Chương 4 : Hoa Mẫu Đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit : #Mạc_Hy
           #Thiên_Hoa

    Quá khứ, Ảnh Ảnh cô khi mất đi trinh tiết của mình , cô đã hết lời xin lỗi Việt Trạch rất nhiều vì điều đó. Cô không hề lên tiếng trước bất kì lời sỉ nhục nào của anh.Khi nghe từ miệng Thẩm Duyệt Quyên nói rằng sau khi suy nghĩ lại anh đồng ý tha thứ cho cô ,nó khiến vô cùng cảm động, thậm chí cô còn cho là trái tim anh còn chỗ cho cô.

    Cô quả thật ngu ngốc.

    Như mọi người đều biết, đây chỉ là lòng tự trọng của một người đàn ông.

    Dù sao, cô cũng từng là vợ chưa cưới của Cố Việt Trạch, nhưng bây giờ thời thế thay đổi cô lại là người yêu của Dạ Hàn. Nếu loại việc này đồn ra ngoài, cô cũng không biết phải giấu mặt vào đâu...

    Ngay khi Cố Việt Trạch nói rằng cô hãy cùng rời đi với anh ta, Ảnh Ảnh rõ ràng cảm nhận thấy nhiệt độ xung quanh cô đột nhiên lạnh lẽo.

    Trong bóng tối cách chỉ vài bước đi của cô,khuôn mặt của Dạ Hàn vô cùng giận dữ, cả người căng cứng. Giống như chỉ cần giây tiếp theo anh ta có thể nuốt chửng mọi thứ ở đây, giận dữ đang lên đỉnh điểm.

    Thư kí của Dạ Hàn đứng cạnh anh lúc này đổ mồ hôi, chân run rẩy.

    Cuộc sống này quá kì cục, người phụ nữ này ở cùng người đàn ông khác suốt đêm để cho ông chủ của anh ta " Đội mũ xanh"?

    Kể từ khi Diệp Ảnh Ảnh này xuất hiện trong cuộc đời ông chủ, mỗi lần họ xảy ra tranh chấp thì người chịu đựng lại là nhân viên, đặc biệt là anh ta.

    

    Lần này ông chủ tức giận, ngọn lửa này đủ để thiêu toàn bộ thành phố thành đống tro tàn!

    Anh ta nhắm mắt lại trong nỗi tuyệt vọng , anh biết điều gì sẽ xảy ra, cục diện này quá rối ren...

    Cố Việt Trạch thấy Ảnh Ảnh  không di chuyển, có chút thiếu kiên nhẫn, anh duỗi thẳng tay về phía cô và kéo cô đi.

    Diệp Ảnh Ảnh bất giác lùi lại một bước và tránh được sự đụng chạm của anh ta.

    "Này?" Cố Việt Trạch cau mày.

    Ảnh Ảnh nhìn anh ta , "Cố Việt Trạch, tôi có nói là tôi muốn đi với anh sao?"

    Đôi mắt của Cố Việt Trạch gợn lên chút bi thương " Ảnh Ảnh , Dạ Hàn là người đàn ông có danh tính như thế nào em rõ mà, anh ta chỉ chơi đùa với em thôi. Tại sao chỉ vì trả thù anh, em lại hủy hoại bản thân mình ? "

     Trong ấn tượng Ảnh Ảnh yêu anh ta đến mức có thể sống chết và không bao giờ muốn buông tay. Cố Việt Trạch luôn muốn gây sự chú ý với cô và cô luôn tin tưởng , nghe theo anh ta.

    "Cô đã đánh mất chính mình vì anh ta sao?"

    Ảnh Ảnh dường như đang nghe thấy chuyện cười , cô dùng những lời lẽ nhạo báng anh ta " Dạ Hàn có tiền hơn anh , hơn anh về mọi mặt, anh ấy tốt hơn anh hình dung, thậm chí chỉ ngủ với anh ta một lần cuộc sống cũng sẽ tốt hơn khi ở bên cạnh anh! Có lẽ anh quá tự tin để nói ra điều này? ""

  "  Em...... " Cố Việt Trạch hoàn toàn biết rằng Ảnh Ảnh  nói điều đó như tát khuôn mặt của anh.

    Cùng lúc đó, trong bóng tối toàn bộ cơ thể của ai đó đã căng cứng, anh ta giống như một con thú yên lặng.

    Anh ta choáng váng nhìn về phía của Diệp Ảnh Ảnh.

   Ảnh Ảnh , hôm nay có gì đó bất  thường?

    Điều này hoàn toàn khác với những gì cô ấy có thể nói, không phải cô ấy yêu Việt Trạch sao ?

    Sẽ rất háo hức theo dõi phản ứng của Cố Việt Trạch !

    Nó chỉ là vấn đề sớm hay muộn?

    Cố Việt Trạch này thực sự đã chuyển sang tức giận, giọng điệu vô cùng lớn , " Ảnh Ảnh , em đừng nói với tôi những lời trẻ con đó, lòng dạ anh ta em không dò được, đó là người đàn ông khát máu, em không biết biết bao nhiêu sinh mạng đã chết dưới tay anh ta?  Ở lại với loại người này em chỉ có con đường chết! "

    Cố Việt Trạch dùng lời mạnh mẽ cảnh báo, Ảnh Ảnh chỉ uể oải ngáp. Giây tiếp theo , mặt cô hơi nghiêng qua nghĩ về quá khứ , buồn bã nói " Làm thế nào để quay lại, hoa mẫu đơn chết, bóng ma cũng lãng mạn."
_________
Edit : #Mạc_Hy
           #Thiên_Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro