Chương 4 : Lưu Gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô chạy ra khỏi D.O tí đã xém bị cảnh sát bắt lại uống trà rồi. Số xém NHỌ mà .

Định đi mua vài trang bị mà túi rỗng nên đành vác mặt về nhà ' cha đáng kính' để mặt dày xin tiền nha~ .

Hừm , 6 tuổi có thể lấy bằng không ?? Mình có nên nhảy cấp không ?? Hoàn thành xong chương trình học rồi tha hồ mà nghiên cứu ? Cô phân vân ?

Thôi đợi làm xong xe với vài vật khác rồi tính . Muốn đi đâu đó đi .. Mà làm mấy xe giờ ? Khó chịu quá à ..

Cô mãi mê suy nghĩ mà không biết mình đang đậu trước Lưu gia từ bao giờ .

Có người ngoài xe gõ cửa . Một người đàn ông hơi già mặc áo vest đuổi tôm cổ điển . Tóc bắt đầu có vài sợi bạc , khuôn mặt cũng bắt đầu xuất hiện nếp nhăn . Nhìn mặt giống ông bụt ghê.

" Tiểu thư tìm ai ạ ?" Ông rất kinh ngạc khi người bên trong mở cửa ra .. Thoạt nhìn là một đứa nhỏ chừng 5,6 tuổi lại đi lái xe . Thế giới này loạn rồi chăng ?

" Dạ cháu tìm Lưu lão gia a~" cô ngọt ngào trả lời .

" Lưu lão gia sắp về mời tiểu thư vào nhà chơi . " tìm lão gia làm chi ??

" Cháu cảm ơn ạ" cô vui vẻ . Đợi tí nữa là có tiền rồi .

Quản gia bước vào nhà thì cổng mở ra ... Bên trong cũng gọi là ' đẹp ' nhìn rất tự nhiên nhưng cô bài xích nó thì phải . Cô lái xe vào rồi bước xuống theo quản gia vào trong.

Bước đến đại sảnh thì cô thấy có hai bé gái 3 bé trai một phụ nữ . Họ đều nhìn cô ...

" Quản gia , đây là ..." Phu nhân Hàn lên tiếng , bà là con gái cưng của Hàn gia chuyên làm về dầu mỏ . Bà chắc cũng 3 mấy 4 mấy rồi nhưng khuôn mặt vẫn chưa có giấu vết năm tháng . Chắc là tốn nhiều tiền lắm đây , sinh 2 con rồi đó ...

" Là... " quản gia nhớ ra là mình chưa biết tên cô bé , liền quay qua hỏi " Tiểu thư xưng như thế nào ?"

" Họ Thiên tên là Thiên Ngọc Di " cô vui vẻ đáp , cô tên là Thiên Ngọc Di thiệt nha..

" Là Thiên tiểu thư thưa phu nhân" ông cung kính trả lời .

" À.. Vậy Thiên tiểu thư đến đâu có chi không ?" Bà bưng tách trà lên thưởng thức rồi nhàn nhã hỏi cô.

" Cháu tìm Lưu lão gia ạ" cô cúi đầu .

" Thiên Ngọc Di? Hình như không có gia tộc nào họ Thiên thì phải ?" Nữ chủ đại nhân lên tiếng - Lưu Ngọc ...

" Đúng á~" Lưu Tuyết hùa theo hỏi .

Xì , một cái 5 tuổi , một cái 4 tuổi .. Chị mày 6 tuổi lận đấy ;))   Nhưng Lưu Ngọc ngũ quan cũng tinh tế , Lưu Tuyết thì xinh đẹp hơn nhiều . NHƯNG thua xa chị nhá . Hohoo

" Mình không có cha mẹ " cô trả lời và thêm tí đặc sắc nên mắt hơi ngấn nước.

3 kẻ ngồi xem kịch nảy giờ vẫn không lên tiếng làm cô tưởng bị câm không à..
Phi.. ( Người ta nam chủ đại nhân đấy mà)

" Thưa phu nhân Lưu lão gia đã về ." Quản gia cung kính nói.

" Chuẩn bị cơm đi " bà để tách ra xuống và đáp .

" Chào..." Ông bước vào vui vẻ nói nhưng cổ họng lại không thể nói hơn nữa .. Con gái của ông và người đàn bà kia... Nó ở đây..

" Con nghĩ chúng ta nên  nói chuyện riêng" cô thấy nhân vật chính đã đến thì mau nói rõ rồi cô cần làm việc gấp .

" Lên thư phòng "

Cô và ông đi lên thư phòng và để lại bao bất ngờ phía sau.

Hay không?? 😝❤️❤️mà ta đã nói rồi " trong truyện KHÔNG GÌ LÀ KHÔNG THỂ" nên đừng quá ngạc nhiên nhá><

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro