cua dinh ky 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tàng Thư Viện > Khoái Hoạt Viện > Truyện Dịch > Truyện đang dịch

[Huyền Ảo] Cửu Đỉnh Ký - Ngã Cật Tây Hồng Thị (New: Thiên 9- Chương 37)

Ký danh Ghi Nhớ?

Mật mã

Ghi Danh Thành Viên Shop Game Cá Độ Bài Trong Ngày Tìm Kiếm

Truyện đang dịch Tất cả các truyện dịch kiếm hiệp, tiên hiệp, huyền huyễn... đang được tiếp tục

Kiếm Trong Diễn Ðàn

Show Threads Show Posts

Kiếm Chi Tiết

Go to Page...

Trang 90/95 « đầu < 40 80 88 89 90 91 92 > cuối »

Ðiều Chỉnh Kiếm Trong Bài Xếp Bài

#446 17-02-2010, 10:08 AM

Hoa hồng

Sơn Nữ ngọt ngào Tham gia ngày: Jan 2008

Bài gởi: 285

--------------------------------------------------------------------------------

Thiên IX, Chương 14. Phá cửa đi vào

Dịch: workman

Nguồn: www.tangthuvien.com

Đằng Thanh Sơn cũng không dựa vào lực thiên địa để chạy, mà lại sử dụng Hành Thổ thuật, vừa chạy vừa cảm ngộ hành Thổ chi đạo. Chỉ thấy Đằng Thanh Sơn một lần sải bước lên núi cao, một đạp bước trên mặt nước... cứ như vậy, đi theo đường gần như thẳng tắp, từ Lưu Thạch Thành Nam Tinh quận chạy tới Thanh Châu!

Tại nơi một quả núi hoang của cảnh nội Thanh Châu ở ngoài thành Thiết Long, Đằng Thanh Sơn lưng đeo một thanh trường kiếm và bao đựng thương đang ngồi xếp bằng trên đỉnh núi. Hắn sớm đã đến ngoài Thiết Long Thành rồi, nhưng hắn vẫn ở trên đỉnh núi này đợi đến giờ.

- Vù... vù...

Gió thổi lạnh buốt, Đằng Thanh Sơn mở mắt ngẩng đầu nhìn trời. Có thể nhìn xuyên qua tầng mây thấy được đường viền mặt trời mờ nhạt.

'Không còn sớm nữa, cũng tới giờ nên đi quân doanh rồi.' Đằng Thanh Sơn đứng dậy, thi triển khinh công đi về phía quân doanh.

...

Thiết Long Thành chính là một thành nhỏ trong 'Tiêu diệp quận', một trong mười tám quận của Thanh Châu. Ở Thanh Châu, Tiêu Dao Cung tổng cộng nắm giữ mười lăm quận. Ba quận còn lại được các bang phái, tông phái khống chế... Tiêu Diệp quận chính là một trong ba quận hỗn loạn.

'Quân doanh to thật.'

Đằng Thanh Sơn cảm thụ những khí tức sinh mang dày đặc trong khu vực quân doanh phía trước, mỉm cười.'Tiểu Quân ở đó rồi!' Hắn đã tìm được khí tức của Tiểu Quân. Khí tức Tiểu Quân ở cạnh yêu thú hư cảnh 'Lôi điện thần ưng'.

Vèo! Vèo!

Đằng Thanh Sơn lắc mình một cách quỷ dị, lập tức lách vào bên trong, chạy về phía chỗ của Lý Quân.

...

- Giáo chủ sốt ruột triệu tập chúng ta như vậy làm gì nhỉ?

Ba nam tử tất cả đều mặc trường bào hắc y viền vàng đang đi giữa quân doanh. Trong ba người có hai người tóc đã bạc trắng, người thứ ba mặc dù trẻ hơn một chút, nhưng hai bờ tóc mai cũng đã lốm đốm bạc.

- Nhìn kìa, Nhị thánh nữ cũng tới.

Trung niên áo đen cười cười chỉ về phía trước xa xa.

- Xích Viêm Kỳ chủ cũng tới.

- Xích Viêm Kỳ chủ thật là có vài phần kĩ năng, thường xuyên thấy hắn ở cùng Nhị Thánh nữ.

Ba gã áo đen vừa đàm tiếu, vừa theo sau Nhị Thánh nữ và Xích Viêm Kỳ chủ cùng tiến vào chỗ ở của Tuyết Liên Giáo chủ.

Trong đại sảnh, nơi ở của Tuyết Liên Giáo chủ, Tuyết Liên Giáo chủ đang ngồi trên ghế chủ vị, một bên ngai vàng có một con thần ưng khổng lồ đang nằm đó, ba gã áo đen hiểu rõ địa vị của con lôi điện thần ưng này.

- Bái kiến giáo chủ!

Ba gã áo đen vội cung kính hành lễ.

- Ba vị trưởng lão, mời ngồi.

Tuyết Liên Giáo chủ ngồi ghế chủ vị, cười chỉ tay về ba chỗ xếp sẵn. Ba gã áo đen nhìn mấy người trong đại sảnh, không khỏi kinh hãi:

- Thần nữ!

Bên trái Tuyết Liên Giáo chủ có bốn người đang ngồi, từ cao xuống thấp, phân biệt là một thanh niên thần bí, Thần nữ Lý Quân, Nhị Thánh nữ Mộ Dung Yến, Xích Diễm Kỳ chủ Lô Lập Long. Nhìn thấy Thần nữ Lý Quân họ đều giật mình, nhưng càng giật mình hơn là... người nào có tư cách ngồi trên Thần nữ?

Thanh niên thần bí là người phương nào?

Ba gã áo đen cảm thấy khiếp sợ trong lòng, nhưng vẫn theo quy củ ngồi theo thứ tự ở bên phải.

Ta giới thiệu một chút, Tuyết Liên Giáo chủ ngồi trên ghế chủ vị chỉ vào Đằng Thanh Sơn, cười nói:

- Đây chính là một trong tam đại khách khanh của Thiên Thần cung ta, Hô Hòa.

'Khách khanh?'

Ba trưởng lão ở đây cảm thấy nghi hoặc. Mấy người Nhị Thánh nữ và Xích Diễm Kỳ chủ đều chấn động. Thân là thành viên Thiên Thần cung, họ đều hiểu rõ Thiên Thần cung lớn đến như thế nào, họ đều rất tự hào về việc mình là thành viên của Thiên Thần cung. Thiên Thần cung có thế lực lớn như thế, có thể được mời làm khách khanh đều không phải là người bình thường.

Khách khanh địa vị rất cao, chỉ sau Thiên Thần.

- Nguyên lai là Hô Hòa khách khanh, ta sớm nghe nói về đại danh Hô Hòa khách khanh rồi.

Nhị Thánh nữ Mộ Dung Yến lập tức cười chào:

- Chuyện năm đó trên đại thảo nguyên, Hô Hòa khách khanh đại chiến mười vạn đại quân sớm đã truyền rộng. Ta luôn muốn gặp Hô Hòa khách khanh, không ngờ hôm nay có thể được hân hạnh gặp mặt.

Đằng Thanh Sơn mỉm cười gật đầu, đồng thời cũng quan sát Nhị sư tỷ của thê tử mình.

Mặc dù Đằng Thanh Sơn biết Mộ DungYến đã tám mươi tuổi, nhưng nói về dung mạo thì tựa như một người phụ nữ xinh đẹp, lực mị hoặc kinh người, khí chất có thể so sánh được với Tuyết Liên Giáo chủ:

- Mộ Dung Yến này sau khi đạt tới tiên thiên, khẳng định tu luyện một loại bí điển thượng đẳng. Phỏng chừng cùng loại với thứ mà Tuyết Liên Giáo chủ tu luyện, nên khí chất mới có thể giống nhau như thế.

- Ra mắt Hô Hòa đại nhân.

- Hô Hòa khách khanh.

Những người khác ở đây cũng đều chắp tay tự giới thiệu.

Đằng Thanh Sơn mỉm cười gật đầu.

- Hô Hòa khách khanh, không chỉ riêng là khách khanh... Hơn nữa, trước đây không lâu cũng đã thành thân với Tiểu Quân rồi.

Tuyết Liên Giáo chủ mỉm cười giới thiệu tiếp.

- Thành thân?

Rõ ràng bọn người Nhị Thánh nữ, Xích Diễm Kỳ chủ không biết điểm này, nên ai nấy chấn động.

- Sư muội ta là đại sư thuần hóa thú, sao lại thành thân với khách khanh?

Chẳng những Nhị Thánh nữ nghi hoặc mà những người khác ở đây cũng nghi hoặc.

- Hôm nay ta gọi các con tới là để phân công một việc.

Tuyết Liên Giáo chủ giọng nghiêm túc:

- Bây giờ Thiên Thần cung sắp khởi binh. Ở phía nam có Xích Diễm Kỳ, Thanh Long Kỳ cộng lại hai mươi vạn đại quân... Từ bây giờ trở đi, sẽ do đồ nhi Lý Quân chủ trì, làm thống soái! Còn Hô Hòa khách khanh tạm thời làm phó soái.

Vừa nghe lệnh như vậy, Nhị Thánh nữ, Xích Diễm Kỳ chủ đều biến sắc.

- Giáo chủ.

Xích Diễm Kỳ chủ cung kính nhắc nhở:

- Thần nữ điện hạ tuổi còn nhỏ, sợ là khó làm kẻ dưới phục tùng...

- Hừ.

Tuyết Liên Giáo chủ hừ lạnh một tiếng. Xích Diễm Kỳ chủ sợ tới mức giật bắn người.

Ánh mắt Tuyết Liên Giáo chủ rất lạnh lẽo, trùm kín cả Xích Diễm Kỳ chủ, lại liếc mắt nhìn những người khác:

- Cái gì là khó làm kẻ dưới phục tùng? Mọi người hả? Không phải chỉ là mấy người các con sao? Ta ra lệnh, ta muốn mấy người các con toàn lực phụ trợ Lý Quân! Nếu các con ngầm phá phách quấy rối, làm ra bất kỳ điều gì.. các con tự biết quy củ của Thiên Thần cung ta rồi đó.

Mấy người ở đây cũng cũng không còn dám phản kháng nữa.

- Thôi, lui cả ra đi.

Tuyết Liên Giáo chủ đứng dậy.

- Chuyện nơi này giao cho Tiểu Quân, ta còn có đại sự phải làm.

..

Tuyết Liên Giáo chủ cưỡi con Lôi Điện thần ưng ly khai quân doanh, giao quân doanh cho Lý Quân và Đằng Thanh Sơn phụ trách. Bên trong quân doanh bây giờ chỉ có mười vạn đại quân Xích Diễm Kỳ, về phần mười vạn đại quân Thanh Long Kỳ thì vẫn còn đang trên đường tới đây.

Trong phòng còn hai người Đằng Thanh Sơn và Lý Quân.

- Thanh Sơn, sư phụ ly khai rồi. Muội lo lắng không trấn được họ.

Lý Quân lo lắng cất tiếng:

- Nhị sư tỷ cũng có chút thủ đoạn, còn quân doanh thân phụ căn bản không có ai thân tín, muốn nắm được Xích Diễm Kỳ và Thanh Long Kỳ thì...

- Yên tâm, giao cho huynh.

Đằng Thanh Sơn cười.

Tai hắn giật giật, làm một tay trinh sát bất đắc dĩ. Trong phạm vi khu vực của hắn, chẳng những có thể truyền âm mà cũng có thể nghe được mọi thanh âm.

- Tiểu Quân, Nhị sư tỷ của muội đích xác giở tiểu xảo rồi.

Đằng Thanh Sơn cười.

- Muội ở đây, huynh ra ngoài xem một chút.

...

Trong phủ đệ của nhị Thánh nữ Mộ Dung Yến tuy là ban ngày, nhưng cửa đại sảnh lại đóng im ỉm, chỉ có cửa sổ he hé để ánh sáng le lói chiếu vào làm đại sảnh có vẻ rất u ám.

Lúc này, nhị Thánh nữ ' Mộ Dung yến ' và Xích Viêm Kỳ chủ, cùng với ba vị trưởng lão đều tại đây.

- Hừ, Lý Quân chỉ là một tiểu nữ oa mới tí toe mà có bản lãnh gì?

Xích Viêm Kỳ chủ bất mãn tức giận hừ giọng:

- Chăc chưa tới hai mươi, thế mà Giáo chủ lại cho tiểu nha đầu thống lĩnh hai mươi vạn đại quân! Ta thấy, để hai mươi vạn đại quân vào tay nha đầu đó e rằng sẽ chết oan không ít người đâu.

- Lô kỳ chủ.

Trưởng lão mập đầu bạc cười nói:

- Tuy là như thế, nhưng Giáo chủ đã có lệnh, chúng ta phải nghe lời chứ.

- Sư phụ quá sủng ái Tiểu sư muội.

Mộ Dung Yến lắc đầu thở dài một tiếng.

- Kỳ thật sủng ái thì sủng ái, nhưng lần này chính là việc đại sự, hơn nữa há có thể đem vận mệnh của hai mươi vạn đại quân ra làm trò chơi?

Nói rồi Mộ Dung Yến lại nhìn ba vị trưởng lão. Nhưng ba vị trưởng lão vẫn không hề lên tiếng.

- Hà trưởng lão, con biết.

Mộ Dung Yến cười.

- Tiểu sư muội con mới mười bảy tuổi, nó chưa bao giờ dẫn dắt quân đội, nó biết gì chứ? Đến lúc đó làm nó xấu mặt một chút, để tất cả mọi người biết Tiểu sư muội chỉ là một đóa hoa kiểng, mù tịt về việc dẫn dắt đại quân. Đến lúc đó cho dù sư phụ có ủng hộ, sợ cũng không thể vi phạm ý nguyện của cả trăm vạn đệ tử trong giáo.

Xích Diễm Kỳ chủ bên cạnh cũng cười nói:

- Ừm, chỉ cần hơi động chút thủ đoạn, nó sẽ phải xấu mặt thôi. Nếu không chắc chỉ bằng mặt mà không bằng lòng thôi.

Mấy người ở đây đều nở nụ cười.

Hai mươi vạn đại quân không có chút tin tức, một tiểu nha đầu mà muốn quản lý tốt thì chẳng phải là việc dễ dàng như vậy?

Đột nhiên...

- Vù...

Cửa chính đại sảnh đột nhiên hóa thành bụi chảy xuống.

- Ai?

Năm người trong đại sảnh đều biến sắc.

Năm người họ là lãnh đạo Tuyết Liên Giáo đều là tiên thiên cường giả, lại bị người phá cổng mà trước đó không ai phát hiện chút nào.

- Bề ngoài đồng ý, sau lưng ám toán à (nguyên văn: âm phụng dương vi)?

Một tiếng cười lạnh, rồi một thanh niên mặc áo xanh sẫm đi vào.

- Hô Hòa khách khanh?

Năm người ở đây giật mình.

Họ đều biết Hô Hòa và Lý Quân là vợ chồng. Họ ở đây thảo luận việc đối phó với Lý Quân, thế mà bây giờ trượng phu của đối phương đã tìm tới tận cửa.

- Hô Hòa khách khanh, ông nói...? - Mộ Dung Yến cười ra đón.

- Năm người các ngươi nghe đây.

Đằng Thanh Sơn đưa ánh mắt lạnh lẽo đảo qua năm người.

- Mấy thứ tâm tư đó của các người, ta sớm đã nhìn ra rồi. Vừa rồi ta cũng nghe rất rõ ràng!

Vừa nghe thế sắc mặt năm người Mộ Dung Yến đều lạnh đi. Nghe được thì đã sao? Chẳng lẽ giáo chủ sẽ tin Hô Hòa nói sao?

- Đương nhiên, Tuyết Liên Giáo chủ không nhất định tin ta nói.

Đằng Thanh Sơn cười nhạt.

- Nhưng ta cũng chẳng quản bà ấy có tin hay không.

- Ta chỉ muốn nói một câu, không muốn chết thì ngoan ngoãn một chút!

__________________

Trà xanh thấm đượm lòng người

Hãy đến Trúc quán làm mười câu thơ

Hoa hồng

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Hoa hồng

Tìm bài gởi bởi Hoa hồng

#447 17-02-2010, 10:02 PM

Hoa hồng

Sơn Nữ ngọt ngào Tham gia ngày: Jan 2008

Bài gởi: 285

--------------------------------------------------------------------------------

Thiên IX, Chương 15. Ta không phải người tốt

Dịch: workman

Nguồn: www.tangthuvien.com

- Không muốn chết thì ngoan ngoãn một chút.

Với giọng cao cao tại thượng răn dạy quở mắng này làm năm người ở đây không khỏi giận tím mặt. Năm bọn họ ở Tuyết Liên Giáo đều là những lãnh đạo cao cấp, bình thường e rằng cũng chỉ có Tuyết Liên giáo chủ mới dám nói với họ. Tên Hô Hòa khách khanh này là một ngoại nhân, thế mà cũng dám nói như vậy.

Vù!

Ba vị trưởng lão đều vô cùng căm tức Đằng Thanh Sơn. Cặp mắt chuột của tên trưởng lão mập lóe ra hàn quang, y cất giọng lạnh lùng:

- Hô Hòa khách khanh, ngươi là khách khanh của Thiên Thần cung chúng ta. Chúng ta tôn kính ngươi nên gọi ngươi một tiếng khách khanh, nhưng ngươi... dù nói như vậy thì ngươi cũng chỉ là khách khanh, là ngoại nhân thôi! Thế mà dám uy hiếp chúng ta...

Nhị Thánh Nữ và Xích Viêm Kỳ chủ cũng nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn. Lúc này, mọi người đều rất căm giận!

- Uy hiếp các người thì sao?

Đằng Thanh Sơn cười chẳng hề để ý, vươn ngón tay chỉ một hơi từ tả tới hữu cả năm người.

- Chỉ năm người... hừ, tại hạ giết các người cũng chỉ lật tay một cái là xong thôi. Hôm nay tại hạ tới đây chỉ để khuyên các người một câu. Địa ngục không cửa, các người cũng đừng tự mình xông vào.

Ngữ khí cao cao tại thượng của Đằng Thanh Sơn làm năm người ở đây càng thêm tức giận.

Phải biết là năm người này đều là tiên thiên cường giả!

Lần này Thiên Thần cung và Tiêu Dao Cung sắp sửa quyết chiến, hai mươi vạn đại quân của hai kỳ Xích Diễm Kỳ và Thanh Long Kỳ chính là đại quân phía nam. Ba vị trưởng lão chính là từ Huyết Luyện Tiêu đặc biệt cử tới đây, để chuyên môn ứng đối với những cao thủ tiên thiên cường giả của Tiêu Dao Cung. Ba vị trưởng lão này thì có hai là tiên thiên kim đan, một tiên thiên thực đan!

Xích Diễm kỳ chủ Lô Lập Long có thể thống soái mười vạn đại quân, cũng là cường giả tiên thiên kim đan.

Nhị Thánh nữ Mộ Dung Yến mặc dù bước vào tiên thiên đã hơn mười năm, nhưng chỉ là tiên thiên thực đan thôi.

Nhưng dù sao... trong năm người có ba tiên thiên kim đan, hai tiên thiên thực đan!

- Hô Hòa!

Hai mắt Xích Diễm kỳ chủ Lô Lập Long vằn lên như một con sư tử cuồng nộ, hét lên:

- Nơi này chính là quân doanh Tuyết Liên Giáo, chúng ta kính ngươi là khách khanh, nhưng ngươi cũng đừng có láo xược! Hừ... Chúng ta có lẽ một đánh một không phải đối thủ của ngươi, nhưng chúng ta có ba vị tiên thiên kim đan! Ngươi...

- Chậc chậc.

Đằng Thanh Sơn ngắt lời Xích Diễm kỳ chủ, cười nhạt nói:

- Ba tiên thiên kim đan à? Ngay cả năm vị đều là tiên thiên kim đan thì đã sao?

- Hô Hòa khách khanh, sư huynh đệ chúng ta nghe đại danh đã lâu, cũng rất muốn nhìn xem thủ đoạn ngươi như thế nào?

Một thanh âm già nua chợt vang lên.

Nhất thời hai lão già trưởng lão mập và trưởng lão gầy gò cơ hồ đồng thời lắc mình, hóa thành hai tàn ảnh bổ về phía Đằng Thanh Sơn. Binh khí mà trưởng lão mập sử dụng là một thanh loan đao huyết sắc, còn trưởng lão gầy thì sử dụng một cây chày sắt, một người dùng binh khí dài, một người dùng binh khí ngắn. Hai trưởng lão tiên thiên kim đan phối hợp, lộ số gần như hoàn toàn không có khuyết điểm.

Vù... Trưởng lão mập vung loan đao huyết sắc, như một con quay xoay tròn chém vào Đằng Thanh Sơn.

Phốc... Trưởng lão gầy vung cây chày sắt, cuốn theo hàn quang màu xanh, chính diện đập thẳng vào Đằng Thanh Sơn.

- Hừ.

Đằng Thanh Sơn cười nhạt, thân hình mờ đi, hắn thi triển Du Ngư thân pháp.

- Choang!

Lợi kiếm sau lưng Đằng Thanh Sơn tuốt ra khỏi vỏ, cây kiếm này chính là được Đằng Thanh Sơn chuẩn bị để ngụy trang đã mang thân phận Hô Hòa khách khanh, vậy Đằng Thanh Sơn quyết định không dùng thương pháp! Lúc trước đánh bại đệ nhất Thần Tướng Bột Nhật Lôi Mục hắn đã sử dụng côn pháp. Bây giờ Đằng Thanh Sơn hoàn toàn có thể xứng với câu - Một thân cả côn kiếm đều sở trường.

Trong đại sảnh rộng mở, trong nháy mắt xuất hiện bảy tàn ảnh của Đằng Thanh Sơn.

Choang! Choang!

Veo! Veo!

Đằng Thanh Sơn chỉ đâm ra bốn kiếm. Hắn đang sử dụng Thanh Liên Tứ Thập Cửu kiếm mà hắn ngộ xuất từ Thanh Liên Kiếm Ca mà ra. Khi được Đằng Thanh Sơn thi triển, đặc biệt phối hợp với Du Ngư thân pháp, kiếm thuật đã tới trình độ như huyễn như mộng, hơn nữa còn nhanh như chớp.

- Ha ha...

Đằng Thanh Sơn cười sang sảng.

Hai bóng kiếm một trước một sau, đánh vào ngực nhị vị trưởng lão.

- A!

- Hừ!

Hai trưởng lão tiên thiên kim đan kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể không tự chủ được bị đánh bay đi, đập mạnh vào chiếc ghế hoa lệ, làm cái ghế đã bị đè nát vụn, thậm chí còn va vào bức họa treo trên vách tường vỡ tan. Vách tường trong đại sảnh hơi chấn động, rồi nứt ra vài vết nứt dài.

Hai trưởng lão đầu bạc gầy và mập ngã lăn quay trên đất, rồi hai lão vội xoay người đứng lên, khóe miệng đều rỉ máu, hai người đều tỏ vẻ kinh sợ nhìn Đằng Thanh Sơn.

'Sao lại nhanh như vậy?'

'Hắn, hắn sao lại... '

Nhị vị trưởng lão mập và gầy ở Tuyết Liên Giáo có thực lực có thể được xếp vào năm hạng đầu. Không ngờ hai đại cường giả liên thủ, một lần đối mặt mà đối phương chỉ ra có bốn kiếm là họ đã thất bại.

'Một kiếm đánh văng loan đao của ta, một kiếm đánh bay ta?' Trưởng lão mập nhìn loan đao trong tay, thân thể run lên.

'Hô Hòa này... ' Mộ Dung Yến và Xích Viêm Kỳ chủ Lô Lập Long cũng chấn động.

Hoàn toàn sợ tới ngây người.

'Hô Hòa khách khanh, cho dù mạnh hơn đệ nhất Thần Tướng Bột Nhật Lôi Mục, nhưng hai trưởng lão họ Hà cũng là cường giả tiên thiên kim đan... việc này... chẳng lẽ, này Hô Hòa cũng như người lúc trước đứng đầu Thiên Bảng Thú Vương sao? ' Xích Viêm Kỳ chủ vô cùng khiếp sợ. Thú Vương năm đó xếp hạng đầu trên Thiên Bảng.

Thú Vương Ô Hầu muốn giết tiên thiên kim đan thì cho dù ba tiên thiên kim đan liên thủ, Thú Vương cũng có thể dễ dàng giết chết.

Đây là thực lực của người đứng đầu Thiên Bảng.

Nhưng... người đứng đầu Thiên Bảng bây giờ đã không phải là Thú Vương nữa. Tên của Thú Vương đã biến mất khỏi Thiên Bảng. Có người nói Thú Vương đã chết, cũng có người nói Thú Vương đã đạt tới hư cảnh rồi.

- Muốn giết các người... Cho dù các người có ba tiên thiên kim đan, cũng là việc dễ như trở bàn tay.

Ánh mắt Đằng Thanh Sơn nhìn qua làm năm người kinh hồn táng đảm.

- Hô Hòa khách khanh, lần này là chúng ta sai.

Mộ Dung Yến thấy tình thế không ổn, vội cười nhận lỗi.

- Kỳ thật ngươi cũng yên tâm, lần này là đại sự trước giờ chưa từng có của Thiên Thần cung ta. Chúng ta có lớn mật tới mấy cũng không dám làm bậy. Ngươi cứ yên tâm... Chúng ta nhất định sẽ tuân lệnh tôn sư, nghe theo sự điều khiển của Tiểu sư muội.

Năm người ở đây có ai không từng trải? Mộ Dung Yến tuổi nhỏ nhất cũng đã tám mươi rồi.

Ai không biết đạo lý tạm thời cúi đầu?

'Hô Hòa làm gì biết lĩnh quân? Chúng ta âm thầm làm mấy chuyện xấu, hắn căn bản cũng không thấy manh mối gì. ' Mộ Dung Yến thầm nghĩ trong lòng.

- Hô Hòa khách khanh, lần này chúng ta...

- Hô Hòa khách khanh, xin thứ lỗi.

Mấy người kia cũng đều cúi đầu trước Đằng Thanh Sơn.

Đằng Thanh Sơn lạnh lùng cười:

- Ngoài miệng thì nói hay lắm, đáy lòng các người nghĩ gì thì tại hạ không biết! Nhưng, tại hạ cũng không thèm biết. Nhưng tại hạ cảnh cáo các người... Tiểu Quân là thê tử ta, trong quá trình nàng thống lĩnh hai mươi vạn đại quân, nếu xuất hiện vấn đề gì thì đừng trách tại hạ vô tình!

- Giáo quy của Tuyết Liên Giáo chẳng không quan hệ gì với tại hạ.

- Nếu có gì lầm lẫn, tại hạ nhất định sẽ lấy mạng các ngươi.

Đằng Thanh Sơn lạnh lùng nói thẳng.

Năm người ở đây đều biến sắc.

- Hô Hòa khách khanh, lời này quá nặng rồi?

Xích Diễm kỳ chủ không kìm được phải nhíu mày nói:

- Hai mươi vạn đại quân, cũng khó tránh khỏi việc xảy ra một chút vấn đề ngươi nói vậy thì... hơn nữa, việc sinh tử của ta, cho dù Lý Quân có là thống soái, cũng không có tư cách quyết định.

Năm người họ đều có địa vị cao rất, Lý Quân không có tư cách xử tử họ.

Đằng Thanh Sơn nhìn lướt qua năm người này:

- Tại hạ không phải người của Thiên Thần cung, đừng đem những quy củ chó má ấy mà nói với tại hạ... buổi tối các người ngủ cẩn thận một chút. Bây giờ đối địch với Tiêu Dao Cung, Tiêu Dao Cung cử thám tử tới giết các người cũng là việc thường thôi.

Đằng Thanh Sơn nói xong, xoay người đi ra ngoài.

- Hô Hòa, ngươi có ý gì đây?

Trưởng lão mập không kìm được quát lên.

- Hừ.

Đằng Thanh Sơn quay đầu liếc mắt nhìn năm người.

- Tại hạ còn không ngu tới mức quang minh chính đại giết các ngườii... Muốn giết các người, rất đơn giản.

- Ngươi, ngươi...

Năm người đều tức giận đến không biết phải nói gì.

Đằng Thanh Sơn muốn ám sát họ, trong số họ ai chống được?

- Ngươi là khách khanh của Thiên Thần cung, sao có thể làm việc như vậy được? - Trưởng lão gầy tức giận.

- Nghe đây.

Đằng Thanh Sơn nhếch miệng cười, quay về năm người nhẹ giọng nói:

- Tại hạ không phải người tốt!

Nghe xong Đằng Thanh Sơn cứ như vậy nghênh ngang ly khai, để lại trong đại sảnh năm lãnh đạo của Tuyết Liên Giáo ai nấy đều sắc mặt vô cùng tức giận khó coi, nhưng không có lấy một ai dám kêu Đằng Thanh Sơn dừng lại.

- Các vị, bây giờ phải làm sao?

Xích Diễm kỳ chủ nhìn về phía bốn người kia.

- Có thể làm sao chứ?

Rèm mi của Mộ Dung Yến hạ xuống, hai mắt lóe ra hàn quang.

- Chỉ có thể nhẫn! Hô Hòa này không phải là loại người từ tâm nương tay đâu. Các vị quên rồi... Hắn còn có một cái tên khác là Ác ma A Lạp Đạt

Bốn người kia cảm thấy đáy lòng run lên.

Đúng!

Nhân vật được xưng là ác ma A Lạp Đạt, một tên ác ma có thể một người ngạnh kháng mười vạn đại quân, có phải là người từ tâm không?

'Đừng có giở thủ đoạn ra. Nếu không buổi tối khi ngủ cũng khó nói có còn thấy được mặt trời ngày hôm sau nữa không. ' Bị Đằng Thanh Sơn uy hiếp một lần, cộng với thanh danh, thực lực Đằng Thanh Sơn, làm năm lãnh đạo ở đây cũng không dám có tâm tư gì nữa.

Vào ngày thứ ba sau khi Đằng Thanh Sơn, Lý Quân khống chế đại quân Xích Diễm Kỳ, mười vạn đại quân Thanh Long Kỳ cũng đã đến, cả quân doanh trở nên chật chội hơn nhiều.

Đằng Thanh Sơn đều đợi lệnh của tổng bộ Thiên Thần cung.

...

Ngày mười sáu tháng mười, lá vàng rơi lả tả khiến trời đất một vùng xơ xác tiêu điều.

Trong đại sảnh.

'Rốt cục cũng bắt đầu rồi. ' Đằng Thanh Sơn nắm một phong mật tín, Lý Quân đứng bên cạnh. Phong mật tín này vừa được Thiên Thần cung truyền đến.

'Thiên Thần cung bắt đầu động rồi. Thiên địa Cửu Châu rốt cục cũng bắt đầu biến đổi rồi. ' Đằng Thanh Sơn không kìm được máu nóng bốc lên.

Kẹt!

Cánh cửa viện xa xa mở ra, tiếng bước chân vang lên.

Cộp! Cộp! Cộp!

Sáu người gồm ba trưởng lão, Xích Diễm kỳ chủ, Thanh Long Kỳ chủ, Nhị Thánh Nữ cùng chạy tới. Đằng Thanh Sơn và Lý Quân một tả một hữu, ngồi trên ghế chủ tọa phải trái.

- Ra mắt thống soái, phó thống soái.

Sáu người đều khom người.

Vù!

Lý Quân đứng lên, ánh mắt nàng lăng lệ, thanh âm trong trẻo vang vọng:

- Cung chủ tự mình truyền lệnh, bảo hai mươi vạn đại quân phía nam chúng ta lập tức xuất phát, cần phải trước tháng mười hai đánh hạ Xuân Phạm Quận, Mộc Dương Quận

Sáu người Xích Viêm Kỳ chủ, Thanh Long Kỳ chủ đều chấn động.

Nhưng nghe đây là lệnh của cung chủ, không ai dám có dị nghị gì.

- Thời gian gấp gáp, hai mươi vạn đại quân hành quân gấp rút cũng phải mất không ít thời gian.

Lý Quân nghiêm mặt lạnh lùng ra lệnh:

- Hôm nay ăn cơm trưa sớm một canh giờ, ăn xong nghỉ ngơi nửa canh giờ, rồi sau đó lập tức xuất phát chạy tới Xuân Phạm Quận!

- Dạ, thống soái!

Sáu người ở đây cùng đồng thanh đáp lời.

Đằng Thanh Sơn đứng một bên Lý Quân nghe nàng ra lệnh không khỏi nín thở, tựa hồ thấy cả Cửu Châu rung chuyển, cảnh gió tinh mưa máu khắp nơi.

--------------------------------------------------------------------------------

thay đổi nội dung bởi: Hoa hồng, 17-02-2010 lúc 10:08 PM.

Hoa hồng

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Hoa hồng

Tìm bài gởi bởi Hoa hồng

#448 22-02-2010, 09:00 AM

Hoa hồng

Sơn Nữ ngọt ngào Tham gia ngày: Jan 2008

Bài gởi: 285

--------------------------------------------------------------------------------

Thiên IX, chương 16. Cửu Hoàn Sơn

Dịch: workman

Nguồn: www.tangthuvien.com

Ở Cửu Châu thì Thanh Châu đông dân cư nhất.

Bây giờ vùng Thanh Châu này lại đột nhiên xuất hiện một thế lực đáng sợ, như một cơn sóng gió ngất trời cuốn thẳng vào Tiêu Dao Cung. Tin tức này lúc đầu chỉ có những đại siêu tông phái trong thiên hạ biết được. Nhưng sau khi ba lộ đại quân của thế lực thần bí cùng tiến công, cả Thanh Châu đều biết về thế lực thần bí đó.

Thế lực thần bí này tên là Thiên Thần cung

Trong lúc nhất thời, cả Cửu Châu Đại Địa đều đàm luận về Thiên Thần cung đột nhiên xuất hiện. Thiên Thần cung dám can đảm khiêu chiến với một trong tám đại tông phái là Tiêu Dao Cung, vì sao lúc trước chẳng có một chút tin tức gì? Thật sự quá thần bí.

Nhưng tuyệt đại đa số người trong thiên hạ đều cho rằng Tiêu Dao Cung tất sẽ thắng. Tám đại tông phái Cửu Châu đã tồn tại trên ngàn năm, sớm đã đi sâu vào lòng người rồi.

...

Xuân Phạm quận, một quận phía nam Thanh Châu.

Lúc này Xuân Phạm quận thành một khoảng hoang tàn, hài cốt la liệt, vô số thi thể rải rác khắp nơi, trên tường thành đầy những thi thể nám đen, cửa thành đã vỡ toang, trên tường thành đầy những vết máu đỏ đã khô. Tất cả cảnh này nói lên Xuân Phạm quận thành vừa mới xảy ra một cuộc chiến cực kỳ thảm khốc.

- Không chịu nổi một kích...

Xích Viêm Kỳ chủ đứng trên tường thành, không khỏi cười nói.

Đứng trên tường thành, còn có Thanh Long Kỳ chủ, Nhị Thánh nữ, ba vị trưởng lão, cùng hai vợ chồng Lý Quân, Đằng Thanh Sơn.

- Cả Xuân Phạm quận thành tổng cộng cũng chỉ có một tiên thiên cường giả. Hơn nữa chỉ là tiên thiên thực đan.

Thanh Long Kỳ chủ vuốt râu mép, rồi sang sảng cười nói:

- Chúng ta nhiều người như vậy liên thủ, hơn nữ, còn có Hô Hòa khách khanh, việc phá vỡ Xuân Phạm quận thành quả là dễ như trở bàn tay.

- Đúng! Nhưng Xuân Phạm quận thành này căn bản không cần Hô Hòa khách khanh ra tay.

Ba vị trưởng lão cũng tỏ thần tình tươi cười.

Nhị Thánh nữ cũng nặn ra một khuôn mặt tươi tỉnh.

Đằng Thanh Sơn thấy thế cũng cười. Từ khi bọn người ba trưởng lão, Nhị Thánh nữ bị hắn uy hiếp, mấy người vô cùng thật thà. Trước mặt hắn không dám làm bộ làm tịch nữa. Bọn người Nhị Thánh nữ đều hiểu rõ, Đằng Thanh Sơn căn bản không giảng đạo lý với họ, hơn nữa Đằng Thanh Sơn tuyệt không phải là người Thiên Thần cung, ai dám gây chuyện với Đằng Thanh Sơn chứ?

Chê sống lâu sao?

- Mặc dù chúng ta có tốc độ nhanh, một trận đã đánh hạ thành, nhưng hôm nay đã là ngày mười tám tháng mười rồi.

Lý Quân nghiêm nghị nói:

- Dựa theo lệnh của cung chủ, phải đánh hạ Mộc Dương Quận trước tháng mười hai! Chúng ta bây giờ ở lại Xuân Phạm quận thành nghỉ ngơi tu sửa ba ngày. Sau ba ngày sẽ xuất phát tiến về Mộc Dương Quận!

Lý quân làm thống soái đích xác rất có phong phạm!

Mặc dù vì nàng tuổi còn trẻ, thực lực bản thân yếu làm bọn người Xích Viêm Kỳ chủ cũng không phục. Nhưng bên cạnh Lý Quân còn có một nam nhân rất đáng sợ - Hô Hòa! Đằng Thanh Sơn chỉ cần đưa ánh mắt nhìn lướt mấy người, mấy người đó lập tức vội nặn ra nụ cười đáp lễ.

Tự nhiên không ai dám cãi lại lệnh Lý Quân.

- Thống soái.

Thanh Long Kỳ chủ nhăn tít đôi lông mày.

- Chúng ta một trận đã đánh hạ được Xuân Phạm quận thành. Mặc dù có ưu thế về tiên thiên cường giả. Nhưng rất rõ ràng quân đội ở Xuân Phạm quận thành cũng chẳng mạnh mẽ gì. Theo tình báo, mười lăm quận dưới trướng Tiêu Dao Cung, mỗi một quận đều có quân đội tinh anh 'Hắc Lân Quân'. Nhưng vừa rồi tới lúc cuối cùng mà Hắc Lân Quân cũng không hề xuất hiện!

Quân đội tinh anh của siêu tông phái cũng chia cao thấp.

Như Thanh Hồ Đảo có Ngân Giao quân là quân đội tinh anh. Còn Kim Lân vệ là tinh anh trong tinh anh.

Còn bên Hắc Lân Quân là quân đội tinh anh nhất của mười lăm quận dưới trướng Tiêu Dao Cung.

- Đúng, không thấy Hắc Lân Vệ.

Xích Diễm kỳ chủ cũng nhíu mày.

- Tiêu Dao Cung có ý gì đây? Tránh xa mũi nhọn chúng ta, rồi đưa quân đội tinh anh tập kết một nơi, muốn quyết chiến với chúng ta à?

- Ừm, rất có thể. - Trưởng lão mập cũng trầm ngâm.

Lý Quân quay đầu nhìn về phía Đằng Thanh Sơn:

- Hô Hòa đại ca, huynh thấy thế nào?

- Binh tới có tướng ngăn, nước lên có đê chặn.

Đằng Thanh Sơn cười.

- Có gì mà phải lo? Với rất nhiều thám tử nhân mã của Thiên Thần cung, Tiêu Dao Cung nếu thật sự tập kết quân đội ở một nơi, khẳng định sẽ bị dò xét ra ngay. Nếu thật sự không thể giải quyết, như vậy sẽ đem tin tức này thông báo cho Thiên Thần cung là được!

Mấy người ở đây đều gật đầu.

Bất luận làm sao họ cũng chỉ là Tuyết Liên Giáo nhất mạch dưới trướng Thiên Thần cung mà thôi.

...

Nghỉ ngơi hồi phục ba ngày, chỉnh lý Xuân Phạm Quận tốt xong, đám Đằng Thanh Sơn, Lý Quân thống lĩnh đại quân, cũng thu nạp thêm ba vạn lính, làm cả đại quân có tổng số hai mươi hai vạn lính. Hai mươi hai vạn đại quân rầm rộ vào đầu tháng mười một ly khai Xuân Phạm Quận, tiến về phía Mộc Dương Quận.

Hai mươi hai vạn đại quân hành quân thì tốc độ thật sự rất chậm.

Hành quân ngày thứ bảy.

Một hàng dài uốn lượn di chuyển trên quan đạo, mặc dù không ít quân sĩ cưỡi chiến mã, nhưng dù sao quân đội thật sự cũng quá khổng lồ, trong lúc nhất thời căn bản đủ ngựa. Do đó có một nửa quân sĩ phải đi bộ.

Mặt trời chiều ngả về tây.

Hàng dài quân đội kéo dài đến cuối chân trời. Đằng Thanh Sơn và Lý Quân đều cưỡi Hắc yểm mã, ở giữa quân đội từ từ hành quân.

- Báo!

Thám tử cưỡi tuấn mã chạy tới.

- Hả?

Đằng Thanh Sơn cau mày.

Thám tử vội từ chiến mã nhảy xuống, cung kính trình lên một xấp giấy:

- Bẩm báo thống soái, đây là thám tử phía trước vừa mới truyền tin tức về.

Lý Quân vừa thấy liền chấn động. Đưa cho Đằng Thanh Sơn bên cạnh.

'Quả nhiên.' Đằng Thanh Sơn xem qua tờ mật tín mặt hơi biến sắc. Tiêu Dao Cung đích xác không cam lòng bị diệt như vậy, nhưng... Tiêu Dao Cung cũng đích thật có sự can đảm và quyết đoán. Những thành trì lúc trước không hề phòng thủ chặt chẽ. Xem ra chúng muốn phân chia Thanh Châu với Thiên Thần cung.

Lúc Đằng Thanh Sơn nhìn tờ tin, Lý Quân phân phó cho thủ hạ mời đám người trưởng lão tới.

- Thống soái.

Ba trưởng lão, hai kỳ chủ, Nhị Thánh nữ cũng lập tức chạy tới.

- Tình huống không ổn.

Lý Quận cắn môi.

- Đúng như dự đoán, lúc trước Tiêu Dao Cung dễ dàng chắp tay dâng Xuân Phạm Quận cho chúng ta, đích thật là tập kết quân đội tinh anh ở Cửu Hoàn Sơn. Muốn ngăn cản đại quân chúng ta ở phía đông Cửu Hoàn Sơn,, không thể tiến về phía tây được!

- Cửu Hoàn Sơn? - Sáu người đều chấn động.

- Gay go!

Thanh Long Kỳ chủ biến sắc.

- Cửu Hoàn Sơn là con đường chúng ta tất phải qua nếu tiến về phía tây. Quan đạo dài mười dặm, bên trong Cửu Hoàn Sơn quan đạo quanh co, chỉ có thể cho ba thớt chiến mã đi song song. Hai bên quan đạo đều là vách núi. Nếu họ bằng vào địa lợi ở Cửu Hoàn Sơn cố thủ tử chiến, chúng ta sẽ gặp phiền toái.

Đằng Thanh Sơn nghe thế trong lòng thất kinh.

Hai bên quan đạo đều là vách núi? Dài chừng hơn mười dặm?

Xích Diễm kỳ chủ nói trầm trầm:

- Nếu tiến vào Cửu Hoàn Sơn, quan đạo quanh co, đầu đuôi không thể hỗ trợ, ra lệnh cũng không thể truyền khắp cả đại quân... Chẳng trách, bọn họ không điều tinh anh Hắc Lân Quân tới. Ở Cửu Hoàn Sơn, hoàn cảnh hiểm nghèo này khiến việc trèo núi băng rừng rất nguy hiểm, binh vệ bình thường căn bản không làm được. Còn quân đội tinh anh thì như hổ lang ở trong núi rừng... Có thể tùy ý tiến công quân ta ở Cửu Hoàn Sơn.

Trong lúc nhất thời, mấy người đều không có được chủ ý gì hay.

Dù sao quan đạo Cửu Hoàn Sơn là con đường buộc phải qua.

- Nếu có cường giả hư cảnh ở đây thì hay quá.

Trưởng lão mập giọng mong muốn.

- Có cường giả hư cảnh ở đây cũng có thể chém đầu thủ lĩnh quân đội đối phương. Đến lúc đó địch quân sẽ tự loạn.

Là người của Thiên Thần cung, họ đều biết sự lợi hại của cường giả hư cảnh.

Lý Quân nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, Đằng Thanh Sơn cười:

- Thiên Thần cung chẳng mấy chốc sẽ biết tin tức này, cũng không cần phải lo lắng.

...

Phía chân trời mênh mông, trên những tầng mây trắng.

- Vu...

Tiếng kêu cao vút vang dội. Một con Lôi Điện thần ưng khổng lồ đang giương cánh bay, trên lưng nó Tuyết Liên giáo chủ mặc trường bào màu lam nhạt đang khoanh chân ngồi. Ngoại trừ Tuyết Liên giáo chủ cưỡi Lôi Điện thần ưng, ở bên cạnh còn có hai nam tử đang ngự không phi hành. Một người mặc một bộ trường bào đen, còn có mái tóc dài đen chĩa ra như những mũi tên, lưng đeo kiếm cũng màu đen. Chỉ có lông mi là trắng thôi.

Nam tử áo đen mày trắng lưng đeo thần kiếm ngự không phi hành, bay song song với Tuyết Liên giáo chủ cưỡi tọa thần ưng. Còn phía trước hai người bọn họ, còn có một nam nhân mặc bộ áo quần màu đen đơn giản, áo khoác ngoài màu xám nhìn như rất bình thường. Nam tử này có làn da trắng nõn, hơi mập mạp làm cho người ta cảm thấy rất dễ thân cận.

Chính là lão Bùi Tam năm đó.

- Sư phụ.

Nam tử áo đen tóc bạc giọng cung kính:

- Bây giờ Tiêu Dao Cung đã phái ra vô số nhân mã tinh anh cùng với tiên thiên cường giả muốn giữ vững ba hiểm địa Cửu Hoàn Sơn, Thiết Vũ Hạp và Liễu Thọ Thành! Ba nơi này đều là hiểm địa bậc nhất... Đặc biệt là Cửu Hoàn Sơn, quan đạo ở đó dài chừng hơn mười dặm... Tiêu Dao Cung xem ra rõ ràng muốn giữ vững ba nơi này, bảo vệ tám quận của họ!

- Hừ, cha.

Tuyết Liên giáo chủ ngồi trên lưng Lôi Điện thần ưng nói:

- Tiêu Dao Cung quả là muốn thủ thế, đặc biệt là lão già cung chủ của Tiêu Dao Cung chưa hề đánh mà đã bỏ chạy, căn bản không ở Tiêu Dao Cung nữa. Làm cho chúng ta phải đi một chuyến tay không. Nhớ tới là bực mình... Nhưng lão gia hỏa đó muốn bảo vệ cho tám quận, Thiên Thần cung chúng ta không thể để cho hắn được như ý. Cha, việc phá vỡ ba chỗ đó cũng không khó chứ?

Bùi Tam ngự không phi hành, cười khẽ nói:

- Đừng coi thường lão đầu của Tiêu Dao Cung. Đào tẩu hả? Hắn thông minh đó chứ... Bây giờ xem ra, muốn dễ dàng giải quyết Tiêu Dao Cung cũng không phải việc đơn giản dễ dàng.

- A Triêu.

Lão cất giọng bình tĩnh.

- Sư phụ.

Nam tử áo đen mày trắng cung kính đáp.

- Giữa ba nơi này, Cửu Hoàn Sơn là nơi gian nguy nhất. Nếu liều mạng, hai mươi vạn đại quân sợ sẽ chết gần hết.

Bùi Tam cười khẽ ra lệnh:

- A Triêu, con đến đó chỉ huy hai mươi vạn đại quân công phá Cửu Hoàn Sơn đi.

- Dạ, sư phụ.

Nam tử áo đen mày trắng cung kính đáp.

- Đại sư huynh, làm phiền huynh phải đi một chuyến cho đám nhân mã của muội.

Tuyết Liên giáo chủ cười nói.

Nam tử áo đen mày trắng hơi nhếch mép, nở nụ cười khổ bất lực. Hắn không có biện pháp gì đối phó với tiểu sư muội được... Dù sao tiểu sư muội cũng là thân nhân duy nhất của sư phụ hắn. Do đó trước mặt tiểu sư muội, không chỉ riêng đại sư huynh hắn, mà những người khác cũng phải móm miệng.

Bùi Tam thấy thế không khỏi cười ha ha.

- A Triêu, bây giờ con xuất phát đi. - Bùi Tam cười bảo.

- Dạ.

Nam tử áo đen mày trắng khom người chào, rồi bất chấp Tuyết Liên giáo chủ bên cạnh cười trộm, hóa thành một luồng kiếm quang mơ hồ lập tức bay về phía nam, chẳng mấy chốc đã biến mất ở giữa những tầng mây xa xa.

Hoa hồng

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Hoa hồng

Tìm bài gởi bởi Hoa hồng

#449 22-02-2010, 10:21 AM

Hoa hồng

Sơn Nữ ngọt ngào Tham gia ngày: Jan 2008

Bài gởi: 285

--------------------------------------------------------------------------------

Chương 17. Hô Hòa khách khanh

Dịch: workman

Nguồn: www.tangthuvien.com

Tháng mười một rất lạnh, nhưng đám vũ giả cả Cửu Châu lại đang sôi trào, vô cùng kích động.

- Hàng ngàn vạn đạo lôi điện đánh xuống, cả Tiêu Dao Cung trở nên hoang tàn.

- Thiên Thần cung quá mạnh.

- Thiên hạ bát đại tông phái, việc thanh trừ Tiêu Dao Cung là mục tiêu hàng đầu của Thiên Thần cung!

Trên Cửu Châu Đại Địa có rất nhiều tửu lâu giữa các quận thành, đều có thể nghe những câu cảm thán như vậy. Cường giả hư cảnh của Thiên Thần cung sắp bị giết chết. Lão cung chủ của Tiêu Dao Cung đến đánh cũng không đánh, mà cứ thế bỏ chạy rồi. Cường giả hư cảnh Thiên Thần cung vô cùng phẫn nộ, dùng ngàn vạn lôi điện hủy diệt cả Tiêu Dao Cung!

Đương nhiên đây là những lời dân gian nghe nhầm đồn bậy, càng ngày càng quá mức.

Trên thực tế chỉ là con Lôi Điện Chiến Ưng dùng hai cánh phóng ra không ít lôi điện thôi. Nhưng bất luận như thế nào thì việc Tiêu Dao Cung không chiến mà chạy và việc cung điện Tiêu Dao Cung bị hủy diệt cũng có thể nói lên một điểm... Tiêu Dao Cung, một trong bát đại tông phái Cửu Châu đã tiêu đời!

Có thể nói chủ nhân của Thanh Châu không còn là Tiêu Dao Cung nữa.

Mặc dù Tiêu Dao Cung bây giờ vẫn còn khống chế không ít quận thành, nhưng thủ đô của tông phái mà cũng không giữ được, Tiêu Dao Cung làm sao đấu được với Thiên Thần cung nữa đây? Người sáng suốt đều có thể nhìn ra Tiêu Dao Cung chỉ sống tạm chút hơi tàn thôi.

Cảnh này làm rất nhiều vũ giả thán phục, nhiệt huyết sôi trào. Đám vũ giả đều chỉ sợ việc thiên hạ bất loạn thôi.

Nhưng những tông phái lớn ở Cửu Châu Đại Địa, cũng cảm thấy lo lắng trước việc 'Thiên Thần cung' quật khởi, đặc biệt là khi thấy 'Thiên Thần cung' bước đầu triển lộ thực lực của cường giả hư cảnh. Đặc biệt là 'Hồng Thiên Thành' ở U Châu nằm về phương bắc rất gần Thanh Châu, và Thanh Hồ Đảo ở Dương Châu nằm phía nam của Thanh Châu

Thanh Hồ Đảo và Hồng Thiên Thành đều lo Thiên Thần cung sẽ xua quân bắc thượng hay nam hạ!

Đương nhiên...

Phía tây Thanh Châu, còn có 'Vũ Hoàng môn' ở Vũ Châu. Người trong thiên hạ đều cho rằng Thiên Thần cung cho dù có kiêu ngạo tới mấy, e rằng cũng không dám trêu vào 'Vũ Hoàng môn', tông phái có lịch sử dài lâu nhất trong số bát đại tông phái!

Tại Thanh Châu, quận Giang Ninh, Quy Nguyên Tông.

Trong thư phòng của Gia Cát Nguyên Hồng.

- Không ngờ, thật không ngờ, Tiêu Dao Cung lại không đánh đã chạy!

Vũ trưởng lão liên tục lắc đầu, cảm thán.

- Lão cung chủ của Tiêu Dao Cung là một trong những cường giả mạnh nhất ở cả Cửu Châu. Nghe đồn hắn đã đạt tới hư cảnh đại thành rồi! Nhưng hắn lại bất chấp cả gốc rễ của tông phái ngàn năm...

Cường giả hư cảnh đại thành nếu đối chiến thì động tĩnh tuyệt đối không thể nhỏ được!

Nhưng khi cung điện Tiêu Dao Cung, cả sơn môn bị hủy thì không hề có sự xuất hiện cảnh siêu cường giả đối chiến. Tự nhiên các đại tông phái đều cho rằng lão cung chủ Tiêu Dao không đánh mà chạy!

Gia Cát Nguyên Hồng nhíu mày, tựa hồ đang lo lắng gì đó.

- Sư tổ, việc lão cung chủ Tiêu Dao chạy trốn chỉ có thể nói là Thiên Thần cung quá mạnh.

Gia Cát Nguyên Hồng trịnh trọng nói:

- Bây giờ xem ra thì thứ nhất, Thiên Thần cung ít nhất có một con Lôi Điện thần ưng! Hai là, Thiên Thần cung tuyệt đối không chỉ có một cường giả hư cảnh đại thành! Kỳ thật chỉ cần hai cường giả hư cảnh đại thành cũng không đến mức làm cho lão cung chủ Tiêu Dao không đánh đã chạy!

Vũ trưởng lão khẽ gật đầu.

Thủ phủ của một tông phái, đó là gốc rễ!

Cứ như quận Giang Ninh đối với Quy Nguyên Tông vậy. Bị mất quận Giang Ninh, Quy Nguyên Tông sẽ không có gốc nữa.

- Đúng, nếu như có thể phản kháng, lão cung chủ Tiêu Dao Cung không đến mức đến cả Căn cơ tông phái cũng bỏ qua đâu. - Vũ trưởng lão gật đầu.

- Con bây giờ đang lo lắng một điểm.

Gia Cát Nguyên Hồng nhíu mày nói:

- Thiên Thần cung có thực lực mạnh như thế, nhưng lúc trước chúng ta chưa bao giờ nghe qua cả. Hiển nhiên Thiên Thần cung đã che dấu rất kỹ. Thế lực đáng sợ như vậy mà có thể che dấu sâu như thế, một khi đã bộc phát vậy sẽ rất đáng sợ!

- Có thể đáng sợ tới mức lão cung chủ Tiêu Dao Cung không đánh đã chạy, thực lực Thiên Thần cung sợ phải gấp hai Tiêu Dao Cung, thậm chí là gấp ba!

- Ẩn nhẫn kỹ như thế, một khi bộc phát tuyệt đối sẽ không thỏa mãn với chỉ một Thanh Châu!

- Cũng khó nói, họ sẽ công kích cả Dương Châu ta.

Hai mắt Gia Cát Nguyên Hồng nheo lại, hàn quang thoáng hiện.

Vũ trưởng lão vừa nghe thế, cũng phải hít mạnh một hơi.

- Nguyên Hồng, ý con nói... Thiên Thần cung cũng sẽ chiếm cả Dương Châu ta? - Vũ trưởng lão hơi kinh sợ.

- Không có gì lạ.

Gia Cát Nguyên Hồng ung dung nói tiếp:

- Năm đó khi 'Hồng Thiên Thành' ở đông bắc U Châu còn cực mạnh, Đông Bắc vương suất lĩnh thiết kỵ chiếm lĩnh hơn phân nửa Cửu Châu! Còn chí cường giả 'Tần Lĩnh Thiên Đế ', ' Vũ Hoàng ' đã từng nhất thống thiên hạ... Cho dù là Phật Tông, ' Ma Ni Tự' vốn không thích đánh giết cũng chiếm lĩnh hai châu cơ mà!

Gia Cát Nguyên Hồng thở dài:

- Thiên Thần cung này chỉ cần có đủ thực lực, không có dã tâm mới là lạ!

- Còn ở chung quanh Thanh Châu, phương bắc là 'Hồng Thiên Thành' ở U Châu, phía nam là ' Thanh Hồ Đảo ' ở Dương Châu, phía tây là ' Vũ Hoàng môn' ở Vũ Châu. Thiên Thần cung sẽ không ngu xuẩn công kích môn phái xa xưa nhất là 'Vũ Hoàng môn'. Về phần Hồng Thiên Thành và Thanh Hồ Đảo, thì Hồng Thiên Thành cũng là truyền thừa của Đông Bắc vương! U Châu ở phía Đông bắc cũng là một châu dã man nhất, muốn công chiếm Hồng Thiên Thành khẳng định khó hơn công chiếm Thanh Hồ Đảo nhiều!

- Thanh Hồ Đảo cũng chỉ có một tên Hạt Tử Kiếm Thánh. Tương đương với lão cung chủ của Tiêu Dao Cung.

- Có thể diệt Tiêu Dao Cung, họ có thể diệt cả Thanh Hồ Đảo.

Gia Cát Nguyên Hồng cười khổ.

- Đương nhiên họ cũng sẽ thuận tay tiêu diệt nốt Quy Nguyên Tông ta! Đến lúc đó ít nhất trước khi nhất thống hai châu là Thanh Châu và Dương Châu, cũng khó nói còn có thể lấy Dương Châu ta làm cầu nối, tiếp tục công chiếm Viêm châu!

Vũ trưởng lão biến sắc.

Quy Nguyên Tông chỉ có chút thực lực, nếu so với Thiên Thần cung thì thua quá xa.

- Không có biện pháp gì khác à? - Vũ trưởng lão vội hỏi.

- Bây giờ phải xem lão cung chủ Tiêu Dao Cung thôi.

Hai mắt Gia Cát Nguyên Hồng lóe ra quang mang.

- Tiêu diệt cơ nghiệp của cả một tông phái, như vậy lão cung chủ và Thiên Thần cung khẳng định sẽ có mối thù bất cộng đái thiên! Sự tồn tại của lão hẳn sẽ làm cho Thiên Thần cung phải đau đầu. Thứ hai, Quy Nguyên Tông có sư tổ và Thanh Sơn là hai hư cảnh, nếu con bất tử Phượng Hoàng cũng tới... Đến lúc đó Thiên Thần cung e rằng cũng sẽ không chỉ vì một quận mà trêu vào ba hư cảnh! Cũng khó nói, còn có thể đàm phán với chúng ta. Mỗi người đều cân nhắc lợi hại.

Vũ trưởng lão nghe thế gật đầu.

Chỉ cần không ngu, thì tuyệt đối không thể vì một quận mà đắc tội với ba hư cảnh, đặc biệt còn có một con bất tử Phượng Hoàng!

- Đáng tiếc bây giờ bất tử Phượng Hoàng vẫn chưa tới.

Gia Cát Nguyên Hồng khẽ lắc đầu:

- Hơn nữa con cũng không muốn bộc lộ việc Thanh Sơn đạt tới hư cảnh... Chỉ có thể đi bước nào hay bước nấy thôi. Theo tin tình báo, Tiêu Dao Cung bây giờ đang chuẩn bị giữ vững ba nơi, hy vọng có thể trì hoãn Thiên Thần cung chút thời gian.

Gia Cát Nguyên Hồng e rằng không biết rằng đệ tử đắc ý của lão 'Đằng Thanh Sơn' bây giờ đang giúp cho Thiên Thần cung.

Cửu Hoàn Sơn chiếm diện tích cực rộng. Nguyên nhân vì quá rộng, nên quan đạo không thể đi vòng qua mạch núi này được, chỉ có thể xuyên qua sơn mạch thôi.

Ở ngoài đèo tiến vào Cửu Hoàn Sơn.

Vô số quân lính dày đặc như cả đám rừng, xếp hàng thật dài, liên miên không dứt, tựa như dòng nước biển đen ngòm vô tận. Hai mươi hai vạn đại quân là khái niệm gì? Hoàn toàn có thể gọi là 'biển người'.

Vợ chồng Đằng Thanh Sơn, Nhị Thánh nữ, Xích Viêm Kỳ chủ, Thanh Long Kỳ chủ, ba trưởng lão đang đứng cùng nhau, nhìn con đèo Cửu Hoàn Sơn trước mắt.

- Ha ha, người của Thiên Thần cung sao vậy, sợ rồi à?

- Rõ là một đám người nhát gan.

- Đại gia ở nơi này, giỏi thì tới đây đánh một trận đi.

Chỉ thấy trên núi Cửu Hoàn Sơn có những bóng người đông đúc, đang tùy ý chửi bới. 'Lý Quân' làm thống soái bị nhục mạ như vậy, thậm chí còn có những tên lính còn chửi bới những từ dơ bẩn không chịu nổi, càng làm cho Lý Quân rất phẫn nộ.

- Tiểu Quân.

Đằng Thanh Sơn cầm tay Lý Quân.

- Vâng! Không sao đâu.

Lý Quân mấp máy môi nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, thấp giọng:

- Có phải muội không có phong phạm một thống soái không?

- Muội làm rất khá rồi. - Đằng Thanh Sơn cười an ủi.

Những tên đó chửi bới đó chửi bới rất thậm tệ. Nếu mình là thống soái, bị người chửi như vậy e rằng cũng sẽ nổi giận.

- Đã dò xét rồi, trong Cửu Hoàn Sơn có rất nhiều binh lính.

Xích Viêm Kỳ chủ Lô Lập Long đưa đôi mắt hổ nhìn về phía hai người Đằng Thanh Sơn và Lý Quân.

- Thống soái, dựa theo thám tử báo phỏng chừng có ba bốn vạn quân sĩ tinh anh ở trong đó! Ba bốn vạn là những quân tinh anh Hắc Lân Quân, tuyệt không phải binh lính bình thường như của chúng ta.

Thanh Long Kỳ chủ cũng vuốt râu lắc đầu phân tích:

- Cho dù liều mạng, ba bốn vạn Hắc Lân Quân cũng có thể đánh lưỡng bại câu thương với đại quân ta. Chúng chiếm được địa lợi. Chúng ta cho dù nhiều người, cũng không có cách nào mà thắng được.

- Sư muội, muội nói xem chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Nhị Thánh nữ cười nhìn về phía Lý Quân.

Ba trưởng lão cũng đều nhìn về phía hai người Đằng Thanh Sơn và Lý Quân.

Vợ chồng Đằng Thanh Sơn hai người chính là thống soái, phó soái. Bây giờ họ tự nhiên đem vấn đề khó khăn này cho hai người Đằng Thanh Sơn giải quyết.

- Các người không có biện pháp gì khác à? - Lý Quân chất vấn.

Bọn người Nhị Thánh Nữ, Xích Diễm kỳ chủ trong lòng cười thầm chê Lý Quân chỉ là tiểu nha đầu.

- Có gì phải sốt ruột?

Đằng Thanh Sơn nhìn lướt qua mấy người.

- Thiên Thần cung bây giờ đã có đại thế, Tiêu Dao Cung chỉ sống tạm chút hơi tàn thôi. Lo gì

Đằng Thanh Sơn vừa nói thế, làm mấy người đó sững sờ.

- Hô Hòa khách khanh đã tính trước, khẳng định là có biện pháp à?

'Nhị Thánh nữ' Mộ Dung Yến ' nhìn chằm chằm vào Đằng Thanh Sơn. Lúc này ai nấy đều mong chờ.

- Hả?

Đằng Thanh Sơn bỗng ngẩng đầu nhìn về phía bắc.

...

Nam tử áo đen mày trắng ngự không phi hành đã tới trên bầu trời Cửu Hoàn Sơn, bao quát vùng núi non sơn mạch chập chùng phía dưới.Chợt nam tử áo đen mày trắng này hơi biến sắc.

'Cường giả hư cảnh! Nơi này có cường giả hư cảnh!'

Nam tử áo đen mày trắng rõ ràng cảm ứng được giữa những khí tức sinh mạng vô tận dưới đất có một khí tức cực kỳ cường đại, giống như một quả cầu lửa đang tụ tập, pha với những khí tức kim loại rất sắc bén.

'Nơi này sao lại có cường giả hư cảnh nhỉ? Tiêu Dao Cung, cũng chỉ có một hư cảnh. Có khi nào, còn có người thứ hai? ' Nam tử áo đen mày trắng vạn phần xác định, hắn chưa bao giờ cảm ứng thấy khí tức của luồng cường giả hư cảnh này... Tiến vào hư cảnh là một bước lên trời, có đặc tính thần dung nhập vào thiên địa, khí tức đại biến.

Nam tử áo đen mày trắng năm đó mặc dù gặp Đằng Thanh Sơn rồi, nhưng khi Đằng Thanh Sơn đạt tới hư cảnh, y cũng như Vũ trưởng lão, không nhận ra được Đằng Thanh Sơn nữa.

'Ủa, cường giả hư cảnh ở trong quân doanh của ta.'

Vèo!

Y hóa thành một đạo kiếm quang bổ xuống về phía.

...

Nam tử áo đen mày trắng bắn thẳng về phía mấy người Đằng Thanh Sơn.

- Ủa?

Cơ hồ trong nháy mắt, mấy vị trưởng lão, Xích Viêm Kỳ chủ, Thanh Long Kỳ chủ, Nhị Thánh nữ đều hoảng sợ nhìn thấy một luồng kiếm quang đáp xuống phía trước, hóa thành một nam tử lạnh lùng lông mày trắng áo đen, lưng đeo thần kiếm.

- Bái kiến Thiên Thần!

Bọn người ba trưởng lão, kể cả Lý Quân và Nhị Thánh nữ, đều cung kính hành lễ.

- Hô Hòa khách khanh.

Nhị Thánh nữ 'Mộ Dung Yến' vội liếc mắt ra hiệu cho Đằng Thanh Sơn vẫn còn đứng đó, thấp giọng nói:

- Chính là Thiên Thần của Thiên Thần cung, còn không hành lễ à?

Đến cả Tuyết Liên giáo chủ cũng không có tư cách được gọi là 'Thiên Thần '. Ở Thiên Thần cung ngoại trừ cung chủ ra, cũng chỉ có vài đại Thiên Thần là có địa vị cao nhất.

Hoa hồng

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Hoa hồng

Tìm bài gởi bởi Hoa hồng

#450 22-02-2010, 11:21 AM

Hoa hồng

Sơn Nữ ngọt ngào Tham gia ngày: Jan 2008

Bài gởi: 285

--------------------------------------------------------------------------------

Chương 18. Bổ nhiệm

Dịch: workman

Nguồn: www.tangthuvien.com

- Tên Hô Hòa luôn rất ngông cuồng. Trước mặt Thiên Thần để ta xem ngươi còn ngông cuồng được nữa không!

Đám người Nhị Thánh nữ, Xích Viêm kỳ chủ mấy ngày nay vì bị Đằng Thanh Sơn áp bách, nên cả đám đều bị ép phải ngoan ngoãn nghe lời, căn bản không dám có một chút tâm tư nào. Bây giờ Thiên Thần đã hạ xuống, họ đương nhiên rất hưng phấn.

Trước mặt Thiên Thần của Thiên Thần cung bọn họ, Hô Hòa cũng sẽ phải ngoan ngoãn khom mình hành lễ.

- À, ra mắt Thiên Thần. - Đằng Thanh Sơn cười chắp tay.

"Chỉ chắp tay thôi à?'

Đám Nhị Thánh Nữ, ba trưởng lão nhìn thấy cảnh này cảm thấy vô cùng chấn động." Hô Hòa quả là làm bộ làm tịch, nghĩ rằng mình là cường giả hư cảnh hay sao? "

"Thiên Thần thật ra rất cẩn thận." Đằng Thanh Sơn cũng phát hiện ra nam tử áo đen mày trắng vừa tới đã phong bế toàn bộ mấy trượng không gian chung quanh, thanh âm phải dựa vào sóng động truyền ra, khi không gian bị phong bế, mặc dù người ở ngoại giới có thể thấy nhưng lại căn bản không nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Thiên Thần và đám người Đằng Thanh Sơn, Lý Quân.

- Hô Hòa khách khanh?

Nam tử áo đen mày trắng nhướng mày nhìn Đằng Thanh Sơn một chút, y khẽ mỉm cười cũng chắp tay chào lại:

- Không hổ là thiên tài được lão hòa thượng tán dương. Mới đánh bại thiên tài Bộc Nhật Lôi Mục ba năm, Hô Hòa khách khanh đã tiến vào hư cảnh rồi, chúc mừng!

- Còn kém Thiên Thần không ít.

Đằng Thanh Sơn cũng cười khẽ nói.

- Hô Hòa khách khanh quả là khiêm nhường.

Nam tử áo đen mày trắng đối xử với Đằng Thanh Sơn như một lão bằng hữu, cười dài một tràng có vẻ rất khách khí.

Mấy người Nhị Thánh nữ, Xích Viêm kỳ chủ, Thanh Long Kỳ chủ hoàn toàn chết lặng, ngây ngốc nhìn Đằng Thanh Sơn và Thiên Thần trò chuyện. Bây giờ thì họ cũng nhìn ra Đằng Thanh Sơn và Thiên Thần áo đen mày trắng rõ ràng là trò chuyện quan hệ ngang hàng. Đặc biệt khi Thiên Thần còn nói là chúc mừng.

"Hư cảnh? " Nhị Thánh nữ trừng mắt.

"Chúc mừng đạt tới hư cảnh? " Ba trưởng lão cũng chỉ biết ngây ngốc."Hô Hòa là hư cảnh giống như Thiên Thần à? "

Đột nhiên đám người Nhị Thánh nữ, ba trưởng lão, Xích Viêm kỳ chủ cảm thấy gần một tháng qua họ cũng chỉ như những con khi nhảy nhót trước mặt Đằng Thanh Sơn, luôn luôn tự cho là đúng mà còn không tự biết bản thân mình.

Hư cảnh đó!

Là người cao cao tại thượng trên cả Cửu Châu! Như Tiêu Dao Cung cũng vẻn vẹn chỉ có một lão cung chủ là cường giả hư cảnh thôi.

- Hô Hòa đại nhân.

- Hô Hòa đại nhân.

Đám người Nhị Thánh nữ vội khom mình hành lễ, còn lộ vẻ xấu hổ.

- Xin đại nhân đừng so đo tội bất kính của chúng ta.

Vừa nghĩ tới lúc trước còn tính toán hơn thiệt với thê tử của cường giả hư cảnh, Nhị Thánh Nữ cảm thấy run sợ.

- Hô Hòa huynh đệ.

Nam tử áo đen mày trắng nhìn lướt qua những người kia, cười nói:

- Xem ra cậu vẫn luôn ẩn tàng thực lực hả... Đã đạt tới hư cảnh chỉ cần cảnh cáo họ một chút là được. Như vậy họ tự nhiên sẽ không dám có tâm tư bất kính gì nữa.

Trong giọng nói của nam tử áo đen mày trắng, xem ra bây giờ y không coi trọng cao thủ tiên thiên.

Cũng không lạ, tiên thiên kim đan và hư cảnh mặc dù chỉ chênh lệch một bước, nhưng lại là chênh lệch giữa trời và đất!

Bước vào hư cảnh là có thể khống chế lực thiên địa, cũng sống lâu đạt tới năm trăm tuổi!

Hư cảnh chính là nhân vật đỉnh cao có thể thay đổi đại thế Cửu Châu.

- Cái gì họ nên biết thì họ tự nhiên cũng sẽ biết.

Đằng Thanh Sơn mỉm cười.

- Bất tất vì họ mà phải triển lộ thực lực.

- Đúng vậy.

Nam tử áo đen mày trắng mỉm cười gật đầu.

- Hô Hòa huynh đệ, Cửu Hoàn Sơn hai người chúng ta cùng ra tay, được không? - Nam tử áo đen mày trắng mời.

Đằng Thanh Sơn cười chắp tay:

- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh!

Hai cường giả hư cảnh nhìn nhau cười.

Vù! Vù!

Một luồng kiếm quang, một luồng hào quang đỏ rực đồng thời lóe sáng. Đằng Thanh Sơn và nam tử áo đen đã biến mất khỏi hàng đầu của đội quân.

"Thật nhanh!"

Đám người Nhị Thánh nữ đều thán phục nhìn xa xa. Chỉ cần tốc độ của cường giả hư cảnh cũng đủ để làm họ phải hâm mộ rồi.

"Không hổ là cường giả hư cảnh." Nhị Thánh nữ "Mộ Dung Yến" không kìm được vẻ thán phục, đồng thời liền nhìn qua Lý Quân mặt đang lộ vẻ tự hào." Vận khí của tiểu sư muội thật tốt, chẳng trách nó gả cho Hô Hòa. Nếu có một cường giả hư cảnh nguyện ý cưới, ta cũng sớm gả cho chàng rồi. Cường giả hư cảnh."

- Thống soái, chúc mừng.

- Chúng ta thật là không ngờ Hô Hòa đại nhân lại đạt tới hư cảnh rồi.

Lúc này của Xích Viêm kỳ chủ, Thanh Long Kỳ chủ, ba trưởng lão hoàn toàn khác hẳn.

Lý Quân thấy thế cũng lộ ra vẻ vui mừng:

- Mấy người nhị sư tỷ, lúc không biết Thanh Sơn là cường giả hư cảnh, còn có vài tâm tư. Nhưng bây giờ thì đã hoàn toàn khác rồi.

Trừ phi là người ngu, nếu không ai lại nguyện ý đắc tội với một cường giả hư cảnh.

Một lát sau.

- Đại nhân!

- Sát!

- Ai, là ai!!

Trong sơn mạch Cửu Hoàn Sơn truyền đến những tiếng gầm phẫn nộ.

- Trong Cửu Hoàn Sơn tổng cộng có trên ba vạn quân đội, có ba tiên thiên cường giả.

Một thanh âm lạnh buốt vang vọng cả Cửu Hoàn Sơn.

- Bây giờ ba tiên thiên cường giả tất cả đều đã đền tội, muốn giết các ngươi giống như cắt cỏ thôi. Ta cho các ngươi thời gian mười hơi thở, nếu còn phản kháng thì mười hai thủ lĩnh chi đội các ngươi, ta giết sạch tất cả!

- Mọi người phân tán ra khắp Cửu Hoàn Sơn. Muốn giết chúng ta à? Hừ... Cho dù chết, cũng chết xứng đáng. Sợ cái gì.

Đằng Thanh Sơn nở nụ cười nhạt:

- Hả? Lại còn có đội ngũ dám phản kháng à?

Đột nhiên...

- Ầm!

Một đạo kiếm quang màu đen hãi nhân như một thanh kiếm từ giữa không trung bắn về phía xa xa. Luồng kiếm quang màu đen này trong nháy mắt lướt qua vài dặm, xuyên thủng thân thể của thủ lĩnh đội ngũ vừa rồi một lỗ to, thậm chí còn lan đến cả đám lính phía sau hắn. Luồng kiếm quang này giết chín người liên tục mới tiêu tán.

Đám lính đó hoàn toàn chết lặng, ngây ngốc nhìn thủ lĩnh chết thảm.

- Mười hai thủ lĩnh nghe đây, đã chết một tên rồi! Không sợ chết thì tiếp tục đi...

Thanh âm lạnh buốt một lần nữa quanh quẩn trong thiên địa.

- Các ngươi còn có ba hơi thở nữa!

Sợ tới ngây người!

Còn cách vài dặm, kiếm quang bay xa như thế mà có thể giết chết địch nhân!

Sĩ khí hoàn toàn không còn nữa.

- Căn bản không phải là một cấp bậc.

Đằng Thanh Sơn lắc đầu thầm than. Tai nghe tiếng thảo luận của mười hai chi đội. Những binh lính đó kỳ thật khi ba tiên thiên cường giả bị giết chết đột ngột, sĩ khí đã xuống tới mức thấp nhất rồi.

Nhân mã Tiêu Dao Cung muốn giết người cũng không thể giết.

Đối phương lại có thể dễ dàng giết họ.

- Choang!

- Choang!

...

- Có đội đã đầu hàng rồi.

Đằng Thanh Sơn lắc đầu.

- Mười hai chi đội, có đội đầu tiên đầu hàng, thủ lĩnh đội này tương lai sẽ là thành chủ một thành!

Nam tử áo đen mày trắng lạnh lùng nói.

Có một đội đã làm trước, đặc biệt thủ lĩnh còn được phong làm thành chủ, nhất thời liên tiếp có thủ lĩnh mấy đội cũng lập tức hạ lệnh đầu hàng. Số đội đầu hàng tăng nhanh chóng.

Trước mặt cường giả hư cảnh cho dù quân đội mạnh đến đâu cũng phải cúi đầu. Trừ phi quân đội cũng có hư cảnh! Dù sao... cho dù liều mạng thì cường giả hư cảnh cũng chỉ cần giết chết trên trăm tên sĩ quan, đã có thể làm cả đội ngũ hoàn toàn tan vỡ rồi. Nam tử áo đen mày trắng còn dùng lời uy hiếp, xem như nhân từ.

...

Cửu Hoàn Sơn là một hiểm quan, dưới sự chỉ huy của cường giả hư cảnh đã dễ dàng bị đánh hạ.

Cả Thanh Châu, Tiêu Dao Cung giữ vững ba hiểm địa, đều bị đại quân Thiên Thần cung đánh hạ dễ dàng, vì trong ba lộ đại quân có hai lộ đại quân có cường giả hư cảnh, chỉ có một lộ đại quân là không có hư cảnh. Bắc lộ đại quân duy nhất không hư cảnh lại có rất nhiều cường giả tiên thiên kim đan!

Phá vỡ tam đại hiểm địa phòng ngự xong, đại quân Thiên Thần cung có thể nói là thế như chẻ tre!

Một đường xông tới, nơi nơi đều mở cửa quy phục!

Đến cả cung điện Tiêu Dao Cung cũng đã bị hủy rồi, lãnh đạo Tiêu Dao Cung cũng đều trốn chạy, sao có thể bắt đám quân lính ở những quận thành đó chịu chết chứ? Kỳ thật sơn môn Tiêu Dao Cung một khi bị hủy diệt, quân đội sẽ không còn tín niệm để tiếp tục cuộc chiến đấu nữa.

Diễn ra ngắn ngủi trong vòng hai tháng, người trong Cửu Châu lúc này nhắc tới nhiều nhất là hai chữ "Thanh Châu ".

Đầu tháng mười hai.

Thiên Thần cung thông cáo thiên hạ, lúc này mười tám quận Thanh Châu tất cả đều thuộc Thiên Thần cung. Thậm chí đến cả Vạn Tượng Môn vào ngày một tháng mười hai, cũng phát tài nhờ một quyển sách, bản ghi chép chuyên nghi về quá trình đại chiến giữa "Thiên Thần cung " và " Tiêu Dao môn ", đồng thời cũng ghi chép một chút về danh sách bát đại tông phái mới!

Ma Ni Tự, Vũ Hoàng môn, Doanh Thị Gia Tộc, Hồng Thiên Thành, Tuyết Ưng Giáo, Thiên Thần cung, Thanh Hồ Đảo và Xạ Nhật Thần Sơn mới nổi!

Từ hôm nay trở đi Tiêu Dao Cung có trên ngàn năm lịch sử đã bị xoá tên!

Thiên Thần cung trở thành một trong bát đại tông phái mới!

...

Thanh Châu, một căn lầu được xây ở bờ Đông hải.

Bùi Tam đang thong dong ngồi trên ghế trúc. Gió biển thổi vù vù, đọc sách, Mộng Đỗ Quyên đang ngồi một bên bóc trái cây, còn hộ vệ " Thiết Tháp " thì đứng cạnh Bùi Tam, dáng đứng thẳng tắp.

- Sư phụ!

- Sư phụ!

- Cha!

Tuyết Liên giáo chủ, nam tử áo đen mày trắng, người tựa như Thú Vương Ô Hầu cùng đi tới.

- Các ngươi tới đây.

Bùi Tam cười khẽ nói, quay đầu liếc mắt nhìn nam tử áo đen mày trắng.

- Hô Hòa đâu?

- Con phụng mệnh sư phụ mời Hô Hòa khách khanh tới... Nhưng Hô Hòa khách khanh nói hắn còn có chuyện quan trọng. Tương lai khi có thời gian nhất định sẽ tới gặp sư phụ.

Nam tử áo đen mày trắng chắp tay nói:

- Còn nữa sư phụ, đệ tử mời hắn gia nhập vào Thiên Thần cung ta, thậm chí cho hắn chức "Thiên Thần", nhưng hắn vẫn không muốn!

Tuyết Liên giáo chủ hừ một tiếng:

- Cha! Hô Hòa làm bộ quá đáng rồi. Hắn không muốn làm Thiên Thần, chẳng lẽ bắt chúng ta phải cầu hắn à? Hừ.

- Ha ha.

Bùi Tam cười dửng dưng.

- Con còn chưa nói, đệ tử Lý Quân của con bây giờ đã đạt tới tiên thiên rồi.

- Tiên thiên?

Thú Vương Ô Hầu bên cạnh chấn động.

- Tiểu Quân tiểu tử cũng là tiên thiên rồi à? Nó, nó qua năm nay mới mười tám mà?

Tuyết Liên giáo chủ lộ ra vẻ tự đắc.

- Như vậy đi.

Bùi Tam phân công một tiếng.

- Từ hôm nay trở đi, hai Thánh nữ kia của Tuyết Liên Giáo đều thăng lên chức trưởng lão, Lý Quân là Thánh nữ duy nhất của Tuyết Liên Giáo. Tiểu Liên, con cũng không cần quản Tuyết Liên Giáo nữa... lúc bình thường cứ để cho Lý Quân tạm quản Tuyết Liên Giáo đi.

Mấy người ở đây đều chấn động.

Hai Thánh nữ khác thăng làm trưởng lão? Nói là thăng, trên thực tế là tước đoạt cơ hội hai người đó trở thành giáo chủ.

Nói cách khác, Lý Quân nhất định sẽ là giáo chủ tương lai của Tuyết Liên Giáo.

- Dạ, cha. - Tuyết Liên giáo chủ lại vui vẻ đáp.

- Hô Hòa...

Bùi Tam thì thầm, lộ ra nụ cười mỉm.

--------------------------------------------------------------------------------

thay đổi nội dung bởi: Duyên, 25-02-2010 lúc 01:27 PM.

Hoa hồng

Xem hồ sơ

Gởi nhắn tin tới Hoa hồng

Tìm bài gởi bởi Hoa hồng

Trang 90/95 « đầu < 40 80 88 89 90 91 92 > cuối »

« Ðề Tài Trước | Ðề Tài Kế »

Ðang đọc: 95 (43 thành viên và 52 khách)

tieuholao, hellomonkey18, Zenix, caoboikiller, minhngoc, raz0rtail, susu5207, Colaoban, Tiamo009, hoattathan, ĐôngTà, vodanh, pd_the, hongda, Jimsy, PhongATK, congkhanh, dd01, halinh0903, tientuanvn, daylama, tieudieutuphongthan, hanthaimeo, phuthuy, seven_doan, Milikan, linhtran_2801, Thegodfather, vietcan, butkhoe, bokungfu, ghostlove, haclongmap, sokyha, thuytiendhqg, cuchuoidaica, Jake2K, juliechiem, cucnodoi, nonamevn, H.Y.K, Tàng kiếm

Ðiều Chỉnh

Tạo trang in

Xếp Bài

Chế độ bình thường

Chuyển sang chế độ Pha trộn

Chuyển sang chế độ dạng cây

Kiếm Trong Bài

Kiếm Chi Tiết

Quyền Hạn Của Bạn

You may not post new threads

You may not post replies

You may not post attachments

You may not edit your posts

--------------------------------------------------------------------------------

BB code is Mở

Smilies đang Mở

[IMG] đang Mở

HTML đang Tắt

--------------------------------------------------------------------------------

Forum Rules

Chuyển đến

Khung Ðiều Chỉnh Nhắn tin Ðang theo dõi Phúc Trình Vãng Lai Kiếm Trong Diễn Ðàn Trang Ðầu Quang Minh Đường Nội quy - Thông báo Ý kiến - Hỏi đáp Giải đáp thắc mắc về diễn đàn Mạnh Thường Quân Các Báo cáo tài chính. Vô Ưu Các Thanh Thiên Đường Đại Nghĩa Đường Box Convert Truyện Truyện đang convert Truyện tạm dừng convert Truyện convert đã hoàn thành Dịch thuật và làm việc Tàng Thư Thị Tập Box đăng ký dịch truyện Tìm lỗi chính tả trong các tác phẩm Tin học - Công cụ dịch Góc hỗ trợ dịch Đả Tự Các Khoái Hoạt Viện Truyện Sáng Tác Kim Bút 2009 Truyện dự thi sáng tác 2008 Bình luận Kim Bút 2009 Bàn viết Truyện đang viết Phản hồi, góp ý truyện sáng tác Truyện hoàn thành Truyện tạm dừng Truyện kiếm hiệp Việt sưu tầm Download truyện sáng tác dạng pdf, prc... Truyện Dịch Truyện mới dịch Truyện đang dịch Truyện hoàn thành Truyện tạm dừng Truyện sưu tầm Phản hồi và góp ý các truyện dịch Download truyện dịch dạng pdf, prc... Dịch Siêu Tốc Thất Giới Truyền Thuyết Viện Đại Đường Song Long Viện Tụ Kiếm Lâm Tàng Kinh Các Kim Dung Liễu Tàn Dương Huỳnh Dị Cổ Long Tác Giả Khác Tìm kiếm truyện Kiếm Hiệp Luận Đại Sảnh Đường Hàn Lâm Viện Thư Viện Giang Hồ Tứ Hải Đại Tửu Lâu Thông tấn xã TTV Game Cá Độ - Bóng Đá Trung tâm Thương Mại Gặp mặt Offline Trà Thư Các Tâm Sự Thiên Hạ Anh Hùng Bá Thiên Bang Âm Dương Điện Hoa Sơn Hội Văn đàn Võ đàn Tứ Hải Hội Phong Vân lầu Con Vẹt Bang Vẹt Gia Trang Quần Anh Hội Nguyệt Mãn Lâu Võ Lâm Tổng Đàn Hoa Nguyệt Lâu Cái Bang Thiên Tự Đường Thổ Địa Miếu Thiên Hạ Hội Tinh Tú Lầu Phong Lưu Bang Vũ Đường Văn Đường

Múi giờ GMT +7. Bây giờ là 09:48 AM.

-- Advanced -- Fixed width 800px -- Fixed width 1024px -- Brown -- Blue Star ---- Blue Star Fixed width 1024 -- English (US) -- Tiếng Việt Liên Lạc - Tàng Thư Viện - Lưu Trữ - Trở Lên Trên

Tàng Thư Viện Copyright © 2007-2009. All rights reserved.

Powered by: vBulletin v3.8.2 Copyright ©2000-2010, Jelsoft Enterprises Ltd.

vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios

Tự độngTELEXVNITắtChính tảKiểu cũ

[Ẩn-F12|Esc]

Loading...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro