Trái cấm (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Hưm... ah..." Mặt mũi nàng đỏ bừng, cắn chặt môi dưới để ngăn tiếng rên rỉ tràn ra. Khoái cảm không ngừng kéo đến dồn dập khiến nàng không khỏi tăng tốc, cố gằng dù gậy thịt của hắn chầm chậm xoa dịu âm đế. Kích thích xông lên từng hồi khiến nàng rốt cuộc cũng lên đỉnh, tiểu huyệt phun ra dâm dịch tưới ướt đẫm côn thịt hắn.

Nàng mệt mỏi tựa vào lồng ngực hắn thở dốc.

Nhưng thật kỳ lạ, rõ ràng nàng đã lên cao trào rồi, sao nàng vẫn không cảm thấy mình đã được giải độc?

Không đủ... vẫn chưa đủ... Nàng cần một cảm giác được khỏa lấp đầy đặn hơn. Nàng bất chợt nhận ra, dường như nàng đã quá coi thường Cung Viễn Chủy rồi.

Cung Viễn Chủy bị nàng trêu đùa đến mức mất hết lý trí, dù sao nàng cũng đã được thoải mái một lần rồi, vậy còn hắn thì sao?

Côn thịt hắn đã cứng đến mức muốn nổ tung, mấy cái cọ sát bên ngoài kia đã khiến hắn sảng đến mức muốn tê cả da đầu, thật không dám tưởng tượng đến lúc thật sự đâm vào sẽ có bao nhiêu thoải mái.

"Tỷ tỷ, nàng mau chiều ta đi." Hắn không thể nhịn nổi nắm lấy thân nàng nhấn xuống. Đây chính là thứ ham muốn cho dù có dùng miệng cũng không thể thỏa mãn được, chỉ một mực khao khát sự dung hợp tinh thần và thể xác.

Lại không biết tên hỗn đản này phối ra thứ xuân dược gì, khiến người ta vừa tỉnh táo nhưng vẫn có thể biến thành thứ dâm oa đãng phụ.

"Này... đừng làm loạn!" Nàng đánh mạnh vào tay hắn một cái.

Nguy hiểm thật, suýt nữa thì bị hắn đâm xuyên một phát luôn rồi.

Cung Viễn Chủy ngoan ngoãn thả tay ra, nghĩ đến lúc hắn tự mình đâm vào có thể sẽ không biết chừng mực, cuối cùng cũng cảm thấy bước này nên để nàng chủ động sẽ tốt hơn.

Thoải mái qua một lần, nàng cũng bớt phần e sợ chuyện nuốt vào côn thịt của đệ đệ cún con, miệng huyệt đã bị mài đến mềm ra, nhưng bên trong vẫn trống rỗng đến lạ thường. Nàng ngập ngừng nuốt vào nửa đầu nấm, miệng huyệt nhỏ hẹp lập tức căng ra, trướng vô cùng, nhưng vẫn có thể chịu được.

Kỳ thực nhờ có nén hương kia mà hoa huyệt nàng đã trơn ướt đến nhầy nhụa, toàn thân không thể nhạy cảm hơn, lúc hạ thân bị khai phá cảm giác bớt đau đớn không ít.

Hai tay nàng chống trên cơ bụng hắn, vặn vẹo eo từng chút một mài miết nhục bổng tiến vào bên trong tiểu huyệt. Mặc dù tốc độ ăn vừa chậm chạp vừa gian nan, nhưng dẫn dần cũng cảm thấy sung sướng.

Quyền chủ động năm trong tay nàng, nhanh hay chậm cũng đều theo ý nàng. Hoa môi được an ủi vừa tê dại vừa ngứa ngáy, nàng nhịn không được nũng nịu rên rỉ kêu lên, "Ưmm... ah.... Viễn Chủy..... Thật thoải mái...."

Để nàng dùng hắn, nàng lại chẳng thèm quan tâm đến cảm xúc của hắn chút nào. Cái kiểu ra vào tiến ba tấc lùi một tấc chậm như rùa bò này quả thật không khác gì đang tra tấn hắn, nhất là khi nàng còn bày ra giọng điệu ý loạn tình mê đó mà gọi tên hắn, đúng là muốn bức điên hắn mà.

Cung Viễn Chủy cố nhịn không nhúc nhích, chỉ khàn giọng thúc giục, "Đừng dừng lại, nuốt hết đi."

Nàng mắc nợ gì hắn thế này! Hắn thì sao? Hắn chỉ nghĩ đến khoái cảm của riêng mình thôi.

Nàng lại bắt đầu cảm thấy không vui, cố tình hạnh họe hắn, "Đệ đệ, đệ thèm thao như vậy sao?"

Hắn không hề tức giận mỉm cười, nhắc nhở nàng với giọng cảnh cáo: "Tỷ tỷ, nếu tỷ còn lề mề như vậy thì ta sẽ thao tỷ đấy."

Nàng: "...."

Nói trước là nàng không phải kẻ hèn nhát đâu nha, cưng chiều em nhỏ là trách nhiệm của mỗi người mà.

Cọ xát hồi lâu, nhục bổng của hắn vẫn còn lộ ra ngoài hơn phân nửa, thấy ánh mắt hắn thúc ép, nàng đành thả lỏng cơ thể, mượn trọng lực một phát ngồi xuống.

"A............"

Nàng lập tức hối hận rồi, nam căn đâm đến còn sâu hơn trong tưởng tượng của nàng, nàng cảm thấy mình như vừa bị xé làm đôi vậy, chỗ sâu nhất trong hoa tâm cũng bị hắn khai phá.

Nàng đau đến mức túa ra mồ hôi lạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, nằm trên người hắn nhỏ giọng khóc nức nở: "Huhu...... Đau chết ta, ngươi mau bắn nhanh đi..........."

Cái này... mẹ nó còn chưa bắt đầu thao, nàng bảo hắn bắn ra kiểu gì?!

Cung Viễn Chủy cũng không chịu nổi, bên trong nàng o ép đến sít sao, tầng tầng lớp lớp nộn thịt như hút chặt lấy hắn, muốn động một chút cũng không được, "Tỷ tỷ, thả lỏng ra.... Ta sắp bị tỷ siết đến gãy rồi", vừa nói hắn vừa đưa tay xuống xoa nắn hoa môi nàng.

Vẫn là hắn hiểu rõ loại huân hương mà mình chế ra nhất. Bây giờ chất kích tình vẫn chưa được giải, cho dù hắn có chiều lòng nàng rút ra ngoài, một lát sau nàng vẫn chủ động nâng mông cưỡi lên người hắn mà thôi.

Theo động tác xoa dịu của hắn, nàng cũng từ từ không còn nức nở nữa, miệng huyệt lại bắt đầu chảy nước khiến cảm giác đau đớn dần giảm đi, thay vào đó là xúc cảm ngứa ngáy đến tận xương tủy.

Cung Viễn Chủy thấy nàng không còn kẹp chặt như trước, liền thử rút ra một chút rồi lại ngập ngừng đỉnh lên.

Nàng lập tức than nhẹ một cái: "Ưm..... nhẹ thôi....."

Mẹ kiếp hắn còn chưa đủ nhẹ nhàng sao?

Hắn nhận ra nếu còn cứ tiếp tục chiều theo ý nàng, có khi đến hết đêm nay nàng và hắn vẫn không thể gạo nấu thành cơm được.

"Sâu không?" Cung Viễn Chủy hung hắn thao đến tận cùng, thô bạo đỉnh đến tận miệng tử cung khiến nàng kêu lên thảm thiết, trong mắt đong đầy nước mắt. Hạ thân hắn như thể đang cố gắng nói cho nàng, ban nãy hắn đã tận lực kiềm chế lắm rồi.

Một cú thúc đến khiến hoa tâm nàng vừa đau đớn vừa chua xót, nàng bị bắt nạt đến tàn bạo, bắt đầu nói năng không có chừng mực: "Đệ đệ xấu xa,.... đệ đệ thối.... Ta ghét ngươi.......... Ta không cần ngươi nữa......."

Mấy lời này nàng chỉ nói linh tinh mà thôi. Hắn biết điều đó, nhưng dù vậy hắn vẫn muốn khiến tâm can nàng cũng phải khuất phục.

Đầu tiên Cung Viễn Chủy hung ác thúc vài cái cho đỡ thèm, sau đó thay đổi tư thế đè nàng xuống, cánh tay hắn hắn chống hai bên người nàng, cố tình thả chậm tốc độ đến mức uể oải.

Hắn từ từ rút ra, sau đó từ từ đẩy vào, cố gắng mơn trớn từng tấc thịt huyệt đến mức ngứa ngáy, sau đó lại ép mở hoa tâm.

"Ưm...ưm....." Trong huyệt râm ran đau xót cực kỳ. Nàng cắn mu bàn tay mình, nỗ lực kìm chế ham muốn được thao.

Đệ đệ xấu xa, đệ đệ thối, đây rõ ràng là đang cố tình dày vò nàng.

Nàng không muốn nhanh như vậy đã chịu thua, nhưng âm hộ của nàng như thể tự có ý thức, mỗi lần hắn chen đến đều sẽ gấp gáp xoắn xuýt lại, lúc hắn rút ra thì sẽ liều mạng co bóp giữ lấy, mong ngóng hắn nhắm đúng vào điểm ấy, đâm mạnh hơn một chút.

Cung Viễn Chủy cụp mắt nhìn xuống chỗ giao hợp của hai người. Mặc dù tỷ tỷ còn đang cậy mạnh, nhưng tiểu huyệt dục cầu mất mãn đã tràn trề dâm thủy khiến côn thịt hắn dính đầy dịch thể trơn trơn trong suốt, mỗi lần ra vào đều nghe rõ tiếng lép nhép khe khẽ.

Hắn không tỏ ra sốt ruột, bởi vì hắn biết chắc kiểu gì nàng cũng không nhịn được. Huân hương hắn đốt mặc dù là loại xuân dược mạnh nhất, nhưng nó chỉ có tác dụng với nữ tử, mà thân thể tỷ tỷ lại vô cùng yếu ớt. Hắn thật sự rất hiểu rõ nàng.

Vách huyệt bên trong đã trở nên mềm nhũn, ngứa đến mức không chịu được, lúc hắn tiến vào lại càng si mê muốn hắn vào càng sâu.

Nàng dài giọng nũng nịu, hi vọng hắn rủ lòng thương bỏ qua cho nàng, "Cung Viễn Chủy~"

"Hửm?" Hắn thản nhiên trả lời, giả vờ như không hiểu ý nàng.

"Đệ nhanh một chút đi mà...." Nàng vội vàng vặn vẹo eo thúc giục.

Hắn lập tức cười khẩy, nói: "Sao ta dám đây? Tỷ tỷ nhanh như vậy đã không cần ta nữa rồi."

Đệ đệ nhỏ mọn thật đấy, nhưng nếu hắn nghĩ chiêu này đã có thể trên cơ nàng, vậy thì hắn quá ngây thơ rồi, nàng sẽ cho hắn biết, tỷ tỷ thế nào mới gọi là tỷ tỷ.

Nàng chủ động quấn lên eo hắn, cố tình rên rỉ phóng đãng câu dẫn hắn, "Ha... ah... Viễn Chủy...... Đệ lớn quá......... Tỷ tỷ bị ngươi lấp kín rồi.... Ưm...... Lại đâm tới.........."

Cung Viễn Chủy lập tực bị nàng dụ dỗ đến quên trời quên đất, bao nhiêu kiềm chế lúc đầu đều sụp đổ, hắn nghe những lời ô uế của nàng, theo bản năng muốn khiến nàng phải kêu càng nhiều hơn nữa. Thế là hắn càng lúc càng thúc nàng dã man dồn dập hơn, không chút lưu tình xỏ xuyên huyệt thịt nàng đâm vào nơi sâu nhất.

Hắn cúi xuống ngậm liếm ngực sữa nàng, đầu lưỡi vừa lướt qua vừa đảo quanh đỉnh nhỏ đỏ hồng. Toàn thân nàng run rẩy không ngừng, hạ thân trừu sáp như muốn nghiền nát nàng ra thành từng mảnh, khiến chân nàng gần như không quấn lại được eo hắn nữa.

"Viễn Chủy.... Ưm a... Nhanh quá.... Sắp bị ngươi làm hỏng rồi... Huhu...."

Ý niệm muốn xuất ra càng choáng ngợp, hắn cũng không cố gắng nín nhịn nữa, gác một chân nàng lên vai để dễ ra vào hơn, sau khi trừu sáp thêm mấy chục cái kịch liệt liền xuất tinh dịch nóng hổi vào cơ thể nàng.

Trước khi nàng mai thai cốt nhục của hắn, không quan trọng thời gian, hắn chỉ quan tâm có thể xuất vào hoa tâm nàng bao nhiêu lần.

Tính khí bắn xong vẫn ngẩng cao như cũ, Cung Viễn Chủy liền đổi tư thế lật người nàng lại, nâng mông nàng lên, eo hạ thấp xuống, tiếp tục đâm nàng từ phía sau.

Không phải hắn đã bắn rồi sao, sao vẫn còn tiếp tục thế này? Thể chất của đệ đệ sói con này cũng quá tốt rồi đi?

Nước mắt nàng chảy ra giàn dụa, rầm rì bi thương khóc: "Huhu..... Ta sắp chết rồi...... Ta sẽ bị ngươi làm chết mất........"

Hắn nắm lấy cổ tay trắng trẻo thon dài của nàng của hàng hồi lâu, sau đó yên tâm đi xoa nắn ngực nàng, vừa kiên định vừa tàn nhẫn nói: "Không chết được."

Thế là nàng lại ngậm miệng. So với việc bản thân tự cảm thụ, nàng tin tưởng khả năng bắt mạch của hắn hơn.

Tư thế này có vẻ làm tăng thêm cảm giác, hơi thở của Cung Viễn Chủy đột nhiên trở nên nặng nề, hắn thì thầm bên tai nàng: "Tỷ tỷ, tỷ lại kẹp ta nữa, nhiều nước như vậy, có phải là muốn nhiều hơn không?"

Nàng bị hắn nói đến mức mặt mày đỏ bừng, không khỏi vùi mặt vào trong chăn giả làm đà điểu. Thế nhưng hắn càng không buông tha, côn thịt liên tục đỉnh lộng xỏ xuyên vách thịt mẫn cảm bên trong, giọng điệu trầm xuống, "Ta đang hỏi tỷ đấy, có muốn không?"

Nàng nhắm chặt mắt, vò đã mẻ không sợ nứt nói: "Đúng vậy, muốn bị nhục bổng của đệ đệ hung hăng đâm ta."

Thế là hắn dịu dàng cười, "Tỷ tỷ thật ngoan."

Cung Viễn Chủy không chần chờ nữa, hai tay bóp lấy eo nàng vận động hông eo đâm vào rút ra, mỗi cái đều đánh đến chỗ sâu nhất, giống như nàng nói vậy, hung hăng đâm nàng.

"Uh.... Hu.... Viễn Chủy...... Ngươi đâm sâu quá..... Chậm một chút đi...... Tỷ tỷ không chịu được... Sắp hỏng rồi....." Nàng rất nhanh đã bị tốc độ kịch liệt thao này của hắn làm cho cao trào.

"Tỷ tỷ vô dụng quá. Mới thao nàng vài cái đã chịu không nổi." Cung Viễn Chủy bóp lấy đầu ngực nàng, có chút thô bạo cấu véo, dục vọng trong mắt ngày càng sâu.

Bộ dạng đáng thương này của tỷ tỷ giống như mèo con vậy, ngoan ngoãn nằm ở dưới thân hắn mở rộng huyệt cho hắn thao, khiến đáy lòng hắn trào lên ý niệm muốn chơi hỏng nàng, muốn càng bắt nạt nàng quá đáng.

Nàng không nhìn được hắn ở phía sau, nhưng khi hắn chuyển động, trong phòng lại vang lên những tiếng lục lạc thanh thúy. Nàng quỳ dưới người hắn như thế, lại còn nâng mông lên cho hắn đâm, cảm giác giống như bị một chú cún bự đeo chuông đụ vậy.

Loại tưởng tượng cấm kỵ này kết hợp với động tác hung hãn và tàn bạo của hắn khiến nàng lại rùng mình tiết ra lần nữa.

Hắn thậm chí còn không cho nàng cơ hội nghỉ ngơi, lúc nàng lên đỉnh vẫn trầm luân xâm chiếm nàng không ngừng nghỉ, nhịp điệu không có nửa phần chậm trễ, kích thích đến mức nàng khóc òa lên, "Viễn Chủy, đừng ức hiếp tỷ tỷ nữa....."

Tính khí không ngừng bị huyệt thịt hút chặt, cảm giác như có vô vàn cái miệng nhỏ đang bú mút lấy hắn, hạ thân được đắm chìm trong loại sung sướng đỉnh cao này, hắn vốn dĩ không có cách nào tiết chế lại động tác của mình.

Cung Viễn Chủy nhẹ rên một tiếng, an ủi nàng, nói: "Tỷ tỷ, chịu đựng một chút, sẽ nhanh thoải mái thôi."

Hắn tăng tốc độ đâm rút như muốn liều chết quấn giao với nàng khiến chỗ giao hợp liên tục vang lên tiếng nước ọp oạp. Sau khi đưa đẩy hàng trăm cái, hắn lại lần nữa bắn vào trong cơ thể nàng. Hắn từ từ nhắm mắt ôm lấy nàng, cùng nàng yên lặng tận hưởng trong chốc lát rồi mới rút côn thịt mềm nhũn ra. Hắn tiến đến hôn nàng một cái, dịu dàng hỏi: "Tỷ tỷ, ta thao tỷ có thoải mái không?"

Nàng hữu khí vô lực bẩm báo: "Thoải mái......"

Nếu hắn mà sớm chịu kết thúc thì còn thoải mái hơn. Mặc dù không biết chính xác đã làm bao lâu, nhưng chắc chắn đã tốn thời gian không ít, bởi vì lúc nàng quay về vẫn là buổi chiều, bây giờ bên ngoài đã là trời tối rồi, huân hương cũng đã cháy hết từ lâu.

Hắn nhẹ liếm vai nàng một cái, giọng điệu dỗ ngọt, "Vậy ta theo tỷ thêm vài lần nữa nhé?"

"Cung Viễn Chủy!" Nàng không thể nhịn được nói, "Ngươi là thiên tài dược lý, chẳng lẽ không biết hoang dâm quá độ sẽ dẫn đến đột quỵ sao???"

"Quá độ? Cho dù có chết trên người nàng ta cũng cam lòng." Hắn kéo nàng dậy, hai mắt long lanh đối diện với nàng, nói: "Giúp ta xuất nốt một lần, hôm nay sẽ kết thúc."

"Thế ngày mai thì sao?"

Hắn thật sự không dám trả lời. Hắn giống như là đang thương lượng, nhưng thực ra không phải thương lượng, cứ thế ngang ngược kéo tay nàng vuốt ve tính khí hắn, vô lại nói: "Tỷ tỷ giúp ta vuốt mạnh một chút trước khi thao nhé."

Giúp hắn bắn một lần nữa phải không?

Nàng không chút phản kháng, cứ thế để hắn mượn tay mình thủ dâm. Cảm giác gậy thịt trong tay lập tức trở nên sung huyết cương cứng, nàng nghi ngờ người sắp bị vắt khô không phải là hắn mà chính là nàng.

Cung Viễn Chủy không biết thỏa mãn lại lần nữa nhét nam căn vào trong tiểu huyệt nàng, vừa hưng phấn vừa gấp gáp. Hắn chôn đầu bên cổ nàng liên tục gọi tỷ tỷ, bộ dạng như thể đang động dục đến độ không thể nhịn được.

Khả năng nhẫn nại của đệ đệ cún con không được tốt lắm.

Thời gian trôi qua, nàng cũng bị hắn vần vò đến dần dần sinh cảm giác, cái miệng nhỏ không ngừng tràn ra từng tiếng ngâm nga ngọt ngào, thần sắc gương mặt mê man rối rắm, rõ ràng là bộ dạng bị thao đến hỏng.

"Ưmm...... Ahh.... Viễn Chủy..... Thoải mái quá........ Vẫn muốn...... Ưm...... Nhanh lên........ Mạnh hơn một chút....."

Hắn không còn muốn trêu đùa nàng nữa, rút dương vật ra được nửa chừng lại đẩy mạnh vào khiến động tác xỏ xuyên vừa sâu vừa nhanh, liên tục chạm đến hoa tâm yếu mềm, "Đều nghe nàng, tỷ tỷ."

"A..... Không được........ Muốn hỏng rồi........" Cảm giác chua xót ban đầu qua đi, từng đợt khoái cảm ngây ngất đê mê liền xông đến. Khoái cảm nhanh chóng dồn dập trong tâm trí, chồng chất đến độ không thể tưởng tượng nối, nàng run rẩy phun ra lần nữa.

Cung Viễn Chủy tạm thời ngừng lại, vách huyệt lại co thắt khiến hắn bỗng chốc khó cử động. Hắn nheo mắt lại hưởng thụ, nam căn đã xuất tinh hai lần muốn trụ lâu hơn, hắn phải cố kiềm chế để bản thân không xuất.

Dù sao xong lần này hắn cũng sẽ thật sự để nàng nghỉ, vì hắn cũng còn vài chuyện khác cần phải sắp xếp.

Chờ ánh mắt nàng từ từ có tiêu cự, hắn mới cười một cái với nàng rồi nói, "Có phải rất kích thích không?"

Thấy nàng đã ổn định, hắn lại tiếp tục xỏ xuyên lỗ nhỏ của nàng nhưng tốc lực duy trì ở mức độ vừa phải, lúc cảm giác muốn bắn hắn sẽ chậm lại một chút để bản thân tỉnh táo.

Ăn tỷ tỷ thật sự quá ngon rồi, hắn không muốn kết thúc quá nhanh như thế.

Hung khí trong cơ thể nàng tùy tiện thảo phạt, thành thạo điêu luyện, dường như vốn dĩ không có ý định bắn ra.

Nàng cảm thấy cơ hội đã đến, liền ghé vào tai hắn thâm tình nói một câu: "Viễn Chủy, ta yêu ngươi."

Cung Viễn Chủy lập tức sững sờ, không một chút phòng bị, bắn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro