Sự thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Simon rất tốt với tôi. Kể từ khi tôi nhập ngũ cho tới khi trở thành vợ anh, tôi luôn cảm nhận được sự cưng chiều của anh dành cho tôi lớn tới nhường nào.

Tôi vốn là một người mồ côi. Sau khi ở trại trẻ tới năm 18 tuổi mà chẳng một ai nhận, tôi liền quyết định gia nhập quân đội. Dù gì một thằng mang tiếng sát chết cha mẹ như tôi thì chắc có làm nghề gì cũng không nên hồn. Vậy thì vào thẳng quân ngũ, không phải lo chỗ ăn ở, cũng không phải quan tâm người nào. Đó chính là lựa chọn tốt nhất rồi.

Simon là cấp trên của tôi. Không phải là đội trưởng hay chỉ huy, Simon còn ở chức vụ cao hơn thế nhiều. Từ ngày gặp anh, cuộc sống có chút cơ cực của lính mới cũng phần nào giảm. Chẳng hạn như việc khay ăn của tôi sẽ được cố tình cho thêm thịt. Hay những công việc chỉ dành cho lính mới như tôi thì tôi không phải làm nữa. Vân vân và mây mây. Dù Simon chưa nói ra lần nào nhưng tôi chắc chắn cảm giác của mình.

Mãi cho tới 1 năm sau, tôi mới được lần đầu nói chuyện cùng anh. Đúng như tôi tưởng tượng,  Simon khác xa so với các vị tướng khác. Anh luôn nở nụ cười và giao tiếp rất lịch thiệp với tôi. Simon và tôi cũng càng thân thiết nhau hơn. Cũng đã nhiều lần tôi hỏi Simon vì sao anh lại đối tốt với tôi như vậy. Anh chỉ bảo rằng sau này tôi sẽ biết. Nhưng đã 2 năm trôi qua rồi tôi vẫn chưa hiểu được lý do. Các người bạn lính của tôi thường trêu đùa rằng tôi và Simon có tình cảm gì đó mờ ám. Vì anh vẫn luôn nice và đối xử đặc biệt với tôi một cách rõ ràng. Bao năm vẫn tốt như vậy.

Cứ tưởng cuộc sống tươi đẹp sẽ mãi ở bên nhưng vụ nổ hôm ấy đã phá hủy mất đôi chân của tôi. Hôm ấy là ngày tới lượt tôi phải canh kho vũ khí. Thường thì những công việc này Simon sẽ không bắt tôi làm nhưng lâu lâu thì cũng phải có chút việc để tránh bị ghét giữa các lính với nhau. Chẳng hiểu tại sao tôi lại ngửi thấy mùi thuốc nổ. Sao đó dù có cố chạy đi nhưng cũng không kịp nữa.

Tôi nhảy vươn người ra ngoài khi vụ nổ ập đến. Nhưng đôi chân vẫn không kịp thoát khỏi ngọn lửa và mảnh vụn kim loại. Cơn đau khiến tôi ngất lịm đi. Chỉ biết mọi người kể rằng Simon đã chạy vội tới và bế tôi khỏi đống đổ nát trước khi vụ nổ thứ hai bắt đầu. Về phần hung thủ do cả kho vũ khí đã nổ nên không thể tra ra được. Còn phần thôi thì do bị kim loại nóng găm vào cả hai chân nên phải cắt đi phần thịt bị nung đến chín của mình. Đôi chân vốn dĩ khá săn chắc, thường giúp tôi đạt giải cao trong các cuộc thi chạy của lính liền trở thành quá khứ. Bù lại thì hai chân đều được cắt khá đều, từ cổ chân trở xuống đều bị cắt bỏ.

Điều rất đương nhiên là tôi phải ra khỏi quân ngũ. Tai nạn lần này lại đưa tôi trở về thời không ai cần nữa, lạc lõng giữa cuộc sống với đôi chân bị cắt cụt và trình độ học vấn 12/12. Cũng may là Simon luôn ở bên tôi mỗi lúc tôi lên cơn sốt vì vết thương hay lúc tôi được phép ra viện là 6 tháng sau đó.

Ở trên con đường đời vô định không biết nên đi ra sao thì Simon bất ngờ cầu hôn tôi. Anh nói rằng từ khi nhìn thấy tôi anh đã biết tình cảm của mình rồi. Chỉ là môi trường quân ngũ quá đỗi khắc nghiệt, Simon cũng sợ khi nói ra tôi sẽ không đồng ý. Lúc đó đến cả làm bạn cũng khó nên anh luôn giữ kín tình cảm này. Hiện tại anh thấy ý định muốn rời đi của tôi nên quyết định sẽ nói ra lòng mình và mong tôi sẽ chấp nhận để anh chăm sóc cả đời.

Thực ra thì tôi cũng không quá rõ tính hướng của mình. Trong khi các người bạn lính của tôi nằm trên giường coi phim sếch thủ dâm thì tôi cũng không có chút cảm giác gì cả. Chỉ có những hành động của Simon khiến tôi cười vui. Đã vậy tôi cũng đã rơi vào hoàn cảnh này. Cả 6 tháng nay anh đều túc trực chăm sóc tôi từng chút. Simon tốt ra sao tôi cũng đã biết nên sao tôi có thể từ chối tình cảm của anh được.

Lễ cưới của tôi và Simon nhanh chóng diễn ra 1 tháng sau đó. Vì vấn đề chân của tôi nên đám cưới cũng chỉ tổ chức nhỏ và mời những người bạn thân trong quân đội của cả hai. Ai cũng chúc mừng cho vợ chồng chúng tôi cả.

Đêm tân hôn, Simon bế tôi vào trong phòng tắm ngồi lên bồn cầu. Anh đã không quan hệ cùng tôi luôn mà để dành điều đó vào đêm tân hôn này. Quần áo của tôi trước đó đã bị Simon cởi sạch. Thân thể trần chuồng của tôi cũng không phải là lần đầu tiên Simon nhìn thấy. Nhưng lần này có chút đặc biệt nên tôi cũng khá ngại ngùng.

Simon đưa một ngón tay vào mở rộng lỗ đít tôi. Vật lạ nhét vào đít thì đúng là khó chịu thật nhưng tôi vẫn cố gắng vì tôi biết đây là điều không tránh khỏi. Sau đó Simon rút ngón tay ra và thay vào đó là ống thuốc xổ. Anh bóp nó vào lỗ đít tôi rồi bắt tôi thít lỗ đít lại.

Có vẻ là thuốc xịn nên bụng tôi nhanh chóng quặn đau và muốn ỉa ngay bây giờ. Chỉ là Simon vẫn đưa ánh mắt nghiêm nghị nhìn tôi và chưa cho phép. Sau 1 phút chịu dằn vặt thì Simon đã cho tôi được ỉa ra. Dạo này đều được Simon chăm sóc cho ăn no ngủ kỹ nên lượng 💩 trong bụng tôi cũng chẳng phải ít. Khi tôi được phép ỉa là 💩 phụt ra từng đợt vào trong bồn cầu. Mùi hôi thối nhanh chóng bốc lên nồng nặc. Mặt tôi thì đỏ bừng như quà cà chua chín. Simon thì chẳng hề trêu cười tôi mà anh chọn cách cúi xuống hôn tôi. Thế là tình cảnh lúc này phía trên tôi đang cháo lưỡi với Simon, phía dưới lỗ đít phun 💩 phùn phụt. Tới khi tôi ỉa xong thì Simon mới ngừng lại và ấn xả nước.

Anh ôm tôi nằm úp sấp lên đùi anh, vì phụt 💩 cũng nhiều nên mông tôi cũng dính kha khá 💩 bị bắn lên. Simon cũng chẳng ngại bẩn mà rửa sạch cho nó. Sau đó anh lại lấy ra một ống dài cắm vào lỗ đít tôi, rồi nước mát được rót vào trong ruột tới khi bụng tôi phình to lên như phụ nữ mang thai. Simon chặn lỗ đít tôi lại bằng anal plug. Sau đó anh và tôi mới ôm nhau đi tắm.

Dù dương vật dưới háng Simon đã cương lên từ bao giờ nhưng anh vẫn rất từ tốn tắm rửa sạch sẽ cho cả hai. Cái bụng đầy nước của tôi cũng rất khó chịu nhưng anh chưa cho phép thì tôi cũng không dám rút plug ra. Tắm rửa sạch sẽ rồi Simon mới bế tôi ra bồn cầu và cho tôi xả nước ra ngoài. Lúc này từ trong ra ngoài của tôi đã được vệ sinh sạch sẽ.

Lần đầu làm chuyện ấy dù Simon đã rất cố gắng nhẹ nhàng với tôi nhưng có lẽ một người đàn ông đầy nam tính như anh ấy cũng không thể quá kiểm soát được. Tôi bị anh địt tới không thể bắn ra nổi tinh dịch nữa, túi thịt xẹp lép cùng niệu đạo đau rát. Mệt mỏi đưa mắt ra ngoài cửa sổ trời đã ửng sáng rồi mà Simon vẫn chưa hề dừng lại.

Có vẻ như nhận ra sự mất tập trung của tôi, con cặc to vẫn đanh dã liên tục vào lỗ đít đầy tinh của tôi bất ngờ dừng lại. Sau đó Simon lật ngược cơ thể tôi từ nằm sấp tới đối mặt với anh, lỗ đít cũng trải nghiệm cảm giác mài gậy thịt 180 độ khiến tôi phụt tiểu ngay lập tức.

Simon cũng chẳng chê dơ mà ôm lấy tôi địt tiếp. Đôi môi bị gặm cắn cả đêm lại tiếp tục chịu trận. Sau đó tôi bị địt tới đái một bãi nữa. Cả cơ thử tràn ngập vết cắn của Simon. Lỗ đít sau khi được ăn đợt tinh cuối cùng của Simon thì được anh tặng kèm một bãi nước tiểu như đánh dấu lãnh thổ. Sau cả đêm làm tình chiếc giường Tân hôn sạch sẽ giờ đầy mồ hơi cùng tinh dịch và nước tiểu. Simon bế tôi đúng trong trạng thái địt ngất tắm rửa qua rồi vào phòng khách ngủ.

Simon dù là quân nhân cấp cao nhưng anh luôn chăm sóc cho người vợ không thể đi lại là tôi rất tốt. Ban ngày anh thuê giúp việc giúp đỡ tôi đi lại, còn khi anh về thì mọi việc đều là anh phụ trách hết. Chỉ có một cái tôi hy vọng Simon có thể làm tình ít lại chút. Thực sự là sau 1 năm ở cùng Simon lỗ đít tôi đã hoạt động hết công suất rồi. Nó đã lỏng ra trông thấy. Tôi đã bật khóc nói ra điều này với Simon nhưng anh chỉ ôm lấy tôi vỗ về và nói: "Dù em thế nào anh vẫn yêu" và đương nhiên tần suất làm tình không có dừng lại. Cũng vì vậy mà tôi phải thay đổi chế độ ăn khá nhiều, không thể ăn cay được nữa nếu không lỗ đít sẽ hỏng thật mất.

Gần đây tôi phát hiện ra quần lót mỗi ngày đều có chút phân bị rớt ra. Tôi rất hoang mang kể cho Simon và anh ấy đã đưa ra giải pháp cho vấn đề này. Mỗi đêm sau khi địt tôi no nê Simon sẽ giúp tôi mặc bỉm vào. Vậy nên dù có bị rò 💩 thì cũng sẽ không bị bẩn ra quần nữa. Lượng 💩 trong bỉm theo thời gian tăng dần lên. Tới khi mỗi lúc làm tình Simon không cần phải rửa ruột cho tôi nữa vì tôi đã tự ỉa ra vô thức hết 💩 trong ngày vào bỉm rồi.

Sau 3 năm kết hôn, tôi được Simon dẫn đi tham gia lễ lên chức của anh. Trong buổi tiệc chúc mừng tối đó, Simon đang bận uống cùng các vị tướng khác, còn tôi thì ngồi cạnh vài người bạn lính đã lên được các chức nho nhỏ, chúng tôi lại nói về chuyện năm xưa khi còn là lính mới. Sau đó chủ đề vô thức kể tới hôm tôi trực kho. Mọi người đều hỏi tại sao công việc tôi thường không phải làm sao lại đen đủi phải nhận vào hôm nhà kho nổ, chưa kể Simon vốn dĩ phải có mặt giám sát bên doanh trại khác lại nhanh chóng có mặt ở gần vụ nổ để bế tôi đi. Có rất nhiều thắc mắc nhưng mọi người cũng đều say rượu cả. Chỉ nói rằng tôi may mắn khi có Simon yêu thương. Còn sâu xa hơn về câu chuyện kia, tôi cũng không muốn nghĩ đến nữa. Dù gì cũng đã rồi. Simon... thực sự rất tốt với tôi. Đã là chuyện của quá khứ thì cho nó ngủ yên đi. Dù sự thật là gì đi chăng nữa, lát nữa về nhà tôi còn cần Simon thay bỉm cho này, có vẻ như buổi tiệc này khiến tôi tiểu ướt cả bỉm rồi, 💩 cũng nhanh chóng nặng bỉm luôn.

—————

Trời má ơi, siêu dài ạ!

Theo dõi truyện của tác giả tại wattpad @Ynan11

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro