Cực đoan cuối năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hà Nội ngày 31 tháng 12 năm 2017, chủ nhật…

1 buổi chiều vào ngày cuối cùng của năm, cho phép bản thân trở lại thú vui chưa từng được triển khai, nằm sâu trong đâu đó là những ký ức ngày xưa thùa còn bé… những đêm khó ngủ thả óc lông nhông đi khám phá thế giới nội tâm.. Đã từng nghĩ đến làm phim viết kịch bản, ý tưởng cứ nhảy ra những k bao giờ được thực hiện. Viết lách rất hay nhưng cũng rất chuối khi đọc lại, những lúc viết mới là lúc tự nhìn lại bản thân sống thật với bản thể. Cảm thấy thế nào, tâm trạng ra sao? Bạn đang làm gì? Những câu hỏi tưởng chừng đơn giản vs tất cả mọi người trừ bản thân… có nói cũng chỉ là nghĩ ra chứ k p thực tâm..

1 chút về cực đoan…

Nhìn bàn này và bàn bên cạnh.. Điều thuốc chìa khóa xe ( hít 1 hơi sâu cảm thấy thoải mái, ngắm nhìn cảnh đẹp không nghĩ ngợi gì có phải là điều tuyệt vời nhất ngày ) có thể chỉ là tự lừa dối bản thân… trở lại với cực đoan…k khóa xe trên bàn gạt tàn càng không, thuốc vứt, vòng tay đồng hồ, bật lửa, đẹp trai… có thể quan sát không tốt nhưng đó là kiểu typical, p có, cho là 1 kiểu cho mình có cái quyền rằng ( nghỉ vài phút tim đập nhanh hơn k rõ làm sao) ‘’ phải thế mới đúng đi cafe ’’  câu hỏi đặt ra nếu không bày biện đúng như thế thì có bị đánh giá không? Kiểu là như là không p người đi thưởng thức cafe quán cóc, k có điếu thuốc gạt tàn, di động trên bàn bày biện chính xác chỉ đợi làm hơi r chụp cái ảnh thế là đẹp. ( làm hớp nhỏ cafe hơi loãng khá là lạ không đặc, cũng thơm nhưng k b có ngon k nữa, khung cảnh hợp với con người và cảnh vật kiểu mẫu ven hồ bàn ghế gỗ nhỏ xinh, gió mát trăng không có, se lạnh 1 nửa, 4 xe máy 2 ga 2 số sole 1 hàng, honda yamaha honda yamaha, kì diều của sự k ngờ? Hay cố ý?) may qá đi r 1 đôi ngấp nghé vòng xe ngập ngừng vào quán đôi mắt anh lộ ra 1 vẻ miễn cưỡng, tim người viết lo lắng đạp liên hồi, nếu vào thì sure là ngồi ngay trước mặt người gõ phím, tưởng tượng ra 1 khung cảnh 2 người vào quán ngồi ngay trên bóp nát cảm hứng muốn cách lý 1 chút với thế giới, thực ra cách 1 bàn là bàn gát tàn thuốc, các thứ kiểu mẫu đã nêu trên bên cạnh nhưng cảm xúc có 1 đôi ngồi ngay trên trai gái tâm tình quả là khó chấp nhận khi ghen tị cảm xúc đương nhiên khi fa ngồi cafe k kiểu mẫu tuôn ra, có p là sai, kệ mẹ, không vào may quá lại có cảm xúc gõ. Tắt màn hình vài phút làm ngụm kiểu mẫu ngắm trời nhìn ngắm hồ cố gắng không để sự thật bản thân được nhắc đến lủng củng là đương nhiên. Váy hồng dắt cún haiz. Hồ gươm đêm nay là đông lên chen chúc nhau r lên mạng lại 1 đống shit story countdown năm nào chả có ngày lễ ngày tết ở nhà thư thái k p xô bồ bỏ qua sự thăng hoa 1 lúc trong cuộc sống vốn đã được đình hình qa góc nhìn cực đoan ghen tị, 1 bên chen chúc khó chịu cùng với 1 số cá thể đi kèm hò hét nghe tí nhạc r hét lên qua năm tiêp theo là chả còn cái mẹ gì ngoài rác, mệt mỏi rơi xuống trở lại với chính cuộc sống thực tại cùng một mớ bòng bong quan hệ công việc học hành vốn đã không dễ dàng để hét lên đã xong và 1 bên thoải mái ở nhà nghỉ ngơi xem đá bóng 1 mình đi đá pes cùng ae khung cảnh thoải mái ít tiếng còi xe đường phố vắng bỏ mẹ, tuyệt vời hít thở, chọn nào? Vì ng khác và vì bản thân cực đoan? )

Dấu đóng mở ngoặc đ hiểu để làm gì. Ngày cuối của thằng bạn lên đường đi tìm giấc mơ bên ngoài lãnh thổ, cảm xúc chả còn gì ngoài nghĩ đến những hoạt động mà sẽ không có cặp chắc cũng chán đây, cũng mong nó được giải thoát khỏi vũng lầy định kiến gia đình, quan hệ, tâm trạng cảm xúc tù tùng…

Hết cafe p đứng dậy trả tiền lấy xe ...đi về hẹn một hôm lại có hứng nói chuyện vớ vẩn với bản thân. Hẹn gặp lại

Hà Nội 15.59 pm Hồ Đắc Di

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro