Cùng nhau tới thiên đường.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cùng nhau tới thiên đường
Ngỡ mơ nhưng là thật
Chợt nhắm mắt xua đi một ngày bão tố
Mong một mai trời nắng lên

Ta đi cùng nhau qua những ngày thường.
Như những đứa trẻ trên đồng quê.
Em nhặt cho anh một hòn sỏi nhỏ.
Hai ta lướt thật nhanh qua mặt hồ phẳng lặng.
Rực rỡ trên mặt những nụ cười thanh xuân

Rồi những ngày giông tố.
Có ai đó đang nồng cháy giữa những cơn mưa.
Và em vẫn lặng lẽ buôn mình theo ánh sáng.
Hai ta chẳng nhận ra bóng tối ở đâu.
Ánh sáng luôn quanh mình.
Bình dị và lặng yên đến hừng đông.
Hạnh phúc đến như cách nó phải đến.

Những đứa trẻ đâu rồi?
Anh nói còn ở trong tim em đó!
Em mệt mỏi!
Anh cũng vậy, nhưng đó là bình thường,
Hạnh phúc quý giá hơn.
Em chợt khóc, tựa đầu vào ngực anh.
Em trưởng thành.

Những đứa trẻ đâu rồi?
Anh đáp, chẳng phải chúng vẫn nô đùa đấy sao?
Không gì ngăn được sự chân thành và tử tế.
Hai ta sống như những dòng chảy của cuộc đời.
Từ suối, từ sông rồi cùng hòa vào biển.
Thoáng chóc hai ta hồi tưởng.
Cánh đồng bao la ngày thơ ấy vẫn đây.
Những đứa trẻ...
Chẳng phải chúng vẫn nô đùa đấy sao?
Nước mắt chợt rơi...

Cùng nhau tới thiên đường.
Ngỡ mơ nhưng là thật!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro