Phần 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Liệt Diễm Kiếm yên lặng treo ở trên đỉnh đầu Sở Dao, trên thân kiếm không có một tia lửa nào tựa như một thanh kiếm bình thường.

"Đi." Sở Dao duỗi tay hướng về phía Trắc Uy Trụ ra lệnh. Liệt Diễm Kiếm liền đánh về phía Trắc Uy Trụ giống như bình thường, nhưng lúc gần tiếp xúc Trắc Uy Trụ thì trong nháy mắt mũi kiếm đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa ngừng kết thành đôi mắt hung hăng đánh thật mạnh lên trên Trắc Uy Trụ.

Chỉ thấy phần đo điểm ở Trắc Uy Trụ lập tức toé lên ánh sánh màu đỏ chói mắt sau đó từ vạch bắt đầu chạy vèo vèo hướng lên trên, cuối cùng dừng lại ở trên con số mười ba.

Trắc Uy Trụ mười ba điểm, đó là con số thuộc về uy lực Ngừng Mạch kỳ.

Sở Dao thấy uy lực mình đánh ra liền ngốc tại chỗ, tuy rằng nàng biết là sau khi lĩnh ngộ kiếm ý uy lực của Liệt Diễm Kiếm chắc hẳn sẽ trở lên mạnh mẽ. Nhưng nàng chỉ dự đoán nhiều nhất là vượt qua hai tầng tu vi hiện tại của bản thân, uy lực đại khái bằng Luyện Khí tầng 8.

Sở Dao không nghĩ tới uy lực kiếm ý lại đáng sợ như thế, nàng không giữ sức mà dùng toàn bộ uy lực tu vi Luyện Khí kỳ tầng 6 đánh ra. Thế nhưng lại tới Ngừng Mạch kỳ, như vậy chẳng phải có thể vượt cấp đánh quái!

Nếu bản thân tu luyện đến Ngừng Mạch kỳ, uy lực kiếm ý sẽ lớn mạnh tới mức độ nào a!

Sở Dao nghĩ không có sai, kiếm ý vốn là một thứ quan trọng nhất với kiếm tu. Chỉ khi lĩnh ngộ được kiếm ý thuộc về mình mới có thể suất hết toàn bộ uy lực lớn mạnh của kiếm tu.

Mà kiếm ý lại chia thành từng giai đoạn, Kiếm ý sơ cấp, Kiếm tuỳ tâm chuyển, Kiếm ý hóa linh, Kiếm ý hóa thần. Nàng chỉ có thể xem như là giai đoạn sơ cấp.

Bất quá kiếm ý <Lửa Giận> của Sở Dao lại không thấp. Đơn giản mà nói uy lực kiếm ý <Lửa Giận> của nàng mười phần lớn mạnh.

Bởi vì con người có thất tình lục dục, lửa giận khiến người kinh sợ. Căn bản một người lúc tức giận sẽ khiến cho người khác đều phải *Kính nhi viễn chi.

*Kính nhi viễn chi.*> Khiến người khác kính trọng sợ hãi, không dám tới gần.

Sở Dao sau khi lĩnh ngộ uy lực của kiếm ý liền nổi lên hứng thú, mỗi ngày giam mình ở trong Luyện Võ Trường. Đi nhiều đến nỗi làm cho cô nương mắt thon dài phụ trách quản lý Luyện Võ Trường phải chú ý.

Cô nương mắt thon dài này tên là Hoàng Tinh Ngữ, là đệ tử ngoại môn. Chuyên phụ trách quản lý công việc của Luyện Võ Trường tại Tiếp Khách Phong.

Cũng không phải lần đầu tiên nàng ta nhìn thấy khách nhân hàng ngày tới Luyện Võ Trường luyện kiếm, dù sao phái Thanh Hư cũng là môn phái kiếm tu. Có rất nhiều tu sĩ sau khi ngưỡng mộ thanh danh tìm đến kết bạn, sau đấy sẽ tới Luyện Võ Trường luận bàn luyện kiếm.

Nhưng Hoàng Tinh Ngữ là lần đầu tiên thấy tu sĩ giống như Sở Dao, tu vi Luyện Khí tầng năm hàng ngày một mình tới trường Luyện Võ Trường luyện kiếm.

Bởi vì gia tộc tu chân đều có Luyện Võ Trường, mà mấy Luyện Võ Trường này đều là miễn phí.

Nhưng với tán tu mà nói, thà bản thân đi tới nơi dã ngoại tìm một chỗ trống trải yên lặng tu luyện, còn hơn bỏ ra linh thạch thuê Luyện Võ Trưởng thử sức lực của mình.

Đại khái mà nói, để tử Luyện Khí kỳ trừ khi gia nghiệp lớn mạnh nếu không bình thường chính là dạng viêm màng túi. Có linh thạch cũng lấy đi mua sắm luyện khí đan còn không thì bùa chú cùng pháp khí dùng để phòng thân. Đâu giống như Sở Dao mỗi ngày lấy một viên linh thạch tới thuê Luyện Võ Trường, thật là mười phần hoang phí.

Hoàng Tinh Ngữ tò mò muốn đi tìm hiểu, vì vậy đợi sau khi Sở Dao rời khỏi liền đi lên Luyện Võ Trường nơi mà mấy ngày nay nàng thường xuyên sử dụng.

Không nghĩ đến sau khi nàng ta cẩn thận tìm tòi một lúc, liền thật sự phát hiện ra một vấn đề. Đó chính là phần đo điểm của Trắc Uy Trụ ở Luyện Võ Trường. Số 13 thuộc về Ngừng Mạch kỳ có điều khác thường, vốn dĩ nơi đó là màu đen, hiện tại lại mơ hồ hiện ra một tia màu đỏ sậm.

Bản thân Hoàng Tinh Ngữ cũng là tu vi Luyện Khí tầng năm. Bình thường luyện tập linh kiếm, uy lực tại Trắc Uy Trụ đều là ở giữa con số năm tới sáu. Nhưng cái Trắc Uy Trụ này lại có thể thấy uy lực vừa rồi đạt đến số Ngừng Mạch kỳ.

Hoàng Tinh Ngữ không nghĩ đến Sở Dao dùng để luyện tập kiếm ý, mà suy đoán nàng luyện tập pháp khí cấp giai nên có uy lực mới đạt tới Ngừng Mạch kỳ.

"Nữ tu đáng ghê tởm này, thế nhưng bỏ ra linh thạch sử dụng sân Luyện Khí kỳ để thí nghiệm uy lực pháp khí thuộc Ngừng Mạch kỳ!" Hoàng Tinh Ngữ tức giận mắng, nàng ta suy đoán vật liệu trên phần đo điểm ở mặt sau Trắc Uy Trụ đều là vật trang trí nên cũng không được bền. Sở Dao mỗi ngày chuyên dùng pháp khí mới luyện tập ném lên Trắc Uy Trụ, mới có thể xuất hiện dị thường.

Nếu nói, Sở Dao thật sự làm hư hỏng Trắc Uy Trụ thì Hoàng Tinh Ngữ nhất định sẽ bắt nàng bồi thường ngay lập tức. Nhưng ngoại trừ phần đo điểm bên ngoài số 13 ở Trắc Uy Trụ có màu đỏ sậm, thì nàng ta lại không tìm ra điểm nào xấu cũng không thể nói là thiệt hại.

Hơn nữa Hoàng Tinh Ngữ cũng không rõ nàng là bằng hữu của đệ tử nào trong phái Linh Hư, có thể có pháp khí uy lực lớn như vậy đoán chừng lai lịch cũng không đơn giản. Hoàng Tinh Ngữ cũng muốn vô duyên vô cớ đi đắc tội người khác, nhưng mấy cái Trắc Trụ này giá cả rất đắt. Nếu thật sự xảy ra vấn đề gì nàng ta bồi thường không nổi.

Hàng Tinh Ngữ sau khi nghĩ tới nghĩ lui liền dứt khoát bẩn báo lên cấp trên của mình.

Chủ quản sự phụ trách Tiếp Khách Phong là một vị Trúc Cơ kỳ đệ tử nội môn, tên là Phong Chúc Quân. Sau khi nhận được báo cáo của Hoàng Tinh Ngữ liền lập tức xem xét lại.

Tiếp Khách Phong này tuy nói là để chiêu đãi bằng hữu phái Linh Hư nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ có vài kẻ thù, cùng đối thủ tìm đến cửa dò xét. Cho nên hắn phi thường cẩn trọng với chuyện Hoàng Tinh Ngữ báo cáo này.

Hoàng Tinh Ngữ không nghĩ đến cấp trên lại lập tức đi tới xem xét, liền kinh sợ mang theo Phong Chúc Quân đi vào Luyện Võ Trường nơi Sở Dao luyện tập sau đó chỉ vào Trắc Uy Trụ nói: "Khởi bẩm sư thúc, chính là cái Trắc Uy Trụ này có vấn đề. Nhưng là vãn bối ngu si nhìn không ra tình huống cụ thể."

Lúc này Hoàng Tinh Ngữ thật sự hy vọng Trắc Uy Trụ xảy ra vấn đề, hơn nữa vấn đề càng lớn càng tốt.

Nàng nghĩ như vậy cũng không phải vì muốn Sở Dao bồi thường tổn thất, mà sợ hãi bản thân vì một vấn đề nhỏ liền mời cấp trên đến sẽ bị mắng chết.

Phong Chúc Quân vừa thấy liền nhìn ra nguyên nhân trong đó. Nguyên lai Trắc Uy Trụ của phái Linh Hư tuy rằng bề ngoài thoạt nhìn giống với mấy cái khác nhưng kỳ thật có giấu huyền cơ.

Phái Linh Hư chính là môn phái kiếm tu cho nên bên trong cánh cửa Trắc Uy Trụ đều có gắn một cái cơ quan nhỏ. Chỉ cần dùng kiếm ý đánh Trắc Uy Trụ liền sẽ lưu lại dấu vết, nhưng ngoài linh kiếm ra thì pháp khí đánh lên cũng sẽ không để lại dấu vết.

Cho nên Phong Chúc Quân vừa thấy liền biết, đây là uy lực do kiếm ý tạo thành. Lại nhớ tới Hoàng Tinh Ngữ đã nói, nữ tu kia tu vi chỉ là Luyện Khí tầng năm, hắn liền hỏi lại lần nữa: "Ngươi xác định nữ tu kia tu vi thật sự là Luyện Khí kỳ tầng năm sao?"

"Đệ tử khẳng định nàng ta tu vi là Luyện Khí tầng năm." Hoàng Tinh Ngữ gặp qua Sở Dao không dưới bảy lần đương nhiên có thể khẳng định chắc chắn.

Phong Chúc Quân trong lòng âm thầm nghi hoặc. Luyện khí tầng năm có thể lĩnh ngộ được kiếm ý thì chỉ có là việc mà thiên tài mới có thể làm được.

Ngay cả hắn người được xưng là đệ tử ưu tú phái Linh Hư cũng phải đợi đến khi đột phá Trúc Cơ mới luyện thành công. Bế quan ở bên trong kiếm trận của sư phụ, bảy ngày bảy đêm mới lĩnh ngộ được kiếm ý. Nghĩ đến đây, Phong Chúc Quân liền nổi lên tò mò đối với Sở Dao hỏi: "Ngươi biết nàng là khách của ai không?"

"Đệ tử không biết." Hoàng Tinh Ngữ chỉ là một đệ tử ngoại môn, còn không có quyền hạn lớn như vậy. Nàng ta lại coi thường không muốn cùng Sở Dao nói chuyện cho nên cũng không biết lai lịch của nàng.

"Ừm, Chuyện này ta đã biết, ta sẽ xử lý. Người không cần ở bên ngoài nhiều chuyện." Phong Chúc Quân lạnh nhạt nói.

"Vâng." Hoàng Tinh Ngữ tuổi không lớn nhưng là nữ nhân nên cho trực giác lại thập phần nhạy bén. Vừa thấy biểu tình của Phong Chúc Quân liền biết, hắn đối nữ tu kia sinh ra hứng thú. Nghĩ tới diện mạo xinh đẹp của nữ tu kia, trong lòng âm thầm có chút ghen ghét. Hồ ly tinh, chỉ biết dựa dung mạo đi câu dẫn người khác.

Chương 82: Mỹ Nam Tới.

Phong Chúc Quân sau khi từ Luyện Võ Trường trở về liền lợi dụng đặc quyền của bản thân, bắt đầu điều tra toàn bộ về Sở Dao.

Luyện Võ Trường thuộc về Tiếp Khách Phong có chỗ nghỉ cao cấp. Mà trong khu phòng nghỉ cao cấp chỉ có một mình Sở Dao, nữ tu Luyện Khí tầng năm cho nên hắn lập tức tìm tới phòng nghỉ cao cấp chỗ Sở Dao mượn. Cũng biết được thân phận của nàng, là bằng hữu của đệ tử ngoại môn Mộ Tuyết Oánh.

Mộ Tuyết Oánh ở Linh Hư chẳng phải là nhân vật lớn gì nhưng Mộ Trường Sinh đệ đệ của nàng ta thì Phong Chúc Quân lại đánh giá khá cao. Tuy rằng hiện tại Mộ Trường Sinh vẫn chưa lĩnh ngộ kiếm ý nhưng hắn tuổi tác còn trẻ luyện kiếm thiên phú lại rất cao, tâm luyện kiếm cũng thập phần kiên định cho nên lĩnh ngộ kiếm ý cũng chỉ là việc sớm hay muộn.

Hay Sở Dao người này cùng Mộ Trường Sinh có quan hệ? Phong Chúc Quân đột nhiên có một ý nghĩ như vậy nhưng tiếp theo hắn lại nghĩ đến cái gọi là yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu. Dù cho Sở Dao cùng Mộ Trường Sinh thật sự có quan hệ thì hắn vẫn muốn gặp thử kiếm tu thiên phú kinh người này, sẽ là nữ tu như thế nào.

Có thể ở tu vi Luyện Khí tầng năm lĩnh ngộ được kiếm ý tương lai chắc chắn tiền đồ vô lương. Vì vậy nhanh chóng kết giao mới có chỗ tốt.

Ngày hôm sau Sở Dao đang chuẩn bị đi Luyện Võ Trường luyện kiếm thì đang yên lặng đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

"Chẳng lẽ là Mộ Tuyết Oánh tới?" Sở Dao thập phần kinh hỉ, nàng ở chỗ này đã một tuần cuối cùng cũng chờ được Mộ Tuyết Oánh đến.

Sở Dao chấn chỉnh lại biểu cảm một chút không muốn cho Mộ Tuyết Oánh nhìn ra mình kích động. Nhưng không nghĩ tới vừa mở cửa ra, lại là một thanh niên tu vi Trúc Cơ kỳ đứng ở đó.

Chỉ thấy người thanh niên thân mặc áo màu xanh dáng người thon dài đĩnh bạt. Diện mạo tuấn lãng mỉm cười nhìn nàng.

Sở Dao không phải lần đầu tiên bị đệ tử lạ mặt tìm tới cửa, cho nên rất bình tĩnh hỏi: "Xin hỏi các hạ tìm ta có chuyện gì?"

Trước kia trong lòng Sở Dao đối với tu sĩ Trúc Cơ còn có chút sợ hãi nhưng từ sau khi nàng cắn nuốt thần thức của Sở Thiên Kỳ, thì hiện tại đối mặt với tu sĩ Trúc Cơ lại thập phần hờ hững. Đại khái là ở sâu trong lòng nàng cảm thấy tu sĩ Trúc Cơ cũng không có gì ghê gớm lắm, không phải một người đã bị tỷ xử lý rồi đó sao.

Sở Dao nhất định không nghĩ tới chính vì thái độ này của mình lại làm cho Phong Chúc Quân đối với nàng càng thêm lau mắt mà nhìn.

"Vị nữ đạo hữu này ngươi khoẻ chứ, ta gọi là Phong Chúc Quân quản sự của Tiếp Khách Phong. Lần này mạo muội tới quấy rầy là muốn thỉnh giáo đạo hữu một việc." Phong Chúc Quân nếu đã tự mình tìm tới cửa muốn làm quen với Sở Dao thì tự nhiên cũng sẽ không tỏ vẻ, hắn thân thiện mỉm cười nói: "Ngày hôm qua đệ tử chưởng quản Luyện Võ Trường tới báo với ta, nói Trắc Uy Trụ tại Luyện Võ Trường mấy ngày nay đạo hữu sử dụng đã xảy ra chút dị thường."

Sở Dao nghe đến đó trong lòng cả kinh, lập tức nghĩ tới chỗ có vấn đề. Nàng đã nhiều ngày giam mình ở Luyện Võ Trường, vẫn luôn luyện tập uy lực của kiếm ý. Mỗi lần đánh lên mặt Trặc Uy Trụ đều chỉ thẳng tới Ngừng Mạch Kỳ, chẳng lẽ là bởi vì nguyên nhân này nên Trắc Uy Trụ mới xuất hiện điểm dị thường?

Thảm, đây là tới đòi nợ a! Nhớ tới lúc trước Mộ Tuyết Oánh giúp mình tiến vào phái Linh Hư, mở miệng một cái liền đòi 8000 viên linh thạch hạ phẩm. Trái tim nhỏ của Sở Dao liền bắt đầu run lên.

Mỗi người phái Linh Hư đều là hố linh thạch.

Cũng không biết cái Trắc Uy Trụ này giá bao nhiêu tiền, không biết linh thạch trên người nàng có đủ bồi thường hay không? Đúng rồi, Sở Thiên Kỳ còn có một cái pháp khí là Quạt lông thất sắc tứ phẩm. Nếu cũng không dùng được thì mang đi bán giá trị hẳn là không ít tiền.

Bất quá Sở Thiên Kỳ thường đi lừa gạt hãm hại, nói không chừng cái Quạt lông thất sắc này chính là tang vật nếu bán đi có thể sẽ xảy ra vấn đề hay không a?

Trong lòng Sở Dao hiện lên vô số suy nghĩ nhưng biểu cảm trên mặt vẫn không thay đổi một chút nào, luôn lạnh nhạt nói: "Nga, vậy muốn bồi thường bao nhiêu linh thạch?"

Không phải Sở Dao muốn giả vờ hào phóng, mà nàng biết đối với môn phái lớn như phái Linh Hư thì quỵt nợ cũng vô dụng, không bằng dứt giải quyết.

"Vấn đề bồi thường này còn cần tìm hiểu cụ thể mọi việc mới định đoạt tốt được." Phong Chúc Quân thấy biểu cảm này của Sở Dao trong lòng cười thầm, một cái Trắc Uy Trụ ít nhất cũng mất hơn 1000 linh thạch. Một tu sĩ Luyện Khí tầng năm như nàng cho dù giàu có cũng không dễ lấy ra được.

Nếu Phong Chúc Quân biết Sở Dao thế nhưng có thể bỏ ra 7000 viên linh thạch đưa cho Mộ Tuyết Oánh để đổi lấy một danh sách đệ tử ngoại môn tiến qua cửa phái Linh Hư, nhất định sẽ vì sự xa xỉ của Sở Dao mà kinh ngạc đến ngây người.

"Ta có mấy vấn đề nghĩ thỉnh giáo một chút, mong đạo hữu phối hợp." Tuy Phong Chúc Quân đã âm thầm điều tra rõ về Sở Dao nhưng cũng không nói ra, vừa lúc mượn cơ hội này đem một chút vấn đề hỏi cho rõ ràng.

"Được, có yêu cầu gì cứ hỏi ta nhất định sẽ tận lực phối hợp." Sở Dao vừa nghe thấy sự tình còn có chuyển biến liên tự nhiên nguyện ý phối hợp. Nàng mời Phong Chúc Quân vào phòng của mình bưng trà đổ nước chuẩn bị tạo quan hệ tốt một chút, nhằm giảm bớt áp lực về vấn đề nợ nần.

Phong Chúc Quân thập phần thản nhiên ngồi ở trên ghế, đầu tiên là nâng cốc lên uống một ngụm linh trà. Không lộ biểu cảm gì liếc mắt nhìn Sở Dao một cái.

Sở Dao vẫn luôn duy trì dáng vẻ lạnh nhạt, nàng cũng chậm rãi nâng cốc uống trà. Hiện tại nàng đã không còn như trước, biểu cảm gì cũng đều hiện hết ở trên mặt cho người ta biết. Trải qua nhiều chuyện như vậy lại nuôi sủng vậy cực phẩm A Ngốc này, nàng hiện tại đối với việc giả vờ giống như là cưỡi xe nhẹ đi đường quen.

Hơn nữa nàng xem thái độ của Phong Chúc Quân không như giống tới đòi nợ. Giống như là tới đến làm quen, trong lòng nàng càng có nắm chắc.

Sở Dao hiểu rất rõ mỹ mạo đối với nữ tu mà nói cũng được xem là vũ khí, nàng không ngại nhận lấy mấy người theo đuổi ở phái Thanh Hư để tới lúc mấu chốt có thể lợi dụng một chút.

Bất quá sự tự tin này của Sở Dao lại là dùng sai chỗ rồi, tuy nàng lớn lên thật sự rất đẹp nhưng Phong Chúc Quân một lòng hướng đạo. Cũng không chú trọng tới vẻ bề ngoài của nữ tu.

So với bạn lữ song tu trong tương lai, thứ Phong Chúc Quân càng coi trọng hơn đó thiên phú tu luyện cùng tâm hướng đạo của nàng. Vậy nên Phong Chúc Quân thấy biểu hiện trái ngược này của Sở Dao, trong lòng không khỏi âm thầm tán thưởng. Thấy nàng vinh nhục không kinh sợ, có phong độ của đại tướng.

Phong Chúc Quân đối Sở Dao càng ngày càng có hảo cảm, liền điềm đạm cười hỏi: "Còn chưa thỉnh giáo quý tính đại danh của đạo hữu?"

Sở Dao hơi hơi mỉm cười hào phóng nói: "Tiểu nữ tử tên là Sở Dao."

"Sở đạo hữu, ta muốn hỏi ngươi ở bên trong Luyện Võ Trường sử dụng pháp khí gì để luyện tập?" Tuy rằng Phong Chúc Quân rất có hảo cảm đối với Sở Dao nhưng khoảng cách so với thích còn quá xa, hắn còn cần tiếp tục quan sát Sở Dao.

"Là ta luyện kiếm." Đối với vấn đề này Sở Dao cũng không cảm thấy có cái gì đáng phải giấu giếm.

"Đạo hữu có thể ở Luyện Khí kỳ dùng kiếm đánh ra uy lực Ngừng Mạch Kỳ, đoán chừng đã ngộ được kiếm ý?" Phong Chúc Quân thử vừa thăm dò hỏi vừa trộm quan sát biểu cảm biến hoá của Sở Dao.

Trong thế giới Tu chân việc hỏi tài nghệ của người xa lạ kỳ thật là không lễ được phép, cũng giống như ở hiện đại lúc hỏi người khác một tháng lãnh lương được bao nhiêu tiền.

Nhưng Sở Dao thật sự không có kiêng kị việc này, nàng nghe thấy Phong Chúc Quân chỉ cần dựa vào một cái Trắc Uy Trụ có thể đoán ra được  việc nàng lĩnh ngộ kiếm ý liền biết người này là cao thủ hiểu kiếm. Nghĩ lại cũng phải, phái Linh Hư là chính phái đệ nhất đại phái. Cao thủ nhiều vô số, kiếm tu chiếm đông nhất. Cho nên thể đoán được cũng rất bình thường.

Chẳng qua Sở Dao còn đang khiêm tốn, ngay khi nàng đang suy nghĩ xem có nên nói cho Phong Chúc Quân biết việc mình đã lĩnh ngộ được kiếm ý hay không, thì đúng lúc thanh âm của Mộ Tuyết Oánh truyền từ cửa vào: "Sở Dao, ta đã giúp muội liên hệ tốt với Sở Lam tiên tử, ngài ấy đã đáp ứng đem muội đi gặp Thanh Hư chân nhân."

Sở Dao ngẩng đầu nhìn về phía cửa, liền thấy Mộ Tuyết Oánh cao hứng chạy vào.

Mộ Tuyết Oánh tiến vào thì trông thấy Phong Chúc Quân thế nhưng ngồi ở trong phòng của Sở Dao uống trà. Liền kinh ngạc tới mức trực tiếp đứng bất động tại chỗ, khiến cho Sở Dao nhìn tới thập phần buồn cười.

"Tuyết Oánh tỷ, tỷ tới rồi!" Sở Dao lên tiếng tiếp đón, cuối cùng cũng làm cho Mộ Tuyết Oánh phục hồi tinh thần lại.

Mộ Tuyết Oánh không để ý tới lời tiếp đón của Sở Dao mà hướng về Phong Chúc Quân hành lễ, cung kính nói: "Đệ tử Mộ Tuyết Oánh gặp qua Phong sư thúc."

Trong lòng Mộ Tuyết Oánh *Kinh nghi bất định, Phong Chúc Quân này cũng là nhân vật ưu tú trong đệ tử nội môn phái Linh Hư. Tuổi còn trẻ tu vi đã là Trúc Cơ kỳ, nghe nói hắn đã lĩnh ngộ kiếm ý "Phong" thuộc về bản thân một tay đánh ra, kiếm pháp cuồng phong sét giật càng thêm đáng sợ.

<*Kinh nghi bất định*: không biết nên tin hay không>

Phong Chúc Quân một lòng hướng đạo, có rất nhiều nữ tu ái mộ hắn nhưng hắn cũng không để ý tới. Mộ Tuyết Oánh không nghĩ ra được Phong Chúc Quân làm như thế nào lại xuất hiện ở trong phòng của Sở Dao.

Mộ Tuyết Oánh ngẩng đầu nhìn khuôn mặt thanh lệ thoát tục của Sở Dao kia, trong lòng có chút đố kỵ. Nhất định là do Sở Dao ỷ vào mỹ mạo câu dẫn Phong Chúc Quân, nghĩ đến kế hoạch bản thân sắp xếp cho nàng liền lộ ra có một tia đắc ý. Thầm nghĩ chờ ngươi đi tới chỗ Sở Lam tiên tử, cũng đừng mơ tới việc dựa gương mặt này đi câu dẫn người khác.

"Ừm." Phong Chúc Quân đứng lên, sau khi gật đầu đối với Mộ Tuyết Oánh liền đột nhiên lãnh đạm nói với Sở Dao: "Một khi đã như vậy, ta cáo từ trước."

Sở Dao mẫn cảm phát hiện ra từ sau khi Mộ Tuyết Oánh đi vào, thái độ của Phong Chúc Quân đối mình có một chút thay đổi. Vừa rồi lúc hai người ở một chỗ nàng có thể cảm nhận được hảo cảm của hắn với mình. Nhưng hiện tại nàng lại từ trên người Phong Chúc Quân thấy được một tia chán ghét.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì làm thái độ của Phong Chúc Quân thay đổi lớn tới như vậy? Tuy trong lòng Sở Dao có chút nghi ngờ nhưng cũng không có khả năng đuổi theo hắn hỏi. Chỉ có thể đoán thầm khả năng là do mấy nam đệ tử của môn phái lớn đều vui mừng thất thường như vậy.

Sau khi Phong Chúc Quân rời khỏi phòng của Sở Dao, tâm tình có chút buồn bực thầm nghĩ: "Không nghĩ tới Sở Dao này cũng là nữ nhân phù phiếm."

Nguyên lai Thanh Hư chân nhân này là Kim Đan chân nhân trẻ tuổi nhất của phái Linh Hư. Không chỉ có thiên tư trác tuyệt, phúc duyên thâm hậu mà lớn lên còn vô cùng tuấn mỹ, một đôi mắt đào hoa liền mê đảo vô số nữ tu.

Thanh Hư chân nhân từ lúc bắt đầu từ tu đạo đã khiến cho vô số nữ tu đối với hắn *Phương tâm ám hứa. Nữ tu chủ động theo đuổi hắn quả thật giống như cá diếc qua sông, nhiều đếm không xuể. Trong đó không thiếu những nữ tu tướng mạo tuyệt mỹ, thiên tư trác tuyệt.

<*Phương tâm ám hứa: đơn phương hứa hẹn định ước*>

Nhưng Thanh Hư chân nhân đối với những nữ tu tự nhào vào trong ngực này luôn luôn tỏ vẻ bất động. Thái độ không cự tuyệt lẫn không phụ trách, đùa bỡn vô số nữ tu nhưng mãi cho tới Kim Đan kỳ vẫn không tìm được bạn lữ song tu. Chỉ thu bốn tiểu nữ tu làm thị thiếp, mỗi người xinh đẹp như hoa, thiên phú xuất chúng. Tuổi còn trẻ dưới sự chỉ điểm của Thanh Hư chân nhân, tu luyện đều từ tu vi Trúc Cơ kỳ trở lên.

Nguyên nhân chính là vì tính tình của Thanh Hư chân nhân phong lưu không kềm chế được. Cho nên rất nhiều tiểu nữ tu hướng trong lòng hắn ngã, nghĩ dựa vào hắn một bước lên trời.

Phong Chúc Quân không nghĩ Sở Dao kiếm tu có thiên phú kinh người như thế, lại không muốn an tâm tu luyện vẫn muốn lấy sắc thờ người. Hảo cảm của hắn đối với nàng lập tức chuyển sang chán ghét, thậm chí là khinh thường.

Chương 83;  Gia Nhập Linh Hư.

Sở Dao nào đâu biết được suy nghĩ của Phong Chúc Quân. Nàng rốt cuộc cũng nghe được tin tức mình thân có thể tiến vào phái Linh Hư, liền hài lòng vui sướng nói với Mộ Tuyết Oánh: "Tuyết Oánh tỷ, thật là sư đa tạ tỷ."

"Có cái gì mà cảm tạ, chuyện của muội chính là chuyện của ta." Mộ Tuyết Oánh sảng khoái nói xong câu đó liền làm bộ bộ lơ đãng hỏi: "Đúng rồi, ngươi làm thế nào quen biết Phong sư thúc?"

"Tỷ nói Phong Chúc Quân sao?" Sở Dao chẳng hề để ý nói: "Hắn chỉ tới hỏi muội một chút vấn đề nhỏ mà thôi, không tính là quen biết."

Sở Dao không nghĩ để Mộ Tuyết Oánh biết việc mình lĩnh ngộ kiếm ý miễn cho nàng ta ghen ghét.

"Nga!" Mộ Tuyết Oánh sau khi nghe xong Sở Dao nói liền không lên tiếng nhưng trong lòng lại cảm thấy Sở Dao đang lấy lệ với mình. Một nữ tu Luyện Khí tầng năm có vấn đề đáng giá gì khiến cho một tu sĩ Trúc Cơ tiền đồ vô lượng phải tới cửa hỏi, hừ! Thật tưởng ta là đứa ngốc sao?

Bất quá Sở Dao không muốn nói thì Mộ Tuyết Oánh cũng không đuổi theo hỏi, liền nói với nàng: "Đi thôi, ta mang ngươi đi gặp Sở Lam tiên tử."

Bích Du Cung của Thanh Hư đạo trưởng cách Tiếp Khách Phong vài trăm dặm tại đỉnh núi Lục Ba

Mộ Tuyết Oánh lấy ra linh kiếm mang theo Sở Dao bay về phía Đông, sau hai nén nhang hai người liền đi vào thác nước khổng lồ phía trước ở dưới núi Lục Ba.

"Nơi này chính là Bích Du Cung của Thanh Hư đạo trưởng." Mộ Tuyết Oánh chỉ vào thác nước nói.

Tiếp theo nàng ta móc một tấm bùa truyền âm từ ở trong áo xong, sau đó nhỏ giọng nói cái gì đó liền ném ra bên ngoài. Bùa chú bỗng hóa thành một tia lửa vọt vào trong thác nước khổng lồ rồi biến mất không thấy.

Thời gian ước chừng qua nửa nén nhang, thác nước khổng lồ liền hiện ra một cái hang rộng lớn. Từ bên trong bay ra một nam đồng ước chừng mười tuổi, lớn lên phấn điêu ngọc trác. Một đôi mắt đen to lại tròn thật là đáng yêu, thế nhưng đã là tu vi Luyện Khí tầng năm.

"Tô Đồng sư đệ khoẻ a!" Mộ Tuyết Oánh thấy nam đồng này liền mỉm cười có chút lấy lòng nói: "Làm phiền sư đệ dẫn ta đi gặp Sở Lam tiên tử."

"Ừm, vào đi." Cái tên nam hài Tô Đồng hài lớn lên tuy rằng đáng yêu nhưng tính cách lại thập phần cao ngạo, cũng không thèm liếc mắt nhìn hai người một cái. Mang theo khuôn mặt nhỏ đáng yêu dẫn đầu đi vào động phủ.

Nguyên lai Tô Đồng này chính là đệ tử thần truyền của Thanh Hư chân nhân, thiên phú xuất chúng rất được Thanh Hư chân nhân yêu thích. Còn tuổi nhỏ tu vi đã là Luyện Khí tầng năm cho nên tính tình theo đó cũng cao ngạo mười phần.

Tô Đồng đối với người khác thật ra phi thường sùng bái nhưng đối với loại người không tu luyện hẳn hoi, suốt ngày đi vuốt mông ngựa nịnh bợ tu sĩ cấp trên như Mộ Tuyết Oánh lại không chút che dấu lộ vẻ chán ghét.

Sở Dao nhìn bóng dáng của Tô Đồng âm thầm bĩu môi, còn nhỏ tuổi liền kiêu ngạo như vậy thật không đáng yêu.

Sở Dao sau khi đi theo Tô Đồng tiến vào thác nước, tức khắc trước mắt liền sáng ngời, chỉ thấy một ngọn núi thiên nhiên xuất hiện ra ở trước mắt. Hoa thơm chim hót, cây xanh nước biếc hoa tươi trải rộng, một cái thế ngoại đào nguyên thật đẹp.

Thật không hổ là động phủ của tu sĩ Kim Đan, quả nhiên là xứng với tên gọi.

Sở Dao còn đối với cảnh đẹp trước mắt kinh ngạc cảm thán. Tô Đồng cũng không quay đầu lại mà một mạch đi về phía trước, Mộ Tuyết Oánh liền chạy nhanh tới lôi kéo nàng đuổi kịp bước chân của hắn.

Tô Đồng dẫn hai người đi vào một động phủ được trang trí tinh xảo ở bên trái sơn cốc sau đó chắp tay nói: "Sở Lam sư thúc, Mộ Tuyết Oánh tới rồi."

Sở Lam tiên tử đúng là một trong những thị thiếp của Thanh Hư chân nhân, theo lý mà nói Tô Đồng nên gọi Sở Lam là sư mẫu thay vì gọi tiên tử.

Nhưng Thanh Hư chân nhân lại không đồng ý, lại bắt đệ tử hắn gọi bốn thị thiếp này là sư thúc.

Đoán chừng ở trong lòng hắn thị thiếp chính là thị thiếp, cùng bạn lữ song tu mà nói không giống nhau.

Bốn thị thiếp này tuy rằng không cam lòng nhưng cũng không dám oán giận.

"Vào đi." Bên trong Động phủ nội truyền đến một âm thanh lười biếng gợi cảm.

Ba người đi vào sơn động sau đó đứng ở trong đại sảnh, Sở Dao gặp được một thiếu phụ diện mạo xinh đẹp thoạt nhìn chừng 27-28 tuổi, đúng là Sở Lam tiên tử.

Sở Lam tiên tử ngũ quan tinh xảo, làn da non trắng vô cùng mịn màng thêm đôi mắt đào hoa toát ra vẻ phong tình vạn chủng. Toàn thân đều tản ra một cỗ hương vị lười biếng gợi cảm, trên người mặc váy lụa màu đỏ minh diễm không gì sánh được.

Tô Đồng sau khi gặp qua Sở Lam tiên tử liền cáo từ rời đi.

Mộ Tuyết Oánh lôi kéo tay Sở Dao nói với Sở Lam tiên tử: "Sở Lam tiên tử, đây là Sở Dao ta đã nói qua với ngài. Nàng phi thường biết cách điều chế <Mỹ Dung Thánh Nhan>, còn biết cách nấu nướng nhiều món chăm sóc nhan sắc.

Sở Dao ở bên cạnh nghe Mộ Tuyết Oánh giới thiệu về mình, càng nghe càng thấy không rõ tư vị. Như nào toàn giới thiệu về thành quả làm đẹp của mình, cũng không đề cập chút nào về phương diện thiên phú cùng tư chất tu tiên của mình. Giống như bảo nàng đến nhận lời mời của thẩm mỹ viện vậy?

Chờ sau khi Mộ Tuyết Oánh nói xong, Sở Lam tiên tử liền liếc một mắt đánh Sở Dao từ trên xuống dưới, sau đó tay ngọc chạm xuống phía gương mặt lạnh nhạt nói: "Tốt. Trước dẫn nàng xuống giữ làm thị nữ. Nếu biểu hiện tốt về sau sẽ nhận nàng làm đệ tử cũng không hẳn là không thể."

"Nhưng nếu phạm phải sai lầm thì đừng trách ta trở mặt vô tình."

Sở Lam tiên tử khi nói xong câu cuối cùng trong giọng ẩn chứa mang theo sát ý.

Sở Dao không có để tâm tới giọng ẩn chứa sát ý của nàng ta. Mà nàng hoàn toàn bị những lời nói kia doạ cho kinh ngạc.

Cái gì? Giữ ta lại làm thị nữ? Làm cái quỷ gì? Sở Dao quay đầu trừng đôi mắt lớn nhìn Mộ Tuyết Oánh, trong ánh mắt rõ ràng lộ ra nghi vấn của bản thân: Đây là chuyện gì? Ngươi cầm của ta 7000 linh thạch, là giới thiệu cho ta đến làm thị nữ?

Mộ Tuyết Oánh tự nhiên nhìn ra sự phẫn nộ cùng nghi vấn trong mắt Sở Dao, vì sợ nàng ở trước mặt Sở Lam tiên tử chất vấn mình liền nhanh chóng cướp lời nói: "Xin Sở Lam tiên tử yên tâm, ta sẽ cẩn thận dặn dò nàng những việc cần phải chú ý."

"Ừm, các ngươi lui xuống trước đi, suy nghĩ kỹ rồi báo lại cho ta." Sở Lam tiên tử cũng là nhân vật khôn khéo, liếc mắt một cái liền nhìn ra mẫu thuẫn giữa Mộ Tuyết Oánh cùng Sở Dao. Vì vậy lười biếng vung tay ngọc lên cho các nàng lui xuống thương lượng thật kỹ.

Mộ Tuyết Oánh lôi kéo Sở Dao đi vào đại sảnh ở bên cạnh, không đợi Sở Dao hỏi liền đánh đòn phủ đầu trước: "Sở Dao, ngươi như này là muốn thế nào? Ta vất vả lắm mới có thể cầu được Sở Lam tiên tử nhận ngươi làm thị nữ, ngươi vậy mà còn bày ra một bộ dạng không muốn?"

Sở Lam tiên tử ở ngay cách vách, lấy tu vi Trúc Cơ kỳ của nàng ta muốn nghe hai người bọn họ nói chuyện quả thực là dễ như trở bàn tay, cho nên Sở Dao cũng không muốn đắc tội với Sở Lam tiên tử. Nàng cũng không thể bảo rằng bản thân không muốn làm thị nữ, vậy nên chỉ có thể uyển chuyển nói : "Không phải ta không muốn mà do lúc trước tỷ không nói với ta cái gì cả, làm ta tưởng tỷ muốn giúp ta tiến vào phái Linh Hư làm đệ tử ngoại môn."

"Đột nhiên đi vào nơi này nghe nói được là thị nữ của Sở Lam tiên tử, khiến cho ta phản ứng không kịp."

"Đúng! Vốn dĩ ta tính dẫn ngươi tới gia nhập vào đệ tử ngoại môn. Nhưng sát hạch đệ tử ngoại môn một năm sau mới bắt đầu. Ta nghe nói Sở gia của các ngươi bị sát hại làm ngươi không có chỗ để đi. Trong lòng ta liền sốt ruột chạy tới cầu xin Sở Lam tiên tử giúp ngươi một lần, cũng may Sở Lam tiên tử hiền lành nhân hậu nguyện ý giúp ngươi."

"Ngươi có biết hay không, bao nhiêu đệ tử ngoại môn dẫn đầu muốn xin làm thị nữ của Sở Lam tiên tử, hơn nữa Sở Lam tiên tử còn nói qua chỉ cần ngươi làm tốt không chừng sẽ thu ngươi làm đệ tử."

"Ngươi gặp được cơ hội lớn như vậy đến ta cũng phải ngưỡng mộ. Ngươi hẳn là phải hiểu được mà cảm ơn a!"

Mộ Tuyết Oánh cảm khái nhìn Sở Dao lộ vẻ: Mạng của ngươi sao lại có thể tốt như thế.

Sở Dao bị Mộ Tuyết Oánh nói cho không phản bác được, muốn dựa cửa sau vào phái Linh Hư thì nên nhận một điểm tác dụng phụ.

Thôi thôi! Làm thị nữ thì làm thị nữ, dù sao bản thân cũng không nghĩ muốn làm đệ tử nổi bật ở phái Linh Hư.

Nghĩ như vậy, đột nhiên Sở Dao cảm thấy làm thị nữ cho Sở Lam tiên tử cũng không phải là sự lựa chọn tồi.

Mục đích đến đây của nàng là muốn làm gian tế chứ không phải làm đệ tử, hiện tại có thể làm thị nữ bên người tu sĩ Trúc Cơ hẳn là đã đạt được mục đích gia nhập phái Linh Hư, lại còn có thể bảo toàn được trinh tiết.

Tốt nhất Sở Lam tiên tử có thể vừa đánh vừa mắng, tìm mọi cách ngược đãi mình. Như vậy tới khi mình bán đứng phái Linh Hư mới không có chướng ngại tâm lý gì.

Sở Dao nghĩ đến đây mặt liền tràn đầy tươi cười gật gật đầu nói: "Ừm, Ta vừa rồi là nhất thời không phản ứng kịp, tỷ vừa nói như vậy ta liền nghĩ thông suốt."

"Có thể có khả năng vượt qua tuyển chọn cùng chịu khổ trở thành đệ tử ngoại môn, thì trực tiếp làm thị nữ của Sở Lam tiên tử quả thật chính là một bước lên trời a! Tuyết Oánh tỷ, đa tạ tỷ vì ta mà làm mọi chuyện! Cũng đa tạ Sở Lam tiên tử ưu ái đối với ta."

"Ngươi suy nghĩ kỹ rồi thì tốt." Mộ Tuyết Oánh vui mừng gật gật đầu nói tiếp: "Sở Lam tiên tử là người nhân hậu, ngươi cần phải biểu hiện thật tốt. Ngài ấy cũng sẽ không bạc đãi ngươi."

"Bất quá phủ đệ của Bích Du Cung Kim Đan chân nhân có nhiều quy củ, ngươi cần thiết phải hiểu rõ."

"Đây là việc đương nhiên, còn thỉnh Tuyết Oánh tỷ chỉ điểm một chút."

Sở Dao biết tu sĩ tu vi càng cao thì càng thêm cổ quái.

"Kỳ thật cũng không có đáng sợ như ngươi nghĩ, trừ bỏ quy củ của Bích Du Cung ra thì quan trọng nhất chính là phải hiểu rõ bổn phận của thị nữ, không được mơ ước những thứ không thuộc về chính mình." Mộ Tuyết Oánh nhìn vẻ mặt không rõ của Sở Dao liền không thể không nói rõ một ít: "Lúc trước Bích Du Cung cũng từng có vài thị nữ nhưng mấy thị nữ này lại không biết tốt xấu, thế nhưng mưu tính câu dẫn Thanh Hư chân nhân cuối cùng bị đuổi ra khỏi Bích Du Cung."

"Ừm." Sở Dao đã hiểu, đây là đang cảnh cáo nàng không nên câu dẫn nam chủ tử a!

"Tuyết Oánh tỷ, ngươi yên tâm," Sở Dao lập tức nói lời thề son sắt:" Ta hiểu rõ thân phận của mình, tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện này."

Sở Dao căn bản là không tính toán ở phái Linh Hư ngây ngốc lâu dài. Chờ sau khi nàng nâng cao thực lực cùng chuẩn bị tốt tất cả, thì sẽ rời khỏi phái Linh Hư đi dãy núi Huyền Thiên tìm <Chuyểm Khổ Trùng>.

Sau khi đem lời thề Tâm Ma giải quyết hoàn toàn, nàng liền không bao giờ quay trở về nơi thị phi này nữa.

"Ta đây liền an tâm rồi bằng không ngươi nếu như bị đuổi đi, ta cũng không giúp được ngươi. Đi thôi, chúng ta đi tìm Sở Lam tiên tử."

Mộ Tuyết Oánh mỉm cười xoay người dẫn đầu, cho nên Sở Dao không có thấy trong ánh mắt của Mộ Tuyết Oánh lướt qua một tia hiểm độc.

Mộ Tuyết Oánh mang theo Sở Dao quay trở lại bái kiến Sở Lam tiên tử lần nữa.

Sở Dao lập tức bày tỏ quyết định thành tâm thành ý muốn làm thị nữ cho Sở Lam tiên tử.

Sở Lam tiên tử vừa lòng thu nhận lấy Sở Dao, cũng an bài cho nàng ở trong một cái sơn động nhỏ, bên cạnh động phủ của mình.

Chương 84: Pháp Quyết Mới.

Sở Lam tiên tử sau khi thu nhận Sở Dao, liền cảm thấy bản thân nói như thế nào cũng cần phải tỏ ra là người nhân hậu thục đức vì thế liền muốn ban thưởng một bộ công pháp cho Sở Dao.

"Sở Dao, ngươi theo ta tất nhiên ta sẽ không bạc đãi ngươi!" Sở Lam tiên tử vẻ mặt mày ôn hoà nói với Sở Dao: "Ngươi hiện tại đang luyện công pháp gì?"

Sở Dao tất nhiên sẽ không nói cho Sở Lam tiên tử biết, hiện tại mình đang tu luyện công pháp <Vô Danh Công Pháp> do Lão quái đưa, vì vậy liền nói: "Khởi bẩm tiên tử, hiện tại ta luyện công pháp của gia tộc là <Trường Xuân Quyết>.

"Ừm, <Trương Xuân Quyết> tuy là công pháp Hoàng Cấp cấp bậc bình thường, nhưng là phi thường thích hợp với Luyện Khí kỳ để ngươi sử dụng." Sở Lam tiên tử thập phần chuyên nghiệp đưa ra một câu bình luận, tiếp theo lại hỏi: "Vậy ngươi hiện tại ngươi dùng pháp khí chính là gì?"

Sở Lam tiên tử ngụ ý muốn ban thưởng một kiện pháp khí cho Sở Dao.

Sở Dao lại hiểu lầm là Sở Lam tiên tử muốn hỏi rõ gốc gác trên người mình. Vì vậy miễn cho sau này ở Bích Du Cung nàng lấy ra thứ gì lại không thể nói rõ là lấy ở đâu, nên đành thành thật trả lời: "Trên người ta mặc pháp bào <Thất Sắc Thiên Tằm> cấp bậc thượng phẩm, dùng pháp khí Liệt Diễm Kiếm cấp bậc tam phẩm.  Tu luyện kiếm quyết là Liệt Diễm Kiếm quyết cấp bậc tam phẩm do tộc trưởng ban thưởng cho ta."

Mấy thứ lai lịch bình thường này cũng không sợ Sở Lam tiên tử điều tra. Còn cánh Lôi Điện, cờ Luyện Hồn công thêm mấy pháp khí linh tinh, Sở Dao sẽ không sử dụng ở trước mặt người phái Linh Hư.

Sở Lam tiên tử nghe Sở Dao thông báo xong liền làm cho ngẩn người. Trang bị trên người thật là xa hoa, cho dù trong đệ tử ngoại môn phái Linh Hư cũng thập phần hiếm thấy.

Sở Lam tiên tử vốn muốn ban thưởng cho Sở Dao pháp khí là một chiếc khăn gấm cấp bậc thượng phẩm nhưng hiện tại nghe khẩu khí này của Sở Dao, chỉ sợ bản thân đem pháp khí ra ban thưởng còn khiến nàng chướng mắt.

Xem ra Sở Dao lúc ở Sở gia chính là đối tượng mà gia tộc tăng cường bồi dưỡng. Đáng tiếc Sở gia bây giờ đã diệt vong, nàng cũng chỉ có thể tới phái Linh Hư tìm sự che chở.

Sở Lam tiên tử nghe Sở Dao nói xong tự nhiên ngượng ngùng, cảm thấy bản thân lấy ra khăn gấm cấp bậc thượng phẩm đúng thật là xấu hổ mất mặt. Nhưng bảo nàng ta lấy pháp khí cấp tam phẩm ban thưởng cho Sở Dao thì nàng lại luyến tiếc, nên chỉ có thể tự bào chữa nói: "Rất tốt, về sau nếu tu luyện có chỗ nào không hiểu cứ việc tới hỏi bổn cung."

Tu sĩ Luyện Khí kỳ có thể được một Trúc Cơ chỉ điểm cho cũng gọi là đi đường vòng rất nhiều rồi, cho nên Sở Lam tiên tử cảm thấy những lời này của mình đối với Sở Dao đã là ân huệ cực lớn.

Tuy rằng Sở Dao cảm thấy mình không có vấn đề gì có thể thỉnh giáo Sở Lam tiên tử, nhưng vẫn cung kính nói: "Đa tạ Sở Lam tiên tử hậu ái."

Từ đây, Sở Dao bắt đầu sinh sống ở Bích Du Cung.

Nếu nói rằng Sở Dao là thị nữ của Sở Lam tiên tử thì không bằng nói là cố vấn làm đẹp. Bởi vì công việc của Sở Dao đều liên quan đến làm đẹp, bảo dưỡng dung nhan.

Sở Lam tiên tử vì muốn Sở Dao có thể điều phối thật tốt ra thánh phẩm dưỡng nhan, còn đặc biệt chuẩn bị cho nàng cái phòng luyện đan lại cung cấp vô số nguyên liệu.

Có thể có được một phòng luyện đan riêng thuộc về chính mình cảm giác thật sảng khoái, bởi vì chỉ cần vào phòng luyện đan thì Sở Lam tiên tử liền sẽ không tới quấy rầy nàng. Điều này thật làm cho Sở Dao thập phần hưởng thụ.

Mà Sở Dao cũng không phụ sự kỳ vọng của Sở Lam tiên tử, luyện chế ra rất nhiều thánh phẩm dưỡng nhan, xoa, phun, rửa, từ đầu đến chân từ trong ra ngoài cái gì cần cũng đều có.

Bình thường ở trong mắt đệ tử ngoại môn, Sở Dao có thể làm thị nữ cho Sở Lam tiên tử thật là phi thường may mắn. Bởi vì đệ tử ngoại môn mỗi tháng tiền tiêu chỉ được hai viên linh thạch, hai viên luyện khí đan. Mà Sở Dao thì mỗi tháng đều nhận được năm viên linh thạch, năm viên luyện khí đan, lại có thể ở Bích Du Cung nơi đây đủ linh khí như vậy tu luyện.

Nhưng kỳ thật Sở Dao rất mệt, bởi vì nàng luyện chế ra những thánh phẩm dưỡng nhan này chỉ có thể đưa miễn phí cho Sở Lam tiên tử sử dụng. Căn bản không thể mang ra bán, còn một lượng lớn linh thạch.

Nếu để cho khác người biết Sở Dao lấy ra 7000 viên linh thạch tiến vào phái Linh Hư, chỉ sợ mỗi người đều sẽ nói đầu nàng bị cửa kẹp hỏng rồi.

Không kiếm được linh thạch đối với Sở Dao mà nói đó không phải là vấn đề gì lớn, nàng hiện tại dùng chiếc bình nhỏ đang lơ lửng trong thần thức để hấp thu nhật nguyệt tinh hoa.

Bích Du Cung dù sao cũng là phủ đệ của tu sĩ Kim Đan, trong đây khẳng định có điều cấm kỵ. Sở Dao sợ lấy nắp bình ra sợ sẽ bị phát hiện.

Tu luyện còn dễ nói dù sao nàng còn có rượu linh dịch, lúc tu luyện uống một chút linh rượu rất bình thường.

Nhưng cái nắp bình nhỏ thu tập linh dịch đối với nàng rất quan trọng. Linh dịch không chỉ có khả năng trợ giúp tu luyện, mà vào lúc mấu chốt có thể cứu người cứu mình.

Sở Dao nhất định phải nghĩ cách sử dụng nắp bình chế tạo linh dịch, thế là nàng đem chủ ý này đánh lên người Lão quái đang ở trong thức hải.

"Tiền bối, tiền bối, vãn bối hiện đang gặp phải vấn đề lớn. Nghĩ muốn hỏi thử xem tiền bối có cách gì che giấu động tĩnh của Bình Dương Chi Ngọc Tịnh khi hấp thu tinh hoa nhật nguyệt không?" Sở Dao trực tiếp hỏi Lão quái.

Lão quái không trả lời nàng liền tiếp tục gọi. Sau khi Sở Dao rời khỏi Cực Lạc cung Ngừng Thuý các, tiến vào Sở gia chỉ có đúng một lần Lão quái truyền <Vô Danh Công Pháp> cho nàng liền không nói chuyện nữa.

Bất quá Sở Dao biết Lão quái vẫn thập phần để ý đến nàng. Qủa nhiên, sau khi nàng hỏi xong liền cảm thấy trong đầu lay lay chớp động. Rồi xuất hiện một bộ pháp quyết mới, tên gọi <Tiểu chư thiên luân hồi công pháp> cùng với 36 lá bùa, nội dung tối nghĩa khó hiểu.

Chỉ là <Tiểu chư thiên luân hồi pháp trận> tấm bùa xanh thứ nhất này khiến Sở Dao phải nghiền ngẫm suy nghĩ mấy ngày.

Sau đó nàng kinh ngạc phát hiện ra lá bùa xanh đạo thứ nhất này, thế nhưng lại do vô số lá bùa nhỏ hợp thành, phong phú bao la, quả thật là pháp trận nhỏ bách khoa toàn thư. Sở Dao trước kia cũng đã từng nghĩ qua muốn học pháp trận.

Chỉ là Sở gia cũng không có trận pháp gì thập phần tinh hoa, trong điển tịch Sở gia toàn ghi chép bộ pháp Quang trận về lông phượng sừng lần, giải thích không được thấu triệt. Sở Dao xem xong chỉ hiểu biết lơ mơ, cũng không có người để thỉnh giáo.

Chính là hiện giờ Lão quái đưa cho lá bùa xanh <Tiểu chư thiên luân hồi pháp trận> liền bao gồm cả cơ sở pháp trận, giải thích thâm sâu, nội dung phong phú.

Sở Dao lại lần nữa cảm nhận được sự cường đại của Lão quái. Cái bùa xanh <Tiểu chư thiên luân hồi pháp trận> chỉ mới là tấm bùa chú thứ nhất mà có thể bao hàm nhiều nội dung như vậy. Nàng không dám nghĩ tới phía sau 36 tấm bùa kia bên trong bao hàm những nội dung gì, nhất định là càng thêm lợi hại a.

Lúc này nàng mới phát hiện mỗi công pháp cùng pháp quyết Lão quái cho mình, đều giống như có cùng một hơi thở.

Từ Linh Khí Tráo, Vô Pháp Công Danh, Thai Tức Luyện Thần ngay cả Tụ Linh Quyết mỗi cái đều tiến hành theo một quá trình nhất định. Bởi vì lúc trước có được tích luỹ cho nên Sở Dao không mất nhiều sức đã học được.

Sở Dao đột nhiên phát hiện thấy Lão quái rất đánh sợ, tựa như bản thân đang nằm trong bàn tay của hắn. Liền cả khi nàng gặp khó khăn gì, cần tu luyện pháp quyết gì Lão quái đều kịp thời cho nàng.

Bản thân bị thao túng tựa như một con rối.

Bất quá chẳng còn cách nào vì nàng cũng nghĩ không ra được bất luận phương pháp gì để thoát khỏi Lão quái.

Sở Dao chỉ có thể tự mình an ủi. Chỉ cần lão quái một ngày không nổi giận bản thân vẫn an toàn.

Chương 85: Luyện Chế Pháp Trận.

Sở Dao tránh ở bên trong phòng luyện đan, trong đầu chứa hết tất cả những thứ đã học.

<Tiểu chư thiên luân hồi pháp trận>lá bùa chú thứ nhất bao gồm nội dung pháp trận, thập phần toàn diện phong phú, làm cho Sở Dao mở rộng tầm mắt.

Đạo thứ nhất, lấy một ngàn cái bùa chú từ nhiều loại tạo thành cơ sở phù trận, chia làm các thuộc tính, sinh, chết, hối, minh, huyễn, diệt, ngày, nguyệt, âm, dương, quang, lôi, ám, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, vân....

Mấy pháp trận này vì thuộc pháp trận đơn tính, có pháp trận hợp thuộc tính, có pháp trận đơn độc từng thứ, cũng có mấy cái tổ hợp pháp trận sơ cấp ở bên nhau hình thành một đám tổ hợp nhỏ.

Đem mấy tổ hợp pháp trận đánh vào bên trong vật dẫn tương ứng với pháp khí, liền tế luyện ra uy lực tương ứng pháp khí, đây là thuộc về đạo luyện khí.

Đem mấy tổ hợp pháp trận nhập vào bên trong vật dẫn tương ứng với lá bùa, liền sẽ tế luyện ra lá bùa tương ứng uy lực, đây là thuộc về đạo bùa chú.

Tuy Sở Dao vì nội dung bên trong tấm bùa mà cảm thấy kinh ngạc cảm thán nhưng nàng lại không có hiểu rõ giá trị thật của lá bùa này.

Tổ hợp pháp trận tốt đều bị tu sĩ cấp cao nắm trong tay, sẽ không dễ lộ ra ngoài. Mà <Tiểu chư thiên luân hồi pháp trận> bùa chú đạo thứ nhất, bao gồm nội dung pháp trận. Ngay cả môn phái lớn như Thất Xảo Thiên Công các am hiểu luyện khí, pháp trận tại đại lục Thiên Mã cũng không có toàn diện như vậy, đây tuyệt đối là vật báu vô giá.

Sở Dao không ngủ không nghỉ, dùng thời gian bảy ngày bảy đêm rốt cuộc cũng nắm được nội dung bước đầu bên trong pháp trận bùa chú đạo thứ nhất.

Bất quá trước mắt nàng cũng chỉ có thể là nắm giữ được nội dung của mấy pháp trận này mà thôi, khoảng cách ứng dụng thuần thục còn rất xa.

Sở Dao có thể nhanh nắm được <Tiểu chư thiên luân hồi thật pháp> bùa chú đạo thứ nhất, cơ sở trận pháp cùng với việc nàng cắn nuốt thần thức của Sở Thiên Kỳ có quan hệ rất lớn.

Sở Thiên Kỳ làm một tán tu mà có thể tu luyện đến Trúc Cơ hậu kỳ đều là nhờ vào Thiên Ma Vạn Vật Quyết cùng thuật Thải Bổ Vạn Vật. Cho nên hắn chuyên môn đi hãm hại lừa gạt chặn đường giết người, trên tay có rất nhiều ngọc giản cùng kiến thức lẫn lộn.

Tu chân có mười sáu tài nghệ, lấy quặng, luyện khí, luyện kiếm, linh đồ, dược thiện, gieo trồng, luyện đan, thuần thú, dưỡng linh, luyện hồn, luyện phù, luyện giáp, linh văn, linh giám, bày trận, phụ pháp, Sở Thiên Kỳ đều có nói. Trong đó trận pháp, đan dược, luyện khí là môn tinh thông nhất của Sở Thiên Kỳ, cho nên Sở Dao bắt đầu học pháp trận trước mới có thể làm được việc lớn.

Nghĩ lại lúc mới xuyên đến Cực Lạc cung Ngừng Thuỷ các, nhìn thấy Kim trưởng lão thô tục kia dùng trận bàn bố trí pháp trận nàng còn thập phần hâm mộ. Hiện tại chính mình khả năng cũng có thể bắt đầu luyện chế pháp trận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro