Phần 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sở Dao rời khỏi phường thất, vốn tâm trạng còn nhảy nhót hiện tại đột nhiên trở nên ảm đạm không tia sáng, có một bóng khói đen bao phủ ở trên đầu nàng.

Xem ra ngày tháng của Tiểu Hoàng Qua cũng không quá tốt, đầu năm nay vô luận là nữ chính vẫn hay nữ phụ đều nghĩ giật miếng cơm cũng rất khó a!

Sở Dao nghĩ đến nhiệm vụ Tiếu mỹ nhân giao cho nàng, trong lòng vừa lạnh lẽo vừa buồn rầu. Đối với chủ ý muốn câu dẫn Thanh Hư chân, một chút ý nghĩ nàng cũng không có. Ý nghĩ duy nhất của nàng chính là diệt trừ lời thề Tâm ma, sau đó sẽ tìm một nơi an toàn tĩnh tâm tu luyện.

Sở Dao phấn chấn lại tinh thần, ám đạo, cần thiết phải nhanh gia tăng thực lực bước tiến lên.

Bản thân hiện tại tu vi là Luyện Khí kỳ tầng bảy, dựa vào chiếc bình nhỏ cùng sự trợ giúp của rượu linh dịch. Nửa năm về sau có thể tu luyện đến Luyện Khí kỳ đại viên mãn, đến lúc đó lại dùng một tháng thời gian đột phá Luyện Khí kỳ tiến vào Ngừng Mạch kỳ.

Ngưng Mạch kỳ đã xem như tu sĩ cấp cao, xuất phát đi núi Huyền Thiên có nhiều hơn một phần bảo đảm.

Ở trong lúc tu luyện bản thân còn phải nghiên cứu thật tốt 'Tiểu chư thiên luân hồi pháp trận' 36 đạo phù lục kia, bùa chú đạo thứ nhất nội dung pháp trận đã lợi hại như vậy. Sở Dao tin tưởng bùa chú phía sau nhất định cũng sẽ không làm nàng thất vọng.

Chương: 89 Tinh Ngữ Chỉ Đường.

Sở Dao sau khi rời khỏi phường thất liền vội vàng trở lại Bích Du Cung, lập tức chui đầu vào phòng luyện đan bắt đầu soạn lại vật liệu hôm nay mua được.

Nàng cẩn thận đem vật liệu cùng dòng ánh sáng lớn nhỏ đối lập phân tích một lần, đại khái biết ánh sáng nồng đậm đại biểu trình độ cấp bậc của vật liệu.

Hôm nay mua sắm phần lớn vật liệu đều là nhị phẩm trung giai, còn chiếc Phù Bút hỏng, lớp da lông bạch ngọc Phi Mã, Lôi Đằng Mộc Căn đều là tam phẩm giai.

"Nhặt được bảo bối." Sở Dao vừa lòng lật xem bảo bối bản thân thu hoạch. Phù Bút hiện tại không dùng được trước tiên cất đi, mà dư lại hai thứ vật liệu kia Sở Dao tính lấy đi luyện chế một bộ trận kỳ.

Nàng sau khi đem da lông bạch ngọc Phi Mã linh khí nồng đậm đi rửa sạch bào chế, được tới hai túi da thú màu tím lớn bằng cái bàn tay. Lôi Đằng Mộc bổ ra được một cây dài bốn thước, lõi gỗ phảng phất màu phỉ thúy.

Sở Dao đem da thú cắt thành bốn tấm cờ xí hình tam giác, lõi gõ cũng được đẽo thành bốn căn cột cờ lớn nhỏ giống nhau. Sau đó liền thật cẩn thận khống chế linh lực chuyển động, đem Liễm Tức trận, Mê Thần trận, Tụ Linh trận, Cố Linh trận, bốn cái pháp trận khắc hoạ ở trên cờ xí cùng lõi gỗ.

Tuy rằng bốn pháp trận này Sở Dao đã luyện tập lặp lại rất nhiều lần nhưng vẫn tốn mất năm canh giờ, uống hết nửa bình Vụ Linh linh tửu bổ sung linh lực, cuối cùng mới đem bốn pháp trận thành công khắc hoạ toàn bộ lên.

"Thành công." Sở Dao thở ra một hơi thật dài, bốn chiếc cờ nhỏ màu xanh lục xuất hiện ở trên tay của nàng, trên lá cờ đầy đặc ký hiệu chú văn. Ánh sáng chuyển động, có vẻ vật ấy là pháp khí không bình thường.

Sở Dao lấy chiếc bình nhỏ ra, ở xung quang chiếc bình nhỏ bày trận kỳ màu xanh lục. Chỉ thấy ánh sáng chớp động, trận kỳ sau khi biến mất liền có một đường vô hình chắn bao phủ chùm lên chiếc bình nhỏ.

Tuy rằng Sở Dao dùng mắt thường có thể thấy chiếc bình nhỏ đang hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, nhưng lấy thần thức đảo qua lại không cảm giác được tinh hoa nhật nguyệt đè nén. Còn cả chiếc bình nhỏ khi hấp thu, chỉ có thể cảm giác được Tụ Linh Trận có một tia linh lực chuyển động. Thật giống như có tu sĩ cấp thấp đang sử dụng Tụ Linh Trận cấp thấp phụ trợ tu luyện, không có chút nào dị thường.

Sở Dao đối với hiệu quả như vậy phi thường vừa lòng. Làm bộ cảnh giới cao nhất chính là trong giả có thật, trong thật có giả. Về sau lại lấy chiếc bình nhỏ ra tu luyện cũng không sợ bị phát hiện.

"Bộ trận kỳ này kêu Liễn Khí Mê Thần trận đi." Sở Dao cho trận kỳ đầu tiên của mình một cái tên, tuy rằng bộ trận kỳ này uy lực bình thường nhưng Sở Dao tin nghĩ bản thân nhất định có thể luyện chế ra trận kỳ càng lợi hại hơn nữa. Bất quá trước tiên nàng phải có linh thạch đi mua vật liệu.

Tu chân giới đúng là tài vật, pháp bảo, bằng hữu mà. Tài vật xếp hạng vị trí đầu tiên, đủ để thấy linh thạch rất quan trọng.

Dùng linh thạch thì không có vấn đề gì không thể giải quyết, vấn đề là không có linh thạch.

Sở Dao đi phường thất dạo một vòng linh thạch trên người đều tiêu sạch bóng, không có linh thạch ở trên người toàn thân thật là khó chịu. Nàng cần thiết phải làm chút trận bàn bán ra đổi lấy linh thạch.

Sở Dao lúc trước cũng đã nghĩ kỹ muốn luyện chế trận pháp, liền lập tức chọn ra vật liệu bắt đầu luyện chế Tam Luân Hoả pháp trận, Tiểu Mê Tung trận, Luyện Thần Tĩnh Âm trận, Tụ Linh Bổ Nguyên trận, Trói Linh trận.

"Xác xuất thành công không cao a!" Sở Dao nhìn trận bàn trước mắt mình vừa luyện chế ra, không hài lòng lắc đầu.

Tuy rằng nàng cơ bản đã nắm giữ cơ sở trận pháp, lý luận tri thức. Đối với thần thức cùng linh khí cũng nắm rõ thập phần thuần thục, nhưng dùng xong toàn bộ vật liệu cũng chỉ có thể chế tạo ra trận bàn phẩm giai không cao, so với mong muốn của nàng thì thấp rất nhiều.

Tam Luân Hoả pháp trận, Tiểu Mê Tung trận, Luyện Thần Tĩnh Âm trận, Tụ Linh Bổ Nguyên trận, Trói Linh trận mỗi loại đều làm hai cái. Tổng cộng 10 cái trận bàn, 8 cái nhất phẩm thượng giai chỉ có một cái Tiểu Mê Tung Trận là nhị phẩm hạ giai, một cái Tụ Linh Bổ Nguyên trận là nhị phẩm trung giai.

Tuy rằng vật liệu chế tác trận bàn đều là mấy thứ nhị phẩm sắp hỏng, nhưng Sở Dao cảm thấy ít nhất có thể làm ra 5 cái trận bàn. Hiện tại kết quả làm cho nàng có chút thất vọng nhỏ, bất quá nàng nghĩ đến 10 cái trận bàn này ít nhất cũng đáng giá hơn 1000 viên linh thạch, liền lại cảm thấy cao hứng.

Nhưng nghĩ đến nguồn tiêu thụ 10 trận bàn này, Sở Dao lại bắt đầu phát sầu. Đi phường thất bán trận bàn quá lãng phí thời gian, hơn nữa nàng cũng sợ Tiếu mỹ nhân lại giao cho nhiệm vụ kỳ quái có chút SE. Trong khoảng thời gian ngắn vẫn nên rời xa phường thất thật tốt, còn có một nguyên nhân quan trọng nhất chính là Sở Dao không muốn cho người Cực Lạc cung biết trận pháp của nàng. Đây là át chủ bài nàng muốn giữ lại, tại thời khắc mấu chốt sẽ cho Cực Lạc Cung một kinh hỉ.

Sở Dao nghĩ tới Mộ Tuyết Oánh, người này nhiệt tình yêu thích kiếm linh thạch, nhất định sẽ rất cao hứng làm giao dịch này.

Nàng lấy Truyền Âm phù ra bắt đầu truyền âm cho Mộ Tuyết Oánh, nhưng qua hai ngày cũng không thấy Mộ Tuyết Oánh phản hồi bất cứ cái gì.

Sở Dao liền nghĩ thầm, muốn thử đi phái Linh Hư xem Mộ Tuyết Oánh.

Vì thế Sở Dao lại tìm Sở Lam tiên tử xin nghỉ lẫn nữa, nói muốn đi thăm Mộ Tuyết Oánh.

Không biết vì cái gì thái độ lần này của Sở Lam tiên tử lại rất kỳ quái, nhìn Sở Dao bằng ánh mắt là lạ khiến nàng chột dạ không thôi.

Chẳng lẽ chuyện mình ở phường thất chạm trán Cực Lạc cung, bị Sở Lam tiên tử phát hiện. Không có khả năng đi, nếu thật sự phát hiện nàng là gian tế, hẳn là trước tiên đem nàng bắt lại nghiêm hình tra tấn mới đúng.

Sở Dao nghĩ đến đây, trong lòng liền ổn định hơn rất nhiều. Đối mặt với ánh mắt bất thiện của Sở Lam tiên tử, biểu tình tự nhiên nói: "Ta lâu rồi không thấy Mộ Tuyết Oánh thật là nhớ nàng, còn thỉnh tiên tử phê chuẩn cho ta đi thăm nàng."

"Đi đi." Ánh mắt Sở Lam tiên tử tuy rất quái lạ nhưng cũng không có hỏi cái gì nhiều, cuối cùng vẫn đồng ý.

Sở Dao quyết định sau khi tìm Mộ Tuyết Oánh sẽ không vội bán trận bàn, mà phải hỏi thăm thật rõ một chú động tĩnh phái Linh Hư.

Mộ Tuyết Oánh đã từng nói qua với Sở Dao bản thân tu hành ở Bạc Hoa Phong, cho nên Sở Dao liền lấy ra Liệt Diễm Kiếm hóa thành một đạo hồng quang bay thẳng đến Bạc Hoa Phong.

Đi tới Bạc Hoa Phong, Sở Dao lại truyền âm cho Mộ Tuyết Oánh lần nữa nhưng vẫn như cũ không có bất luận hồi đáp gì.

Nàng cũng không biết Mộ Tuyết Oánh ở nơi nào, liền tính tìm người hỏi đường. Đúng lúc này, Sở Dao thấy một nữ tu tuổi chừng mười lăm thân mặc áo vàng, mặt mày thon dài diện mạo thanh lệ, đang ngự một thanh linh kiếm màu đỏ đi ngang qua.

Sở Dao nhìn nữ tu này chỉ cảm thấy thập phần quen mặt, bỗng nhiên nhớ tới nàng ta chính là Hoàng Tinh Ngữ quản lý Luyện Võ Trường ở Tiếp Khách Phòng.

"Đạo hữu phía trước xin dừng bước." Sở Dao tuy hiện tại tu vi là Luyện Khí tầng sáu, cao hơn so với Hoàng Tinh Ngữ nhưng nàng cũng không chính thức bái nhập phái Linh Hư. Cũng ngại kêu nàng ta là sư muội.

Hoàng Tinh Ngữ nghe thấy tiếng gọi liền dừng phi kiếm, quay đầu thấy thế nhưng là Sở Dao đang kêu nàng ta, sắc mặt lập tức liền thay đổi. Nhìn ánh mắt của nàng ta tựa như xem con chuột bên ven đường, biểu cảm ghen ghét thống hận khinh bỉ đều lộ ra không che giấu được.

Sở Dao rõ ràng cảm thấy thái độ biến hóa của nàng ta, nhưng lúc ở Tiếp Khách Phong Hoàng Tinh Ngữ cũng đã nhìn nàng không vừa mắt. Cho nên nàng cũng không cho là đúng, mặt vẫn mang theo nụ cười nói: "Đạo hữu ngươi khoẻ a, ta muốn tìm Mộ Tuyết Oánh, xin hỏi ngươi biết đi nơi nào có thể tìm được nàng không?"

Lúc trước Sở Dao ở phòng nghỉ tại Tiếp Khách Phong chính là Mộ Tuyết Oánh thuê phòng, vì thế nàng cảm thấy Hoàng Tinh Ngữ hẳn là biết Mộ Tuyết Oánh.

"Mộ Tuyết Oánh sao? Nàng ta ở Luyện Võ Trường của Bạc Hoa Phong, vừa hay ta cũng đang phải đi tới Luyện Võ Trường, ngươi đi theo ta là được." Thái độ của Hoàng Tinh Ngữ đột nhiên thay đổi đột ngột, nhiệt tình đích thân muốn dẫn Sở Dao đi tìm Mộ Tuyết Oánh.

Sở Dao sửng sốt, trong lòng tuy rằng cảm thấy thấy độ của Hoàng Tinh Ngữ rất có vấn đề, nhưng vẫn ngự kiếm bay theo nàng ta.

Không phải Sở Dao kiêu ngạo nhưng là một tu sĩ Luyện Khí tầng năm, nàng thật đúng là không có để vào mắt. Hơn nữa nơi này vẫn sân phái Linh Hư, bằng sức Hoàng Tinh Ngữ cũng chơi không ra được trò gì lớn.

Chương 90: Thiếu Nữ Sinh Đôi.

Sở Dao đi theo Hoàng Tinh Ngữ bay một hồi lâu, trong lúc đó Hoàng Tinh Ngữ lấy ra một tấm Truyền Âm phù. Cũng không biết truyền âm cho ai, chờ tới khi Hoàng Tinh Ngữ nhận được một đoạn hồi âm liền quay đầu nói với Sở Dao: "Ta vừa rồi hỏi một chút, Mộ Tuyết Oánh không ở Luyện Võ trường Bạc Hoa Phong. Hẳn là có thể đã đi tới Luyện Võ trường ở Thông Thiên Phong tìm đệ đệ Mộ Trường Sinh của nàng ta."

"Đi thôi, ta mang ngươi đi tìm nàng ta." Hoàng Tinh Ngữ thay đổi phương hướng, bay về phía Thông Thiên Phong.

Sở Dao thấy Hoàng Tinh Ngữ nhiệt tình như vậy cũng ngại cự tuyệt, liền tiếp tục đi theo phía sau nàng ta bay hướng Thông Thiên Phong.

Sở Dao đi ra ngoài một lần không dễ dàng, cho nên hôm nay nàng nhất định phải tìm được Mộ Tuyết Oánh.

Thông Thiên Phong cùng Bạc Hoa Phong khoảng cách cũng không xa, hai người bay nửa canh giờ liền tới đến Thông Thiên Phong.

Thông Thiên Phong kiến trúc đều thập phần đoan chính đại khí, Luyện Võ trường mười phần khí phái. So với Luyện Võ trường ở Tiếp Khách Phong khá hơn nhiều.

Hoàng Tinh Ngữ sau đáp xuống đất, liền quay đầu lại nhìn Sở Dao liếc mắt một cái nói: "Đi thôi!"

Sở Dao theo Hoàng Tinh Ngữ đi thẳng vào Luyện Võ trường sân bãi số 10. Vừa đi vào liền thấy trong Luyện Võ trường rộng như vậy chỉ có hai thiếu nữ đang đánh nhau, đều là tu vi Luyện Khí tầng mười hai.

Hai thiếu nữ song sinh này lớn lên giống nhau như đúc, xem ra là tỷ muội sinh đôi.

Chỉ thấy trong đó thiếu nữ mặc xiêm y màu lục, sử dụng linh kiếm thập phần kỳ lạ. Thế nhưng giống như một đoạn lục trúc, xanh tươi vô cùng. Trường kiếm trong lúc bơi lội, thậm chí có thể thấy từng mảnh mầm xanh phun ra nuốt vào.

Một thiếu nữ khác ăn mặc xiêm y màu lam, sử dụng linh kiếm cũng thập phần bất phàm, lam quang trong suốt giống như nước biển. Trường kiếm múa may uy lực bắn ra bốn phía giống như thuỷ triều lên.

Ở giữa hai người đánh nhau, thỉnh thoảng xuất hiện cảnh tượng sóng biển dao động, cây cối lay động.

Lợi hại! Quả nhiên không hổ là con cháu của đại môn phái a! Sở Dao xem hai người đấu kiếm đến thập phần mê mẩn, lúc nàng ở Sở gia luôn vùi đầu khổ sở tu luyện. Cực ít khi cùng người tranh đấu, hơn nữa Sở gia tu sĩ luyện kiếm rất ít cho nên kiến thức của Sở Dao có thể nói là thập phần nghèo nàn.

Hai thiếu nữ sinh đôi thấy Hoàng Tinh Ngữ mang theo Sở Dao tiến vào Luyện Võ trường, liền đồng thời thu hồi linh kiếm kết thúc tỷ thí.

"Hoàng Tinh Ngữ, ngươi chạy tới nơi này làm gì?" Thiếu nữ áo lam vẻ mặt cao ngạo, lời nói không mang theo thiện cảm hỏi Hoàng Tinh Ngữ: "Cái Luyện Võ Trường này là nơi ngươi có thể tùy tiện vào sao?"

Thiếu nữ áo lục vẻ mặt cũng lạnh lùng nhìn hai người.

Sở Dao lúc này mới phục hồi tinh thần lại, đúng vậy! Bản thân đi tới tìm Mộ Tuyết Oánh, Hoàng Tinh Ngữ như thế nào lại mang nàng đi vào đây? Nơi này căn bản không có bóng dáng của Mộ Tuyết Oánh.

"Lam sư tỷ, Lục sư tỷ, hai vị khoẻ a. Ta không phải cố ý quấy rầy hai vị luyện võ." Xem ra Hoàng Tinh Ngữ đối hai người này thập phần kiêng kị, thái độ cung kính hành lễ sau đó liền chỉ vào Sở Dao nói: "Ta là vì mang nàng ta tới gặp hai tỷ."

"Nàng ta? Nàng ta là ai?" Thiếu nữ áo lam liếc mắt một cái đánh giá Sở Dao từ trên xuống dưới, tuy thấy dáng vẻ của Sở Dao lớn lên mỹ lệ nhưng thoạt nhìn thập phần xa lạ hơn nữa tu vi bất quá chỉ là Luyện Khí tầng sáu, liền khinh thường nói: "Có tư cách gì mà tới gặp ta?"

Sở Dao cũng bị những lời này của Hoàng Tinh Ngữ làm cho mê man không rõ ràng, hai vị thiếu nữ trước mắt này nàng cũng là lần đầu tiên thấy, Hoàng Tinh Ngữ vì cái gì lại mang mình tới gặp bọn họ?

Dựa vào quan sát của Sở Dao, hai người thiếu nữ sinh song sinh này trên người mặc pháp bào thoạt nhìn không phải vật phàm, ít nhất là tứ phẩm trở lên.

Trâm cài trên đầu hai người, ngọc bội đeo bên hông còn có chân mang giày đều phát ra ánh sáng nhàn nhạt. Tóm lại hai thiếu nữ này trang bị từ đầu đến chân đều hoa lệ.

Quan trọng nhất chính là linh kiếm tỷ muội song sinh này sử dụng, từ khi sinh ra đây là linh kiếm mà Sở Dao thấy lợi hại nhất. So với linh kiếm Viêm Long Kiếm tứ phẩm hạ giai của Sở Thiên Hoa còn cao cấp hơn, ít nhất là linh kiếm trên tứ phẩm thượng giai.

Nhìn pháp khí cùng linh kiếm trên người của hai thiếu nữ song sinh này, liền biết bọn họ tuyệt đối là nhân vật ưu tú trong đệ tử nội môn.

Sở Dao đoán được không sai, đôi thiếu nữ song sinh này phân biệt là Ngọc Linh Lục cùng Ngọc Linh Lam. Một người là Thủy linh căn, một người là Mộc linh căn, tư chất xuất chúng. Là đệ tử nhập môn của Phi Vũ chân nhân cũng chính là Kim Đan chân nhân phái Linh Hư, nhận được nhiều sủng ái từ Phi Vũ chân nhân.

Phi Vũ chân nhân đặc biệt vì đôi tỷ muội song sinh này, lựa chọn một bộ kiếm quyết tứ phẩm thượng giai tên là 'Song Sinh Càn Khôn' kiếm.

Bộ kiếm quyết này thập phần lợi hại, thủy mộc tương sinh, biến đổi thất thường. Còn có thể song kiếm hợp bích, sau khi linh kiếm kết hợp đề cao uy lực trong phạm vi lớn, sức mạnh khổng lồ.

Nguyên nhân chính vì như thế, cho nên đôi sinh tỷ muội song sinh này mới ở trong phái Linh Hư hoành hành ngang ngược. Không ai dám chọc, đặc biệt là đệ tử ngoại môn đối với hai người bọn họ thập phần kiêng kị.

Sở Dao không cảm thấy đôi thiếu nữ song sinh này sẽ biết mình, nàng nghĩ có khả năng là Hoàng Tinh Ngữ nhầm lẫn.

Chỉ thấy Hoàng Tinh Ngữ đối mặt với sự chất vấn của Ngọc Linh Lam, sắc mặt liền nghiêm nghị ngữ khí trầm thấp chậm rãi nói: "Khởi bẩm hai vị sư tỷ, nàng ta là Sở Dao thị nữ của Sở Lam tiên tử ở Bích Du Cung."

Thái độ trịnh trọng kia của Hoàng Tinh Ngữ tựa như đang giới thiệu nhân vật khó lường nào đó.

Sở Dao hết chỗ nói rồi, nguyên lai làm thị nữ cho Sở Lam tiên tử lại nổi tiếng như vậy sao? Nàng như thế nào không biết a!

Càng làm cho Sở Dao không nghĩ tới chính là, Ngọc Linh Lục cùng Ngọc Linh Lam sau khi nghe xong những lời này của Hoàng Tinh Ngữ, động tác nhất trí quay đầu tầm mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Sở Dao. Như thể đang nói, ngươi chính là Sở Dao trong truyền thuyết kia sao?

Chỉ thấy trong ánh mắt của bọn họ không có vui mừng, mà ngược lại là dày đặc vẻ khinh bỉ.

Thái độ của ba người trước mắt, càng khiến Sở Dao thêm quyết tâm tìm được Mộ Tuyết Oánh.

Sở Dao lại lần nữa khẳng định thật sâu, nhất định là đã xảy ra chuyện gì mà nàng không biết. Hơn nữa chuyện này rất nghiêm trọng, không tự nhiên ánh lửa chiếu trên cửa. Nàng biết mình cần phải nhanh chóng điều tra rõ ràng, nếu không bản thân chết như thế nào cũng không biết.

Nếu người tới không có ý tốt, Sở Dao cũng không nghĩ dây dưa cùng bọn họ. Nàng bình tĩnh đối nói với hai thiếu nữ song sinh này: "Sở Dao gặp qua hai vị sư tỷ, ta lần này tới Bạc Hoa Phong là để tìm Mộ Tuyết Oánh nếu nàng không ở nơi này vậy Sở Dao xin cáo từ!"

"Ngươi tìm Mộ Tuyết Oánh làm gì?" Thiếu nữ áo lục vẫn luôn im lặng đột nhiên nói: "Chẳng lẽ là câu dẫn Thanh Hư chân nhân không được, nghĩ đem mục tiêu chuyển lên người Mộ Trường Sinh sao?"

Sở Dao vừa nghe những lời này, đã ngửi thấy một cỗ vị chua nhàn nhạt. Xem ra Mộ Trường Sinh ở phái Linh Hư rất được thiếu nữ hoan nghênh. Bất quá diện mạo Mộ Trường Sinh tuấn mỹ tu vi cao thâm, đã thế kiếm thuật cao cường đối với thiếu nữ mà nói đích thực rất có lực hấp dẫn.

Tuy rằng Sở Dao không biết vì sao bọn họ hiểu lầm mình có quan hệ với Mộ Trường Sinh, nhưng nàng không nghĩ giải thích.

Bất quá câu 'câu dẫn Thanh Hư chân nhân' của thiếu nữ áo lục kia khiến cho Sở Dao cảnh giác, đây là nhiệm vụ hôm qua nàng mới nhận được từ Tiếu mỹ nhân. Bản thân căn bản còn chưa kịp thực hiện, làm như thế nào bọn họ biết được?

Sở Dao nghĩ đến thân phận gian tế của mình có khả năng đã bị vạch trần, lòng ngực lập tức vọt lên tới tận cổ. Không nghĩ muốn cùng bọn họ nó lời vô nghĩa, liền xoay người muốn rời đi.

"Nghĩ cứ như vậy rời đi, ta đáp ứng chưa?" Áo lam thiếu nữ cười lạnh nói: "Hôm nay ta phải giáo huấn ngươi thật tốt một chút, tiện nhân không biết xấu hổ nơi nơi câu dẫn nam nhân."

Chương 91: Chạm Vào Là Nổ Ngay.

Sở Dao vừa nghe thiếu nữ áo lam này nói, lập tức hiểu rõ nguyên nhân việc xảy ra. Xem ra không phải thân phận của mình bị phát hiện, mà là có người đang bịa đặt muốn hủy hoại thanh danh của nàng. Không thể nghi ngờ gì nữa, người này chính là Hoàng Tinh Ngữ.

Sở Dao nhớ tới Tiếu mỹ nhân có nói qua mình là hóa thân của sắc đẹp, nam nhân thấy đều sẽ bị hấp dẫn, nữ nhân thấy đều sẽ ghen ghét. Hiện tại nghĩ lại, những lời này không phải khích lệ mà là nguyền rủa a!

Cho nên Hoàng Tinh Ngữ hãm hại nàng, quả thật chính là việc đương nhiên.

Sở Dao nhìn gương mặt mang theo biểu cảm bất thiện của tỷ muội song sinh cùng Hoàng Tinh Ngữ ở trước mắt. Hoàng Tinh Ngữ tu vi Luyện Khí tầng năm có thể xem nhẹ, nhưng đôi tỷ muội song sinh tu vi Luyện Khí tầng mười hai này tuyệt đối không đơn giản, là một mối uy hiếp.

Bất quá Sở Dao cũng không sợ bọn họ. Bởi vì đôi thiếu nữ song sinh này linh kiếm cùng kiếm quyết tuy rằng thập phần cao giai, trên người pháp khí cũng thật xa hoa nhưng vừa rồi xem bọn họ luyện kiếm tựa hồ chưa lĩnh ngộ được kiếm ý. Cho nên Sở Dao lĩnh ngộ kiếm ý cũng tự cao có thể đấu một trận cùng bọn họ.

Nhưng Sở Dao nghĩ đến nơi này là Thông Thiên Phong chỗ đệ tử nội môn tụ tập, nếu mình cùng bọn họ đánh nhau sẽ tựa như thọc tổ ong vò vẽ. Đến lúc đó bọn họ nhất hô bá ứng, bản thân chỉ có bị vây đánh kết quả nhục nhã, cho nên đành từ bỏ ý nghĩ chiến đấu.

Bởi vì Sở Dao hiểu rõ địa vị của bản thân, bỏ qua thân phận gian tế không đề cập tới. Nàng bất quá cũng chỉ là tỳ nữ bên cạnh thị thiếp của Thanh Hư chân nhân, vốn cũng không phải nhân vật có cấp bậc thiên chi kiêu nữ gì đó của phái Linh Hư. Dù cho nàng bị bọn họ đánh tới tàn phế cũng sẽ không có người ra mặt vì nàng.

Sau khi nghĩ kỹ điểm này, Sở Dao tuyệt không cùng bọn họ dây dưa thêm nữa. Nàng liền lấy ra cánh Lôi Điên cắm trên người, ánh sáng lục sắc hiện lên trong nháy mắt Sở Dao đã rời khỏi Luyện Võ Trường..

Thấy Sở Dao không nói một câu trực tiếp chạy trốn, đôi thiếu nữ song sinh này đột nhiên sửng sốt. Bình thường bọn họ ở trong môn phái muốn khi dễ giáo huấn người nào đó, người nọ chỉ có thể ngoan ngoãn chờ bị khi dễ. Này vẫn là lần đầu tiên có người dám ở trước mặt bọn họ chạy trốn.

Từ này phản ứng của hai tỷ muội song sinh này cũng có thể nhìn ra bọn họ được trưởng bối bảo vệ quá tốt, chỉ biết ức hiếp người khác thế nhưng không biết chiêu tẩu vi thượng sách trong 36 kế.

Vẫn là Hoàng Tinh Ngữ phản ứng nhanh chóng, nàng ta lập tức lấy ra linh kiếm trắng nhị phẩm hạ giai của mình hô: "Hai vị sư tỷ mau đuổi theo, phải ngăn cản tiểu tiện nhân này bỏ chạy."

"Dám chạy, quả thật chính là tìm chết!"

Hai thiếu nữ song sinh lập tức phản ứng, một bên trăm miệng mắng một lời, một bên thì từng người đều lấy linh kiếm của mình phi như tia chớp đuổi theo.

Hoàng Tinh Ngữ là người đầu tiên lấy ra linh kiếm, nhưng lại là người cuối cùng đuổi theo ra cửa.

Chiếc cánh Lôi Điện của Sở Dao tốc độ cực nhanh, chợt lóe liền đã tới rồi bên cạnh Thông Thiên Phong, chỉ là cánh Lôi Điện quá hao phí linh lực. Sở Dao sau khi uống một ngụm Vụ Linh linh tửu bổ sung linh lực liền thay đổi Liệt Diễm Kiếm, chuẩn bị bay trở về Bích Du Cung.

Mà linh kiếm của tỉ muội song sinh tuy rằng phẩm giai cao, tốc độ cũng cực nhanh nhưng rốt cuộc mất tiên cơ, trong khoảng thời gian ngắn đuổi không kịp Sở Dao. Mắt thấy Sở Dao sắp thành công thoát khỏi Thông Thiên Phong, hai người tức giận đến gương mặt xinh đẹp đỏ bừng.

Tỷ muội hai người bọn họ một đường đuổi theo khiến cho không ít tu sĩ Thông Thiên Phong chú ý. Nếu thật để cho Sở Dao người gặp người hận, thanh danh bại hoại tiểu tiện nhân này ở dưới mí mắt của bọn họ chạy trốn, vậy thì bọn họ đều mất hết mặt mũi.

Đặc biệt Sở Dao chẳng qua tu vi chỉ là Luyện Khí tầng sáu, hai người bọn họ Luyện Khí tầng mười hai lại đều không thể bắt được Sở Dao. Nhất định sẽ bị những kẻ chờ xem bọn họ xấu mặt âm thầm nhạo báng, cho nên bọn họ tuyệt đối không cho phép.

"Lam Nhi." Thiếu nữ áo lục đột nhiên dừng ngự kiếm lại hung hăng nói: "Ra tuyệt chiêu."

Thiếu nữ áo lam nghe nói lập tức đáp: "Tốt, để cho tiện nhân chết tiệt này nhìn xem lợi hại của chúng ta."

Đôi thiếu nữ song sinh này từng người đồng thời thu hồi động tác, cầm kiếm cầm linh kiếm nắm trong tay. Trong phút chốc, hai thanh linh kiếm phát ra ánh sáng thật lớn, một cái ánh sáng lấp loáng còn một cái ánh sáng lục lóng lánh. Nuốt chửng thân ảnh bọn họ, tiếp đó hai thanh linh kiếm phóng lên cao như phát ra tiếng rồng gầm vang lớn tới thẳng trên trời xanh.

Đôi thiếu nữ song sinh này đi theo linh kiếm bay đến giữa không trung liền treo ở trên đó, toàn thân quần áo không gió mà bay, chân đạp thất tinh đôi tay bấm quyết.

"Song sinh càn khôn. Đồng tâm đồng lực. Đồng đức đồng hồn. Thần uy tự hiện!"

Đôi thiếu nữ song sinh trong miệng lẩm bẩm, giờ phút này bọn họ vô luận từ bước chân cho đến pháp quyết, cùng kiếm quyết thế nhưng đều là giống nhau như đúc. Đương lúc hai tỷ muội thần tình nghiêm túc trang trọng nắm đôi tay, trên bầu trời hai thanh linh kiếm khổng lồ ánh sáng lam, ánh sáng lục dần dần dung hợp vào nhau.

Khi hai ánh sáng màu chói lọi trùng điệp hợp vào nhau, hóa thành một thanh thanh kiếm khổng lồ đan xen hai màu xanh trắng treo ở không trung, lớn khoảng chừng vài chục trượng thật sự khổng lồ kinh người.

Cùng lúc đó, một tầng vòng bảo hộ màu xanh trắng từ kiếm quang khổng lồ bao phủ lên trên người hai tỷ muội.

Một chiêu này chính là sát chiêu Song Sinh Càn Khôn kiếm quyết, song kiếm hợp bích có thể làm đôi thiếu nữ song sinh này linh lực hợp thành nhất thể. Theo đó đề cao tu vi cùng uy lực linh kiếm trong phạm vi lớn của bọn họ, lấy tu vi Luyện Khí tầng 12 hiện tại của bọn họ dùng một sát chiêu này có thể coi như một đòn của Trúc Cơ kỳ.

Bất quá giờ phút này thần sắc của tỷ muội hai người thoạt nhìn khá gắng sức, tuy rằng bọn họ nỗ lực thi triển ra kỹ thuật này nhưng thân thân lại run rẩy mặt trắng như tờ giấy chỉ sợ là lực bất tòng tâm

Bởi vì một chiêu này bọn họ còn chưa có thể vận dụng thuần thục, trước kia luyện tập ngàn lần cũng chỉ có một lần thành công mà thôi. Nhưng lần này bọn họ là bị Sở Dao ép nổi nóng, trong lúc buồn bực xấu hổ chỉ nghĩ đến một chiêu thức mạnh nhất này. Bởi vì một chiêu này trừ bỏ uy lực khổng lồ, quan trọng nhất chính là nó còn có thể khoá chặt bóng dáng của địch, đuổi giết trăm dặm.

Hoàng Tinh Ngữ sau khi đuổi theo ra tới, lại không dám đến gần đôi thiếu nữ song sinh kia mà chỉ đứng ở cách đó không xa hoảng sợ nhìn cự kiếm khổng lồ trên bầu trời kia.

Nàng tin Sở Dao bị kiếm quang này đánh trúng chắc chắn là chết không có chỗ chôn.

Tuy rằng Hoàng Tinh Ngữ đã sớm nghe nói đôi thiếu nữ song sinh này tu luyện Song Sinh Càn Khôn kiếm quyết uy lực khổng lồ, có thể song kiếm hợp bích nhân kiếm hợp nhất. Nhưng thời điểm nàng ta tận mắt chứng kiến vẫn cảm thấy vô cùng chấn động, hiện tại đôi thiếu nữ song sinh này tu vi chỉ là Luyện Khí tầng 12, song kiếm hợp bích uy lực có thể đối phó được với Trúc Cơ kỳ. Vậy tu luyện về sau chẳng phải là càng thêm đáng sợ?

Nghĩ đến đây, Hoàng Tinh Ngữ tâm tức khắc nóng lên như lửa. Đôi thiếu nữ song sinh này ở trong môn phái tuyệt đối là tiền đồ vô hạn, bản thân nhất định phải ôm chặt cái đùi lớn này Đến nỗi trong lòng nàng ta đã đem Sở Dao coi người như chết.

Mà Sở Dao đang chạy trốn, cũng đột nhiên cảm nhận được bản thân bị một cỗ sức mạnh nguy hiểm khoá chặt, nàng quay đầu nhìn lại thì thấy kiếm quang khổng lồ trên bầu trời kia.

"Đây là kiếm quyết gì, thế nhưng có thể khoá chặt mình?" Sở Dao sắc mặt xanh mét nhìn thanh kiếm quang khổng lồ trên bầu trời, nàng bị kiếm quang này khoá chặt. Dù tính chạy ra Thông Thiên Phong cũng vô dụng, nàng tránh không khỏi một kiếm này.

Đôi thiếu nữ song sinh này tâm địa thật độc ác, trong miệng giáo huấn thế nhưng muốn mạng người.

Sở Dao không biết bản thân có thể chống lại được một đòn này hay không, tuy rằng một kiếm quang khổng lồ này bên trong không có xuất hiện kiếm ý. Nhưng vẫn so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ bình thường uy lực càng mạnh, mà cho dù bản thân có thể chống được một đòn này cũng bỏ lỡ cơ hội thoát đi tốt nhất.

Trước mắt cũng không phải lúc tự hỏi mấy cái này, vẫn nên nghĩ làm như thế nào bảo vệ mạng sống đi! Sở Dao lập tức kích phát uy lực phòng ngự Thấc Sắc Thiên Tằm pháp y ở trên người, ngay tức khắc trên người toả ra ánh sáng thất sắc. Trừ ánh sáng thất sắc bên ngoài này ra Sở Dao bên trong còn tập trung linh lực lực toàn thân dâng lên một tầng Linh Khí Tráo. Nàng gần đây không ngừng học pháp trận, đối với việc khống chế linh lực càng thêm thấu triệt. Một tầng Linh Khí Tráo này dính sát ở trên làn da của nàng. Giống như một tầng vỏ bọc vàng, lực phòng ngự so với Thất Sắc Thiên Tằm pháp y chỉ cao hơn chứ không kém.

Đồng thời lúc này Sở Dao lấy Liệt Diễm Kiếm ra treo ở nàng trên đầu, tuy rằng ngọn lửa của Liệt Diễm Kiếm không xuất hiện nhưng lại giấu giếm sát khí. Trong lòng nàng thầm hạ quyết tâm, nếu là bản thân trốn không thoát một kiếp này, vậy thì có liều chết cũng muốn kéo theo hai nữ nhân xấu xa này điền mạng.

Nếu không phải xung quanh hai thiếu nữ song sinh này được một tầng màu xanh trắng của uy lực linh kiếm bao chùm phủ xuống bảo hộ, thì Sở Dao lập tức sẽ bay lên một kiếm đâm thủng bọn họ.

Giờ phút này tinh thân của Sở tập trung cao độ, đối với kiếm quang khổng lồ trên bầu trời làm như không thấy, mà nàng gắt gao nhìn chằm chằm đôi thiếu nữ song sinh kia. Nàng biết khi kiếm quang khổng lồ phóng ra, chính là lúc lực phòng ngự của bọn họ yếu nhất. Đây cũng là thời cơ mình tấn công tốt nhất.

Trên bầu trời kiếm quang khổng lồ mang theo ánh sáng xanh trắng nồng đậm, cuồng phong gào thét.

Sở Dao đứng ở trên không trung, ở trong gió lớn tựa như đá cứng không chút lay động nào.

Giữa hai bên khẩn trương tranh đấu, bầu không khí chạm vào là nổ ngay. Mà Hoàng Tinh Ngữ người khởi xướng ra, trong lòng lại gấp gáp cùng kích thích, nhìn cảnh tượng phía trước đôi mắt cũng luyến tiếc chớp một cái.

"Sao lại thế này, hai tỷ muội Ngọc Linh điên rồi sao? Làm sao dám ở trên Thông Thiên Phong cùng người khác đấu pháp, còn một bộ dạng muốn giết người."

"Đôi tỷ muội song sinh này ỷ vào Phi Vũ chân nhân yêu thích cho nên luôn luôn vô pháp vô thiên, bất quá ở giữa ban ngày ban mặt lại dám coi thường môn quy. Chỉ sợ bọn họ là trốn không khỏi bị trách phạt."

"Đúng vậy, thật cho rằng song kiếm hợp bích của bản thân có bao nhiêu ghê gớm, thế nhưng môn quy cũng không bỏ ở trong mắt."

Đúng lúc này, xung quanh vang lên âm thanh nghị luận sôi nổi. Nguyên lai động tĩnh nơi này quá lớn, kinh động không đến ít đệ tử nội môn ở Thông Thiên Phong, nhiều người sôi nổi vây lại xem.

Hai tỷ muội song sinh này từ trước đến nay luôn bá đạo, ở trong đệ tử nội môn là người có duyên cực kém. Đặc biệt là nữ đệ tử đối với bọn họ quả thật là ghen ghét đan xen.

Cho nên đại đa số mấy đệ tử này đều ngự kiếm, đứng ở bên cạnh vui sướng khi người gặp họa, chờ đôi thiếu song sinh này nữ phạm tội giết người, cũng không có ai dám ra tay cứu Sở Dao.

Nghe đến mấy âm thanh nghị luận này, Hoàng Tinh Ngữ lúc này mới ý thức được nơi này không phải Luyện Võ Trường mà là Thông Thiên Phong. Mà Linh Hư cấm đệ tử đánh nhau bên ngoài Luyện Võ Trường.

Xong rồi! Hoàng Tinh Ngữ tức khắc khẩn trương, hận không thể bay đến giữa không trung, lập tức ngăn đòn tấn công của hai thiếu nữ song sinh đối với Sở Dao.

Bất quá nàng ta không phải vì nghĩ muốn cứu Sở Dao, cũng không phải vì lo lắng cho đôi thiếu nữ song sinh lần đầu tiên vi phạm môn quy. Mà là sợ hãi đôi thiếu nữ song sinh này thật sự giết chết Sở Dao xúc phạm môn quy, lại đem việc mình đưa Sở Dao tới trước mặt bọn họ nó ra. Kết cục cũng sẽ không tốt tí nào.

Hoàng Tinh Ngữ nghĩ rồi lại nghĩ, nhưng nàng ta biết bản thân căn bản không có thực lực. Cũng không có tư cách đi ngăn cản đôi thiếu nữ song sinh này tấn công.

Đúng lúc này, một đạo cầu vòng màu đen từ chân trời bay nhanh đến, thế nhưng dừng ở giữa Sở Dao cùng đôi thiếu nữ song sinh này.

Chỉ thấy người tới chính là một thiếu niên Ngừng Mạch kỳ, dáng vẻ đại khái mười tám chín tuổi. Một thân hắc y, khuôn mặt tuấn mỹ hiện ra khí chất lạnh lùng giống như một thanh lợi kiếm đã ra khỏi vỏ.

Chương 92: Lửa Cháy Đổ Thêm Dầu.

Thấy thiếu niên hắc y đột nhiên xuất hiện, đệ tử nội môn vây quanh Thông Thiên Phong xem đều nhịn không được kinh hô ra tiếng!

"Mộ Trường Sinh? Hắn như thế nào lại tới? Hắn tới làm gì?"

"Ta nghe nói Phi Vũ chân nhân cố ý muốn mời hắn làm bạn lữ song tu của Ngọc Linh Lục, hiện tại hắn dám chạy tới nơi này ra mặt vì nữ nhân khác, đây là điên rồi đi!"

Tuy rằng Thông Thiên Phong nhân tài đông đúc, nhưng Mộ Trường Sinh người này yêu kiếm như mạng, trong những thiếu niên thiên phú ưu tú cũng coi như là người xuất sắc.

Nghe nói trong hai thiếu nữ song sinh này, Ngọc Linh Lục đối Mộ Trường Sinh có phần đề ý. Nhưng Mộ Trường Sinh vẫn luôn không đáp lại, mọi người đều suy đoán Mộ Trường Sinh đang chơi trò lạt mềm buộc chặt.

Tuy rằng Mộ Trường Sinh tư chất xuất chúng, thiên phú ưu tú. Tuổi còn trẻ đã tu luyện tới Ngừng Mạch kỳ nhưng sư phụ hắn chẳng qua chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ trưởng lão, so ra kém với Ngọc Linh Lục có sư phó là Kim Đan chân nhân.

Hơn nữa Ngọc Linh Lục tuy rằng tính tình cao ngạo ngang ngược nhưng là diện mạo kiều mỹ, thiên phú cùng tư chất lại đều cao, về sau tiền đồ vô lượng. Mộ Trường Sinh nếu thật muốn ở cùng Ngọc Linh Lục, còn xem như trèo cao.

Chính là hôm nay, Mộ Trường Sinh người này thế nhưng vì nữ nhân khác mà đứng ở trước mặt hai tỷ muội Ngọc Linh. Như này liền thuyết minh hắn thật không thèm để ý tới Ngọc Linh Lục.

Wow! Có nội tình, có gian tình!

Lửa bát quái của mọi người vây xem đều bốc cháy lên hừng hực, sôi nổi hỏi thăm mỹ nữ bị hai tỷ muội Ngọc Linh đuổi theo đánh là người nào.

Sau khi biết mỹ nữ kia chính là Sở Dao trong truyền thuyến lẫn vào Bích Du Cung muốn câu dẫn Thanh Hư chân nhân, làm cho mọi người sôi nổi cảm thán. Mộ Trường Sinh sau khi bị Sở Dao người ham phú phụ bần này vứt bỏ, lại còn nguyện ý ra mặt vì nàng quả thực chính là chân ái a!

Càng có không ít nữ tu tỏ ra nếu có một người nguyện ý làm như vậy vì mình, thì đời này trừ người đó quyết không gả cho ai!

Mà Mộ Tuyết Oánh đứng ở nơi xa trông thấy một màn này, bộ mặt liền dữ tợn khớp hàm cắn chặt. Đôi tay nắm thật chắc, móng tay sắc nhọn cắm sâu vào da thịt, ở giữa một tay chảy ra dòng máu tươi mà không biết.

"Mộ Trường Sinh?" Sở Dao thế nào cũng không thể nghĩ ra, Mộ Trường Sinh sẽ chạy tới cứu mình.

Lúc ở Sở gia, Sở Dao cảm thấy quan hệ giữa mình cùng Mộ Trường Sinh cũng không mấy thân thiết a!

"Hai vị sư muội, Sở Dao là bằng hữu của ta nếu nàng có chỗ nào đắc tội với hai vị sư muội, còn thỉnh các ngươi thứ lỗi." Mộ Trường Sinh cũng không thèm nhìn tới Sở Dao, mà là nhàn nhạt nói với tỷ muội Ngọc Linh: "Ta tại đây thay nàng bồi tội với hai vị sư muội."

Ngọc Linh Lục trong đôi thiếu nữ song sinh, từ sau khi thấy Mộ Trường Sinh xuất hiện, trên gương mặt trắng bệch xinh đẹp nổi lên một mảnh đỏ như máu, đó là biểu cảm phẫn nộ tới cực điểm.

Thiếu nữ áo Lam cũng cùng cảm nhận tựa như chính bản thân mình bị, đôi mắt phun lửa nhìn Mộ Trường Sinh.

Sở Dao thấy biểu cảm của đôi thiếu nữ song sinh liền đột nhiên cảm thấy không ổn, thiếu nữ áo lục giống như có ý với Mộ Trường Sinh.

Mộ Trường Sinh đi ra lúc này, không phải tới cứu nàng mà là tới hại nàng a!

Quả nhiên, Sở Dao lập tức cảm giác cỗ uy hiếp đang khoá chặt bản thân kia, đột nhiên bạo trướng âm thầm mang theo sát ý dày đặc.

"Wow, tỷ muội Ngọc Linh thật sự tới." Mọi người vây xem âm thầm mang theo thanh âm hưng phấn, sôi nổi nghị luận nói: "Mộ Trường Sinh này một chiêu thêm dầu vào lửa, giết người vô hình a!"

"Tu vi Luyện Khí tầng năm liền dám ra đây câu tam đáp tứ, thật là sợ chết không đủ nhanh a!" Cũng có nữ tu vui sướng khi người gặp họa nói.

Sở Dao căn bản không để ý tới bọn họ nghị luận, trận địa sẵn sàng đón quân địch. Kiếm quang khổng lồ trên không trung gây cho nàng uy hiếp càng lúc càng lớn, nàng bắt đầu có chút lo lắng.

Mộ Trường Sinh nghe thấy mọi người nghị luận liền nhăn mày lại, hắn hôm nay tới là vì Sở Dao nói chuyện. Cũng không giống như mọi người xung nói có tình yêu nam nữ với Sở Dao, mà là lòng mang một loại cảm giác áy náy.

Ngày đó Sở gia bị giết, Mộ Trường Sinh không ôm việc không liên quan mình. Cũng không nhúng tay vào giữa tranh đấu của hai cái gia tộc, nhưng lúc hắn đi theo A Ngốc đuổi tới hang ổ của ma tu Sở Thiên Kỳ, mới biết được là Sở Dao cùng Sở Hoằng Văn liều mình cứu Mộ Tuyết Oánh.

Mộ Trường Sinh vốn muốn chém chết Sở Thiên Kỳ mới hả giận, nhưng Sở Thiên Kỳ sau đêm đó liền không còn thấy bóng dáng. Sở gia bị giết, Sở Dao không chỗ nào đi, phải đến nhờ cậy Mộ Tuyết Oánh.

Mà Mộ Tuyết Oánh cầm gia 7000 khối linh thạch của nàng, lại đem nàng giới thiệu tới Bích Du Cung làm thị nữ.

Nếu đàng hoàng làm thị nữ thì thôi, lại không biết nguyên nhân gì hiện tại phái Linh Hư hiện đồn thổi bốn phía. Đều truyền nhau các loại, nói Sở gia có một tiểu nữ tu Sở Dao lả lơi ong bướm, bỏ 7000 linh thạch tiến vào Bích Du Cung là vì câu dẫn Thanh Hư chân nhân. Muốn để cho Thanh Hư chân nhân tiêu diệt Diệp gia vì Sở gia báo thù.

Tuy rằng Mộ Trường Sinh đối với Sở Dao không hiểu biết nhiều lắm, nhưng đoạn thời gian ở Sở gia kia nhìn thấy nghe thấy còn có trong mấy lần tiếp xúc ngắn. Mộ Trường Sinh lại cảm thấy Sở Dao không phải loại người dựa vào nam tu cao giai để nổi bật, ở trong miệng của người Sở gia thì Sở Dao chính là một người cuồng tu luyện.

Căn cứ vào nguyên nhân trên khi thấy tỷ muội Ngọc Linh đuổi giết Sở Dao, Mộ Trường Sinh liền ra tay. Mạng người quan trọng, Mộ Trường Sinh cảm thấy mình không thể nhìn thấy Sở Dao chết mà không cứu, nếu không kiếm tâm của hắn cũng không viên mãn.

"Bổn môn cấm đánh nhau." Mộ Trường Sinh lạnh giọng nói: "Hai vị sư muội làm như vậy không sợ sẽ trái với môn quy sao?"

"Mộ Trường Sinh, ngươi lại vì nàng đối nghịch với chúng ta?" Tỷ muội Ngọc Linh hiện tại thẹn quá hoá giận đâu còn nghe vào những lời này, ngược lại ghen ghét dữ dội nói với đối Mộ Trường Sinh: "Ta nhất định phải giết nàng ta."

Mộ Trường Sinh thấy dáng vẻ không chịu thu tay của bọn họ liền lấy Hắc Diệu kiếm của bản thân ra, hoá thành một đạo cầu vồng màu đen chắn ở trong đó. Hôm nay nếu hắn đã đứng ra liền không nghĩ tới việc nửa đường bỏ chạy, thế nào cũng phải muốn cùng đôi tỷ muội này chống đối tới cùng.

Dù sao Mộ Trường Sinh đã sớm nhìn đôi tỷ muội này không vừa mắt đặc biệt là Ngọc Linh Lục, mặc danh kỳ diệu thích hắn liền đi cầu Phi Vũ chân nhân nói muốn cùng hắn kết làm bạn nữ song tu.

Mộ Trường Sinh nghĩ đến Ngọc Linh Lục cùng sư phụ nàng ta Phi Vũ chân nhân, bầy ra một dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn đối sư phụ hắn chỉ chỉ trỏ trỏ tựa như ban ơn. Liền cảm thấy một bụng lửa giận, Hắc Diệu kiếm lấp lánh ánh sáng đen hóa thành một đạo kiếm bảo vệ trước người Sở Dao.

Mộ Trường Sinh ở trước mặt mọi người làm như vậy, quả thật chính là đánh vào mặt tỷ muội Ngọc Linh. Tỷ muội Ngọc Linh xấu hổ và buồn bực giận dữ đến hai mắt đỏ lên, hiện tại đừng nói đến mạng Sở Dao ngay cả mạng Mộ Trường Sinh, bọn họ cũng nghĩ muốn xử lý cùng nhau.

Vì thế tỷ muội Ngọc Linh không quan tâm lại phát linh lực tăng lớn lần nữa, chỉ thấy kiếm quang khổng lồ trên không trung kia ánh sáng đột nhiên bạo trướng lên. Ánh sáng xanh trắng toả ra đầy trời, quả thật muốn đem ánh sáng mặt trời che lấp.

Mà sắc mặt của tỷ muội Ngọc Linh trắng bệch thân hình hơi hơi phát run phảng phất trong gió tựa như hai tờ giấy, đây là biểu hiện của việc linh lực đã khô kiệt.

Mộ Trường Sinh nhìn thấy kiếm quang bạo trướng này khuôn mặt liền ngưng trọng, dù lấy tu vi Ngừng Mạch kỳ của hắn cũng không dám nói có thể dễ dàng chặn một kiếm này.

"Wow! Một kiếm này thật là lợi hại, các ngươi nói Mộ Trường Sinh có thể tiếp được một chiêu này hay không?"

"Khó nói, dù Mộ Trường Sinh có thể tiếp được một kiếm này phỏng chừng hắn cũng chịu đủ."

Giờ phút này đệ tử vây xem càng ngày càng nhiều, mọi người đều khe khẽ nói nhỏ, tâm tình kích động gấp không chờ nổi muốn xem trận đấu xảy ra để có một đề tài ghi trên sử sách.

"Đi tìm chết đi!" Ngọc Linh Tỷ Muội sắc mặt dữ tợn hung ác hô, đôi tay giơ lên phát động tuyệt chiêu.

Đúng lúc này, lại có vài đạo cầu vồng từ xa tiến lại, xa xa liền truyền đến một thanh âm cực kỳ nghiêm khắc. "Người nào gây sự ở đây?"

Vài đạo cầu vòng này cực nhanh, âm thanh vừa đến người đã tới.

Chỉ thấy năm tu sĩ mặc áo trang phục hắc hồng đan xen giống nhau đứng trên không trung, đi đầu là tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Nhìn tỷ muội Ngọc Linh cùng kiếm quang trên bầu trời, vẻ mặt nghiêm khắc nói: "Các ngươi đang làm gì, chẳng lẽ các ngươi không biết bên trong môn phái không cho phép tranh đấu sao? Còn không mau thu tay lại cho ta."

"Muội, tiểu đội Chấp pháp tới!" Đệ tử nội môn vậy xem thấy năm người vừa đến này thần sắc liền vô cùng thất vọng, oán hận nói: "Không có trò hay xem."

"Dựa vào! Tới quá khéo."

"Mẹ nó, vì sao tiểu đội Chấp pháp không tới muộn một chút a!"

Không ít đệ tử ảo não đến hận không thể đấm ngực dậm chân, trò hay nhìn đến một nửa liền phải cưỡng ép hạ màn thật là làm lòng người ngứa ngáy khó nhịn, thống khổ vô cùng a.

Tiểu đội Chấp pháp Thông Thiên Phong, từ đệ tử của Hình Pháp Đường phái Linh Hư tạo thành. Tu sĩ Trúc Cơ thay phiên trị đội, năm người một tổ phụ trách an toàn của các ngọn núi. Mỗi ngày đúng giờ đi tuần sơn, bọn họ vừa thu được truyền âm nói nơi này xuất hiện bạo động liền lập tức chạy đến.

Tỷ muội Ngọc Linh thấy tiểu đội Chấp pháp đến, sắc mặt càng thêm trắng bệch. Chỉ là song kiếm hợp bích của bọn họ đã hình thành, lúc này bảo bọn họ thu tay lại liền không thể vì bọn họ cũng không làm được.

Chỉ thấy kiếm quang ở giữa không trung ánh sáng phát ra vạn trượng, mang theo khí thế dời non lấp biển vọt về hướng Sở Dao mà đi.

Kiếm quang khổng lồ phát ra tiếng sấm tiếng động ầm ầm ầm, rơi xuống khí thế càng thêm kinh người.

Sắc mặt đội trưởng tiểu đội Chấp pháp vô cùng lạnh lẽo, nếu thật sự để cho đôi thiếu nữ song sinh này ở trước mặt hắn giết người, vậy thì tiểu đội Chấp pháp của bọn họ toàn thể đều có khả năng phải lăn đến Hình Pháp Đường.

Chỉ thấy đội trưởng tiểu đội Chấp pháp lấy linh kiếm của mình ra, một thanh linh kiếm thon dài màu xanh lá vọt tới giữa không trung, ánh sáng bắn ra bốn phía, thanh quang lóng lánh.

"Thanh giao!" Đội trưởng tiểu đội Chấp pháp bấm một tay niệm thần chú, chỉ thấy cuồng phong nổi lên bốn phía. Linh kiếm thanh sắc hoá thành từng đạo thanh phong sắc bén, sau đó thanh phong trống rỗng dựng lên. Trong nháy mắt tạo thành một con cự giao xanh, lớn vài chục trượng sinh động như thật giương nanh múa vuốt.

"Kiếm ý!" Sở Dao nhìn con giao long kia trong lòng vô cùng kích động, từ sau Viêm Long kiếm của Sở Thiên Hoa trưởng lão thì đây là lần thứ hai nàng thấy kiếm ý của kiếm tu.

Tu sĩ này kiếm ý so với Sở Thiên Hoa càng thêm biến hoá linh động, thế nhưng có thể từ thanh kiếm ý hóa thành từng đạo lưỡi dao gió. Sau đó tạo thành hình dạng một con cự giao, có thể đạt tới uy lực như vậy hẳn là có quan hệ tới kiếm pháp hắn tu luyện.

Nguyên lai kiếm ý cũng có thể sử dụng như vậy, Sở Dao nhìn kiếm ý hóa thành cự giao xanh ở trên không trung kia. Tràn đầy không rõ, khi nào uy lực kiếm ý của nàng cũng có thể như thế.

Cự giao xanh đón gió mà lên, va chạm thật mạnh vào đem kiếm quang khổng lồ làm nổi lên chấn động kịch liệt, kiếm quang trực tiếp bị cự giao xé rách ra.

Ánh sáng màng xanh trắng đan xen tan ra, hai thanh linh kiếm lam lục tạch rời, than khóc một tiếng trở lại bên người chủ nhân.

Hai tỷ muội Ngọc Linh thân thể run lên, như chịu đòn nghiêm trọng khóe miệng chảy ra dòng máu tươi. Tiếp theo thân thể lung lay, ngã thẳng tắp từ giữa không trung xuống.

Lập tức có hai thành viên tiểu đội Chấp pháp phi thân đi lên, tiếp được thân thể hai tỷ muội đang rơi xuống.

"Trước đưa bọn họ trở về trị thương." Đội trưởng tiểu đội Chấp pháp thu hồi linh kiếm của mình, đầu tiên là để mấy thành viên tiểu đội Chấp pháp đem tỷ muội Ngọc Linhđưa đi chữa trị, kế tiếp lạnh lùng liếc mắt một cái bắn về chúng đệ tử vây xem.

Mấy đệ tử bất quá tu vi đều chỉ là Luyện Khí kỳ, bị ánh mắt sắc bén như gió của đội trưởng tiểu đội Chấp pháp đảo qua, liền không đợi hắn nói đã lập tức giải tán.

Chương 93: Bịa Đặt Sinh Sự.

Mộ Trường Sinh nhìn Sở Dao liếc mắt một cái, nhàn nhạt nói một câu: "Về sau đừng đến Thông Thiên Phong nữa."

Tiếp theo cũng không để ý tới chấp tiểu đội Chấp pháp ngăn cản, liền lấy ra Hắc Diệu kiếm của mình rời đi.

Sở Dao thấy trong nháy mắt người không nhà trống, cũng lập tức nhún bàn chân muốn bay lại không nghĩ tới một giọng nói nữ sắc bén chỉ vào mình hô: "Phong sư thúc, chính là nữ nhân này chạy tới Thông Thiên Phong khiêu khích hai tỷ muội Ngọc Linh. Ngọc Linh sư tỷ bị nàng ta chọc giận mất đi lý trí, cho nên mới không khống chế được cảm xúc làm ra việc trái với môn quy."

"Còn thỉnh Phong sư thúc đem nữ nhân này mang đến Hình Pháp Đường cẩn thận điều tra, còn trả trong sạch cho hai tỷ muội Ngọc Linh."

Giọng nữ sắc bén này đúng là từ Hoàng Tinh Ngữ phát ra. Nàng ta vẫn luôn tránh ở bên cạnh, thấy Sở Dao nghĩ muốn rời đi liền lập tức nhảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro