Chương 63.2 : Biệt thự xa hoa (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


“Căn này cũng không tệ lắm…” Dương Hiểu Đồng hài lòng gật gật đầu.

Nữ nhân kia nhìn Dương Hiểu Đồng bộ dáng xoi mói trong lòng rất khó chịu, trong mắt cô ta, nhà này nhất định không phải Dương Hiểu Đồng ở mà là cô đến giúp ông chủ mua, hoặc là cô là tình nhân của ông chủ, mua kim ốc tàng kiều. Càng nghĩ càng không thoải mái, biệt thự như vậy mà để loại nữ nhân này ở? Cô ta tự hỏi so ra không hề thua kém Dương Hiểu Đồng, dựa vào cái gì cô ta không có được đãi ngộ này?

“Ngươi có thể làm chủ mua nhà này sao?” Cô ta hỏi.

Dương Hiểu Đồng khẽ nhíu lông mày “Nhà của ta, ta đương nhiên có thể làm chủ, ngươi có ý kiến?” Loại nữ nhân hám lợi này thật đúng là không phải phiền bình thường, giới thiệu thì lo giới thiệu cho tốt đi, lại lắm lời giống coi thường cô, cô nhìn trái nhìn phải, nhìn từ trên xuống cũng không cảm thấy cô gái này có tư cách gì coi thường cô.

“Nhà của ngươi? Là nhà ông chủ mua cho ngươi đi?” Nữ nhân hỏi dò, đây là ông chủ nào a, có tiền như thế, một tiểu tình nhân lại muốn mua nhà ở lớn như vậy, thật làm cho người ta hâm mộ.

Dương Hiểu Đồng bình tĩnh nhìn nữ nhân này, gằn từng chữ một “Ta nói, đây là nhà của ta, ta không có ông chủ, chính ta dùng tiền mua nhà ở, ngươi hiểu?“

Nữ nhân kia không ngờ Dương Hiểu Đồng vậy mà dám nói chuyện lớn tiếng với cô ta, mặc dù ở đây cô ta là nhân viên bán nhà, thế nhưng cùng chủ quản phòng có quan hệ, khi nào thì có người dám nói chuyện như thế với cô ta “Ngươi có ý gì? Ngươi cái dạng này có thể mua được nhà mấy trăm vạn? Xe cũng không có, y phục cũng bình thường như vậy, nói ra ai tin a?”

Dương Hiểu Đồng nhìn nhìn quần áo chính mình, nguyên lai bởi vì như vậy nên mới bị coi khinh a, cô mấy ngày nay thật đúng là không có thời gian đi mua quần áo, xem ra sau khi xong chuyện nhà ở phải lo mua vài món đồ. “Vậy ý của ngươi là, đổi làm ngươi, người khác sẽ tin? Ta cho ngươi biết, ta như thế nào là chuyện của ta, ta thích như vậy thì thế nào, ngươi ít dong dài cho ta, nếu không lát nữa ta khiếu nại ngươi, không tin ngươi cứ thử?”

khỏe

“Ta dựa vào, ngươi tử tam bát*, ngươi khiếu nại ta có ích gì? Quản lý căn bản sẽ không tiếp nhận!” (*từ ngữ khó nghe, dùng để mắng một người)

“Hử. Như vậy a, vậy chúng ta cứ thử xem.” Mua cái nhà còn bị người xem thường, Dương Hiểu Đồng trong lòng không thoải mái đương nhiên không cần nhiều lời, bất quá nữ nhân này cô nhất định chỉnh rồi!

Sau khi quyết định muốn mua, Dương Hiểu Đồng không để ý đến nữ nhân này liền trực tiếp đi tìm quản lý Bàn Đỉnh khu, sau đó chuyển tiền, khoảng hai tiếng đồng hồ bất động sản đã được sang tên, các loại giấy chứng nhận cũng xử lý xong.

Biệt thự bốn trăm bình chỗ ở sáu trăm bình hoa viên, cùng với hồ bơi loại nhỏ mười thước, Dương Hiểu Đồng bất quá cũng mới tốn bảy trăm vạn! Nhìn chung cô rất hài lòng.

Nhìn thấy Dương Hiểu Đồng thực sự đem biệt thự này mua lại, hơn nữa chủ hộ là bản thân cô, nữ nhân kia cũng sửng sốt. Vị quản lý cười nói “Cảm ơn ngài đã mua, nếu sau này có vấn đề gì tùy thời có thể liên hệ chúng tôi, thỉnh ngài để phục vụ tiễn về!” Quản lý là một nam nhân chừng ba mươi tuổi, trên mặt luôn luôn mang theo tươi cười lễ phép, khiến người ta cảm thấy rất tốt.

“Không biết các ngươi ở đây có tiếp thu khiếu nại hay không?” Dương Hiểu Đồng hỏi.

“Khiếu nại?” Người nọ sửng sốt “Xin hỏi chúng ta có chỗ nào làm không chu toàn sao?” Mặc dù vị tiểu thư này ăn mặc rất giản dị, thế nhưng có thể mua được nhà ở đây làm sao lại có thể là nhân vật đơn giản? Có kẻ có tiền rất thích giả nghèo, cho nên vô luận đối phương mặc thế nào hắn đều chiêu đãi thật tốt.

“Ừ, ta muốn khiếu nại cô ta.” ánh mắt Dương Hiểu Đồng chỉ vào nữ nhân kia.

Nữ nhân kia gắt gao trừng mắt Dương Hiểu Đồng, nhưng mà lúc chuyển hướng quản lý kia trên mặt lại là tươi cười nịnh nọt “Quản lý…”

“Tiểu thư, xin hỏi cô ấy có chỗ nào làm không tốt sao?”

“Cô ta đắc tội ta.” Dương Hiểu Đồng hiện tại phát giác, đối với người đắc tội cô phải hạ thủ có phần ngoan độc, chỉ có như vậy người khác mới không dám cưỡi trên đầu của cô!

Dương Hiểu Đồng không đợi quản lý đáp lời, một xấp tiền đập lên trên bàn “Sa thải cô ta, OK?”

Nữ nhân kia thật sợ choáng váng, sa thải? Công việc này cô thật vất vả mới tìm được, như vậy liền sa thải, nếu quản lý tiếp nhận phải làm sao bây giờ? Người yêu của cô vừa mới ly khai, hiện tại muốn tìm người giúp là không có khả năng.

“Tiểu thư, chuyện này cần quản lý của ta đến làm chủ.” Bộ dáng quản lý nhìn qua có chút khó xử, nhân viên bán nhà này xảy ra chuyện gì, cũng dám đắc tội với người có thể mua được loại biệt thự này, thực là không có mắt!

“Ngươi là một quản lý, chuyện nhỏ này cũng không giải quyết được sao?” Lại một khoản tiền đập lên trên bàn “Sa thải cô ta, đừng để cô ta xuất hiện ở trước mặt ta, nếu không, nhà này ta không mua, ngươi xem rồi làm.”

Quản lý kia sau khi nhìn thấy tình hình này nói “Như vậy liền y theo phân phó của ngài, Lâm Giai, ngươi bị sa thải, hiện tại thu dọn đồ đạc rời đi!”

Khóe miệng Dương Hiểu Đồng gợi lên nụ cười thỏa mãn, cô ghét nhất người khác coi thường cô, loại ánh mắt này giống như của Thiệu Vi Nhi, đối với loại nữ nhân này cô căn bản là không thể có chút hảo cảm nào.

“Quản lý…”

“Không cần nhiều lời, rời đi đi.”

Dương Hiểu Đồng rất hài lòng biệt thự kia, cô quan sát hoàn cảnh ở đây, tràng biệt thự này thiết kế theo phong cách châu Âu, đồ gia dụng thiết bị điện đều đầy đủ, thiết bị lắp đặt bên trong đã cực kỳ tốt, không cần lắp đặt gì thêm có thể trực tiếp vào ở.

Loại biệt thự này đã được xếp đặt đầy đủ nội thất, không cần tu bổ, rất phù hợp tình hình hiện tại của cô!

(1231 từ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro