Ôi Sự Trong Trắng Của Em!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo yêu cầu của 1 người, mà nói thật ra là mình cũng muốn cho cái màng đó bay đi lâu rồi. Nhưng hôm nay mới có thể đụng tới, tóm lại là chap này sẽ làm cho các đọc giả trong sáng thành trong tối nên đọc giả nào hok thích thì đừng đọc.... tóm lại là 16 hay 17+ thôi hok đến 20+ đâu.

============================
Kết thúc phần nói nhảm của ta
============================

Tối hôm qua  nó ngủ không được ngon cũng không biết vì sao hết, nó đưa tay lên che miệng ngáp. Quay sang bên cạnh thấy trống, liền đưa tay lên sờ thử... cảm giác lạnh lạnh khiến nó te tái. Thì ra là đêm qua hắn không có ngủ ở đây, vậy hắn ngủ ở đâu?

Liền lật đật chạy vào WC là vscn rồi sang phòng khách kím, rồi đến phòng bếp, sân vườn, cuối phòng sách, cuối cùng là phòng hắn... rõ ràng nó thấy chiếc xe Ferrari kia vẫn ở trong sân thì làm sao hắn đi làm cho được, đến phòng hắn nó nhẹ nhà mở cửa bằng chìa khóa hắn đưa cho nó.

Đi vào liền thấy hắn ngồi ngủ trên bàn làm việc, lại giường lấy cho hắn cái chăn phủ lên người hắn rồi mới ra khỏi phòng...

Khi hắn tỉnh dậy thấy cái chăn to đầy trên người liền công môi cười, những ngày sau nó không thể hiểu nổi vì sao hắn lại bận đến mức không thể ngủ chung với nó. Đầu óc nó bắt đầu suy nghĩ lung tung lên, nào là hắn có người phụ nữ nào khác mới không muốn ngủ chung với nó, rồi đến hắn không còn chiều chuộn mình như lúc xưa nữa mà hay ngồi thẩn thờ nghĩ gì đó... chẳn lẽ nghĩ đến cô nào?

Nó nghĩ đến đây nó liền òa khóc, nước mắt cứ thi nhau mà rơi xuống. Chân không tự chủ mà chạy qua phòng hắn, vừa nhìn thấy cái người to lớn đẹp trai thu hút biết bao nhiêu cô gái kia liền chạy thật nhanh đến ôm chặt. Hắn cảm thấy mình bị bao chặt như đang bị bắt cóc thì từ trong mộng cũng dần dần mà tỉnh lại, nhìn thấy nó đang ôm chặt mình còn khóc như vậy làm lòng hắn đau như cắt. Tay to lớn liền ôm lấy bao trọn thân thể nó vào lòng ra sức dổ dành, mắt nhìn nó nhu tình xen lẫn khó hiểu. Tên nào dám làm bé Cua nhà hắn đau lòng mà khóc như vậy, hắn nuôi dưỡng che chở nó bao lâu nay vậy mà thằng nào dám là nó khóc đến thê thảm như vậy (hắn: kịch bản là vậy chứ ta 1 chút cũng hok muốn tự mình chửi mình, tại tác giả hết *cầm dao* tg:...ta cắc tiền cát xê của mi bây giờ!!! ). Mà nếu có bắt nạt hay trách phạt thì cũng chỉ 1 mình anh có quyền làm chuyện đó mà thôi, không ai được làm tổn thương Cua bé nhỏ của hắn hết.

- đừng khóc... đừng khóc... ngoan... mắt sưng lên rồi kia... đừng khóc... Cua ngoan anh thương... đừng khóc ... - hắn vỗ vỗ lưng nó, mắt nó đỏ lên da mặt cũng đỏ chẳn kém. Nhưng không hiểu vì sao nó lại lắc đầu rồi lại khóc tiếp.

- ngoan... anh thương .. anh cho kẹo nè... - hắn lấy trong ngăn kéo ra 1 hủ kẹo nhỏ màu vàng chanh huơ huơ trước mặt nó như dụ con nít. Mặt nó lại càng đỏ, nhưng lại không kìm được mà bật cười vì câu dụ dỗ không mấy kín đáo của hắn, hắn thấy nó cười thì lòng chợt nhẹ đi 1 tí nhưng mà không quên được chủ đề chính

- ai ăn hiếp em hả- hắn nghiêm mặt hỏi, hắn thật sự là tức chết khi hỏi đến vấn đề này.

- anh có ... có phải không quan tâm em nữa không - nó ngước mắt nhìn hắn, chờ đợi câu hỏi của hắn mà nó hồi hợp. Còn hắn khi nghe nó hỏi vậy cả người liền cứng đờ như đá, mắt mở to nhìn nó.

- em có biết mình đang nói gì không - kìm nén kích động. Mặt hắn lại tỉnh bơ như thường, hỏi nó.

- em nói là... anh có có phải không quan tâm em nữa hay không?- nó nói, nhìn mặt hắn không chút nào là ngạc nhiên thì làm nó càng lo hơn cho câu trả lời.

- thì sao?- hắn cho dù muốn trả lời ngược lại nhưng phải tìm hiểu rõ nguyên nhân chứ, mắt thấy mặt nó xụ xuống thành 1 đống thì có chút đau lòng nhưng phải đạt được kết quả hắn mới yên lòng.

- anh không thương em nữa ak... oa.. oa..oa - cô liền khóc lên.

- Tại em vẫn không biết quý trọng anh, không yêu anh- nó căn bản mới là người có lỗi trước, hắn cho đi nhiều như thế mà có nhận lại gì đâu. Lần nào cũng là hắn chủ động, muốn gì cũng là hắn yêu cầu.

- Ai bảo thế!- nó ngước hai tròng mắt khóc đến đỏ bừng lên, lo lắng hét to:

- Em rất quý trọng anh, rất thích anh, rất rất yêu anh. Anh đừng thay lòng đổi dạ như vậy được không, xin anh đấy! Em......- nó khóc thút thít nói tiếp:

- Em cam đoan về sau nhất định sẽ thật lòng yêu thương anh.....Hu hu......- nó ôm chặt lấy hắn, nay càng siết chặt hơn. Nó tự hiểu rõ lòng mình, tình yêu đối với người đàn ông này sẽ mãi mãi theo nó tới cả cuộc đời, trói buộc trái tim nó.

- nghe em nói vậy, không thương em yêu em là không được rồi - hắn nghe tiếng lòng của nó như mật ngọt rót vào tai hắn, hắn đã thỏa mãn lắm rồi.

- Oa, thật tốt quá, Triệu, em yêu anh nhất!- nó ôm lại hắn vừa nói vừa cười, chỉ thiếu mỗi vui sướng đứng lên mà hoa chân múa tay thôi. Chữ ‘yêu’ lọt vào tai, trong lòng hắn tự nhiên lại sôi sục trào dâng hết cơn sóng này đến cơn sóng khác, máu chảy mạnh mẽ khắp toàn thân. 

- ák .... - bỏng dưng đang ngồi trên đuồi hắn thì bị bế lên làm nó có chút hoản, 2 tay và 2 chân liền bó chặt lấy hắn. Hắn thì vui vẻ cười rõ tươi 1 tay ôm mong nó 1 tay choàn qua ôm lấy eo nó cố định ở trước ngực, rồi từ từ đi về phòng. Tâm trạng của hắn lúc này thiệt là tốt, hắn cảm nhận được ngực nó đang áp sát với ngực của mình thì liền muốn cắt 1 cái.

Thả nó xuống cái giường không quên kêu nó đợi, rồi đi tắm muốn tắm thật sạch thật lâu cố ý xem nó có đợi hay không. Đến khi chân tay được tẩy rửa đến trắng bóc, da nhăn lại vì thấm nước quá lâu thì hắn mới từ từ bước ra ngoài. Mở cửa phòng tắm 1 cách nhẹ nhàn rồi đi đến bên giường, nhìn nó ngồi gật gà trên giường mà tội. Ôm lấy vai nó, nhẹ nhàn kéo vào cho nó áp sát vào cơ thể mình.  Nó ngã người vào trong vòng tay ấm áp của anh, hơi thở quen thuộc kia vây quanh cơ thể khiến nó thấy an toàn hơn. Ngước mắt nhìn hắn miệng nhỏ khẽ mở nói:

- em đợi anh rất là lâu- nó nói. Người hắn mới tắm mát lạnh, nhưng hình như chỉ quấn có 1 cái khăn tắm? Nghĩ đến đây mặt liền đỏ. Hắn nhìn thấy mặt nó tự nhiên đỏ lên cũng đã đoán ra được điều nó đang nghĩ, cũng tốt hắn dễ hành động không cần phải nói ra. Hắn cười cười, môi liền chạm 1 cái lên đôi môi nó, nó  mặt càng đỏ hơn nữa. Hắn lại lần nữa cuối xuống hôn nó nhưng là hôn sâu hơn, đầu lưỡi hắn thành thạo tiến vào trong, nôn nóng tìm kiếm đầu lưỡi nó, dây dưa không thả, bá đạo không để nó tránh né ......... Có chút đau, có chút tê dại lại làm cho người ta toàn thân nóng lên. 

"Ưm .... " Tiếng rên của nó như là xuân dược thúc giục, hắn ôm nó chặt hơn vào trong ngực, càng thêm nhiệt liệt hôn nó, nụ hôn của anh giống như những lần trước đây, mang theo tình cảm mãnh liệt và điên dại, hơn nữa còn là sự quyến luyến sâu sắc dành cho nó.....

Hô hấp khó khăn khiến Nó chỉ có thể xụi lơ trong lồng ngực nóng bỏng của hắn, hai tay như dây leo mềm mại quấn thật chặt quanh cổ hắn, tiếp nhận những cái hôn từ hắn. 

- anh muốn em, cho anh được không? - hắn hỏi, nhưng tay thì không có ý định buôn tha mà bận rộn vuốt ve eo nó.

Đời này hắn muốn dùng hết trái tim mình đi yêu một người phụ nữ, khuôn mặt xinh đẹp như làn nước mùa xuân, chỉ cần là đàn ông đều không thể chống cự được chăng? Huống chi hắn đã nhịn nhiều ngày thế kia. 

Mỗi ngày chỉ có thể hôn nhẹ nó, chỉ ôm nó ngủ hắn đã không cách nào thỏa mãn. Tối nay tiếp tục như vậy, hắn nhất định sẽ vì đói khát mà chết. Nhưng cho dù bản thân muốn nó đến sắp phát điên, anh vẫn muốn nó tự mở miệng nói.

- Triệu... - Mặt đã không thể đỏ hơn, nó cũng muốn hắn. Nhưng dưới ánh đèn sáng thế này, nó không dám nói, chỉ có thể vùi đầu vào trong ngực hắn. 

- Cua.... - Nhịn nữa thì hắn không phải là đàn ông. Đã không còn quan tâm nó có đồng ý hay không, lúc này hắn chỉ muốn ôm chặt nó để nó chẳng thể nói thêm lời nào nữa. 

Cúi đầu hôn nó lần nữa. Hai tay dùng sức vuốt ve thân thể nó từ trên xuống dưới, xoa bóp rồi nhào nặn. Rốt cuộc không hề thoả mãn với cách làm chẳng khác nào gãi ngứa bị ngăn cách bởi quần áo này, hắn liền tháo đây buột vấy ngủ của nó đang mặc ra; khi mở xong, màu trắng của áo hòa cùng nước da hồng hào của cô giống như màu hoa anh đào, thật sự mê hoặc lòng người.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
~~~~~~~~~~ End Chap ~~~~~~~~~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Thoi hôm nay đầu độc tâm hồn nhiêu đây là đủ, chap kế Au sẽ viết tiếp còn giờ thì...

BYE♡BYE
=^.^=



C

U

A

L

U

C

BÁI BAI

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro