Chương 123.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương một trăm hai mươi ba (1)
Năm phút đồng hồ sau, khi Dung Hủ từ trong phòng tắm đi ra, nhìn thấy chính là cảnh tượng như vậy.
Trong căn phòng sáng ngời rộng mở, người đàn ông tuấn mỹ lạnh nhạt hơi hơi nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng cúi đầu nhìn điện thoại di động của mình. Một loại khí tràng mạnh mẽ sắc bén theo vẻ mặt càng suy nghĩ sâu xa của Tần Trình, chậm rãi lan ra, khiến Dung Hủ kinh ngạc nhìn thêm vài lần.
… Là ai thiếu tiền không trả hả?
Rất ít nhìn thấy bộ dáng Tần Trình nghiêm túc như vậy, Dung Hủ ở một bên nhìn chốc lát, tiếp đó mới đi lên, cười nói: “Nhanh đi tắm rửa.”
Tần Trình: “… Ừm.”
Chờ sau khi người đàn ông vào phòng tắm, Dung Hủ nhẹ nhàng nhướn mi, suy tư hồi lâu, vẫn không có được đáp án.
Chẳng lẽ gần đây xảy ra chuyện gì thực nghiêm trọng? Cho nên sắc mặt Tần Trình mới khó coi như vậy?
Ừm, chờ hắn đi ra hỏi lại một chút vậy.
Tiện tay lau khô tóc, Dung Hủ và La Chấn Đào nhắn tin chốc lát, sau khi xác định một tuần tới sẽ ở nhà nghỉ ngơi, cậu mở weibo lên.
Từ một giờ trước, La Chấn Đào đã dùng weibo của Dung Hủ, giúp cậu share video teaser của đoàn phim «Trang hoa la». Bây giờ là lần đầu tiên Dung Hủ xem cái video này, cậu mở ra xem chốc lát, khóe môi hơi hơi nhếch lên, gửi một tin nhắn cho Lưu lão: [ xem đoạn trailer phim, thực phấn khích, Lưu lão, cháu càng chờ mong phim chiếu rồi. ]
Không bao lâu, Lưu lão liền hồi âm lại: [ ha ha, cậu cũng khoe khoang vậy à? Tôi có nhìn thấy đó, tiểu Dung, dưới video teaser kia, rất nhiều fan khen cậu xinh đẹp, diễn xuất lại tốt đó. ]
Không sai, trong năm sáu giây lên sân khấu ngắn ngủi, Dung Hủ đứng ở dưới ánh trăng, cười nhạt giơ chén rượu ngọc trắng lên. Cậu không có cảnh hành động hút mắt người như Tần Trình, cũng không có tiếng ca y y nha nha ai oán như Hoàng Lôi, chỉ có một nụ cười ôn nhuận bình thản, lại bắt được vô số trái tim thiếu nữ.
Hữu phỉ quân tử, như thiết như tha, như trác như ma.
Đây chính là đánh giá của nhóm cư dân mạng dưới weibo đối với nhân vật Chu Mặc Lang.
Chỉ đơn thuần xem teaser, thì đây đúng là một công tử ôn nhã thanh nhuận nhẹ nhàng, đáng để ca ngợi như thế.
Đương nhiên, Lưu lão nói như vậy, Dung Hủ vẫn hơi khiêm tốn một chút: [ ngài nói như vậy, cháu sẽ thẹn thùng đó. Có điều Lưu lão, cho tới hôm nay cháu mới chú ý, hóa ra «Trang hoa la» chiếu vào ngày sinh nhật của cháu à? ^_^]
Ngay sau đó, Lưu lão lý lẽ đương nhiên mà hồi âm: [ đúng vậy, cả đoàn phim chúng ta cùng chúc mừng sinh nhật cậu, thế nào, vui không, tiểu Dung? Không cần cảm ơn đâu, đây đều là nên làm, ha ha. ]
Dung Hủ: “…”
Rõ ràng là muốn mượn cơ hội ké nhiệt độ, thế mà ngài lại dám nói là chúc mừng sinh nhật?!
Dù Dung Hủ có kinh nghiệm hai đời, đối với người lõi đời như Lưu lão, cũng không biết làm thế nào. Lại trò chuyện chốc lát, Dung Hủ xem tin tức một lát, sau đó mở weibo, làm mới. Khi cậu nhìn thấy một cái ID weibo quen thuộc, cậu đột nhiên dừng lại, kinh ngạc mở to hai mắt, kéo giao diện di động lên trên.
[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: #Trình Dung# ngọt ngọt ngọt ngọt ngào, thiệt nhiều đường! //Yêu cuộc sống yêu Dung Dung: #Trình Dung# #Tần Trình# #Dung Hủ# làm một video fanfic «Tầng mây màu đen» ~ tuy rằng bộ phim này là BE, nhưng mà Trình Dung là HE ~[link video] ]
Xem xuống chút nữa.
[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: #Trình Dung# Dung Dung của bảo bảo, chume =3= //Dung của tôi nghi thất nghi gia: #Trình Dung# chín tấm hình đẹp HD không mờ! 23333 Trình Dung thật sự là rất xứng, tôi chèo thuyền Trình Dung! [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh]… [hình ảnh] ]

Xuống chút nữa, liên tiếp bảy tám cái weibo, đều share các loại weibo gắn tag #Trình Dung#. Phần lớn là hình chụp chung của Tần Trình và Dung Hủ lúc tham gia hoạt động tuyên truyền «Tầng mây màu đen», có cái là ảnh hiện trường của «Tầng mây màu đen», còn có một phần là video fanfic.
Dung Hủ xem những weibo đó, nhìn hành vi điên cuồng share của Liên Dung Tranh Tử Hãm, mày dần dần nhăn lại.
Từ từ, nếu Liên Dung Tranh Tử Hãm thật sự là Tần Trình, vậy dựa theo thời gian mà nói… vừa rồi Tần Trình ngồi ở chỗ kia, vẻ mặt nghiêm túc, giống như ai thiếu hắn năm trăm vạn, thế mà lại là đang share weibo?!
Dung Hủ suy tư hồi lâu, cũng không hiểu rõ người đàn ông nào đó tại sao phải làm chuyện này. Cậu trầm ngâm một chốc, cuối cùng đăng nhập acc nhỏ của mình, an an tĩnh tĩnh nhấn like cho toàn bộ những weibo đó, sau nữa…
Mở trang chủ của Liên Dung Tranh Tử Hãm ra, gửi inbox.
[ Bàn luận làm thế nào hoàn mỹ mà ăn một quả cam: chào bạn, mình là fan của bạn, mình rất thích bạn ~ ]
Sau khi inbox xong, Dung Hủ lại yên lặng follow vài fan lớn của CP Trình Dung. Nếu cậu là fan của Liên Dung Tranh Tử Hãm, vậy nói thế nào cũng nên có một chút điểm chung với đối phương, chẳng hạn như đều thích Dung Hủ, chẳng hạn như đều thích “Trình Dung”.
Dung Hủ luôn biết, mình có rất nhiều CP do fan ghép ra. Lúc trước đóng «Tranh giành», cậu đều có CP với Diệp Kiều, Đường Mộng Lam, sau lại quay «Tầng mây màu đen», lại có một CP với Tần Trình.
CP mới nổi lên gần đây của cậu chính là CP Bách Dung và CP Dung Lâm, cái trước là CP tạo thành với diễn viên chính Bách Tích Văn của «Mê thành», cái sau là CP tạo thành với Lâm Huyên.
Trong tất cả tổ hợp CP của Dung Hủ, fan của ba CP Trình Dung, Bách Dung và Dung Lâm là lớn mạnh nhất.
Không nghĩ quá nhiều, Dung Hủ lại nhìn người mà Liên Dung Tranh Tử Hãm follow. Khi cậu phát hiện Tần Trình thế mà lại không có follow bản thân hắn, cậu hơi hơi sửng sốt: follow cậu, follow rất nhiều fan lớn trong nhóm, cố tình… không có follow chính Tần Trình?
Thật kỳ quái, đây là tâm lý gì? Sao lại khó đoán như vậy?
Khi Dung Hủ trăm tư không được giải đáp, cửa phòng tắm lạch cạch một tiếng mở ra. Theo bản năng tắt điện thoại di động, Dung Hủ ngồi ở trên giường, mỉm cười ngẩng đầu nhìn về phía Tần Trình, chỉ thấy người kia mặc áo ngủ đơn giản, tóc hơi ướt, cất bước đi về phía mình.
“Anh nhớ sáng ngày mai bảy giờ lên máy bay nhỉ?”
Dung Hủ nhẹ nhàng gật đầu: “Ừm, phải về sớm một chút, cho nên chị tiểu Thiến đặt vé bảy giờ, cũng đặt cho anh một vé bảy giờ luôn. Đúng rồi, em nhớ Lâm Huyên cũng đặt chuyến bay này, đến lúc đó chúng ta có thể cùng đi.”
Hiện giờ đã là buổi tối hơn mười hai giờ, bảy giờ lên máy bay, tính cả thời gian đến sân bay, vào cửa an ninh, vậy sáng sớm sáu giờ đã phải rời giường xuất phát, thời gian vô cùng khẩn trương.
Người đàn ông lạnh lùng tao nhã hơi hơi nhấp môi, đang định mở miệng, lại đột nhiên nghe được một trận tiếng gõ cửa dồn dập.
“Dung Dung mở cửa! Là tôi!”
Hai người đồng loạt sửng sốt, Dung Hủ trực tiếp đứng dậy đi về phía cửa, cậu nhanh chóng mở cửa, còn chưa thấy rõ người tới, đã thấy Lâm Huyên tùy tùy tiện tiện đi vào phòng, vừa đi, vừa cười ha hả nói rằng: “Chúng ta ngủ không được bao lâu, năm sáu giờ liền phải rời giường, còn ngủ cái gì mà ngủ, tôi tới tìm cậu đánh bài. Tôi vừa mới gửi tin nhắn cho Tần Trình, Hứa đạo lớn tuổi ăn không tiêu, cho nên lần này chính là chúng ta thêm Tần Trình, Tiêu Tử Đồng, cùng đánh bài. A đúng, cậu không có ý kiến đi, ngủ mấy tiếng như vậy rất… không…”
Âm thanh im bặt, năm chữ “rất không có ý nghĩa” nghẹn trong miệng tiểu thiên vương, vẫn chưa nói ra.
Lâm Huyên mở to hai mắt, không dám tin mà nhìn Tần Trình đứng ở trong phòng, mặc một thân áo ngủ đơn giản. Mà ở bên cạnh hắn, Tiêu Tử Đồng được hắn dẫn vào phòng cũng há to miệng, ngẩn ngơ nhìn Tần Trình.
Dung Hủ đứng ở cạnh cửa phòng: “…”
Tần Trình bị hai người vây xem: “…”
Một lúc lâu, Lâm Huyên phút chốc bừng tỉnh đại ngộ: “Khó trách ông không đáp lại tin nhắn của tôi, Tần Trình ông đến từ sớm rồi à! Tôi nói mà, ông làm chi lại không trả lời tin nhắn của tôi, tôi còn định sau khi đưa Tử Đồng đến phòng Dung Dung, tôi lại tự lên lầu tìm ông chứ.”
Tiêu Tử Đồng dù sao cũng là nữ minh tinh, nếu như bị chụp được hình nửa đêm canh ba một mình vào phòng Dung Hủ, vậy tuyệt đối sẽ truyền ra scandal không tốt. Nhưng mà giả thiết là Lâm Huyên cùng cô vào, thì chuyện này lại dễ giải thích, dù papparazi có tâm thần mất trí hơn nữa, cũng không thể nói Dung Hủ người ta với Lâm Huyên, Tiêu Tử Đồng ba người ấy ấy chứ?
Tuy phỏng chừng là gần đây không có papparazi, nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
Lâm Huyên tự cho mình một lời giải thích, Dung Hủ nhẹ nhàng thở phào một hơi, sau khi đóng cửa lại, cười tiến lên nói rằng: “Ừm, anh ấy vừa mới đến.”
Tần Trình hạ mắt quét nhìn Lâm Huyên, khiến người kia lạnh đến cả người run run, tiếp đó mới “ừm” một tiếng.
Chỉ có Tiêu Tử Đồng đứng ở bên cạnh, ánh mắt kinh ngạc quét qua lại trên người Dung Hủ và Tần Trình hồi lâu, đến cuối cùng, vị mối tình đầu quốc dân này mới hoang mang sờ sờ tóc, mặt mũi nghi hoặc ngồi ở cạnh bàn, bốn người bắt đầu ——
Đánh bài.
Loại chuyện như đánh bài chú ý thiên phú thực lực, nhưng mà cũng chú ý vận may.
Trình độ của Lâm Huyên kém đến bất trị, nhưng mà hôm nay vận may của hắn thật sự quá tốt, mà Dung Hủ đêm nay vận may thực bình thường, nhưng trình độ của cậu lại siêu nhất lưu. Khi hai người đúng dịp đối diện nhau, toàn bộ buổi tối, chỉ có Tần Trình và Tiêu Tử Đồng thua từ đầu đến đuôi, trên mặt hai người dán đầy giấy trắng.
Rạng sáng bốn giờ, bàn bài này liền định tan cuộc, Dung Hủ cười nói: “Chụp tấm ảnh chung, chúc mừng chúng ta thắng lợi.”
Lâm Huyên nhanh chóng gật đầu, cầm di động chuẩn bị chụp tấm ảnh.
Thấy thế, Tần Trình lại nâng bước nhích sang bên cạnh, khiến ba người kinh ngạc nhìn hắn.
“Ba người thuộc đoàn phim «Không tiếng động», cùng ở thành phố S tham gia lễ công chiếu, còn hành trình của tôi xem như giữ bí mật.”
Kỳ thật có một câu Tần Trình chưa nói ra, nếu hắn và ba người Dung Hủ chụp chung, vậy trong tấm ảnh đó, người đầu tiên nhóm dân mạng chú ý tới nhất định là hắn. Hơn nữa, khi Dung Hủ chụp chung với hắn, vậy điều đầu tiên mọi người nghĩ đến chính là đoàn phim «Trang hoa la», mà không phải đoàn phim «Không tiếng động».
Trong «Trang hoa la» quả thật Dung Hủ sắm vai nam số ba, nhưng mà trong «Không tiếng động» cậu lại sắm vai nam chính.
Thành tích phòng bán vé «Trang hoa la» sẽ không tính trên người Dung Hủ, nhưng phòng bán vé «Không tiếng động» lại là thành tích thật của cậu.
Nếu tấm ảnh này có thể đạt tới hiệu quả tuyên truyền phim, vậy lựa chọn tuyên truyền cho «Không tiếng động» càng tốt, không cần hắn ra mặt.
Lâm Huyên và Tiêu Tử Đồng vẻ mặt mờ mịt nhìn Tần Trình, chỉ tưởng hắn thật sự không muốn lộ ra hành trình, mới cự tuyệt chụp ảnh chung. Nhưng Dung Hủ lại dùng ánh mắt nhu hòa nhìn người đàn ông trước mặt, thật lâu sau, cậu nở nụ cười, trực tiếp một tay kéo Tần Trình qua, nói: “Không sao, cùng chụp đi.”
Nụ cười dịu dàng thanh nhã của thiếu niên giống như một hồ nước, gió xuân phất qua, tạo nên từng trận gợn sóng.
Trong lòng bị kích động mãnh liệt, Tần Trình lặng lẽ nở nụ cười, đứng ở bên cạnh Dung Hủ, thấp giọng đáp lại: “Được.”
Lâm Huyên nào quan tâm nhiều như vậy, hắn giơ gậy tự sướng lên, trực tiếp chụp một tấm, tiếp đó đăng lên weibo.
[ Lâm Huyên: a ~ tối hôm nay, tôi và @Dung Hủ thành người thắng lớn. Đau lòng @Tần Trình và @Tiêu Tử Đồng, đây là thực lực, ha ha ha ha ~[hình ảnh] ]
Trong một phút đồng hồ, cái weibo này đã có lượng share và bình luận vượt qua ba nghìn.
Đây là fan của Lâm Huyên, khi fan Tần Trình, Dung Hủ và Tiêu Tử Đồng cũng phát hiện tấm ảnh này, bọn họ kích động vạn phần mà chia sẻ bình luận nhấn like. Sau đó, Tần Trình, Dung Hủ và Tiêu Tử Đồng cũng share weibo của Lâm Huyên, chờ Dung Hủ với Tần Trình đến sân bay, lượng share của người thứ nhất đã có một trăm ngàn, lượng share weibo của người sau thì tới tận hai trăm ba mươi ngàn!
Hiện giờ, tổng số fan weibo Dung Hủ là một trăm ba mươi triệu, nhưng fan weibo Tần Trình đã có ba trăm hai mươi triệu.
Kiếp sống điện ảnh cả mười một năm, khiến Tần Trình trở thành minh tinh có fan nhiều nhất Hoa Hạ, cũng là siêu sao cao nhất Hoa Hạ hiện nay. Một năm này Dung Hủ hot khắp đại giang nam bắc, nhưng dù sao cậu chỉ mới ra mắt một năm, chênh lệch với Tần Trình không có khả năng lấp đầy nhanh như vậy.
Lúc ngồi ở phòng nghỉ VIP, Lâm Huyên vẫn luôn nói chuyện sau khi về thành phố B lần này, nhíu mày nháy mắt ám chỉ Dung Hủ, đến lúc đó nhóm Tần Phong Phong tụ hội một chút. Mà Tần Trình thì bình tĩnh cúi đầu chơi di động, không biết đang làm cái gì.
Sau khi Dung Hủ và Lâm Huyên trò chuyện chốc lát, liền lặng lẽ đánh giá người đàn ông ngồi ở đối diện mình.
Rốt cuộc Tần Trình đang làm gì?
Ba phút đồng hồ sau, khi Dung Hủ mở điện thoại của mình lên weibo, rốt cuộc hiểu rõ chân tướng.
[ Liên Dung Tranh Tử Hãm: #Trình Dung# Dung Dung hết sức đáng yêu ~ Trình Dung thiên đạo, thật ngọt thật ngọt, nhiệt liệt đề cử! //Dung Hủ: tôi là người thắng lớn ~ //Lâm Huyên: a ~ tối hôm nay… ]
Dung Hủ: “…”
Lại mở cái weibo này ra, chỉ thấy Liên Dung Tranh Tử Hãm vô cùng kiên nhẫn trả lời một đám fan.
[ Liên Dung Tranh Tử Hãm trả lời @Nhớ nhung nhàn nhạt: đúng vậy, Trình Dung thật ngọt, đều là đường! ]
[ Liên Dung Tranh Tử Hãm trả lời @Mộc Tử: bảo bảo cũng thấy, Trình Dung mới là vương đạo ~ Trình Dung tốt nhất ~]
[ Liên Dung Tranh Tử Hãm trả lời @Tiểu yêu tinh Vũ Vũ: đúng rồi, bạn xem Dung Dung và Tần Trình đứng gần bao nhiêu, cảm giác tình cảm họ thật tốt, còn cùng đánh bài nữa ~~\(≧▽≦)~]
Dung Hủ lần thứ hai: “…”
Tận đến mười phút trước khi đăng ký, người đàn ông nào đó vẫn luôn mang vẻ mặt lạnh nhạt hạ mắt nhìn di động, trấn định đánh chữ bình luận. Có đôi khi Tần Trình cũng ngẩng đầu trò chuyện với Dung Hủ, nhưng đa số thời gian đều là Lâm Huyên nói nhiều, vì thế Tần Trình trên cơ bản đều cúi đầu, không biết gõ cái gì trên điện thoại di động.
Hắn không ngừng gõ chữ, Dung Hủ lại không ngừng làm mới trang.
Liền thấy Liên Dung Tranh Tử Hãm chốc thì trả lời “Đúng vậy, Dung Dung và Tần Trình siêu xứng!”, chốc lại phản bác một đảng CP Dung Lâm “Nhưng trên tấm ảnh này, Dung Dung và Tần Trình đứng chung một chỗ, Lâm Huyên đứng ở bên cạnh Tiêu Tử Đồng mà ~”.
Vì sao Lâm Huyên đứng ở bên cạnh Tiêu Tử Đồng, cách Dung Hủ ước chừng nửa cánh tay?
Còn không phải vì người đàn ông nào đó sau khi chụp xong tấm ảnh đầu tiên, trịnh trọng nghiêm túc tỏ vẻ, chỗ đứng của Lâm Huyên trong tấm ảnh này không tốt, chụp hắn nhìn hơi béo, Lâm Huyên sợ tới mức tìm vị trí xa một chút, chụp lại một tấm khác ư?
Khóe miệng không tự chủ được mà run rẩy một chút, Dung Hủ sắc mặt bình tĩnh đăng một cái weibo.
[ Bàn luận làm thế nào hoàn mỹ mà ăn một quả cam: TIP.1 cam tâm cơ? Rốt cuộc có phải mình nhận sai người không… ]
Hết chương 123.1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro