Chương hai:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tư Kỳ ôm đống đề án mà Hạ giáo sư vừa giao cho cô, vừa đi, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp vừa thầm rủa, làm đôi môi anh đào mấp máy, nhân trung cũng vì thế mà tinh xảo nhăn lại, nhìn một dạng cực kỳ ai oán cùng ủy khuất, làm người ta tâm tư nhộn nhạo, thật muốn đem cô chà đạp dưới thân một phen.
"Hạ giáo sư chết tiệt, dám phạt bổn cô nương, ngày sau phải lẻn vào phòng mụ thả gián làm mụ kinh hồn bạt vía mới được. Quân tử trả thù mười năm chưa muộn!" Lầm bà lầm bầm, bỗng Tư Kỳ nghe được âm thanh vọng trong phòng học lớp C, phải biết, trong trường hiện giờ cô về muộn nhất, lại đang đi trên hành lang vắng vẻ, Tư Kỳ đột nhiên ớn lạnh sống lưng. Thiên a, Tư Kỳ ta không sợ trời không sợ đất, thứ duy nhất khiến ta sợ là ma đó nha.
Càng đến gần căn phòng học kia, một âm thanh ám muội lọt vào tai cô "ưm..ahn...nhanh chút...ahn..." thật khiến người ta hiểu ra. Nếu là người khác đã sớm đỏ mặt đi nhanh qua, nhưng bất quá ở đây đang là ai chứ, An Nạp Tư Kỳ, hiệu trưởng còn nhường một bước, ai bảo cô là bảo bối của An Nạp gia, hơn nữa còn có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, ai dám làm khó dễ cô. Như vậy nha đầu này đơn nhiên bị dạy thành vô pháp vô thiên.
Hiện giờ cũng thế, không biết xấu hổ, cũng không nghĩ sẽ làm hỏng chuyện tốt của người ta, Tư Kỳ chỉ vì tò mò, cư nhiên mở cánh cửa phòng học ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nktsv