Chap 1: Xuyên không và ý định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

👉 Ở giới giang hồ có 1 vị nữ tử có tên là Phụng Huyết Linh _ cô là một cô gái xinh đẹp , mạnh mẽ , lạnh lùng , thông minh và rất tinh ranh . Cô có sở thích là sưu tập những đồ vật quý hiếm từ khắp nơi , bộ sưu tập của cô rất phong phú như : Mảnh Pandora thất lạc , viên Saphie đen hiếm có , đá mắt mèo làm từ bàn tay của thợ tài ba nhất thế giới ,...... . Nhưng tại một lần lấy  Vĩnh Hằng Thuần Thú _ một đồ vật dùng để thuần hóa mọi động vật thì :
- Phụng Huyết Linh : Xin chào , có vẻ ta lại có được thứ ta muốn rồi _ tay của cô cầm Vĩnh Hằng Thuần Thú nói dõng dạc.
_ Cô cất VHTT đi và lấy ra 1 chiếc súng hai nòng bắn ra xung quanh , lấy khí mù ném xuống đất rồi biến mất , có một vị thanh tra trẻ tuổi tên Khuynh Nhược Lãnh đã đứng trên sân thượng cùng đoàn tùy tùng của mình nói :
- Có lẽ lần này cô sẽ xui xẻo rồi đây _họ vác những khẩu súng đặc chế và tân tiến nhất chĩa vào cô .
Huyết Linh bình thản đáp trả :
- Vậy sao ? Nếu các ngươi có thể lấy mạng ta lần này _ cô nhảy xuống dưới biển nhưng không ngờ rằng đã có phục kích bên dưới và ...... ( T/g: TẠCH chớ sao nữa -.- )
- ........... Đây là đâu ? _ Cô nói trong tiếng khàn khàn do bị sặc nước
_ Một vị công tử bước vào thấy cô như vậy liền nói trong sự ân cần :
- Cô nên nghỉ ngơi đi , mà sao cô lại bị trôi dạt ở bờ sông thế ? Quần áo thì chả giống ai , cô đê s từ đâu ?
_ Huyết Linh nhổm dậy mơ hồ nhìn vị công tử và nghĩ thầm :
[ Có mà hắn bị làm sao thì có , ăn mặc theo phong cách xưa , hay là mình đang ở trong đoàn kịch nhỉ ? ]
_ Vị công tử nhớ người nhìn Huyết Linh và nói :
- Cô cũng có chút nhan sắc đó , mà cô tên gì ? Đến từ đâu? Sao lại bị trôi tới Nguyệt Lệ chúng ta ?
_ Huyết Linh giật mình nghĩ : [ sao lại là Nguyệt Lệ ? Ta đang ở thế kỷ 22 cơ mà , sao lại là Nguyệt Lệ ? ] ( T/g: xuyên không mẹ ơi , tỉnh táo chút đê mẹ ạ )
_ Vị công tử nhíu mày hỏi lại :
- Cô vẫn nghe ta nói đó chứ ?
_ Bây giờ Huyết Linh mới tỉnh lại sau những sự thật vừa bày ra trước mắt , cô thiết nghĩ nếu dùng tên thật thì hơi lạ , có lẽ nên biến đổi và chế ra .
- À , tôi là Mã Phương Linh , tôi 17 tuổi . Gia đình tôi ép tôi phải lấy 1 người mà tôi không hề muốn nên tôi đã nhảy sông tự tử , ai ngờ lại trôi tới đây . Dám hỏi quý tính vị đây là ?
_ Vị công tử ngạc nhiên và trả lời :
- Oh , thì ra là việc gia đình à , ta là Long Đại Lãnh , là một người vô danh thôi .
_ LĐL phát nhẹ phiến che miệng cười . Phương Linh nhìn thấy cây quạt liền thốt lên :
- Wow , quạt Phụng Bích đó , quý lắm đó nha , sao ngươi có được vậy ?
_ LĐL giật mình nói :
- Cô biết nó sao ? À , ta là người trong cung nên có người cho mượn . Ta và cô hôm nay găp. Được nhau cũng gọi là có duyên , ta tặng cô miến ngọc bội Băng Tước này , có thể vào cung làm việc , thỉnh thoảng ta sẽ tìm gặp cô trong cung .
_ Phương linh nhận ngọc bội mà không biết rằng đó là của ngọc bội quý giá của Hoa Quận chúa .
_ Cô cảm ơn rồi nghĩ rằng : nếu ta tạch tồi thì ngại gì không vào cung , trước tiên phải đi báo danh đã .
HẾT CHAP 1 RỒI NHA , ỦNG HỘ NHÌU VÔ NÈ ~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro