Bạch Giảng sư : Pỏn gang bang ⁠(⁠⇀⁠‸⁠↼⁠‶⁠)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

>> Nguyên tác : Đệ nhất Giảng sư, Baek sư phụ.

>> Nhân vật chính : Tứ Đại Tông đồ, Bạch Thủy Long

>> Thể loại : trôn có lài, niên hạ, sư đồ, gang bang.

>> Cúp pồ : Tứ Đại Tông đồ x Bạch Thủy Long.

>> Chú thích :

- Lần đầu tiên thử sức với thể loại gang bang, hồi hộp quá '-')

- Có chi tiết Thủy Long SUÝT bị hiếp bởi Mob.

- Giải thích plot truyện :

La Tát Lý Áo đã xâm nhập và điều khiển Huyết Giáo, lấy danh nghĩa Sứ thần của Huyết Ma (đương nhiên thân phận này là giả)

Hắn không có ký ức về dòng thời gian trước, nhưng thông qua Ma Pháp đọc ký ức của Thủy Long nên hắn biết chuyện gì đã xảy ra. Để tránh sự việc lặp lại, La Tát Lý Áo đã không tự mình giao phối với Thủy Long nữa.

May mắn làm sao, hắn tìm ra ba giống đực hoàn hảo để thực hiện việc này, còn thừa một giống cái, nhưng dưới sự hỗ trợ của hắn, vẫn có thể thuận lợi tiến hành tham gia.

La Tát Lý Áo cho rằng, nếu là bọn họ, Tân Kiến Hậu nhất định sẽ không nỡ từ chối.

Nhị Tông đồ vào trước, phụ trách giúp Kiến Hậu nới rộng.


------------------------------------------------------------------

Mặt đất lạnh lẽo sạch sẽ, vị Tân Kiến Hậu bị trói tay nằm trên tấm nệm trắng, lại thêm tác dục của dược tính càng khiến cơ thể y vô lực, trơ mắt nhìn Nhị Tông đồ dùng ngón tay xâm phạm âm đạo của mình, ngay dưới sự chứng kiến của La Tát Lý Áo.

- Khảm Nhuận, con có biết con đang làm gì không hả ?! Thả ta ra ngay !!

Bạch Thủy Long vô thức gọi cái tên mà kiếp trước y đã đặt cho cô, nhưng Nhị Tông đồ phảng phất không nghe thấy.

Ngón tay lạnh lẽo ở bên trong liên tục khuấy đảo, âm đạo nhạy cảm không kịp thích ứng dị vật đột ngột xâm nhập mà co rút phản kháng, bị mạnh mẽ căng ra rồi đâm chọc, đôi khi bởi vì động tác quá thô bạo mà xuất hiện chút đau nhói.

Bạch Thủy Long hơi khó chịu cựa quậy, đùi non run rẩy đáng thương, bất quá vì Nhị Tông đồ và dây trói chế ngự nên động tác không quá đáng kể.

La Tát Lý Áo lên tiếng :

- Nhẹ chút, đừng khiến cơ quan sinh sản của Kiến Hậu bị tổn hại.

- Đã rõ.

Bạch Thủy Long trừng hắn, ánh mắt mang theo thiên ngôn vạn ngữ, lại không cách nào hóa thành lời.

Cứ mỗi khi thấy La Tát Lý Áo, Bạch Thủy Long nhớ về quãng thời gian đầy bất lực và tủi nhục kia, cổ họng như lần nữa bị phá hủy, trong lòng tràn đầy hận ý, nhưng càng nhiều chính là sợ hãi.

Y sợ hãi La Tát Lý Áo.

Khung cảnh kiếp trước tái hiện, chẳng qua đổi một cách thức khác mà thôi.

Bỗng, cảm giác lạnh buốt truyền lên đại não, trực tiếp làm Bạch Thủy Long da đầu tê dại, hạ thể theo bản năng siết chặt.

Là một băng côn, được tạo ra từ tay Nhị Tông đồ, cắm thẳng vào âm đạo Thủy Long.

- Khảm Nhuận ! . . . Băng Phách Thần Công . . . vậy mà dùng như thế . . . !

Giọng nói Bạch Thủy Long hơi nghẹn ngào, môi y mím chặt, nước mắt lã chã rơi xuống, không biết là nước mắt sinh lý, vẫn là cảm xúc ngổn ngang trong lòng.

Băng côn không chỉ lạnh, hình dáng cũng thực lồi lõm, Bạch Thủy Long có thể cảm nhận được những điểm nhô kỳ lạ đang liên tục va chạm ma sát nơi nhạy cảm của mình.

Băng côn dưới nhiệt độ ấm nóng của âm đạo mà bắt đầu tan chảy, nước băng hòa lẫn nước dâm phân bố khắp nơi, len lỏi trong mị thịt mềm mại tạo ra tiếng 'nhóp nhép', nghe đến phá lệ rõ ràng.

Sau khi âm đạo đem toàn bộ băng côn nuốt trọn, Nhị Tông đồ tạo ra vài cái băng châu (viên bi bằng băng), nhét vào trong hậu huyệt thiếu vắng kia, Bạch Thủy Long giật nảy người, run rẩy càng thêm lợi hại, vẫn bị Nhị Tông đồ dễ dàng áp chế.

Cô tiếp tục nhét đến khi hậu huyệt hết chứa nổi băng châu, bởi vì số lượng quá nhiều mà không thể khép lại được, hé ra cái lỗ nho nhỏ, một viên băng châu thấp thoáng mà kẹt ở cửa huyệt.

Nhị Tông đồ đặt ngón tay lên hai hạt hồng anh, tích tụ một chút băng khí ở đầu ngón, bắt đầu vân vê.

Hai lỗ huyệt đồng thời bị xâm phạm, nhiệt độ lạnh lẽo đem đến cảm giác khác lạ, bờ ngực run rẩy nhận kích thích, tiết tấu đùa giỡn dồn dập, nhất thời khiến đầu óc Bạch Thủy Long mù mờ.

- Ugh . . . Ưm . . . Ưm . . .

Không biết qua bao lâu, băng côn và băng châu đã tan hết, nhục thịt bên trong va chạm nhớp nháp, hạ thể ướt đẫm thê thảm, mép huyệt hồng hào co rút, lỗ huyệt không ngừng chảy nước trông dâm đãng vô cùng.

Vẻ mặt Bạch Thủy Long lúc này giống như vừa mới chịu khi dễ, môi mím chặt nỗ lực không phát ra âm thanh, bất quá ngăn không được tiếng sụt sịt nơi chóp mũi, hai má đỏ bừng đầy mồ hôi, mày mảnh nhíu chặt, đôi mắt càng như phủ lớp sương mờ, chứa đựng vô số phẫn uất.

La Tát Lý Áo bình thản ra lệnh :

- Bắt đầu.

Nhị Tông đồ leo lên giường đá, dang rộng hai chân của Bạch Thủy Long rồi chen vào giữa, vén lên vạt áo, móc ra một cây dương vật từ hạ thể của chính mình.

Dương vật đỏ hồng, bán kính tuy so với những dương vật từng thao lộng Thủy Long trước đây kém chút, nhưng độ dài thật sự khiến người ta phải xuýt xoa, cảm tưởng như có thể đâm tới tận nội tạng.

Bạch Thủy Long xanh mặt, khỏi nói y cũng biết đây là trò của La Tát Lý Áo, đáng tiếc đã sớm không còn sức phản kháng.

Mà La Tát Lý Áo thấy vậy tưởng y đang thắc mắc, cười tủm tỉm giải thích :

- Phụ trách khuếch trương đảm bảo đường đi thuận lợi là được, vì vậy không cần quá thô to, chỉ cần đủ dài.

Đôi khi thật không biết mạch não tên này hoạt động kiểu gì.

Bạch Thủy Long chưa kịp nghĩ thêm, Nhị Tông đồ đã đâm dương vật vào trong, nhanh chóng nhấp hông di chuyển.

Vừa rồi trải qua một đợt nới rộng khá mạnh bạo, lại được 'mớm' nhiều nước, huyệt thịt giờ đây vô cùng mềm mại, huống chi kích thước 'kẻ xâm nhập' lần này không quá cỡ giống những lần trước, nên rất thoải mái tiếp nhận, dương vật luận động trơn tru, đầu khấc liên tục đỉnh vào cửa tử cung.

- Ah . . . Ah . . . !

Tần suất điều độ, sức lực vừa phải, bất quá không được bao lâu, liền tinh cũng chưa bắn, Nhị Tông đồ đã rút dương vật căng cứng ra, tự cầm chính mình đồ vật lặng lẽ đứng dậy lùi vào góc.

- Ugh . . .

Bạch Thủy Long rên rỉ, như một kẻ suýt chết đuối.

*Cạch*

Cánh cửa mở ra, ba bóng người cao lớn bước vào.

------------------------------------------------------------------

Khảnh khắc Tứ Tông đồ túm chặt lấy đùi y, đặt đầu khấc ở cửa huyệt mà tiến vào, trái tim Bạch Thủy Long thật sự chìm xuống vực sâu.

Khác với kiếp trước, lần này bất kể y gọi như thế nào, gào tên bọn họ đến khàn giọng, thanh quản bởi vì đã chịu tổn tương mà rỉ máu qua khóe miệng.

Giọng nói của y đã không chạm tới bọn họ.

Tứ Tông đồ thẳng thừng xỏ xuyên âm đạo, thô lớn cứng rắn dương vật hung hãn tiến công, kích thước khủng khiếp mạnh mẽ đè ép, khiến mị thịt mềm mại phải căng hết cỡ mới đón nhận được, ma sát nóng bỏng ngay cả nước bôi trơn cũng không ngăn nổi, cổ tử cung liên tục chịu đầu khấc va chạm, mép hoa trắng nõn chẳng mấy chốc nổi lên màu đỏ ửng mê người.

Còn miệng thật lại bị Tam Tông đồ sử dụng, bị hắn dùng tay banh rộng mà tiếp nhận cụ tính, ở bên trong khoang miệng tùy hứng khai phá, không ngừng ác ý mà đỉnh lộng cuống họng, mùi xạ hương đặc trưng xộc thẳng lên mũi, hòa lẫn với vị máu tanh nhợt nhạt khiến Bạch Thủy Long choáng váng.

Cơ hàm mệt mỏi bất kham, phía dưới cũng tê dại, Bạch Thủy Long dần dần chết lặng.

Hai Tông đồ đồng thời xuất ra, miệng trên miệng dưới tràn đầy tinh dịch.

Kết thúc rồi sao ? Không hề.

Tam Tông đồ đột nhiên dựng Thủy Long dậy, để y dựa lưng vào người hắn, tay vòng qua nâng hai đùi của y lên banh rộng, bại lộ hoàn toàn nơi tư mật thê thảm.

Tam Tông đồ đem dương vật đâm vào hậu huyệt đang chảy nước, phía đối diện là Nhất Tông đồ xâm nhập cái âm đạo tràn ngập tinh dịch, Tứ Tông đồ ngồi ở một bên với lấy tay Giáo quan giúp mình tuốt lộng, Nhị Tông đồ tiến tới lặp lại hành động trước đó của Tam Tông đồ mà nhét dương vật vào miệng Bạch Thủy Long.

Bạch Thủy Long vừa bị tình dục hành hạ chưa kịp bình ổn, lại lần nữa đón nhận đợt tra tấn mới.

Rõ ràng mới qua một lần nới rộng, hiện tại chỉ là hiệp hai, cơ thể y lại như kỹ điếm lầu xanh, thành thạo liếm nuốt hầu hạ cùng lúc bốn cái dương vật, bất chấp tâm trí mệt mỏi rã rời.

- Tê . . . Tê quá . . . Đau quá . . .

Bạch Thủy Long khẽ rên rỉ.

Không, so với rên rỉ, càng giống tiếng than khóc bất lực.

Lại qua thời gian dài, tinh dịch lần nữa rót kín bên trong.

- Tiếp tục đi, ta thi triển Ma Pháp giúp y phục hồi thể lực.

Giữa căn phòng tràn ngập bầu không khí ô uế này, giọng nói nhẹ nhàng của La Tát Lý Áo nghe như hồi chuông báo tử, khiến người ta sởn tóc gáy.

Bốn Tông đồ thay đổi tư thế.

Tứ Tông đồ đặt lưng xuống nệm, Bạch Thủy Long nằm ngửa trên người hắn. Tam Tông đồ nửa quỳ chen vào giữa hai chân của y. Nhất Tông đồ và Nhị Tông đồ thì ở hai bên.

Hai lỗ huyệt đồng thời bị dương vật cắm, trên miệng cũng có hai dương vật khác cận kề, chuẩn bị bắn vào bất cứ lúc nào.

- Đừng nghỉ ngơi đến khi ta bảo dừng.

------------------------------------------------------------------

Cứ cách ba ngày, hai lần, sáng và tối. Có thể nhiều hơn, trường hợp là người này vừa ra thì người kia không bao lâu sau nối tiếp đi vào. Trừ những lúc đó, Bạch Thủy Long bị ép ăn ngũ cốc loãng để giữ sức.

La Tát Lý Áo ban đầu định cho y ăn thịt, nhưng nghĩ tới y khả năng y sẽ nôn thốc nôn tháo, hắn đổi sang mấy món dễ tiêu hóa.

Trong căn phòng chỉ có Dạ Minh Châu soi sáng tầm nhìn, hai tên Giáo đồ võ công xuất chúng ở ngoài canh cửa.

Ngoại trừ lần đầu tiên quan sát, những lần sau La Tát Lý Áo không đến nữa, chỉ còn các Tông đồ, để 'bón ăn', lúc thì đủ người, lúc thì không, bất quá dù đủ hay không thì Bạch Thủy Long vẫn không tránh khỏi một trận dày vò.

------------------------------------------------------------------

Không biết gần đây Sứ thần Đại nhân làm gì, nhân lực trong Huyết Giáo lấy tốc độ mắt thường thấy được nhanh chóng ít dần, mà những sinh vật kỳ lạ thì ngày một nhiều lên.

Một kẻ canh cửa đã bị điều đi nơi khác, chỉ còn lại gã.

Gã được thông báo đồng nghiệp mới sẽ sớm đến đây.

Chờ khá lâu vẫn chưa thấy ai, gã rảnh rỗi, bỗng nảy sinh tò mò với người bị giam bên trong.

Nghe nói đối phương chính là Thanh Long Thần Hiệp, kẻ từng nhiều lần phá hoại kế hoạch của bổn giáo, bị ngài Sứ thần Đại nhân bắt nhốt tra tấn.

Ngày đầu tiên còn nghe thấy tiếng la hét và vài âm thanh mờ ám, những ngày sau thì y hoàn toàn im lặng, khiến người ta cứ tưởng y chết rồi, nhưng chết rồi thì sao các Tông đồ lại tới kiểm tra thường xuyên như vậy ? Còn mang theo đồ ăn thanh đạm. Nên thực dễ dàng đoán ra y còn sống, chỉ là không có sức để kêu thôi.

Vừa rồi Tam Tông đồ vào trong, một thời gian sau lại trở ra.

Nhìn cánh cửa đóng chặt, gã Giáo đồ rốt cuộc không kìm lòng được.

------------------------------------------------------------------

Nơi này luôn luôn trong trạng thái sạch sẽ, chiếc đệm cùng một cái mà cứ như được thay mới mỗi ngày, diện tích cũng khá rộng lớn, chính là trừ cái nệm kia ra thì quá trống trải, thật sự không giống nơi để tra tấn tù nhân.

Bạch Thủy Long khỏa thân, hình như đã ngủ say, nằm nghiêng người trên nệm, tay bị trói, hai chân khép chặt, từ góc nhìn của gã Giáo đồ có thể thấy âm đạo hồng hào và hậu huyệt e lệ, dù khép kín mít nhưng vẫn rỉ ra tinh dịch trắng đục.

Gã rạo rực trong lòng, quỳ một chân xuống bên đối phương, vân vê làn da tái nhợt của y, khi lòng bàn tay lướt qua hai hạt đào dựng đứng, tâm trí gã không khỏi run rẩy một phen.

Khi chuẩn bị chạm tới nơi tư mật mê người, tầm nhìn đột nhiên nghiêng ngả.

Đầu gã lăn lông lốc, thân thể ngã xuống bị đá đi như giẻ rách, Nhất Tông đồ đứng đó nhìn gã, chẳng khác nào nhìn sâu bọ.

Trong những khoảnh khắc cuối cùng mà ý thức còn tồn tại, gã thấy Nhất Tông đồ hôn lên mặt người kia.

------------------------------------------------------------------

Bạch Thủy Long tỉnh dậy vì động tĩnh lạ.

Y thấy cơ thể mình nhuốm đầy máu.

Không có vết thương, hẳn là từ cái xác bên cạnh.

Y không quan tâm.

"Mệt quá . . ."

Lại là một lần hành hạ thô bạo mà thôi.

Nhưng trái với dự đoán, Nhất Tông đồ lại nhẹ nhàng hôn trán y.

Bạch Thủy Long sửng sốt nhìn hắn.

Hành động mang tính tình cảm thế này chưa từng diễn ra trước đây.

Thâm tâm ôm theo chút hy vọng, Bạch Thủy Long thử gọi một tiếng :

- . . . Càn Hoan ?

Nhất Tông đồ từ từ mở rộng chân y, bắt đầu tiến vào.

Âm đạo khít chặt, bên trong vẫn còn 'dinh dưỡng' chưa tiêu hóa hết, trở thành chất bôi trơn cho đợt làm tình mới.

Tiết tấu chậm rãi, động tác vừa phải, thân trụ cùng vách thịt ma sát nhẹ nhàng, như lời âu yếm vô hình khẽ vuốt ve tâm trí.

Lỗ huyệt trải qua nhiều lần xâm phạm vẫn vô cùng đàn hồi, mềm mại co rút bao bọc dị vật, tiết nước dâm đón nhận sự khai phá.

Đầu khấc thuận lợi đỉnh lộng cổ tử cung. Tinh dịch bị đánh sủi bọt, theo động tác nhấp hông mà bắt đầu lan tràn ra ngoài mép huyệt. Da thịt va chạm 'bạch bạch' cùng tiếng 'nhóp nhép' không ngừng vang lên bên tai, dội lại từ tường phòng trống trơn nghe càng rõ ràng.

Nhất Tông đồ cúi xuống, vòng tay ôm chặt Bạch Thủy Long, phảng phất muốn đem người khảm tiến chính mình cốt nhục mà hòa làm một, môi hắn không ngừng hôn lên gương mặt y.

Bọn họ tiếp tục như vậy, đến khi tinh dịch lấp đầy bên trong.

Bạch Thủy Long rõ ràng nghe được hắn gọi :

- . . . Sư phụ . . .

Ánh sáng lóe lên trong mắt, rồi nhanh chóng chìm nghỉm.

Như con chim muốn tung cánh bay tự do, lại không cách nào phá tan chiếc lồng sắt đang giam hãm mình.

Bạch Thủy Long rướn người lên, vòng tay qua . . .

. . . ôm hắn.

------------------------------------------------------------------

Tạ Khôn cảm thấy hắn vừa mơ một giấc mơ rất dài.

Có những sợi tơ màu đỏ máu quấn quanh tay chân hắn, bắt ép hắn làm nhiều điều kinh khủng với Sư phụ.

Hắn vùng vẫy, cố gắng thoát khỏi cơn ác mộng này.

Tạ Khôn mở bừng mắt.

Phía trước là bức tường trống trơn.

Khi đang sắp xếp lại suy nghĩ để phán đoán tình hình, cảm giác kỳ lạ nơi hạ bộ lập tức khiến hắn chú ý, hắn cúi xuống.

Đó là cảnh tượng cả đời Tạ Khôn không thể nào quên.

Sư phụ nằm đó, tái nhợt và mong manh, đầu nghiêng sang một bên, mái tóc bạc tán loạn, đôi mắt khép hờ đầy mệt mỏi, đuôi mắt ửng hồng với vệt nước khô trải dài trên má, vòng eo gầy yếu bị túm chặt hằn lên dấu vết xanh tím, chân Người dạng ra, âm đạo mép hoa sưng đỏ lây dính bọt tinh trắng đục, bị thô lớn dương vật cắm sâu bên trong, bụng nổi lên ngọn đồi nhỏ, khắc họa hình dáng của thứ kia.

Cảnh tượng sắc tình nóng bỏng đến thế, nhưng khiến trái tim Tạ Khôn thẳng tắp rơi xuống hầm băng.

Khi hắn 'tỉnh' lại, cùng lúc bắn vào bên trong người nọ.

Hắn lập tức rút dương vật ra, âm thanh mị thịt 'nhóp nhép' vang lên, tinh dịch như thác nước mất kiểm soát lan tràn. Cơ thể Bạch Thủy Long hơi run rẩy, lỗ huyệt co rút đáng thương, cổ họng cũng bật lên tiếng rên khe khẽ.

- Sư . . . Sư phụ . . . Là con, là Tạ Khôn. Người nghe thấy con không ?

Gọi vị Sư phụ vừa bị mình thao lộng bằng cái giọng điệu hoảng hốt ngây thơ như thế, nghe qua thật mỉa mai.

Nhưng Tạ Khôn không có thời gian nghĩ nhiều về tình huống này, Sư phụ của hắn trông rất đau đớn, hắn muốn giúp Người, hắn phải đưa Người thoát khỏi đây.

- . . . Tạ . . . Tạ Khôn . . .

Bạch Thủy Long khó nhọc nhìn hắn.

Như đứa trẻ bị đau kiên cường nín nhịn, đến khi thấy trưởng bối mới dám khóc òa lên mà làm nũng.

Mà y xác thật đang khóc, chỉ là không lớn tiếng, lặng lẽ rơi nước mắt, chóp mũi sụt sịt đáng thương.

- . . . Tạ Khôn . . . đau quá . . . Ta đau quá a . . . Ta muốn . . . về Bạch Long Trang . . . về nhà . . .

Tạ Khôn chưa bao giờ thấy Sư phụ yếu đuối như vậy. Rốt cuộc Người đã trải qua tra tấn đáng sợ cỡ nào chứ ?

Hắn đau xót nâng y dậy, nhẹ nhàng ôm y vào lòng, vỗ về tấm lưng y an ủi.

- Sư phụ, không sao, ta đưa Người về.

Bạch Thủy Long dần dần bình tâm lại mà ngủ thiếp đi, Tạ Khôn định bế y đứng dậy, đột nhiên phát hiện âm đạo còn đang chảy tinh dịch nhớt nhát.

Là thành quả của chính hắn và ba người kia.

Gương mặt Tạ Khôn lập tức đỏ bừng lên, thâm tâm thì hổ thẹn vô cùng.

"Cứ để vậy thì Người sẽ khó chịu mất . . ."

Hắn đưa ngón tay vào trong moi móc âm đạo, lôi đống tinh dịch ra ngoài, tâm trí thoát khỏi mê man cảm nhận thực rõ ràng mị thịt ấm áp, xúc cảm trơn trượt của nước dâm và tinh dịch càng kích thích đại não.

Sau khi tinh dịch bị moi hết, Tạ Khôn khó xử phát hiện chính mình nơi kia thế mà cương cứng lần nữa.

Sư phụ đã ngủ rồi, nên hắn lại tốn thời gian để tự giải quyết, cả quá trình không dám nhìn cơ thể của Sư phụ lần nào, sợ bản thân tiếp tục nổi thú tính.

Sau đó, hắn cởi xuống một lớp áo trên người mình, bao bọc Bạch Thủy Long thật kín đáo, bế y ra ngoài.

------------------------------------------------------------------

Những kẻ canh cửa không cản hắn, hẳn bọn chúng cho rằng Tứ Tông đồ đang làm việc theo chỉ thị của Sứ thần Đại nhân, điều này là lợi thế lớn cho Tạ Khôn, nhưng nếu cứ như vậy đưa Sư phụ ra ngoài thì vẫn sẽ khiến kẻ khác nghi ngờ, vì vậy hắn mang Người vào phòng riêng của mình.

Trong các tổ chức lớn, thường xây dựng ít nhất vài lối đi bí mật và chỉ các nhân vật cốt cán mới biết, Tạ Khôn không rõ La Tát Lý Áo đã xâm nhập sâu bao nhiêu, chỉ có thể đánh cược.

------------------------------------------------------------------

Vài ngày sau, Huyết Giáo bị tấn công bất ngờ, Tứ Tông đồ và Thanh Long Thần Hiệp biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro