cứ coi như không có chuyện gì xảy ra, cô không gay gắt như Sa Hạ, không lên tiếng mắng mỏ Đa Hiền, cô cứ lặng im, bởi vì có như thế cô mới kiềm chế nổi cảm xúc trong mình bấy giờ.


*************************

Dahuyn là vai phản diện - Saida cháy cmn thuyền :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro