Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


--------------

" Reng reng reng "
Tiếng chuông tan lớp vang lên

- In đi ăn không "
Pharm cùng Team đứng dậy

- À hai cậu đi trước đi, mình tới thư viện tìm vài quyển sách rồi tới sau "
In nhanh chóng thu dọn tập sách cho vào balô

- Vậy gọi món cho cậu luôn nhé "
Team mỉm cười nhìn In

- Oke vậy ha, mình đi trước lát nữa gặp "
In vẫy tay với hai đứa bạn mình rồi rời đi

- Ừ lát gặp "
Pharm và Team cũng vẫy tay chào In rồi cả hai cũng dắt nhau xuống căn tin trường.

Thư viện trường Kasetsart.

In dạo một vòng trong thư viện, đi mãi mà vẫn chưa tìm được mấy quyển sách mình cần, sắp tới In được câu lạc bộ giao cho phần thiết kế Poster cho nhóm nhảy của mình cho nên phải tới thư viện tìm vài quyển sách để tham khảo, In thân hình không gọi là quá thấp cũng không hẳn là quá cao, các kệ sách của trường thì cao tít mù, nên việc tìm được những quyển sách từ hai ba năm trước thì cũng là một vấn đề nan giải.

In đi qua hết các dãy kệ sách, mãi cho đến dãy nằm ở cuối góc thư viện.

"Haizzz " Cuối cùng cũng tìm thấy rồi"
In thở phào nhìn mấy quyển sách nằm trên kệ sách.

- Ôi sao cao thế này không biết "
In cố nhón chân lên với lấy quyển sách.

Một bàn tay từ đâu bất ngờ đưa lên chạm vào quyển sách In muốn lấy, cầm lấy nó đem xuống một cách dễ dàng, In thở phào mỉm cười xoay người lại muốn nói lời cảm ơn với người vừa giúp mình.

Là Korn, vì bất ngờ làm In không đứng vững mà chới với như sắp ngã.
" Aa "

Tay Korn rất nhanh đưa tới bắt lấy eo In kéo In trở lại vào lòng mình.

- Em có sao không "
Korn cuối xuống nhìn người trong ngực mình.

Tuy In cao cũng gần 1m7 nhưng so với chiều cao của Korn thì vẫn thua Anh vỏn vẹn một cái đầu, bất ngờ bị người khác ôm vào lòng làm In có chút ngượng ngùng, hai tay chống đỡ lên bờ ngực rắn chắc kia để tránh đi sự động chạm gần quá mức này.

- Dạ...Em...Em không sao ạ "
In ngượng nghịu mỉm cười.

Korn quan sát từng bỉu cảm trên gương mặt người thấp hơn, cái vẻ ngượng ngùng đó làm Anh không kiềm được sự phấn khích trong lòng cánh môi tuyệt đẹp khẽ cong cong vì sự đáng yêu của người ở trong lòng.
" Đáng yêu quá đi "

Korn nhẹ thả In ra khỏi người mình.

- Sách của Em đây "
Korn đưa quyển sách vừa lấy xuống khi nãy cho In

- Cảm ơn P'Korn nhiều ạ "
In mỉm cười,nhận lấy quyển sách từ tay Korn

- Vậy Em...Em xin phép đi trước ạ "
In cuối đầu chào Korn

- Khoan đã "
Korn bất ngờ đưa tay ra giữ In lại

- Vâng ạ "
In xoay người lại đối diện với Korn

- In chưa có người yêu có phải không "
Korn không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề

- Dạ...vẫn chưa ạ "
In ngập ngừng đáp

Korn bước lại gần In thêm một chút, đưa tay nắm lấy bàn tay In, ánh mắt nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt In.
- Vậy liệu Anh có thể theo đuổi In không "

- Pi, đừng đùa như vậy kẻo bị nghe thấy thì không hay lắm đâu ạ "
In xoay đi hướng khác như muốn lảng tránh cái nhìn của Korn, da mặt cậu vốn đã rất mỏng vì cái ôm của Korn mà đã đỏ bừng đến tận man tai rồi, giờ lại thêm câu hỏi này lại làm cho mặt cậu vì xấu hổ mà càng thêm đỏ bừng lên .

- Anh không nói đùa, In nhìn Anh "
Korn đưa tay nâng cằm In lên để mặt cậu đối diện với mình.

- Cho Anh cơ hội để hiểu thêm về Em nhé "

Từ trong ánh mắt của Korn In hoàn toàn có thể cảm nhận được sự trân thành, thật ra thì cậu vốn cũng đã để tâm đến người đàn Anh từ những ngày đầu mới chuyển đến ngôi trường này rồi, nay đột nhiên lại được người mình để ý ngỏ lời thế này làm cho trái tim chàng trai nhỏ một phen nhộn nhịp.

- Em...Em...

" Suỵt "
Korn đặt tay lên môi In ngăn không cho cậu nói tiếp

- Đừng vội, cứ từ từ đã Anh muốn Em thấy được sự trân thành của Anh, tới khi đó hẳn cho Anh câu trả lời nhé "
Korn rất nhanh đặt lên trán In một nụ hôn.

- Anh đi trước, gặp lại Em sau nhé hoàng tử nhỏ của Anh "

Korn mỉm cười vẫy tay với In rồi rời đi, để lại một cú sốc nặng cho chàng trai nhỏ vẫn đang đờ đẫn chôn chân tại chỗ không dám nhúc nhích.

Mãi đến một lúc In mới có thể bình tĩnh trở lại, cậu đưa tay chạm nhẹ lên trán mình
" Anh ấy vừa hôn mình "

In thẩn thờ ôm mấy quyển sách đi xuống khu căn tin tìm hai đứa bạn của mình.

- In bên này nè "
Team vẫy vẫy tay gọi In

In bước tới ngồi xuống cạnh hai đứa bạn của mình.

- Cậu làm gì mà lâu thế, đồ ăn nguội hết rồi đây này " Pharm đẩy đĩa cơm sang cho In

- In cậu bị sao vậy, có cảm thấy không khỏe ở đâu không " Team lo lắng sờ trán In

- Phải đó, sao mặt cậu lại đỏ như cà chua thế này " Pharm cũng lo lắng mà áp tay vào hai gò má In

- À...mình...mình không sao do trời nắng quá mình quên mang ô theo nên mới vậy, không sao mà "
In ngượng ngùng mỉm cười.

- Được rồi vậy mau ăn thôi, hôm nay tụi mình có tiết học vào đầu giờ chiều đó "
Team đưa muỗng nĩa cho In rồi cũng nhanh chóng ăn nốt phần cơm của mình.

Trong câu lạc bộ bơi lội.

Hôm nay Dean Win và Korn có một buổi họp lên lịch các buổi tập cho các đàn em vào đợt huấn luyện tiếp theo.

- Được rồi cứ quyết định vậy đi, nếu có thay đổi gì tao sẽ thông báo "
Dean vừa nói, tay vừa sắp xếp lại mấy tờ giấy ghi chú trên bàn.

Dean sắp xếp xong mấy tờ giấy ghi chú vừa quay sang định rủ Win Korn đi ăn thì liền bắt gặp Korn đang nhìn vào một khoảng không kèm theo một nụ cười khó hiểu.
- Này, thằng quần mày bị cái gì mà ngồi cười suốt buổi họp vậy "

- Nhìn cái mặt này thì chắc là đã cưa cẩm được Em nào rồi " Win nhìn sang Korn nhếch môi cười

- Mày đó bớt lăng nhăng được rồi đấy, tìm một người lâu dài đi " Dean nghiêm túc nói

- Lần này không phải kiểu quen đó, mày yên tâm " Korn nhướng mày nhìn Dean

- Vậy thì tốt "
Dean gật đầu ý tán thành.

- Thôi kiếm gì ăn đi, tao đói rồi "
Win vỗ vai hai thằng bạn của mình.

- Ừ đi ăn đi "
Dean gật đầu.

Ngay sau đó cả ba người cùng rời khỏi câu lạc bộ.

*

" Reng reng reng "
Hồi chuông báo tan lớp lại vang lên

Team thu dọn sách vở bỏ gọn gàng vào trong balô.

In thu dọn xong sách vở liền chạy qua ngồi xuống chỗ Team
- Team hôm nay mình phải sang câu lạc bộ để bàn với nhóm về mấy mẫu thiết kế cho poster nên không thể về cùng cậu rồi "

- Ừm không sao, có Pharm về cùng mình mà "
Team nhìn In mỉm cười.

- Ôi mình cũng phải sang câu lạc bộ nấu ăn chuẩn bị thực đơn đồ ăn nhẹ cho đội bóng trường rồi, xin lỗi cậu nha Team "
Pharm quay xuống nắm tay Team, nhìn cậu với ánh mắt có lỗi.

- Được rồi, không sao mình tự về được mà hai cậu cứ lo việc của mình đi, mình cũng sang câu lạc bộ luyện tập một chút rồi mới về "
Team xua tay mỉm cười.

- Vậy tụi mình đi trước nhé Team, mai gặp nhé "
In vỗ vỗ vai Team

- Ừ tạm biệt "
Team vẫy tay nhìn hai đứa bạn mình rời đi

Ánh nắng của buổi chiều tà nhè nhẹ phả xuống những tán cây to dọc hai bên con đường đi của trường, Team thư thả rảo bước trên con đường đi đến câu lạc bộ bơi lội, ánh mắt đảo nhìn khung cảnh xung quanh thoải mái vươn vai một cái.

- Team "
Một giọng nói rất quen thuộc vang lên.

Team hướng theo âm thanh đó quay đầu nhìn về phía người vừa gọi mình.

- Mew "
Team có chút đề phòng với người trước mặt, chân cũng lùi dần về sau.

Mew bước tới gần phía Team khuôn mặt có chút u buồn, trong ánh mắt chất chứa nhiều nỗi niềm không thể đoán.

- Có thể nói chuyện với mình một chút không "

- Mình...mình bây giờ phải đi tập rồi "
Team ngập ngừng như muốn từ chối cuộc nói chuyện với Mew, hai chân cũng bắt đầu xoay bước chuẩn bị rời đi.

- Mình sắp đi du học rồi, chỉ muốn đến từ biệt cậu thôi không thể nói chuyện với mình một chút sao Team "
Mew với nói theo hướng Team đang bước.

Câu nói của Mew làm Team khựng lại, chần chừ một lúc lâu rồi Team mới quyết định quay trở lại chỗ đang đứng Mew.

Họ cùng đi lên khu sân thượng của trường nơi quen thuộc mà cả hai đã từng trốn tập mỗi khi tụi đàn Anh bắt phải tập nặng, gió thổi nhè nhẹ làm tóc cả hai thoáng bồng bềnh, Mew đứng cùng Team ánh mắt hướng nhìn về phía xa xa.

- Chỗ này nhớ quá nhỉ, tụi mình vẫn thường hay chạy đến đây để trốn tập "
Mew lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng

- Ừ nhớ hôm đó còn bị tụi đàn Anh phạt cho một trận " Team mỉm cười nhớ lại

- Team à, xin lỗi cậu thực lòng xin lỗi cậu "
Mew hơi cuối đầu xuống một chút, trong giọng nói mang chút nghẹn ngào hối lỗi.

- Mew mình đã tha thứ cho cậu rồi "
Team xoay qua nhìn Mew

- Ha...cậu không nên tha thứ cho một thằng khốn nạn như mình đâu "
Một giọt nước mắt, rồi lại hai giọt trực trào lăn dài trên gò má, suốt mấy tuần qua Mew luôn cảm thấy hối hận về việc mình đã làm với Team.

- Mew mình đã thực sự không còn giận cậu nữa rồi, cho nên đừng tự trách bản thân mình nữa "

Mew đưa tay lau vội vài giọt nước mắt còn đọng lại trên má, ngước đôi mắt biết ơn nhìn Team

- Cảm ơn cậu Team, hứa với mình cậu nhất định phải sống tốt nhé "
Mew nhìn Team nở một nụ cười

- Cậu cũng vậy nhé "
Team cắn môi ngăn cho nước mắt không rơi ra, gượng cười nhìn Mew

- Vậy mình đi đây "
Mew nhìn Team thêm một lần nữa rồi rời đi.

- Đi bình an nhé Mew "

Mew gật đầu luyến tiếc rời đi, Team nhìn theo bóng lưng Mew dần khuất sau cánh cửa sân thượng, nơi trái tim bỗng dưng có một chút nhói, tuy Mew đã làm những chuyện không đúng với Team, nhưng đối với cậu những ký ức đẹp về Mew vẫn mãi mãi luôn hiện hữu...

Một cái chạm mặt bất ngờ với Win khi Mew đang bước xuống cầu thang, Win trầm mặt nhìn Mew một cái rồi lẳng lặng muốn bước lên để tìm Team.

Mew giữ lấy bả vai Win ngăn không cho Anh bước thêm.

- Chăm sóc tốt cho cậu ấy, nếu Anh dám làm cậu ấy buồn thì dù tôi có ở đâu đi chăng nữa tôi cũng sẽ quay trở về dành lại cậu ấy từ tay Anh "

- Tôi sẽ không để cậu có cơ hội đó đâu"
Win điềm tĩnh giọng nói dứt khoát.

- Tôi hy vọng Anh nói được làm được "
Mew quay sang nhìn Win một cái, thả tay ra khỏi vai Win rồi bước đi.

Mặt trời nặng đi sau toà nhà lớn thay vào đó là một bầu trời đêm tĩnh mịch, cơn gió lành lạnh bủa vây xuống đôi vai, Team thẩn thờ ngồi ở một góc nơi sân thượng mặc kệ cho cái lạnh đang dần dần xâm chiếm khắp cả người mình, một luồn hơi ấm chợt đến bao phủ lấy cơ thể cậu xua tan cái lạnh kia, Win cởi chiếc áo khoác trên người mình xuống trực tiếp khoác lên người cho Team, Anh bước ra phía trước Team khụy gối xuống trước mặt cậu nhẹ đưa hai tay mình ra bao phủ lấy đôi bàn tay đang dần tê cứng vì lạnh của cậu nhẹ nhàng đưa lên miệng thổi thổi ủ ấm cho cậu.

- Hia "
Team nhìn Win trong đôi mắt từ khi nào đã phủ một tầng hơi nước mỏng

- Cậu ấy đi rồi, thật sự đi rồi...
Team nghẹn ngào nói

- Team ngoan, đừng khóc sẽ ổn thôi "
Win ân cần vỗ về cậu, tay nhẹ đưa lên gạt đi những giọt nước mắt đọng lại trên khoé mi cậu

- Được rồi cũng muộn rồi hôm nay không cần tập nữa, nào đứng lên chúng ta về nhà thôi "
Win đỡ Team đứng dậy cùng nhau rời khỏi sân thượng.

*

Xe đổ xuống tầng hầm khu chung cư, Win không yên tâm nên trực tiếp đưa Team lên đến tận phòng của cậu.

- Được rồi tao về đây nghỉ ngơi sớm đi nhé, đừng suy nghĩ nhiều biết chưa con heo nhỏ "
Win mỉm cười cưng chiều xoa xoa đầu cậu.

- Tạm biệt nhé "
Win vẫy tay thêm một lần nữa rồi xoay người rời đi

- Hia...
Team bất ngờ nắm lấy vạt áo Win

- Có chuyện gì muốn nói sao "
Win quay lại nhìn Team

- Hôm...hôm nay...ở lại đây có được không...
Team nhỏ giọng, tay vẫn giữ chặt vạt áo Win đầu hơi cuối xuống thấp vì xấu hổ.

- Được rồi mau vào trong thôi "
Win gật đầu mỉm cười, rồi cùng Team đi vào.

Màn đêm buông xuống, ánh trăng lộ dần sau đám mây trắng những tia trắng nho nhỏ nhẹ nhàng phả xuống mấy chậu xương rồng nằm cạnh khung cửa sổ, căn phòng yên ắng với ánh đèn pha lê ngà ngà rọi xuống hai người đang nằm cạnh nhau trên chiếc giường nhỏ hẹp, Team nằm gối đầu lên cánh tay rắn chắc của người đàn Anh an yên nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, Win một tay để Team gối đầu tay còn lại vòng sang dịu dàng xoa xoa lưng Team cho đến khi cậu ngủ say.

Win cuối nhìn Team ánh mắt cưng chiều dán chặt vào khuôn mặt của người trong lòng, Anh mỉm cười rồi nhẹ nhàng đặt lên trán cậu một nụ hôn.

- Ngủ ngon nhé con heo nhỏ "
Win đưa tay vuốt ve mái tóc Team vài lần, an yên tựa cằm lên đỉnh đầu cậu rồi chìm vào giấc ngủ.

Team lại bất ngờ mở mắt ra, thật ra suốt từ nãy giờ cậu chỉ giả vờ ngủ, Team ngước lên nhìn vào khuôn mặt của người con trai đang yên tĩnh trong giấc ngủ, cậu đưa tay lên áp tay mình vào một bên má Win, nhẹ rướn người hôn lên môi Anh một cái.

- Hia chúc ngủ ngon "

-------------
CuộcCáCượcĐịnhMệnh
BounPremFanfic
VeeVee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro