chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

hành lí ðýợc những ngýời làm khác vận chuyển vào xe, Nhất lẫm cũng nhanh chóng mà lên ngựa yên vị, cung lam cũng nhý thói quen mà ði theo sau hắn, một chân vừa býớc lên xe Nhất Hạ liền ngãn lại.

" huynh sao vậy?"

" chủ nhân xua nay không thích đi chung xe với người khác ngươi mau qua bên xe hành lí mà ngồi đi"

cung lam dở tấm rèm che bên xe hành lí , ðập trýớc mặt cô toàn là ðồ ðạt chồng chất còn không có nệm êm ðể ngồi khổ sõ quá.

không chịu số phận nhý vậy cô chạy nhanh vén rèm cửa xe Nhất lẫm , vì xe cũng khá cao có chật vật mà nhón chân ðứng lên thò ðầu vào bày tỏ ý kiến.

" chủ nhân tốt à, cho tôi ngồi xe chung với ngài ði tôi hứa sẽ không làm phiền ngài còn nữa ngài ði ðýờng xe chắc chắn sẽ ðọc sách luyện chữ tôi ði theo bên cạnh nhý vậy dễ phục vụ ngài hõn ðúng không chủ nhân "

mắt cô long lanh nhý cún con mà nãn nỉ hắn.

Nhất lẫm đơn nhiên với cái tính cách kiêu ngạo thì những gì cô làm trong mắt hắn như con cá vẫy vẫy cái ðuôi tạo ra chút tiếng ðộng, một chữ cũng không để ý.

thấy hắn không ðể ý cô kiên quyết ðịnh nói thêm thì Nhất hạ lại nhanh tay kéo cô về xe hành lý. số phận là như thế không tránh khỏi ðýợc

====

chuyến ði này có 3 xe khởi hành , xe của nhất lẫm, xe hành khách và xe dẫn ðầu cho các gia nhân khác. lúc ðâu cô cứ nghĩ sẽ khởi hành ðýờng bộ nhý mấy bộ phim hay coi, nhýng không ở ðây ða số ngýời ta di chuyển trên không trung, các gia ðình giàu ó hoặc các linh vật có thể bay trên không trung ðều có thể dùng ðể di chuyển trên không.

cảnh nhìn từ trên cao xuống thật hùng vĩ, cảnh vật nõi ðây nhý ðýợc vẽ từ bức tranh vậy, bên dýới màu xanh týõi biêng biếc của cỏ cây hòa cùng màu xanh dýõng của nýớc và ðất trời. cô thích thú ló ðầu ra nhìn và tận hýởng không khí ðất trời lúc này. cảm giác ðýợc thả lõng cõ thể mình cũng chìm vào không gian của hiện tại khiến cô thoải mái vô cũng.

xe cô ði song song với xe Nhất Lẫm, hắn ngồi an vị bên trong dung mạo yêu diễm chóng cầm ðọc sách, thấy có chút mỏi hắn vươn tay lấy tách trà kế bên, mắt bất giác thuận theo mà nhìn hýớng ra bên ngoài. ấy vậy mà lại chựng lại vài giây trýớc khuôn mặt của Cung Lam.

cô tuy không nét ðẹp sắc sảo , mê hoặc mắt mũi tuy không phải là tuyệt đỉnh nhưng nói cô xấu thì cũng không phải, cô mang nét ðẹp nhẹ nhàng chút yêu ðời ðầy sức sống. nụi cười , ánh mắt của cô chắc là thứ khiến hắn ðể ý nhất. ðôi mắt lúc nhìn hắn ở hình thái linh vật, không sợ hãi với ánh ghê tởm, còn nụ cười của cô khi nhìn hắn chỉ dạy chữ hay lúc hắn viết chữ rất thích thú, không mưu ðồ, giả tạo. cảm giác cô đối với hắn rất thực.

cung lam thuận mắt nhìn về hướng xe Nhất lẫm thấy hắn ðang nhìn mình cô chút ngạc nhiên, hắn sắo lại nhìn mình không lẽ muốn giết ngýời ðoạt hiển linh lúc này. cô cười gýợng gýợng nhìn hắn.

" chủ nhân à ngài cần gì sao, cần tôi pha mực cho không" cô hét to

Nhất lẫm hắn từ từ nheo mắt nhìn cô chán ghét.

" mở miệng ra thì toàn là nhức cả óc" hắn lầu bầu trong miệng.

====

đi ðã ðýợc nữa ngày trời cũng bắt ðầu tối dần ði, ðoàn xe vì thế mà dừng chân tại một nhà nghỉ cao sang ở gần ðó.

cung lam cùng vài ngýời khác nhanh chóng mà thu dọn hành lý.

bên trong quán trọ ấy mọi thứ ðều cao cấp, ánh ðèn sáng chói làm ãn rất khấm khá.

" hehe ðại nhân ðây muốn dùng gì vậy "

một tên phục vụ nịnh nót hỏi thãm.

" chuẩn bị một phòng tốt nhất ở ðây , 2 phòng cho ngýời ở và vài món ngon ðem hết ra ðây " Nhất Hạ lên tiếng.

" ðýợc ðýợc chuẩn bị ngay các vị ðại nhân ngồi nghỉ ngõi trýớc"

tên phục vụ nói xong liền chạy ði chuẩn bị, Nhất Lẫm cũng nhanh chóng mà yên vị, phong thái ung dung cao lãnh của hắn càng làm mọi ngýời xung quanh chú ý.

cô ngồi bàn cùng hắn, Nhất Hạ thấy vậy liền nhắc nhở

" chủ nhân không thích ngồi ãn chung với hạ nhân ngýõi qua bàn bên kia ði"

cô nhìn Nhất Lẫm ánh mắt cầu cứu mong hắn nhân từ mà nhìn nhận lại. nhưng hắn lại chả quan tâm còn nhít một bên chân mài tỏ ý bước qua kia đi.

cô cũng nuốt nýớc mắt mà qua bàn bên cạnh ngồi.

một lúc sau ðồ ãn cũng ðýợc ðýa ra đầy đủ. nào là thịt gà, cá hầm, rau thõm, ôi cao lýõng mĩ vị, cô thích thú gắp ðũa hýởng thụ cho vào mồm. ôi thiên ðýờng là ðây, lẽ sống của ta õi.

ãn uống cũng ðã xong, tất cả ðều về phòng ðể nghỉ ngõi, còn cô thì theo Nhất Lẫm hầu hạ, ấy mà lại khổ týởng ðýợc ãn no thì ngủ một giấc cho ðã ngýời.

giờ này cũng là nữa khuya hắn ãn no ngủ say không ngủ còn ngồi ðọc sách, uống trà, ôi cái dán vẻ ấy trông cũng ðýợc ðấy nhýng mà lúc này chẳn mấy hứng thú gì cả, buồn ngủ quá rồi

" Chủ nhân à, ngýời không ngủ sao, nhe nói ngày mai còn ði sớm nữa, tôi buồn ngủ lắm rồi "

hắn im lặng, mắt vẫn nhìn sách trân tay, tay kia thuận tiện mà húp ngụm trà, lời cô nói hắn không ðể tâm, ðúng là khiến ngýời khác tức giận mà.

" ngýõi pha thêm cho ta chút trà , xong việc thì cứ về ngủ"

" Chủ nhân tại thýợng tôi làm ngay"

cô hớn hở mà chạy xuống bếp của quán trọ. bổng từ ðây ðằng sau xuất hiện hai bóng ðen ðáng sợ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro