Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng tươi sáng, phố phường ầm ĩ. Tuy rằng đoàn người lui tới không nhiều, ngựa xe như nước, nhưng trái lại có vẻ yên bình.

Thiến San mang vải the che mặt, cùng Vân Vận chậm rãi cất bước trên con đường lớn. Nhìn đám người lui tới, quay sang nhìn hàng xóm láng giềng, khóe miệng Thiến San hiện lên một ý cười nhu hòa.

Mặc dù trọng sinh đã lâu nhưng mỗi lần Thiến San tỉnh mộng cảm thấy lo lắng, sợ sệt còn bây giờ tuyệt vời nhất là chính mình trong giấc mộng Nam Kha. Bây giờ ở một nơi náo nhiệt như vậy, Thiến San kể từ khi trọng sinh tới nay, từ nội tâm xuất phát một cảm giác quen thuộc.

- Tiểu Cửu, ngươi có thể tra được hắn ở vị trí nào không?

Theo Vân Vận trà trộn vào biển người, Thiến San cuối cùng cũng đã thả lỏng thâm tâm, hướng tới Tiểu Cửu nhẹ nhàng hỏi.

- Cho ta mấy giây, tìm được rồi!

Tiểu Cửu cảm thấy cuối cùng mình cũng đã có đất dụng võ, liền vội vàng lên tiếng trả lời, trong lời nói lộ ra sự hưng phấn.

- Mục Vân Tề lúc này đang đứng ở bờ bên kia. Hai người các ngươi sẽ gặp gỡ trên yển cầu.

Yển cầu? Thiến San hồi tưởng lại kiếp trước, một vết cười gằn trên môi thoáng qua rồi biến mất. Thử hỏi thế gian này, Thiến San đối với người nào có ấn tượng nhất, nhất định không phải là yển cầu mà không ai khác ngoài hắn. Kiếp trước chính là nơi đó, Thiến San vừa gặp đã ghi tạc trong lòng, đó chính là tứ hoàng tử Mục Vân kỳ và ái nữ Binh Bộ Thượng Thư Tân Dĩnh.

Một người trước kia diệt cả nhà mẹ đẻ nàng "CHỒNG", người sau thì đem chính mình tính toán chí tử "KHUÊ MẬT"! Hai người kia qua quan trọng đối với nàng! Trọng yếu đến mức dù có tam sinh tam thế, Thiến San chắc chắn cũng không quên được dung nhan của bọn họ! (Chắc bà tác giả của bộ truyện này là fan của tam sinh tam thế thập lý đào hoa quá 😂)

Yêu sâu, hận chia cắt!

Thiến San nhắm mắt, đem cảm giác bực bội đè xuống. Mở miệng hỏi Tiểu Cửu:

- Tiểu Cửu, dựa theo kiếp trước, hôm nay Tân Dĩnh cũng sẽ xuất hiện tại yển cầu, ngươi có thể định vị đến vị trí của nàng không?

Tiểu Cửu trầm mặc một lúc lâu rồi mới thay đổi ngữ điệu nói: 

- Xin lỗi, San San. Ta chỉ là Trí Năng phụ trợ, là một phần của hệ thống, mà không phải là hệ thống chân chính.Ta hiện tại chỉ có thể giúp ngươi định vị đến hướng dẫn mục tiêu tồn tại, còn lại công năng, chức năng, hàm còn cần ngươi chính thức kích hoạt hệ thống sau đó có khả năng sử dụng.

Tiểu Cửu mặc dù là không có khả năng như hệ thống nhưng lại có phương thức tư duy cùng tình cảm. Bây giờ Tiểu Cửu dường như giống hài đồng bảy, tám tuổi, cực kì đơn thuần.

- Bất quá là một chuyện nhỏ mà thôi, không cần để ở trong lòng. Tiểu Cửu ngoan a.

Dù sao mới cùng Tiểu Cửu sớm chiều tương xử mấy năm, Thiến San đối với Tiểu Cửu như tỷ tỷ đối với đệ đệ mà không phải là một hệ thống vô tri vô giác. Bây giờ Tiểu Cửu lại có biểu hiện uất ức, nàng không khỏi nói lời động viên, lời nói tràn đầy bất đắc dĩ cùng sủng ái.

- Tuy nói đã qua, nhưng đối với chuyện ngày hôm nay ta còn là có ấn tượng rất rõ ràng. Có thể sớm báo trước Tân Dĩnh hành động tự nhiên được, thế nhưng không thể nói cũng không có ảnh hưởng gì, tóm lại là muốn gặp nhau.Khuyên can đủ đường, cuối cùng cũng coi như đem cảm xúc của Tiểu Cửu hạ xuống. Thiến San đem tâm tư phóng tới kế hoạch kế tiếp, cẩn thận hồi tưởng chuyện của kiếp trước.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro