Phần 81

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bàn bạc xong , Nhâm Tống Sinh lập tức trở về phòng ở lầu ba , cô nhóc của anh đã tỉnh từ lâu nhưng mà vì lạ chỗ cô lại không dám đi lung tung .
" Tống Sinh ~"
Nhâm Tống Sinh ôm lấy cô nhóc hôn lên đôi môi đỏ mọng
" Muốn đi gặp vài người bạn của anh không ?"
Ninh Hinh rửa mặt xong liền theo chân Nhâm Tống Sinh đi xuống , hiện giờ chỉ có Trần Hạo Nhiên cùng với hai người đàn ông nữa , xoay người lại thấy Nhâm Tống Sinh liền nhảy dựng lên
" A Đại Ca trở lại rồi !!!!"
Ninh Hinh bỗng dưng bị kéo ra một bên , hai người đàn ông mỗi người nắm một cánh tay của Nhâm Tống Sinh lắc đến muốn gãy luôn tay.
Khuôn mặt Nhâm Tống Sinh đã đen như đít nồi .
Đẩy hai người đàn ông ra sau đó kéo Ninh Hinh vào trong lòng
" Tên này là Tạ Chính , còn tên này là Thẩm Tử Hàn "
Ninh Hinh cười cười một cái , hai tên này giống như con nít , xoa xoa tay
" Ha ha , Đại ca quả thật lợi hại nha "
Thẩm Tử Hàn là đứa con trai quý tử của Thẩm Chu , còn Tạ Chính thì là đứa con ngoài kế hoạch của chú Tạ Cửu .
Năm đó Tạ Cửu cùng với vợ mình còn định rong chơi vui vẻ không ngờ lại lòi ra đứa con này .
Nhâm Tống Sinh liếc hai tên đó một cái sau đó ôm Ninh Hinh ngồi xuống
" Ở đây thoải mái hơn ở khách sạn , em ngủ ngon không ?"
Ninh Hinh gật đầu , liếc đến Trần Hạo Nhiên đang cặm cụi chơi điện thoại, nhỏ giọng hỏi
" Thế vợ của các chú ấy đâu ?"
Nhâm Tống Sinh véo véo cánh má mềm mại của cô nhóc trả lời
" Bọn họ ở nhà riêng , sau khi giải quyết công việc thì trở về nhà "
Vậy mấy người này đều ở Ý sao ?
Cô cứ nghĩ bọn họ sẽ trở về Trung Quốc chứ ?
Thẩm Tử Hàn bề ngoài nhí nhảnh y như một đứa con nít nhưng mà không thể xem thường khả năng làm việc của anh ta đâu nha , Thẩm Tử Hàn là người vui chơi và cồn việc được chia rõ ràng . Cho nên mới có thể kết thân được với Nhâm Tống Sinh , kể cả Trần Hạo Nhiên và Tạ Chính cũng như thế , đều có một đặc điểm chung đó chính là giải quyết công việc vô cùng nghiêm túc và gọn lẹ .
" Anh làm công việc nguy hiểm , Hinh Hinh sợ không ?"
Ninh Hinh ngẩng đầu nhìn anh , cô không phải không sợ nhưng mà cô hiện giờ đang vướng bận tay chân của anh . Không muốn đi theo làm trở ngại của mọi người ...
Trần Hạo Nhiên cùng với Nhâm Tống Sinh cùng nhau tìm đến con trai út của gia tộc Wiliam, cội nguồn là người này , người đầu tiên cần phải trừ khử .
Gia tộc Wiliam từ lúc Nhâm Thần Phong quyết định buông tha , đã nuôi thù hận nhất định phải lật đổ , nhưng thế lực của Nhâm Thần Phong quá mạnh , hơn nữa bây giờ lại còn có thêm một Nhâm Tống Sinh cho nên càng khó khăn hơn , càng khó khăn thì lòng thù hận càng dâng cao .
Tuần trước gia tộc Wiliam đã cho người lén lút phóng hỏa kho vũ khí của Tạ Cửu , may mắn là đã phát hiện ra được .
Nơi ở của gia tộc Wiliam ở cuối thành phố Milan , một tòa nhà lớn xuất hiện trước mặt , Nhâm Tống Sinh xoa xoa đầu cô nhóc an ủi
" Đừng sợ "
Ninh Hinh ánh mắt kiên định phản bác " Em không sợ !!"
Trước tòa nhà , 4 người đàn ông cao to  khom người chào sau đó dẫn đường đi vào .
Ở tầng sảnh , xuất hiện con trai út của gia tộc Wiliam đang ngồi đánh mạt chược , bên cạnh còn có thêm người đứng đầu gia tộc và phu nhân Wiliam.
Nhâm Tống Sinh nhướng mày , tụ họp có vẻ vui nhỉ
" Xem ra còn có tâm trạng đánh mạt chược !"
Người đứng đầu gia tộc là Hader Wiliam vẻ mặt cứng ngắc , thoáng chốc sợ hãi
" Thái tử ?"
Ninh Hinh nép ở trong ngực anh , lắng nghe bọn họ nói chuyện .
" Đứa con trai này giỏi giang thật !"
Hader liếc đến vợ , phu nhân Wiliam liền đứng dậy lên lầu , chỉ còn lại Hader và Thorn con trai ông .
Ba người bọn họ ngồi xuống ghế , Trần Hạo Nhiên rút một điếu thuốc , châm lên , giọng điệu nhàm chán nói
" Đừng tỏ vẻ bất ngờ chứ ? Nên hỏi Thorn là sẽ rõ !"
Thorn trong lòng rung sợ , hắn đã bí mật tiến hành vô cùng cẩn thận nhưng cuối cùng cũng bị tra ra , thật sự quá đáng sợ !
" Tôi làm sao ? "
Nhâm Tống Sinh đùa nghịch ngón tay của Ninh Hinh vừa nhàn hạ đáp lời
"  Hader chúng ta từ trước đến nay không hề có bất kì xích mích nào , đáng ra các người phải mang ơn nhưng con trai ông ..."
Thorn siết chặt nắm tay , ánh mắt đầy tơ đỏ , khuôn mặt hung dữ đến vặn vẹo , Ninh Hinh không dám nhìn thẳng anh ta , chỉ nhẹ tựa đầu vào vai anh để cho anh tùy ý đùa nghịch.
Trần Hạo Nhiên lại tiếp lời
" Không riêng gì cậu ta đâu , ngoài trừ ông ...cả gia tộc Wiliam đang nuôi ý định tạo phản , ông hiểu rồi chứ Hader ?"
Hader vô cùng kinh ngạc , ông thở dốc để lấy lại bình tĩnh, run rẩy nói
" Tôi ...không hề biết bọn chúng lại làm ra chuyện này .."
Thorn giận dữ tiến đến nắm lấy cổ áo Nhâm Tống Sinh chưa kịp hạ thủ đã bị Hader đấm một cái vào má
" Thật không ra hệ thống gì cả ! Mau gọi mọi người xuống đây !"
Tiếng quát lớn đến mức làm cho phu nhân kinh sợ mà vội vàng gọi các con chạy xuống .
" Tất cả các người dám làm ra loại chuyện tày đình này !"
Thorn đứng dậy , bực dọc hét
" Nhâm Tống Sinh là cái quái gì ? Tại sao phải sợ hắn ? Tại sao phải dựa dẫn vào hắn ta ?"
Ninh Hinh đứng ở phía sau lưng anh lén nhìn tình hình , trái tim đập thình thịch đến muốn nhảy ra ngoài .
Trần Hạo Nhiên từ bên hông rút ra một khẩu súng , dí sát vào thái dương của Thorn , khói thuốc bay lượn một vòng . Phu nhân hét lên
" Tôi cầu xin ngài , đừng làm như vậy , đừng ..."
Một hồi súng vang lên cùng với tiếng hét của phu nhân Wiliam , Ninh Hinh che mắt vùi mặt vào lưng anh
" Thái tử , đã đắc tội rồi , thật cảm ơn vì ngài đã không giết nó !"
Anh cả tiến lên đỡ Thorn đi vào , trong lòng thề nhất định sẽ trả lại ngày hôm nay !
Nhâm Tống Sinh đưa bàn tay che mặt Ninh Hinh không cho cô thấy máu me trước mặt , đến khi ra khỏi căn nhà mới thở phào
" Đáng sợ ..!"
Trần Hạo Nhiên vứt điếu thuốc sau đó phóng lên xe
" Tôi tin chắc tên anh cả đó sẽ trả thù chúng ta , ha ha thật vui quá đi "
Nhâm Tống Sinh vuốt mái tóc của Ninh Hinh nhẹ giọng nói
" Hắn ta đáng bị như vậy , nếu như anh không giết hắn , hắn cũng sẽ  giết anh !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro