Một người chồng tốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi kết hôn xong Nhâm Tống Sinh tích cực đưa đi cô ra ngoài hít thở , thường xuyên đưa cô đi nghĩ ngơi , tâm trạng Ninh Hinh cũng rất tốt , tình cảm vợ chồng càng ngày càng nồng đậm .
Chiếc xe đắt tiền mà Trần Hạo Nhiên đã tặng cho cô , cô cảm thấy rất vô dụng , chuyện Ninh Hinh không biết lái xe cũng không quá quan trọng , cô chỉ là lái xe không giỏi chứ không phải không thể lái xe .
Buổi sáng , ông xã của cô đi đến công ty đột suất để gặp khách hàng , bỏ lại Ninh Hinh cùng với con chó nhỏ Quýt béo ở nhà , con chó Quýt Béo này hai tháng trước Hàn Mạt đã đem nó từ Pháp về cho cô , Nhâm Tống Sinh lại không thể nuôi mèo , cô cũng không muốn làm ông xã cô khó chịu , con chó nhỏ này được nuôi rất kĩ , hoàn toàn sung sướng , hiện tại nó cuộn người trên sofa lớn , lười biếng ngủ say.
Ninh Hinh vỗ lên người nó , nó duỗi người bò vào trong lòng cô
" Quýt Béo à , chúng ta đến công ty nhé ?"
Quýt Béo kêu lên hai ba tiếng , cái chân của nó cào cào lên tay cô , giống như không đồng ý , Ninh Hinh bật cười , cô đứng dậy đi vào trong bếp , đem ra từ tủ lạnh một đĩa bánh kem vị trà xanh .
Vừa ăn được một nữa , điện thoại đặt trên bàn đã reo lên , cô nhấc máy lên ngọt ngào cười
" Anh khi nào mới trở về a ?"
Nhâm Tống Sinh vừa lái xe vừa cưng chiều đáp lời cô
" Anh đang trở về , có muốn ăn gì không ?"
Ninh Hinh vừa vuốt ve Quýt Béo cười cười
" Không cần , vậy em đợi anh nha !!!"
Không lâu sau , Nhâm Tống Sinh lái xe trở về biệt thự , trong tay xách theo một vài túi giấy lớn nhỏ khác nhau , túi giấy này là cái gì ? A ! Chính là bỗng nhiên muốn mua vài thứ cho bà xã nhỏ nhà anh rồi , tiện đường đã ghé vào trung tâm thương mại lựa một chút !
" Anh cầm cái gì vậy a ?"
Nhâm Tống Sinh bỏ túi giấy xuống , hôn lên chóp mũi của cô , nhắm mắt hưởng thụ mùi hương thơm mát , tâm trạng thoải mái thả lỏng ra .
" Cái này anh mua cho em ..!"
"..."!????Nội y tình thú ?!!!!
Ninh Hinh cả kinh nắm chặt bộ đồ trong tay , hận không thể bổ não của ông xã nhà cô ra , Ninh Hinh liếm liếm môi , liếc qua mấy hộp bao cao su mùi dâu trong giỏ , thầm cảm thán !!!
" Như thế nào ? Tối nay em mặc cho anh xem được không ?"
Được cái đầu anh !!!
Bộ đồ thiếu vải một cách quá đáng nỳ bảo cô mặc ? Ninh Hinh túm lấy bộ đồ quăng lại vào trong giỏ , lớn giọng chỉnh Nhâm Tống Sinh
" Anh có thể đừng suy nghĩ đến mấy thứ đó được không ? Em thật không chịu nổi mà !"
Nhâm Tống Sinh xoa cằm , khuôn mặt đẹp đẽ kê sát vào tai cô thổi khí
" Thôi nào , em lúc nào chẳng lớn tiếng kêu thoải mái !"
(((*°▽°*))) ???
Ninh Hinh không ngờ anh lại có thể nói ra câu này , cô nghẹn ứ họng , tức giận đấm vào ngực Nhâm Tống Sinh một cái .
Tình cảm vợ chồng của Nhâm Tống Sinh và Ninh Hinh ngày càng buồn cười , mấy tính xấu của Nhâm Tống Sinh cũng không còn gì che giấu nữa , sự mặt dày đã vượt quá giới hạn từ lâu rồi , chỉ là sau khi kết hôn , Nhâm Tống Sinh bắt đầu ăn nói lưu manh , một câu cũng phải làm cô đỏ mặt !!!
Ngược lại với Nhâm Tống Sinh hạnh phúc mỹ mãn thì chuyện tình của Thẩm Tử Hàn đã gặp một số vấn đề !
Thẩm Tử Hàn là đại thiếu gia đào hoa,nổi tiếng lăng nhăng , mấy tháng trước còn đối với Mạn Mạn thật tốt , bỗng dưng lại nhận được tin hắn ta chia tay Mạn Mạn , trong khi cô bé ...?
Ninh Hinh thực sự vô cùng tức giận , nói thẳng ra Thẩm Tử Hàn đã cùng với Mạn Mạn làm chuyện trưởng thành , bây giờ lại xem như có chuyện gì xảy ra ?
Sh*t !
" Tên họ Thẩm đó cũng đừng quá đáng như vậy ! Anh mau gọi Thẩm Tử Hàn đến gặp em !!"
Nhâm Tống Sinh có chút chán ghét , ôm lấy eo Ninh Hinh vỗ dành
" Chuyện đó không phải của chúng ta , chúng ta không cần xen vào !"
Ninh Hinh bực bội đập lên ghế sofa , khuôn mặt nhỏ uất ức như thể cô là người trong cuộc .
Đàn ông đáng ghét như vậy !
May là ông xã nhà cô không như vậy , suy cho cùng thì Mạn Mạn lại đáng thương như vậy , bây giờ cô cũng không thể giúp được cái gì cho cô bé , nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn Mạn Mạn suy sụp như vậy .
Ninh Hinh sau lưng Nhâm Tống Sinh lén lút đi gặp Thẩm Tử Hàn tìm câu giải thích , nhưng cậu ta vẫn giữ im lặng , không nói cho cô lý do gì cả , mà chuyện kinh hoàng hơn đó chính là khi trên đường trở về cô bắt gặp Mạn Mạn ngồi bên lề đường , cả người co ro thành một cục .
" Mạn Mạn !"
Ninh Hinh xuống xe , nắm lấy Mạn Mạn đứng dậy , nhìn thấy Mạn Mạn trên mặt đều là nước mắt , trong lòng cũng đã đoán ra được chuyện gì xảy ra .
" Chuyện gì vậy ? Em ....??"
Ninh Hinh có chút hốt hoảng nhìn giấy xét nghiệm trong tay , cô không nghĩ Thẩm Tử Hàn lại là một tên khốn , mong là hắn ta không biết Mạn Mạn có đứa bé này mà rời khỏi. 
" Chị ơi , em phải làm sao đây ?"
Ninh Hinh xoa đầu cô bé an ủi mấy lời , đưa Mạn Mạn về nhà xong , cô nhấc điện thoại gọi đến cho Thẩm Tử Hàn
" Này , Thẩm Tử Hàn , cậu biết tôi vừa gặp ai hay không ?"
Thẩm Tử Hàn bỏ ly rượu trong tay , âm thanh trong mũi cho biết hắn đã uống không ít .
" Chị dâu , có chuyện gì cứ nói thẳng !"
Mạn Mạn đã có thai rồi , vừa rồi em ấy còn có ý định sẽ phá thai , tôi nghĩ cậu nên tìm Mạn Mạn !!!!
Ninh Hinh nói ra vào câu hù dọa Thẩm Tử Hàn , khiến hắn ba hồn bảy vía loạt xoạt mà lái xe đến căn chung cư của Mạn Mạn.
Hắn không nghĩ Mạn Mạn sẽ có em bé !
Mạn Mạn vừa lo lắng vừa cảm thấy vô cùng tiêu cực , nếu như không phải Ninh Hinh an ủi , có lẽ cô thực sự có ý định bỏ đi đứa bé trong bụng của mình , nghĩ đến đây , tâm can Mạn Mạn đau như cắt , dần dần trượt xuống sàn nhà bật khóc .
Thẩm Tử Hàn lục lọi thẻ nhà , cuối cùng hắn như phát điên mà tiến vào bên trong ,ôm chặt lấy Mạn Mạn
" Mạn Mạn , xin lỗi em , anh sai rồi ...!"
Lại một cuộc hội ngộ giữa Thẩm Tử Hàn và Mạn Mạn , có lẽ ai cũng đều đã có một hạnh phúc và cuộc đời riêng rồi nhỉ ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro